Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1081

Ngay lúc Phương Bình còn đang đóng cửa, trên đỉnh đầu lão Vương bỗng nhiên hiện ra ba cánh cửa!
Phương Bình lập tức bị giật mình mở mắt!
Tiếp đó, liền nhìn thấy một màn khiến người ta kinh ngạc.
Ba cánh cửa hiện lên với tốc độ vô cùng nhanh.
Từ một không gian khác, xuất hiện tại không gian này, đơn giản như uống nước vậy, không như Phương Bình, lúc xưa cụ thể hóa cửa hơi khó khăn.
Mà Phương Bình càng chấn động chính là... một trong ba cửa tam tiêu của lão Vương đã được đóng kín rồi!
Đúng, đã được đóng kín rồi!
Cánh cửa lập tức xuất hiện, thậm chí hơi trong suốt, giống như Tần Phượng Thanh, Phương Bình cũng nhìn thấy có thứ gì đó ở bên trong.
Phương Bình ngây ngốc nhìn lão Vương... Mẹ nó, thật sự là mang theo bảo vật phục sinh!
Vương Kim Dương lúc này cũng đang nhìn lên đỉnh đầu, lẩm bẩm nói: "Đây... Đây là đóng kín cửa sinh mệnh sao?"
Phương Bình sắc mặt dị thường, mở miệng nói: "Lão Vương, phát tài nha!"
Vương Kim Dương không để ý đến hắn, mà tiếp tục bắt đầu cụ thể hóa cửa tam tiêu.
Một lát sau, cửa tam tiêu hoàn toàn hiện ra.
Lúc này, trong cơ thể xuất hiện một năng lượng thần bí.
Càng làm cho Phương Bình khó chịu hơn là, cơ thể của lão Vương lúc này lại là màu vàng vàng nhạt!
Mẹ nó, chuyện quái gì đây?
Các ngươi cũng quá vô liêm sỉ quá rồi á!
Ông đây bật hack lâu như vậy, tiêu hao vô số tài nguyên, tinh hoa sinh mệnh và bất diệt vật chất, mới rèn đúc được bán kim thân, các người thế mà trực tiếp trở thành bán kim thân rồi?
"Vô sỉ!"
Phương Bình chửi nhỏ một tiếng!
Dối trá! Ăn gian!
Cho dù hắn cũng ăn gian thật, nhưng hắn cũng từng nỗ lực, từng phấn đấu, nhiều lần bị đánh thành bộ xương khô!
Lão Vương quá vô liêm sỉ rồi!
Lý Đầu Sắt cũng vậy!
Lý Đầu Sắt tu luyện một buổi tối, đã trở thành bán kim thân.
Lão Vương, cửa tam tiêu vừa xuất hiện một chút đã trở thành bán kim thân.
Công lý ở đâu?
Không công bằng!
Cũng may lão Vương không có kim cốt, nếu không, Phương Bình thật muốn xử đẹp hắn luôn cho đỡ tức.
Còn về Lý Hàn Tùng, hắn chưa rèn luyện cốt tủy.
Hai tên này, cho dù đến cấp sáu rồi, nhưng vẫn kém hơn hắn một chút, cộng thêm lực lượng tinh thần cũng bình thường, điều này khiến hắn thoải mái hơn một chút.
Bằng không... Hắn thật sự muốn bóp chết mấy tên này.
Qua một lúc sau, quá trình hoàn trả năng lượng kết thúc, Vương Kim Dương cúi đầu nhìn cơ thể, rồi lại ngẩng đầu nhìn cửa tam tiêu vẫn chưa thu hồi, nhíu mày nói: "Mở không được!"
"Mở ra không được?"
"Đẩy không ra."
Lúc này, Vương Kim Dương cũng không cách nào duy trì được sự thờ ơ, cau mày nói: "Bên trong cửa sinh mệnh là cái gì?"
"Ta làm sao biết được..."
Phương Bình vừa nói một câu, bỗng nhiên ho nhẹ nói: "Có thể là không gian chứa đồ, thần binh, hoặc là chiến pháp tu luyện. Đương nhiên, cũng có thể là vật chất bất diệt, hoặc là thứ khác.
Nhìn không rõ lắm..."
"Còn ngươi?"
Vương Kim Dương liếc mắt nhìn hắn, hỏi: "Cửa sinh mệnh của ngươi mở rồi chứ?"
"Khụ khụ khụ!"
Phương Bình cười nói: "Bình thường, mỗi người phục sinh đều có con đường phục sinh của chính mình..."
Vương Kim Dương không thèm để ý đến hắn nữa, lời Phương Bình nói, trước đây cảm thấy ba phần giả bảy phần thật, hiện tại thì... Một phần thật chín phần giả, nghe thôi đừng cho là thật.
Vương Kim Dương tiếp tục nhìn chằm chằm vào cửa tam tiêu của mình một lúc, bên cạnh, Phương Bình đột nhiên nói: "Ngươi đã đóng kín được một cánh cửa... Vậy chẳng phải cảnh giới cao hơn ta sao?"
Lần này, Phương Bình nghĩ đến trọng điểm rồi!
Đường đường là đệ nhất võ đại, chẳng lẽ mình tụt hậu rồi sao?
Vương Kim Dương nhìn hắn, một lúc sau nói: "Cửa sinh mệnh đóng kín, hình như không mang đến nhiều lợi ích cho ta, hơn nữa... Không mở ra được."
Cái này mở không ra, cố gắng thế nào cũng mở không được, điều này chưa chắc là chuyện tốt.
Ít nhất lúc liều mạng, người khác có thể mở được cánh cửa đã đóng, hắn thì không được, vì vậy lực bộc phát cũng kém hơn một chút so với đồng cấp.
Đương nhiên, đám người bọn họ có ưu thế rất lớn, cho dù người ta thật sự mở được ba cánh cũng không chiếm được ưu thế trước mặt bọn họ.
Nghe Vương Kim Dương nói như vậy, Phương Bình suy nghĩ một chút nói: "Nếu như mở không được... Có lẽ là do sức mạnh của một người không đủ, lão Vương, ngươi có sợ mở ra được nhưng đóng lại không được không?"
"Có ý gì?"
"Ý của ta là, ta giúp ngươi một tay, hai chúng ta cùng nhau thử đẩy cửa sinh mệnh của ngươi xem sao, có thể sẽ lấy được thứ trong cửa sinh mệnh. Sợ là sợ, một khi đẩy ra, thì không đóng lại được, vậy sẽ càng rắc rối.
Ta nghi ngờ, nếu như cưỡng ép mở ra, liệu tuổi thọ của ngươi có giảm xuống nhiều hay không, nếu như vậy thì toi rồi.
Dù sao ngươi cũng là lão già cổ hủ..."
"Ngươi không phải cũng như vậy sao?"
Phương Bình cạn lời, ngươi chen ngang làm gì, ngươi quan tâm ta có phải hay không làm gì!
Không để ý đến hắn, Phương Bình tiếp tục nói: "Ý ta là ta có thể giả khí tức của ngươi, dùng sức mạnh của ta giúp ngươi đẩy cánh cửa này..."
Vương Kim Dương lại nói: "Trước đây ngươi nói, khí tức của nhân loại không thể nào ngụy trang được, chỉ có huyết mạch đời sau, vì vậy ngươi nói Tần Phượng Thanh là huyết mạch của mình... Bây giờ, ngươi có thể làm được rồi sao?"
Phương Bình có chút thẹn quá hóa giận, tức giận nói: "Lão Vương, từ lúc nào ngươi học được cách nói nhiều thế?"
Cái tên này, trước đây nói rất ít, bây giờ lại quá nhiều lời.
Còn chuyên môn đâm thọt bắt bẻ mình!
Ta đang nói chính sự, chuyện lớn, liên quan đến thân phận của các ngươi, ngươi có thể đừng ngắt lời được không?
Vương Kim Dương không nói nữa, cái tên này... Một câu nói thật cũng không có!
Lừa gạt!
Siêu cấp lừa bịp!
Tần Phượng Thanh cũng sắp bị hắn lừa thành thật rồi, bây giờ thằng này lại tự lật lọng chính mình, điều này khiến Vương Kim Dương rất mệt mỏi.
Cái thằng Phương Bình này, sau này có nghe hắn nói chuyện thì nghe đó rồi quên đi thôi.
Đương nhiên, chính sự càng quan trọng, Vương Kim Dương nghe vậy nói: "Ngươi ngụy trang khí tức, chỉ là ngụy trang, căn nguyên không giống ta, ngươi thật sự có thể tiếp xúc với cửa tam tiêu của ta không?"
Phương Bình nhíu mày nói: "Nói là ngụy trang, nhưng chưa chắc là ngụy trang, biết đâu ngụy trang đến mức có thể lấy giả đánh tráo thật chứ? Thử hay không nói một lời, ta vào thử."
Vương Kim Dương suy nghĩ một chút, gật đầu nói: "Được, có thể thử một chút xem sao, cho dù không có cách nào đóng kín cũng không sao."
Phương Bình nghe vậy không do dự nữa, bắt đầu ngụy trang khí tức của lão Vương.
Rất nhanh, khí tức của hắn và lão Vương đồng nhất với nhau.
Nhưng chỉ có hắn cảm nhận được, Vương Kim Dương ngược lại không có cảm nhận gì, năng lượng bình phong của Phương Bình vẫn đang mở.
Ngụy trang khí tức, Phương Bình trong tay hiện lên một luồng lực lượng khí huyết mỏng manh, phóng vào cửa sinh mệnh trên đỉnh đầu Vương Kim Dương.
"Keng..."
Một âm thanh va chạm rất nhẹ vang lên, nhẹ đến mức gần như không nghe thấy được, hình như vang lên ở một không gian khác.
Phương Bình ánh mắt khẽ chớp, có chút kích động, thấp giọng nói: "Có thể!"
Vương Kim Dương cũng có chút chấn động, tên này thật sự có thể làm được?
Làm sao có thể!
Đó là khí tức được ngụy trang thành của hắn... Cái này cũng không còn đơn giản là ngụy trang nữa, nếu tên này trông giống hắn, chẳng phải chính là hắn sao!
Khí tức của bản nguyên, có thể ngụy trang không?
Làm sao có thể!
Vương Kim Dương đau đầu suy nghĩ, Phương Bình rốt cuộc là ai?
Lúc hắn đang suy nghĩ điều này, Phương Bình đột nhiên ho nhẹ một cái nói: "Thực ra, khả năng ngụy trang khí tức của ta chỉ có tác dụng với người thân thiết, năm đó, ta đã lấy một đoạn bản nguyên sinh mệnh của các ngươi..."
"Cút!"
Lão Vương trực tiếp mắng một câu!
Mẹ nó, còn muốn lừa ta à!
Phương Bình bĩu môi nói: "Thích tin thì tin không thì thôi, thôi bỏ đi, mặc kệ, để ta đẩy thử xem, ngươi cũng dùng lực, hai chúng ta cùng nhau đẩy."
"Được."
Hai người không nhiều lời, bắt đầu tập hợp sức mạnh, hợp lực đẩy cánh cửa đang bị đóng kín kia.
Nhưng đẩy được một lúc, Phương Bình dùng cả lực lượng tinh thần vẫn không có tác dụng.
Cửa vẫn không nhúc nhích.
Cảm nhận được tất cả những thứ này, Phương Bình lắc đầu nói: "Không được, sức mạnh chênh lệch khá lớn, có lẽ phải đợi lực lượng tinh thần của ta hóa hình mới được. Có lẽ cũng nhanh thôi, lực lượng tinh thần của ta sắp hóa hình rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận