Toàn Cầu Cao Võ

Chương 383: Lão Lý suýt nữa trở thành đại Tông sư (2)

Đến lúc mở bức họa ra, Phương Bình đột nhiên cau mày, “Đẹp trai vậy?”
“Không đúng, là con gái?”
Nhìn bức họa, là một người con trai rất đẹp để tóc dài, Phương Bình đột nhiên không quá chắc chắn.
“Là con trai chứ?”
“Là con trai để tóc dài...”
Phương Bình đột nhiên có chút liên tưởng không hay, vội vàng chạy đến phòng hậu cần.
...
“Lại có điểm thưởng rồi?”
“Không, thầy, em vừa lỗ một khoản lớn, bỏ đi, chuyện này chút nữa nói.”
Phương Bình không nhiều lời, mở bức hạo ra nói: “Thầy biết người này không?”
Lý lão đầu nhìn thò đầu nhìn, đột nhiên có chút lạ thường nhìn Phương Bình một cái, thản nhiên nói: “Lữ Phương Nhu đưa em?”
“Vâng.”
“Điểm thưởng của em có là từ cái này?”
“Vâng.”
“1000 điểm thưởng, em lấy rồi?”
Sắc mặt Phương Bình trắng bệch, gật đầu nói: “Nhận rồi.”
“Ha ha.”
“Thầy quen?”
“Quen chứ.”
Lý lão đầu ngáp một cái nói: “Kẻ thù, không chỉ là kẻ thù của Lữ Phượng Nhu, mà còn là kẻ thù của tôi nữa, là kẻ thù của rất nhiều người.
Thành chủ thành Thiên Môn, cảnh giới cấp chín.
Không có gì, đợi em cấp chín, em giết ông ta là được.
Dù sao cũng phải giết, chỉ là chuyện sớm muộn.”
“Đại tông sư cấp chín?” sắc mặt Phương Bình xanh lên rồi.
Mình nhận một nhiệm vụ Đại Tông sư cấp chín sau đó chỉ có 1000 điểm thưởng!
“Sai, là cảnh giới cấp chín, không phải Đại Tông sư.” Ông đính chính một chút.
Đại Tông sư của nhân loại, là một loại xưng hô khen ngợi, bởi vì bọn họ phải hy sinh máu và sinh mệnh vì loài người.
Còn sinh vật địa quật chỉ có thể gọi là cảnh giới cấp chín.
“Cấp chín!”
Phương Bình đột nhiên biết, Lữ Phượng Nhu nói không phải là Tông sư cũng không phải là Đại Tông sư rồi!
“Thành chủ thành Thiên Môn, là cấp chín?”
“Đúng.”
“Vậy… vậy sâu trong địa quật còn có võ giả mạnh hơn?”
“Cũng coi như cấp chín đi, ít nhấtTư lệnh Lý từng giao thủ, không rơi vào thế hạ phong, chỉ là hơn mạnh cấp chín một chút.
Thành chủ thành Thiên Môn, chỉ được coi là mới vào cấp chín, nhóc con, tôi xem trọng em, em có hy vọng.”
Lý lão đầu trêu ghẹo một câu, còn về việc Phương Bình có thể giết được đối phương hay không...
Lý lão đầu không qua tâm điều này, Phương Bình còn cần bao nhiêu năm để lên cấp chín?
10 năm?
20 năm?
30 năm?
Thật khó nói.
Cấp ba trung kỳ là một nấc thang.
Cấp ba cao kỳ, là một nấc thang vô cùng lớn!
Cho dù bước vào cấp bảy, cũng không phải là chuyện một sớm một chiều.
Mấy chục năm sau, thành chủ thành Thiên Môn còn sống không?
Trái đất còn tồn tại không?
Ai mà biết được!
Lữ Phượng Nhu nói là chiếu cố Phương Bình, cũng không phải không đúng, có lẽ cũng ôm một tia hy vọng xa vời.
Lực tinh thần của Phương Bình cao hơn người thường, có lẽ có khả năng bước vào Tông sư nhanh chóng?
Nhưng loại hy vọng này, quá thấp quá thấp, thấp đến nỗi chính Lữ Phượng Nhu cũng có chút không tin.
Phương Bình có hơi hoảng hốt, mình đã tiếp nhận nhiệm vụ.
Mình cảm thấy mình nhanh chóng có thể đạt đến cấp chín!
Nếu không chẳng khác nào nói mình lại lỗ lớn rồi?
Còn về việc mình bước vào cấp chín, Phương Bình cảm thấy đó là điều đương nhiên, ông trời sai mình tới cứu vớt thế giới mà.
Hiện tại cậu suy nghĩ cậu với người khác không giống nhau, không phải không thể bước vào cấp chín, mà là sau khi bước vào cấp chín, Lữ Phượng Nhu chỉ dùng 1000 điểm thưởng thuê một cường giả cấp chín xuất thủ, hời to rồi!
“Ánh mắt sắc bén a! Khâm phục khâm phục, vậy mà có mắt nhìn người tốt như vậy, sớm đầu tư mình, không phục không được.”
Phương Bình không phục không được, cảm thấy đôi mắt nhìn người của đạo sư mình thật lợi hại.
Vậy mà nhìn ra mình nhanh chóng có thể bước vào cảnh giới cấp chín!
Lý lão đầu liếc nhìn cậu, mặt mo còn nhăn nhăn một chút, tên nhóc này lấy da mặt ở đâu mà dày vậy?
Cấp chín, miệng Phương Bình vừa nói chính cậu ta phải không?
“Không có chuyện gì thì cút, à đúng rồi, trước khi đạt đến cấp chín mà gặp phải ông ta, thì em chết chắc rồi, em hãy cầu nguyện cho mình đừng đen đủi như vậy.”
Phương Bình tò mò nói: “Vậy thầy nói ông ta là kẻ thù của thầy...”
“Em quản được chắc?”
“Thầy chẳng lẽ...”
Phương Bình giật nảy mình, lẽ nào Lý lão đầu cũng từng cường giả cao cấp cấp chín, chỉ có điều cùng đấu với đối phương một trận, thân thể trọng thương…
Đầu cậu hiện lên rất nhiều hình ảnh, có bi tráng, có Lý lão đầu sau khi bại trận ngửa mặt lên trời gào to…
“Ha ha, đang nghĩ tôi là cấp chín?” Lý lão đầu đùa giỡn nói: “Nếu như tôi là cấp chín, cho dù có phế thật, hiệu trưởng cũng đã xem tôi là bảo vật mà cung kính rồi, còn bảo tôi đến đây lãng phí thời gian với đám trẻ con các em sao? Ngu ngốc!”
Lý lão đầu nói xong quay đi, lại tự giễu nói: “Có điều cũng gần như vậy, xém chút nữa bước vào cấp chín...”
“Đỉnh cấp tám!” Phương Bình lại lần nữa sợ hãi thán phục.
“Đỉnh cấp sáu, thiếu một chút a.”Lý lão đầu thở dài nói: “Thiếu chút nữa bước vào Tông sư, tiến vào Tông sư, chính bản thân ông đây cũng cảm thấy có thể nhanh chóng đột phá cấp chín, cậu nói xem, có phải thiếu chút nữa không?”
“Đáng tiếc rồi, Tông sư, là ngưỡng không thể bước vào...”
Lần này, ông không đùa, là thật sự có chút đáng tiếc.
Còn về câu nói trước đó, cũng chưa chắc là nói đùa, bước vào Tông sư, đây là một thành lũy rào cản rất dày.
Phá được thành lũy này, cấp chín cũng chưa chắc không được.
Nhưng đáng tiếc, gian nan với đỉnh cấp sáu nhiều năm, ông đã sớm không còn ý chí chiến đấu, thật sự muốn dưỡng lão rồi.
“Đỉnh cấp sáu...” Phương Bình thở ra một hơi, cũng có chút tiếc nuối, an ủi nói: “Thầy, nói không chừng ngày nào đó vừa tỉnh giấc thầy đã trở thành Tông sư rồi.”
“Nói nhảm!”
Lý lão đầu bật cười nói: “Cho rằng Tông sư là rau cải trắng sao? Ông đây nếu thật sư trở thành Tông sư, cần phải sống thêm mấy chục năm, cũng phải tung nhiệt huyết, chém giết bảy tám vòng.
Hận không thể như thời thiếu niên!
Ngày trước nếu không vì Tông sư… có lẽ...”
Cảm xúc Lý lão đầu hơi kích động, đột nhiên khua khua tay nói: “Cút, đừng tới làm phiền tôi!”
Phương Bình thấy cảm xúc của ông không ổn, cũng không nhiều lời, nhanh chóng rời đi.
Cậu vừa đi, Lý lão đầu thở dài một tiếng, “Già rồi, thật sự già rồi, sống thêm một thời gian nữa, cũng nên vào địa quật rồi.”
Ở tuổi này, một người đã lâu không vào địa quật, đột nhiên muốn vào địa quật, đương nhiên ý nghĩa hoàn toàn khác biệt.
Lúc sắp chết, vui vẻ chém giết một trận, nào có cường giả lại chết trên giường bệnh!

“Võ giả cấp chín...”
Ra khỏi phòng hậu cần, Phương Bình liên tục thở dài.
Thông minh như cậu, cũng nhanh chóng phản ứng được, nhiệm vụ đưa thư, e là không có đơn giản như vậy!
Nghĩ đi nghĩ lại, vẫn nên làm nhiệm vụ.
1000 điểm thưởng lấy rồi, Phương Bình dám không làm, Lữ Phượng Nhu có thể cho cậu biết vì sao hoa hồng lại màu đỏ.
Thành chủ thành Thiên Môn cảnh giới cấp chín, cũng may, Lữ Phượng Nhu cũng nói thực lực mạnh rồi tính.
Nhưng đưa thư, cũng không phải chuyện gì khó.
...
Kết thúc lịch học buổi tối, Phương Bình kéo Phó Xương Đỉnh nói: “Cùng tôi đi khu Nam một chuyến.”
“Đi khu Nam làm gì?”
“Đi đưa thư.”
“Đi ban đêm?”
“Địa quật liên hệ không được, thư khẩn cấp, đợi xem, không phải đêm nay thì ngày mai thôi, đi không?”
“Được, thuận tiện thỉnh giáo cậu một chút về việc tu luyện.”
Phó Xương Đỉnh vui vẻ đồng ý, Triệu Lỗi bên cạnh có chút muốn đi nhưng không dám mở miệng.
Phương Bình liếc thấy, liền nói: “Triệu Lỗi cùng đi không?”
Triệu Lỗi trên miệng muốn từ chối, nhưng là không thể mở miệng, còn về việc Phương Bình nhanh chóng tu luyện đến cấp ba như vậy, Triệu Lỗi cũng cảm thấy nhất định không phải đơn thuần là vì thiên phú, Phương Bình nhất định có chỗ độc đáo riêng của cậu.
Đá ở núi khác thể công ngọc, học hỏi một chút cũng tốt.
...
Trên đường.
Phó Xương Đỉnh hỏi dò nói: “Gần đây tôi cốt, luôn cảm thấy tốc độ có chậm lại, Phương Bình, lúc cậu tu luyện, không gặp cảm giác chạm phải cực hạn, chạm đến bình cảnh sao?”
“Có, rất nhiều lần.”
“Vậy cậu giải quyết thế nào?”
Phương Bình cười nói: “Thực ra chuyện này rất đơn giản, các đạo sư cũng biết, có điều các đạo sư bình thường sẽ không nói cho các cậu biết.”
“Vì sao?" Triệu Lỗi tò mò, kỳ quái, không lẽ các đạo sư cất làm riêng cho mình, huống hồ cha cậu cũng không nói.
“Nói thế nào đây, các đạo sư càng hy vọng chúng ta có thể phát triển từng bước, đây là vấn đề có liên quan tới tính chất cơ thể người.”
Phương Bình cười giải thích nói: “Thực ra hồi còn tu luyện ở cấp hai, sở dĩ tiến triển nhanh như vậy là có liên quan đến tiến độ tôi thể nhanh.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận