Toàn Cầu Cao Võ

Chương 185: Tốc độ tôi cốt (2)

"Lẽ nào anh ta cũng mở hack sao?"
Phương Bình thầm nói, chân chính trải qua tôi xương rèn cốt, mới biết được độ khó của tôi cốt như thế nào.
Khí huyết của võ giả cũng có hạn, khi rèn luyện chuyên sâu từng đốt xương, tiến độ rèn luyện cũng không quá nhanh được.
Rèn xương tứ chi còn đỡ, ngoại trừ xương đùi, xương cánh tay, những đốt xương khác không lớn, tốc độ rèn luyện cũng nhanh hơn một chút.
Nhưng xương sống, bao gồm xương cột sống lại rất khó rèn luyện.
Rất nhiều người dừng lại ở mức cấp ba sơ cấp, cũng chỉ bởi vì xương cột sống khó rèn luyện, độ nguy hiểm cũng cao hơn xương tứ chi.
Xương sống tổng cộng có 51 đốt, cho dù tài nguyên vô hạn, thì 10 ngày rèn được một đốt xương cũng được coi là tốc độ cực nhanh rồi, tính toàn bộ, cần 510 ngày, cũng tương đương với khoảng một năm rưỡi!
Lão Vương tốn bao nhiêu thời gian?
Hồi giữa tháng 4 đã đột phá rồi, rất có thể đến giữa tháng 8 đã hoàn thành rèn luyện xương cốt. Chỉ trong 4 tháng, trung bình hai ngày rưỡi rèn luyện được một đốt xương.
Tốc độ này, nếu đặt ở cấp một thì còn có thể, ở cấp ba, mấy người bên Ma Võ này có làm được hay không cũng khó nói.
Những võ giả đã hoàn thành hai lần tôi cốt như bọn Triệu Lỗi đây, trước khi đến trường cũng đã rèn luyện được 31 đốt xương chi dưới.
Hiện tại đã sắp nhập học được nửa tháng, có đạo sư đỉnh cấp sáu chỉ điểm, gầy đây Phương Bình nghe Phó Xương Đỉnh nói, Triệu Lỗi đã hoàn thành rèn luyện được 35 đốt xương rồi.
Nửa tháng luyện xong 4 đốt xương, 4 ngày luyện xong một đốt.
Dựa theo tiến độ này, đến khi Triệu Lỗi hoàn thành rèn xong xương chi dưới, đại khái còn cần ba đến bốn tháng nữa.
Sau đó dừng lại ở đỉnh cấp một một thời gian, nếu như thuận lợi, cuối năm, hoặc học kỳ tiếp theo sẽ có hy vọng đột phá cấp hai rồi.
Đương nhiên, cũng chỉ là có hy vọng, không có nghĩa sẽ nhất định thuận lợi.
Phó Xương Đỉnh cũng gần như vậy, bất kể tiêu hao khí huyết để rèn luyện, ở cấp một, dùng bốn, năm ngày để rèn một đốt xương xem như là nhanh rồi.
Những người này đều là học sinh ưu tú nhất của Ma Võ, hoặc là nói, là học sinh ưu tú nhất toàn quốc!
Mà Phương Bình mở hệ thống hack, ngày 4 vừa mới đột phá võ giả, tới hôm nay vừa vặn 10 ngày.
Trong thời gian 10 ngày, Phương Bình mặc kệ điểm tài phú tiêu hao bao nhiêu, luôn giữ khí huyết no đủ. Rèn luyện những đốt xương ngón chân, là những đốt nhỏ nhất, mà 10 ngày trôi qua, cũng vừa hoàn thành rèn luyện được 10 đốt xương ngón chân.
Một ngày một đốt, tốc độ nhanh kinh người, đương nhiên, điểm tài phú cũng tiêu hao kinh người.
Về sau, tốc độ rèn luyện xương cốt nhất định sẽ chậm lại, Phương Bình cảm thấy, bản thân mình cũng không hẳn có thể ở cấp ba, chỉ cần 4 tháng có thể hoàn thành rèn xương cột sống.
"Mặc kệ đi, trước hết hoàn thành rèn luyện xương chân đã rồi tính tiếp. Xương chân có tổng cộng 26 đốt, hiện tại đã xong 10 đốt, còn 16 đốt nữa, tranh thủ trước cuối tháng hoàn thành mới được."
Xương chân cũng là một hệ thống hoàn chính, nếu có thể rèn luyện xong, lực sát thương sẽ tăng lên không ít.
Lại phối hợp với đôi giày có giá trên trời của mình, Phương Bình cảm giác sức chiến đấu thực tế của bản thân sẽ tăng lên rất nhiều.
Nhớ tới đôi giày giá trên trời, Phương Bình lúc này mới nhớ, hình như hôm nay đã có thể đi lấy giày rồi.
...
Phòng hậu cần.
Phương Bình cuối cùng cũng xem như đã nhận được đôi giày giá trên trời của mình. Cậu không thể chờ được nữa, nhanh chóng cởi đôi giày thể thao, đổi qua giày mới.
Giày mới không phải loại giày ống cao kia, mà là đôi giày chiến đấu dạng boots, đế bằng, cổ cao vừa che mắt cá chân.
Đôi giày màu đen, Phương Bình gõ gõ thử đế giày, có cảm giác đó là kim loại, nhưng khi bước đi trên mặt đất, lại không có âm thanh do kim loại va chạm phát ra, hiển nhiên đã từng qua xử lý.
Mũi giày có vẻ hơi nhọn, nhưng cũng không thô, cũng là màu đen, thoạt nhìn không giống như dùng kim loại chế tạo.
Phương Bình lấy tay sờ sờ, mũi giày cũng không trơn tru, ngược lại có những điểm lồi lõm bé tí, hơi nhám tay.
Võ giả phụ trách đổi điểm cười híp mắt, nói: "Có thể thử xem uy lực thế nào. Bình thường mang cũng ổn, không quá nổi bật.
Tính thông khí cũng vô cùng tốt. Mức độ vận động của võ giả khá nhiều, dễ bị đổ mồ hôi, khiến chân bị trơn. Đôi giày này có khả năng hút mồ hôi, thoáng khí, tránh bị ẩm mốc thối chân vô cùng tốt.
Ngoài ra, xưởng chế tạo Ma Võ cũng có bảo hành, trong vòng ba năm, giày có vấn đề gì có thể tìm tới chúng tôi, miễn phí sửa chữa, thậm chí đổi mới!"
Phương Bình khẽ gật đầu, cũng không nói lời nào, mang giày mới vào, cậu nhìn bốn phía một chút.
"Có thể đến đây thử nghiệm uy lực."
Võ giả đổi điểm dẫn Phương Bình đi vào phía sau quầy. Không gian sau quầy hàng rất lớn, được chia thành nhiều gian phòng nhỏ.
Đối phương mở một trong những gian phòng đó ra, bên trong có hơi hỗn độn, chồng chéo ngổn ngang không ít đồ, có chỗ đầy những tấm thép bị vết đao kiếm chọc thủng, cũng có những tấm thép loang loang lổ lổ...
"Đây là nơi mọi người thường thử nghiệm vũ khí, những vật liệu thép, đao kiếm ở đây đều là hợp kim cấp F.
So với dao gia dụng thì cứng rắn hơn nhiều, binh khí cấp E rất dễ dàng lưu lại dấu vết ở đây, em có thể thử xem."
Phương Bình cũng không mơ hồ nữa, đột nhiên nhấc chân, sử dụng Trạc Cước, đâm trúng một tấm thép đang đặt nằm ngang.
"Xẹt xẹt..."
Tiếng kim loại va chạm chói tai vang lên, đốm lửa văng tung toé.
Bàn chân của Phương Bình cũng chưa thấy có cảm giác đau đớn hay không khoẻ gì, cầm lấy tấm thép nhìn một chút, ánh mắt Phương Bình bỗng thay đổi. Ở nơi tấm thép bị đá trúng, đã bị thủng một cái lỗ nhỏ!
Ngồi xổm xuống sờ sờ mũi giày, cũng vẫn cảm giác nhám nhám vừa rồi, không có thay đổi gì lớn.
Phương Bình nhẹ nhàng thở ra một hơi, thấp giọng nói: "Một cước này mà đá trúng người, võ giả đã luyện xương cốt rồi cũng phải gãy xương ấy chứ?"
Võ giả đổi điểm khẽ cười nói: "Đương nhiên, nhưng cũng tùy người, ví dụ như gặp võ giả trung cấp. Gân, cốt, mô da của đối phương đều cực kỳ cứng rắn, khí huyết hùng hậu, không thể đơn thuần dựa vào độ cứng của xương mà đánh giá được.
Dù cho đối phương để cho em đá, một cước của em đá trúng đối phương, đầu tiên là tá lực đã bị phân tán hơn một nửa, tiếp theo là khí huyết phản chấn, lực sát thương và thương tổn là cực kỳ nhỏ.
Binh khí có mạnh hay không, còn phải nhìn người sử dụng thế nào. Nếu người sử dụng không mạnh, cho dù có chế tạo cho em binh khí hợp kim cấp A cũng vô dụng.
Nhưng mà Trạc Cước của em cũng không tồi, kết hợp với đôi giày này, võ giả cấp một cấp hai mà bị em đá trúng, không chết cũng mất hơn nửa sức chiến đấu.
Nhưng vẫn là câu nói kia, vũ khí quan trọng là người dùng, em không đá trúng đối phương, có vũ khí mạnh hơn hơn cũng vô dụng. Thực lực tốt, không cần binh khí, một quyền một cước cũng có thể đánh chết người."
Phương Bình gật đầu, xem như tán thành lời này.
Nếu bây giờ đưa cho cậu một vũ khí hợp kim cấp A, lẽ nào cậu dám đi tìm tông sư liều mạng sao?
Bớt đùa, đối phương chỉ cần bạo phát khí huyết một phá, cậu trực tiếp có thể bị ép quỳ xuống đất, ngay cả tiếp cận đối phương cũng không được.
Thử nghiệm đôi giày xong, Phương Bình cũng không ở lại lâu, trực tiếp mang giày mới bước ra khỏi phòng hậu cần.
Cậu vừa mới rời khỏi, võ giả phụ trách đổi điểm kia cũng cầm lấy tấm thép bị cậu đá trúng, nhìn một chút, sờ nhẹ chốc lát, khẽ cười nói: "Lực xuyên thấu không yếu, Trạc Cước hẳn là mới học không lâu, có uy lực nhất định rồi.
Nếu như có thể rèn luyện xong xương chân, vậy thì các võ giả cấp một phải cẩn thận rồi."
Nếu chưa hoàn thành rèn luyện xương chân, khi Phương Bình đá trúng đối phương, bản thân cậu cũng phải chịu lực phản chấn, có khi còn bị gãy xương không chừng.
Nhưng một khi hoàn thành rèn luyện xương chân vậy thì tuyệt nhiên khác xưa rồi.
"Tân sinh viên hiện tại khoá này mạnh hơn khoá trước, mình già rồi, yên yên ổn ổn ở đây dưỡng lão là được rồi…"
Mặc dù người này một đầu tóc đen nhánh, trên thực tế, tuổi đã không nhỏ, sắp bước vào tuổi sáu mươi rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận