Toàn Cầu Cao Võ

Chương 478: Ta từng chạy thắng cấp sáu! (2)

“Đánh không lại còn có thể, nhưng nhất định phải chạy nhanh hơn bọn họ!”
Sắc mặt Phương Bình nghiêm nghị, võ giả cấp năm cũng còn tốt, cường giả cấp sáu hầu như có thể ngự không mà đi, tốc độ cực nhanh, võ giả sơ cấp muốn chạy thắng võ giả cấp sáu, bình thường hoàn toàn không có khả năng.
“Ngoại trừ rèn luyện xương tủy có thể tăng tốc độ, còn có biện pháp gì nữa?”
Phương Bình trở nên trầm tư: "Tăng cường khí huyết?"
"Lực lượng tinh thần?"
“Còn nữa, nhiều vũ khí như vậy, cũng không nhẹ, vướng víu chân tay, làm sao bây giờ? Giấu đi? Nhưng một khi cỏ dại bị dọn dẹp, nhất định sẽ bị phát hiện, mình tốn công tốn sức lắm mới chém chết được nhiều võ giả trung cấp như vậy, không thể làm loại chuyện mua bán thua lỗ như vậy được.”
“Hiện tại năng lực mang vác của mình cũng cực mạnh, mang theo vũ khí chạy, hẳn là không vướng chân tay.”
Phương Bình từ đầu tới cuối đều không nghĩ tới chuyện mạnh mẽ đột phá phòng tuyến, đùa à, rất nhiều quân nhân ở đây, còn là võ giả quân đội nữa!
Cứng rắn có thể giết mấy người, nhưng cậu sẽ không sống hơn 3 phút.
"Trước tiên rèn luyện xương tủy lại nói!"
Phương Bình cẩn thận từng li từng tí một lùi về sau một khoảng cách an toàn, sau đó bắt đầu rèn luyện cho xương cốt của mình.
Điểm tài phú nhanh chóng biến mất, trên trán Phương Bình chớp mắt mồ hôi chảy đầy mặt.
"Thật ngứa! Đau quá!"
Cơ mặt Phương Bình co quắp lại, cảm giác đau đớn thấu tận xương cốt, ngứa tận xương tủy, nhưng không có cách nào gãi cho đỡ ngứa, đỡ đau, thật khiến người ta khó chịu muốn chết.
Giờ phút này, Phương Bình muốn la lên, nhưng cậu cắn chặt hàm răng, không nói tiếng nào.
"Một đốt!"
"Hai đốt..."
Khi xương tủy được rèn luyện sâu bên trong, Phương Bình cũng cảm nhận sự thay đổi từ trong thân thể mình.
Da dẻ đang không ngừng rắn chắc hơn, quá trình cải tạo rất giống giai đoạn cải tạo lên cấp ba cao kỳ, lỗ chân lông ngày càng thêm nhỏ bé, tóc gáy thậm chí còn có dấu hiệu bóc ra. Đây là quá trình đóng kín toàn thân, không cho khí huyết trôi đi, hình thành vòng tuần hoàn bên trong cơ thể.
Đến cảnh giới cấp tám… thực ra nếu các Tông sư không cố ý lưu lại lông mày và đầu tóc, bọn họ thực chất đều trọc lóc như quả trứng luộc.
Trong lòng nghĩ đến các Tông sư đều là đầu trứng, Phương Bình cũng tạm thời quên đi thống khổ.
Mua vui trong đau khổ cũng là một ưu điểm của Phương Bình.
“Đàn ông con trai còn đỡ, phụ nữ mà thành đầu trứng… Thật khó nhìn!”
“Hơn nữa… phụ nữ đến cấp tám, nếu mà nơi đó… Cái đó thật đáng sợ rồi!”
Phương Bình không rét mà run, nhưng mà võ giả đến cấp tám, cũng trải qua vô số trận chiến, cũng có thể không còn cái đó rồi.
“Cấp tám được gọi là cảnh giới Kim thân, cũng được gọi là cảnh giới Kim Cương, cũng không biết còn cảm giác da thịt gì không, lẽ nào lại cứng như kim cương thật sao?”
“Nếu vậy, cuộc sống cá nhân của Tông sư vô vị lắm.”
“Nhưng mà cấp tám cũng đều là ông bà già hết rồi, không cần để ý mấy chuyện này là được rồi.”
Trong lúc suy nghĩ lung tung, xương chi dưới của Phương Bình dần dần nặng lên.
Rèn luyện xương tủy sẽ khiến cơ thể nặng dần, chuyện này Phương Bình biết.
Nhưng mà tăng trọng lượng, xương cốt và thân thể có thể chịu được lực bộc phát mạnh hơn.
Đến khi Phương Bình rèn xương tủy của 10 đốt xương… ánh mắt mắt cậu bỗng nhiên sáng ngời!
"Khí huyết đột phá đến 1000 cal rồi!"
999 cal là một giới hạn mà võ giả cấp ba rất khó vượt qua, dù là võ giả ba lần tôi cốt cũng như vậy.
Đương nhiên, khẳng định là có người từng đột phá được.
Khi xương cốt, thân thể, kinh mạch của bạn đều mạnh mẽ, giới hạn này cũng sẽ biến mất.
Nhưng võ giả cấp ba bình thường thật sự không làm được điều đó, không chỉ là võ giả cấp ba bình thường, bao gồm cả Tạ Lỗi, nếu không có phương thức rèn thể đặc thù hoặc những phương pháp khác, cũng không cách nào đột phá giới hạn này. Lão Vương có thể đột phá, chứng tỏ cường độ cương cốt của anh ấy cực cao.
"Mình cũng đột phá rồi!"
Khi khí huyết đột phá 1000 cal, Phương Bình chợt phát hiện khí huyết tán loạn trước đó của mình dần dần cô đọng lại.
Nếu như nói khí huyết trước đó chỉ là sữa bò nguyên chất, vậy bây giờ đã biến thành sữa chua Anmuxi. (1)
“Liệu có một ngày nào đó, tất cả khí huyết của mình sẽ trầm nặng như thủy ngân hay không? Có lẽ vậy, cường giả cấp Tông sư, dòng máu của bọn họ vẫn là dòng máu bình thường hay sao? Một giọt máu nhỏ xuống, có thể sẽ biến mặt đất nơi nó rơi xuống thành cái hố nhỏ mất.”
Phương Bình yên lặng cảm thụ sự thay đổi của lực lượng khí huyết trong cơ thể, đang ngưng tụ, đang tiêu hao, từ từ phân tán rồi ngưng tụ.
"Đột phá giới hạn, khí huyết lại có thể tiếp tục tăng lên rồi!"
Phương Bình vẫn rèn luyện xương tủy, mà hạn mức tối đa của khí huyết cũng đang không ngừng tăng lên.
1005 cal, 1010 cal...
Tốc độ tăng lên như thế này cực nhanh!
Qua một khoảng thời gian, Phương Bình đã hoàn thành rèn luyện xương tủy chi dưới, cậu cũng cảm nhận được thay đổi của thân thể.
“Mình mạnh lên rồi! Mình cảm thấy mình có thể một cước đá chết võ giả cao cấp!”
Phương Bình bỗng có một loại tự tin không căn cứ, loại cảm giác đó dường như mặt đất cũng phải nằm bẹp dưới chân mình… Trên thực tế, mặt đất đúng là nằm dưới chân cậu.
Tài phú: 39.200.000
Khí huyết: 1099 cal (1099 cal +)
Tinh thần: 539 hz (539 hz +)
Tôi cốt: 62 đốt (100%), 115 đốt (90%+), 29 đốt (30%+)
"Khí huyết tăng 100 cal! Đáng tiếc lực lượng tinh thần không thay đổi."
Về việc điểm tài phú bị tiêu hao, lúc này Phương Bình cũng không kịp nhớ tới rồi.
Cẩn thận từng li từng tí một hoạt động cơ thể một chút, Phương Bình cảm giác hiện tại mình ít nhất nặng 100kg, ít nhất!
“Tông sư e là nặng mấy ngàn kg chứ? Không cần đánh người, chỉ cần rơi tự do cũng có thể đè chết mấy vị võ giả.”
Mới vừa hoạt động cơ thể một chút, Phương Bình cũng không ngờ sẽ xảy ra một màn tiếp theo, xương cốt cậu bỗng nhiên truyền đến tiếng vang “rôm rốp”.
Thời khắc này, Phương Bình sửng sốt rồi!
"Tạp cổ!"
Một trận quát ầm lên từ phụ cận truyền đến, sau một khắc, Phương Bình không chỉ cảm ứng được hạt năng lượng đang di động, cũng nghe được tiếng mũi tên gào thét xé gió bay tới!
Có cung thủ trung cấp!
“Tạp cổ chính là giết? Cần phải nói hai chữ sao?"
Phương Bình nhổ nước bọt một câu, sau đó vác vũ khí lên, cất bước bỏ chạy!
Cậu vừa chạy, đám quân nhân đang dò xét khu vực quanh đó cũng nhìn thấy bóng người của hắn, trong nháy mắt, bốn phương tám hướng có bảy, tám người đuổi theo, đều là võ giả trung cấp!
Có cung thủ không ngừng bắn tên, có cường giả cấp năm đạp không chạy tới, chỉ ra phương hướng cho người khác!
Phía trước, cũng có cường giả trung cấp bao vây!
Phương Bình ban đầu còn không quá thích ứng trọng lượng cơ thể tăng lên nhiều như vậy, kém chút nữa bị tên bắn trúng. Đến khi hơi hơi thích ứng được trọng lượng cơ thể, Phương Bình cúi đầu lao nhanh!
"Tạp cổ!"
Tiếng kêu gào của võ giả địa quật vang lên không ngừng, Phương Bình thậm chí đã thấy có cường giả ngự không đuổi theo cậu.
Làm sao phân biệt đạp không và ngự không? Ở giới võ đạo, đạp không là khi bạn đi trên không cách mặt đất tầm 10m, cao hơn 10m chính là cảnh giới ngự không. Ngự không cũng tượng trưng thực lực võ giả mạnh hơn một chút… Ít nhất, khí huyết cao hơn một chút.
Nhưng võ giả ngự không, thực lực bình thường cũng không kém cấp năm là bao, đương nhiên, nhìn thì lóa mắt đó, chiến lực không hẳn có thể so được với những võ giả đạp không kia, người ta nhiều khi chỉ là không muốn ngự không mà thôi.
Cường giả ngự không tốc độ cực nhanh, hầu như chỉ trong thời gian chớp mắt đã đuổi được theo Phương Bình một đoạn dài!
Phương Bình biết những người này không thể kéo dài được, dốc hết sức mình lao nhanh về phía Bắc!
Phía trước, có võ giả cầm đao chặn lại, Phương Bình không chút do dự, múa đao chém liền!
"Oanh!"
Một tiếng động thật lớn vang lên, vị võ giả không biết là cấp ba sơ kỳ hay là trung kỳ, dưới bốn đao toàn lực bạo phát của Phương Bình, trực tiếp bị chặt đứt binh khí, chém nứt đầu.
Sau một khắc, một mũi tên dài bắn thẳng vào sau gáy Phương Bình.
Phương Bình cũng không dừng bước, hai chân bùng nổ ra ánh sáng khí huyết nồng nặc, chân không chạm đất, chạy lơ lửng giữa trời!
Một số võ giả sơ cấp xuất hiện ở phía trước, Phương Bình cũng không phải cứ gặp liền giết, lúc có nhiều người, Phương Bình tiêu hao lượng lớn khí huyết, đạp không chạy đi.
Cường giả đuổi theo phía sau cũng ngày càng nhiều, không chỉ phía sau, phía trước cũng xuất hiện võ giả trung cấp chặn đường,
"Ai cản ta thì phải chết!"
Phương Bình rống to!
Trường đao ánh lên hào quang đỏ ngầu nồng nặc, cường giả chặn đường phía trước không sợ chút nào, nắm chặt thương, muốn nghênh chiến.
---
(1) Sữa chua Anmuxi: một hãng sữa chua bán chạy của Trung. Ý nói khí huyết của Phương Bình hiện đã đặc hơn bình thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận