Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1232

Giờ khắc này, khi thống kê lại, sắc mặt Phong Diệt Sinh càng khó nhìn hơn, hiện nay chỉ còn dư lại 3 người chuẩn thống lĩnh sắp đột phá.
Trong khi bây giờ chỉ vừa mới tiến vào, những phe khác còn chưa vào hết, nếu sau này gặp trúng thế lực lớn thì phiền phức vô cùng.

Cũng trong lúc đó, Phương Bình lao nhanh mấy chục dặm. Sau đó, hắn tìm một khu rừng nhỏ chạy vào, nhanh chóng đào một cái hố, dẫn một đám người chui vào. Sau khi bày ra từng tầng từng tầng lá chắn lực lượng tinh thần, sắc mặt Phương Bình trắng bệch như tờ giấy.
Bên cạnh, Diêu Thành Quân trông còn thảm hơn hắn, ánh mắt hơi dại ra rồi.
Thảm nhất vẫn là Lý Hàn Tùng, đầu lòi cả xương, bất diệt vật chất hiện ra, nhưng khó có thể nhanh chóng khôi phục.
"Đầu Sắt..."
Lý Hàn Tùng không lên tiếng, Phương Bình cắn răng, lấy ra một ít tinh hoa sinh mệnh dội lên đầu hắn, lần này, tốc độ khôi phục nhanh hơn rất nhiều.
Một lát sau, huyết nhục của Lý Hàn Tùng khôi phục một ít, yếu ớt nói: "Tên kia rất mạnh, Phương Bình, cẩn thận một chút."
Phương Bình âm trầm nói: "Biết, đám người này đều có sát chiêu, phi đao vàng óng đột nhiên ngưng tụ ra ban nãy tuy không liên quan đến công kích lực lượng tinh thần, nhưng sát thương vẫn rất mạnh, ngoại trừ ta... nếu các ngươi trúng chiêu, rất có thể một chiêu chết luôn!"
Nói xong, Phương Bình liếc mắt nhìn lão Vương đang im lặng không lên tiếng, lại nhìn ngực hắn bị đâm xuyên, có chút bất đắc dĩ, vốn tưởng bọn họ đã là cấp sáu vô địch, ai ngờ lần thứ nhất đã bị đánh thảm như vậy.
"Không sao, chúng ta dưỡng thương trước đã, chữa khỏi thương thế, lại đi mài chết bọn họ!"
Vương Kim Dương yếu ớt nói: "Lần này... E là có người muốn đột phá đến cấp bảy rồi."
Phương Bình gật gật đầu, lại nói tiếp: "Không sao, cũng không có bao nhiêu, tinh huyết hợp nhất bị giết không ít, hai, ba người có thể đột phá đến cấp bảy, cũng là cấp bảy yếu nhất. Chỉ cần lựa chọn tốt cơ hội, ta chạy sang núp lùm, sớm muộn gì cũng chơi chết bọn họ!"
Dứt lời, Phương Bình bỗng nhiên nở nụ cười, tuy rằng tổn thất không nhỏ, nhưng thu hoạch cũng rất lớn. Ban nãy nội phủ vỡ tan, hắn không thể không dùng tinh hoa sinh mệnh, cộng thêm Đầu Sắt, tiêu hao khoảng 1 cân, giá trị không nhỏ, nhưng nhặt được nhiều thần binh lắm!
Không chỉ là thần binh, Phương Bình còn nhặt được một chuỗi dây chuyền, hẳn là trang sức cấm chế lực lượng tinh thần.
"Các ngươi đoán... chúng ta lấy được bao nhiêu thần binh?"
Vừa nói xong, dù là Lý Hàn Tùng trông như sắp chết đến nơi cũng tỉnh táo hẳn, vội vàng nói: "Bao nhiêu?"
"22 thanh!"
Phương Bình mừng rỡ như điên, nhếch miệng cười nói: "Đậu xanh, có mấy cái không lấy kịp! Nhưng trận chiến này... Không lỗ, lời lắm!"
"Kiếm bộn rồi!" Lý Hàn Tùng không còn uể oải, tinh thần tỉnh táo hẳn lên, nhếch cái miệng còn dính đầy máu, cười khúc khích nói: "22 thanh thần binh... 22 thanh... Ta có thể chia 3.3 thanh, ủa chia vậy đúng chưa?"
Đánh một trận, người còn chưa chết, kiếm được ba thanh thần binh, kiếm bộn rồi! Cứ đánh thêm mấy lần đều được!
Đám người Phương Bình liếc hắn một cái, Đầu Sắt biết tính toán ghê, cái tên nhà ngươi, lúc nên ngốc thì không ngốc, số lẻ đằng sau thế mà cũng tính được.
Bọn họ cũng lười để ý đến hắn, thần binh có nhiều đến đâu cũng phải chờ sống sót đi ra ngoài rồi nói tiếp.
"Đáng tiếc."
Phương Bình tiếc nuối nói: "Thanh trường kích kia ít nhất cũng cấp tám, hơn nữa còn là cấp tám tinh phẩm, đáng tiếc không thể lấy được."
Nói xong, Phương Bình mở miệng nói: "Ta lấy 11 thanh."
"Ừm."
Mọi người dồn dập gật đầu, Phương Bình xem thử điểm tài phú, hơi nhíu mày nói: "Cẩn thận một chút, còn chưa thoát khỏi nguy hiểm, bây giờ chúng ta đang ở trong giai đoạn nguy hiểm nhất, mọi người mau chóng chữa thương!"
"Được!" Lúc này, Diêu Thành Quân đã lấy lại tinh thần, thấp giọng nói: "Phương Bình... Uy lực cây thương của ta tăng mạnh rồi... Phế tích không nhìn ra gì, nhưng... Nơi này rất có thể là phế tích!"
Phương Bình nhíu mày, thực sự là nơi xảy ra trận chiến cuối cùng của đám lão Diêu sao? Mơ hồ như vậy sao?
Vương Chiến Chi Địa hình như cũng không thần bí và mạnh mẽ như trong tưởng tượng, đời trước của đám lão Diêu lại đánh ra một nơi như thế này sao?
"Đương nhiên cũng không hẳn là chỗ này... Nhưng ta cảm thấy..." Diêu Thành Quân trầm ngâm chốc lát nói: "Ta cảm thấy, nơi này dù ít hay nhiều cũng sẽ có liên quan đến chúng ta."
Lý Hàn Tùng lại nhếch cái miệng lớn như chậu máu cười nói: "Các ngươi nói xem, liệu sẽ có thi hài đời trước của chúng ta ở đây không? Tìm thấy thi thể, hợp hai làm một, thực lực của chúng ta có thể tăng vọt, khôi phục chiến lực đời trước không?"
Phương Bình không nói gì, Vương Kim Dương vô lực nói: "Chết rồi là chết rồi, Lý Hàn Tùng, không nên chìm đắm trong quá khứ!"
Hắn cũng bị Đầu Sắt làm cho câm nín, cái tên này kiêu ngạo quá rồi, tự so với tuyệt đỉnh, nhưng trên thực tế... hắn không thấy hai người liên thủ lại vẫn bị một tên cấp sáu đánh đến suýt chút nữa chết toi sao?
Lý Hàn Tùng nghe vậy nhún nhún vai, không nói tiếp nữa, bắt đầu chữa thương.
Còn vị mập mạp nào đó còn đang chờ bọn họ thì, ai thèm hắn chết sống thế nào, lo cho mình trước rồi tính sau.
Mà Phương Bình, vừa chữa thương, vừa tính toán tiếp.
Hắn đã tính toán số lượng thần binh của Yêu Thực vương đình, có ít nhất trên 70 thanh, số lượng thần binh của Yêu Thực vương đình và Yêu Mệnh vương đình là nhiều nhất. Nếu dựa vào đó mà tính thì, bên kia hiện tại còn sót lại 50 thanh. Yêu Mệnh vương đình không nói, Yêu Thực vương đình, hắn lấy chắc rồi!
"Lấy hết 70 thanh, mình có thể cầm 35 thanh trở lên, nếu có nhiều hơn, 40 cũng có thể, thần binh của Phong Diệt Sinh vẫn là cấp tám... Nếu lấy được toàn bộ, có lẽ điểm tài phú của mình có thể đột phá cột mốc ngàn tỉ!"
Phương Bình liếm môi một cái, nhanh chóng chữa thương, sau khi chữa xong, lập tức che giấu hơi thở đi giết bọn họ!
Lần này, hắn chắc chắn sẽ mài chết bọn họ.
Còn bí mật của Vương Chiến Chi Địa thì... Giết sạch những tên này, mình sẽ có nhiều thời gian thăm dò, hiện tại không vội.

Dưới lòng đất, khi Phương Bình còn đang chữa thương, khi những người khác đều đang nhắm mắt chữa thương, Phương Bình bỗng nhiên biến sắc, một lát sau, Phương Bình ho nhẹ một tiếng nói: "Chư vị, mở mắt nhìn!"
Mọi người nghe vậy dồn dập mở mắt... Sau một khắc, sắc mặt mọi người đều thay đổi! Trước, bọn họ trốn trong rừng, Phương Bình đào hố, mọi người trốn dưới lòng đất, nhưng bây giờ... bọn họ lại đang đứng trên một đỉnh núi nhỏ!
Lý Hàn Tùng dại ra, bọn họ không hề phát hiện, không có chút khác thường nào, hoàn cảnh xung quanh lại triệt để thay đổi, biến thành một khu vực hoàn toàn khác. Sau khi khiếp sợ, Lý Hàn Tùng vội vàng nói: "Mẹ nó! Cái này... hành tung của chúng ta bại lộ rồi hả?"
Bọn họ đang ở trên đỉnh núi nhỏ!
Phương Bình cười khổ nói: "Chỗ này quả nhiên kỳ lạ, Trương giảng viên từng nói địa hình ở đây có thể biến hóa bất cứ lúc nào, ta còn tưởng rằng chỉ là biến hóa nhỏ, ai ngờ lại là biến hóa thế này!"
Rõ ràng đang ở trong núi, ở dưới đất, chỉ chớp mắt đã xuất hiện trên đỉnh núi nhỏ rồi! Quá kì lạ!
Vương Kim Dương quan sát chung quanh một hồi rồi nói: "Nếu chúng ta không hề phát hiện, thì có hai loại khả năng, thứ nhất, vị trí của chúng ta thay đổi, bị dời đến một nơi khác. Thứ hai, hoàn cảnh thật sự biến hóa.”
Phương Bình suy nghĩ một chút, lấy máy cảm ứng ra, mở ra nhìn một chút, nhìn thấy có cái điểm đỏ, lắc đầu nói: "Chắc không phải là người bị dời đi, không đến nỗi ngay cả Tưởng Siêu cách chúng ta mấy chục dặm cũng bị mang theo. Nên chắc chắn là hoàn cảnh xảy ra biến hóa, im lặng thay đổi!"
"Thật là đáng sợ!"
Lý Hàn Tùng cảm khái một tiếng, Diêu Thành Quân lại nghiêm túc nói: "Có thể làm cho chúng ta không biết gì cả, đúng là rất đáng sợ."
Nói xong, Diêu Thành Quân trầm giọng nói: "Các ngươi nói, nơi này có phải là vật hóa hình của cường giả tuyệt đỉnh không, giống như Phương Bình, có thể thay đổi hoàn cảnh.
Nếu thật sự là vật hóa hình, chúng ta có lẽ không thể phát hiện, dù tuyệt đỉnh không thể tiến vào, nhưng cũng có thể cảm ứng được. Huống hồ, Vương Chiến Chi Địa như cái chén lớn bị úp ngược, bị kết giới bao trùm, chiếm rất nhiều diện tích, hơn 5 triệu kilomet vuông, bằng hơn nửa Hoa Quốc, nếu thật sự là vật hóa hình… thì đây không phải là thứ tuyệt đỉnh có thể làm được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận