Toàn Cầu Cao Võ

Chương 188: Sự ngang ngược của hội võ đạo

Ngày mùng 1 tháng 10, lễ Quốc Khánh.
Ngày nghỉ đến, Ma Võ càng thêm vắng vẻ.
Tháng trước, lúc sinh viên mới đến, Ma Võ náo nhiệt một thời gian ngắn.
Bây giờ, không ít sinh viên mới chọn về thăm nhà, trong sân trường lớn như vậy, thỉnh thoảng nửa ngày cũng không nhìn thấy một người.
...
Phía Bắc Ma Võ.
Phía Bắc không có nhiều công trình kiến trúc, bắt mắt nhất chính là một tòa cao ốc sáu tầng chiếm diện tích mấy chục mẫu!
Nơi này, chính là trụ sở chính của Hội võ đạo Ma Võ!
8 giờ sáng.
Dương Tiểu Mạn cười cởi mở: "Chị Nghiên, vậy em đi về trước nhé, đợi ngày nghỉ kết thúc em lại đến."
Chu Nghiên cũng cười nhẹ gật đầu, sinh viên mới lần này, cô cũng chỉ trò chuyện được với Dương Tiểu Mạn.
Triệu Lỗi quá kiêu ngạo, Phó Xương Đỉnh quá lì lợm, Trần Vân Hi quá trầm tĩnh.
Mấy sinh viên mới năm thứ nhất, tính đi tính lại, cũng chỉ có Dương Tiểu Mạn cởi mở một chút, đáng tin một chút.
Có một số việc, Chu Nghiên cũng vui vẻ để Dương Tiểu Mạn đi làm.
Dù Hội Võ Đạo là câu lạc bộ lớn đứng đầu của Ma Võ, nhưng thành viên cũng không nhiều, rất nhiều người căn bản không ở Hội Võ Đạo.
Bây giờ Trương Ngữ bế quan, mấy vị Phó hội trưởng cũng bận chuyện của mình, một tổ chức lớn như vậy, cũng ném cho Chu Nghiên.
Đám học trưởng chỉ ước cầm phúc lợi mà không làm việc, sinh viên mới thì ít ra còn nghe lời một chút.
Chu Nghiên vừa tiễn Dương Tiểu Mạn đi ra ngoài, vừa cười nói: "Mặc dù nghỉ, nhưng trở về cũng không thể lười biếng.
Bên Hội Võ Đạo, ngoại trừ sinh viên mới, hội viên đều là cấp 2.
Hội viên cao cấp là cấp 3.
Mặc dù các em vẫn là sinh viên mới, cũng là người xuất sắc trong sinh viên mới, không nên đánh đồng minh với sinh viên bình thường, tăng lên cấp 2 càng sớm càng tốt"
"Vâng, em sẽ không vậy. Chị Nghiên yên tâm."
Đang nói, đối diện cửa chính Hội Võ Đạo hơn mười người đi tới, Dương Tiểu Mạn hơi kinh ngạc: "Chị Nghiên, hôm nay họp sao?"
"Không có..."
Chu Nghiên nhìn lướt qua, đến khi thấy Lưu Vĩnh Văn đứng đầu, hơi cau mày nói: "Không có việc gì đâu, em đi về trước đi, đừng để lỡ xe."
Lưu Vĩnh Văn vừa đến, cô liền biết là chuyện gì.
Hôm nay là ngày mấy người cấp một so tài, tại Hội Võ Đạo, cấp một không tính là gì, so tài cũng không phải việc lớn gì.
Câu lạc bộ duy trì trật tự cho trường học, so tài cũng do Hội Võ Đạo phụ trách.
Đạo sư bận rất nhiều việc, sẽ không trông nom những việc này.
Câu lạc bộ khác, cũng không có tư cách, không có thực lực quản những chuyện này, chỉ có Hội Võ Đạo, mới có tư cách và thực lực đi duy trì trật tự, phòng ngừa các sinh viên tùy ý ẩu đả.
Dù sao Ma Võ cũng là trường học, là trường đại học võ đạo đẳng cấp cao nhất, các sinh viên tùy ý tìm nơi giao đấu, sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến thể diện Ma Võ.
Chu Nghiên vừa nói xong, Dương Tiểu Mạn bỗng nhiên nói: "Chị Nghiên, có đạo sư đến!"
Chu Nghiên nghe vậy nhìn về phía cửa, quả nhiên, cửa chính quảng trường có bốn năm đạo sư cùng nhau tới.
"Đạo sư đến xem náo nhiệt gì vậy?"
Chu Nghiên hơi bất mãn, loại so tài cấp một này, những đạo sư này thấp nhất cũng là cấp 4, thật phiền phức.
Một khi sinh viên bọn họ lên võ đài so tài mà có nguy hiểm, tùy ý nhúng tay, sẽ làm hỏng quy củ!
Việc này không phải là không có!
Cho nên Hội Võ Đạo rất phản đối việc đạo sư tới tham gia so tài của sinh viên.
Là câu lạc bộ đầu tiên duy trì trật tự của Ma Võ, Hội Võ Đạo cũng có trách nhiệm, nghĩa vụ bảo đảm so tài công bằng.
Nỗ lực bao nhiêu, hưởng thụ bấy nhiêu.
Hội Võ Đạo cũng không phải chỉ lấy tiền mà không làm việc, sinh viên chỉ cần so tài ở Hội Võ Đạo, dù là đạo sư cũng không thể can thiệp, đây là quy tắc cứng!
Hít vào một hơi, Chu Nghiên không nói chuyện với Dương Tiểu Mạn nữa, bước về phía đám người Lưu Vĩnh Văn.
...
"Lưu Vĩnh Văn, đến vì việc so tài à?"
Lưu Vĩnh Văn là đàn ông trẻ tuổi nhã nhặn, nghe vậy cười nho nhã: "Ừ, Chu Bộ trưởng, chúng tôi tới sớm, có thể mở sân đấu võ ra không?"
"Có thể!"
Mặc dù Chu Nghiên không phải Phó Hội trưởng, nhưng là bộ trưởng ngoại giao của Hội Võ Đạo.
Bây giờ Hội trưởng bế quan, Phó Hội trưởng cũng không thấy đâu, dường như Hội Võ Đạo đều là do Chu Nghiên phụ trách.
Chu Nghiên lên tiếng, liếc mắt nhìn mấy đạo sư đang đi tới, hơi cau mày: "Cậu báo cho mấy đạo sư tới à."
"Chu Bộ trưởng nói đùa, đạo sư có suy nghĩ của họ, tôi nào dám bảo họ làm gì."
"Bớt giả bộ với tôi đi!"
Ngữ khí Chu Nghiên không hiền, khẽ nói: "Đã đến Hội Võ Đạo, thì đối xử như nhau!
Tôi nhắc nhở trước, ở Hội Võ Đạo, phải tuân thủ quy tắc của Hội Võ Đạo!
Mặc kệ đạo sư hay là sinh viên, so tài là việc của sinh viên trên võ đài, sống cũng tốt, chết cũng được, trước khi nhận thua, ai cũng không được nhúng tay vào!
Nếu ai phá hư quy củ, đừng trách tôi không khách khí!"
"Bạn học Chu sát khí thật lớn!"
Người dẫn đầu mấy đạo sư đi tới khẽ hừ một tiếng, có vẻ hơi bất mãn.
Rõ ràng lời Chu Nghiên vừa nãy là để bọn họ nghe.
Mặc dù Chu Nghiên vừa bước vào cấp 3, phía đạo sư thấp nhất cũng là cấp 4, người dẫn đầu còn là cấp 5.
Nhưng lúc này, Chu Nghiên không hề sợ hãi, lạnh lùng nói: "Em không dám, đây là quy củ!
Trước đó, có mấy đạo sư nhúng tay vào việc so tài của học viên, hậu quả em không muốn thuật lại!
Mặc dù Hội Võ Đạo là câu lạc bộ sinh viên, nhưng được trường học giao cho trách nhiệm duy trì trật tự, bất kể là ai, cũng phải tuân thủ!
Đặc quyền của Hội Võ Đạo không phải không có cơ sở, mà là do hội viên từng chút từng chút nỗ lực đạt được!
Nếu thầy Trương cảm thấy không ổn, có thể khiếu nại với trường học!
Nhưng hôm nay thầy Trương tham dự so tài của sinh viên, em nói trước một tiếng, hi vọng thầy không làm khó chúng em!"
"Hừ!"
Đạo sư họ Trương hơi tức giận, thản nhiên nói: "Bây giờ, Hội Võ Đạo càng ngày càng không coi ai ra gì!"
Sắc mặt Chu Nghiên bỗng nhiên đại biến, lạnh lùng nói: "Thầy Trương, thầy cảm thấy em đang nói đùa sao?
Bây giờ không phải là nhắc nhở, mà là cảnh cáo!
Nếu thầy dám nhúng tay vào, bây giờ Hội Võ Đạo còn có hai học viên cấp 5 và bốn học viên cấp 4 chưa tốt nghiệp!
Chỉ cần thầy dám nhúng tay vào, Hội Võ Đạo lập tức dám trấn áp thầy, đến lúc đó, đưa thầy đi trấn thủ trong lòng đất mười năm, để xem thầy còn dám nói lời này hay không!"
"Hỗn xược!"
"Vậy thầy có thể thử một chút!"
Chu Nghiên, gương mặt xinh đẹp, ngữ khí vô cùng lạnh lùng!
Đừng nói đạo sư cấp 5, dù là cấp 6 thì thế nào!
Hội Võ Đạo không phải của Chu Nghiên, cũng không phải của Trương Ngữ, càng không đơn thuần của Ma Võ!
Sinh viên và trường học cùng cai quản, đây là quy củ truyền thống!
Học viên chưa tốt nghiệp thực lực không mạnh, khẳng định không phải đối thủ của đạo sư, nhưng học viên tốt nghiệp Hội Võ Đạo, bây giờ có đạo sư, có người kinh doanh lớn, có người chức cao quyền trọng.
Có thể nói, những người nổi tiếng có chút thành tựu trên xã hội, quá nửa đều từng gia nhập Hội Võ Đạo!
Từng hưởng thụ đãi ngộ của Hội Võ Đạo, dù đã tốt nghiệp, thì cũng phải đóng góp cho Hội Võ Đạo!
Một khi có người muốn phá vỡ quy củ của Hội Võ Đạo, cho dù cảnh giới tông sư, cũng phải suy nghĩ kỹ càng.
Người trong cuộc còn chưa tới, Hội Võ Đạo và đạo sư họ Trương thiếu chút nữa xảy ra xung đột, lần này, mấy đạo sư khác cũng không thể bình tĩnh.
Có đạo sư vội vàng ba phải cười nói: "Chu Bộ trưởng, lão Trương không có ý này.
Quy củ của Hội Võ Đạo, mọi người đều biết, lúc trước chúng tôi cũng từ Hội Võ Đạo ra, lợi ích của Hội Võ Đạo, cũng là ích lợi của chúng tôi.
Hôm nay đúng là chỉ đến xem thôi."
Sắc mặt Chu Nghiên dịu đi rất nhiều, hơi cười nói: "Thầy Lưu, vừa nãy lời nói của em cũng quá kích động rồi, nhưng bây giờ Hội trưởng và Phó Hội trưởng Hội Võ Đạo đều không ở đây, em hơi áp lực.
Hội Võ Đạo thành lập không phải một sớm một chiều, nếu xảy ra chuyện gì trên tay em, em cũng không đảm đương nổi.
Sân đấu số một đã mở ra, các thầy cô có thể qua đó ngồi nghỉ một lát."
Dứt lời, Chu Nghiên quay người nhìn mấy hội viên vừa chạy tới, cười nói: "Các cậu đi báo cho các Phó Hội Trưởng biết, đi xem có ai có thể trở về ngay không, đúng rồi, thông báo cả cho Hội trưởng nữa.
Còn có, hình như Trần sư huynh từ Thiên Nam trở về rồi, đi hỏi một chút xem có mặt không, bảo Trần sư huynh tới áp trận ngay lập tức.
..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận