Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2431: Phương Bình Trở Về (3)

Trước kia, không mấy người biết tuyệt đỉnh có ý nghĩa như thế nào, nhưng bây giờ, bảng Phong Vân Tam Giới vừa ra, còn ai không biết tuyệt đỉnh là cái gì chứ. Tuyệt đỉnh mạnh hơn cấp 9! Chẳng những mạnh hơn, mà còn có thể giết cấp 9 như giết gà. Trước kia, Quách Hiên nói Phương Bình dẫn dắt nhân loại, tiêu diệt hơn ngàn cấp 9, thật ra đa số đều không tin, cảm thấy nói quá, toàn nhân loại cũng không có nhiều cường giả cấp 9 như vậy.
Nhưng bây giờ, mọi người đều tin! Tuyệt đỉnh giết cấp 9 là chuyện rất bình thường! Theo như bảng Phong Vân Tam Giới thì cường giả dưới cấp Chân Thần đều là giun dế.
"Đại thắng!"
"Bộ trưởng Phương uy vũ!"
"Vô địch!"
Toàn bộ Thụy An sôi trào, hầu hết võ giả thi nhau bay về phía bốn phương tám hướng, muốn truyền bá tin tức tốt này. Lúc này, những người này thậm chí đã quên mất gọi điện thoại là có thể làm được. Bọn họ quên, nhưng Trương Định Nam không quên. Ông vội vã sai người phủ tổng đốc Nam Giang thông báo rộng rãi.
"Bộ trưởng Phương đã thành tuyệt đỉnh!"
"Ở địa quật Nam Giang, Bộ trưởng Phương đại sát tứ phương, giết chết một vị yêu tộc tuyệt đỉnh!"
"Địa quật Nam Giang đã bị hủy, địa quật không dám nói!"
Tin tức, truyền bá quá nhanh. Thời điểm này, nhân loại cũng cần tin tức như vậy để lòng người phấn khởi. Dù chính phủ không ngừng trấn an, nhưng tuyệt đỉnh vẫn không ra mặt, không ai trở về, kể cả mấy vị Bộ trưởng thay quyền, cũng không ai xuất hiện, giới võ đạo vẫn thấp thỏm lo âu. Mà lúc này, không ai sợ hãi nữa! Đại thắng!
Bình trở thành tuyệt đỉnh, hơn nữa, trực tiếp trở về địa quật Nam Giang tàn sát, không thể tưởng tượng nổi! Địa quật nhiều Chân Vương như vậy, Phương Bình có thể làm được đến mức này, có nghĩa không ai có thể áp chế hắn. Tin tức không những truyền bá ở Hoa Quốc, mà còn nhanh chóng truyền khắp thế giới. Lần này, cũng không phải một mình Hoa Quốc hành động, chính phủ các nước và sau đại thánh địa đều tham dự. Hiện biết Phương Bình trở về, người người phấn chấn.
Ma Võ.
Mấy người Lữ Phượng Nhu đang tụ tập cùng nhau, cũng nhanh chóng nhận được tin tức, mấy người đều thở ra một hơi. Sau khi thở phào nhẹ nhõm, mấy người liếc nhau, sau đó hai mặt nhìn nhau. Đường Phong cười khổ nói: "Hắn thành tuyệt đỉnh rồi?"
Quá nhanh! Hắn nhanh đến mức tưởng bản thân nghe nhầm rồi! Thời điểm Phương Bình rời đi, không phải là cấp 8 sao? Vừa mới qua hai ngày, sao lại thành tuyệt đỉnh rồi? Đúng vậy, mới có hai ngày mà thôi. Ngày 28 tháng 2, Phương Bình dẫn đội xuất phát. Ngày 1 tháng 3, tiến vào địa quật. Mà bây giờ... là ngày 2 tháng 3. Ai có thể từ cấp 8 đột phá đến tuyệt đỉnh trong 2 ngày? Trong đám người, Tống Doanh Cát vừa đột phá cảnh cấp 7, cười khổ nói: "Ta tưởng ta nhanh chóng đột phá đến cấp 7, là đã khó mà thể tưởng tượng nổi rồi, nghĩ nếu lần này hắn quay về thấy ta cấp 7, có lẽ sẽ há hốc mồm kinh ngạc... Hiện tại... thôi bỏ đi..."
Ông đột phá cấp 7 rất nhanh! Trước kia, Phường Bình giúp rất nhiều người tăng cảnh giới, ông cũng được lợi, tiến vào đỉnh cấp 6. Nhưng đỉnh cấp 6 còn cách cấp 7 rất xa. Mà ông, đột phá đến cấp 3 nhanh như vậy, cũng bắt nguồn từ áp lực. Nhưng nào ngờ, Phương Bình lại lên cấp. Còn trực tiếp vượt qua cấp 9, thành tuyệt đỉnh rồi. Mấy người Đường Phong đã sớm từ bỏ trị liệu, dù có chút bất đắc dĩ, nhưng lúc này vẫn hết sức hưng phấn, rối rít nói: "Đi, đi Nam Giang nhìn xem! Không ngờ hắn đi ra từ Nam Giang, không phải nói mấy người hiệu trưởng ở bên Kinh Đô sao?"
Trong đám người, có người khẽ cười nói: "Hiệu trưởng? Hiệu trưởng không phải là Phương Bình sao? Hiện tại, ngay cả chức hiệu trưởng trên danh nghĩa của hiệu trưởng Ngô cũng không còn, đã hoàn toàn bị đẩy qua Bộ Giáo Dục rồi."
Mọi người cười vang! Hình như là vậy! Nhắc tới cũng lạ, Ngô Khuê Sơn vào Bộ Giáo Dục, thông báo nhận chức lần này, ông đã bị loại khỏi thân phận hiệu trưởng Ma Võ. Mà Phương Bình... vẫn còn thân phận phó hiệu trưởng thường vụ Ma Võ. Dưới tình huống không có hiệu trưởng chính thức, hiện Phương Bình mới là hiệu trưởng đúng nghĩa của Ma Võ. Lữ Phượng Nhu cũng bật cười nói: "Hắn đã quyết tâm phải làm hiệu trưởng ngay từ sớm, hiện tại... như ước nguyện rồi! Không những như thế, còn giữ cả chức Bộ trưởng, còn sắp trở thành Chủ tịch Hội Liên Hợp Phản Công gì đó... Thổn thức! Mọi người thật sự có chút thổn thức. Quá nhanh! Năm 2008, Phương Bình mới nhập học, bây giờ cũng mới tháng 3 năm 2011, chưa tới ba năm. Ba năm, Phương Bình đã đi con đường mà người khác đi cả đời không hết.
Ngoại giới thổn thức. Nhà họ Phương, Phương Viên vừa vui mừng vừa có chút mất mát. Vui vì anh hai sắp trở về, hơn nữa hình như lần này đánh thắng rồi!
Những hình như mèo lớn không về được!
"Mèo lớn đi rồi..."
Dù ở với Thương Miêu không được bao lâu, nhưng Phương Viên vẫn rất thích con mèo mập lười biếng đó. Lần này khi ra đi, mèo lớn đã nói rất thê lương, nó nói lần này đi rồi sẽ không trở lại, còn véo mặt mình rất lâu. Giờ anh hai đã quay về, nhưng Thương Miêu không trở về, chỉ sợ phải thật lâu mới trở lại được.
"Còn chưa ăn thịt trâu nữa!"
Phương viên thì thào một tiếng, khi ra đi, mèo lớn đã mang theo thịt trâu, thật đáng tiếc. Cảm giác mất mát nhanh chóng tan đi vì tiếng điện thoại vang lên.
Anh trai mình đã thành cường giả tuyệt đỉnh, lãnh tụ nhân loại, còn là Bộ trưởng một bộ, Chủ tịch Hội Phản Công, Phương Viên có cảm giác như trong mơ. Trong nhà, điện thoại không ngừng vang lên, hiển nhiên là có người gọi điện chúc mừng.
Có người vui vẻ, có người bị thương. Trong thành Trấn Tinh, tại đại điện nghị sự... Ngày xưa, 13 pho tượng đứng nghiêm. Hôm nay... chỉ còn lại có 9 pho tượng. Không, 10 pho tượng, gần đây mới có thêm pho tượng của Trần Diệu Tổ. 14 pho tượng, mấy năm trước pho tượng của lão tổ nhà họ Dương vỡ vụn, ngày hôm nay, một ngày ngắn ngủi đã vỡ vụn ba pho tượng. Tại quảng trường đại điện, Tô Tử Tố khóc đến hai mắt sưng đỏ. Lão tổ mất rồi! Giống hệt năm đó, lão tổ nhà họ Dương qua đời, nhà họ Dương bi thương, hôm nay, cả thành Trấn Tinh cùng buồn. Hơn nữa, còn không biết các ông ra sao, càng khiến người ta lo lắng. Lúc này, Tưởng Siêu mập mạp cũng nhìn chằm chằm vào pho tượng, dù pho tượng của Chiến Vương chưa vỡ vụn, hắn cũng lo lắng, ông nội cũng tham chiến, không biết tình hình bây giờ như thế nào. Một ngày này, ba vị lão tổ chết trận, thành Trấn Tinh đã sắp loạn rồi. Đúng lúc này, có người hét lên: "Phương Bình trở về rồi! Phương Bình thành tuyệt đỉnh trở về rồi! Các vị, hắn trở về rồi, các gia chủ cũng có người đi từ địa quật Tử Cấm ra!"
Ầm!
Đại điện nghị sự, loạn rồi. Mọi người nhốn nháo, có người phá không mà ra, bay ra ngoài. Bọn họ muốn biết, người nào trở về, người nào chết trận. Tiêu diệt hơn ngàn cấp 9... bọn họ không dám tưởng tượng, chiến tích như này cần cần bao nhiêu mạng người lấp vào.
Ngay khi các nơi chấn động. Đường nội địa quật Nam Giang cũng chấn động, lát sau, Phương Bình xuất hiện. Phía sau, mấy người lão Vương lặng lẽ đi theo, không nói gì.
"Trở về rồi!"
Phương Bình dường như đang mơ, ta trở về rồi!
"Nhân tộc... thắng rồi!"
Tiếng cười nói truyền khắp tứ phương, mười dặm, trăm dặm, năm trăm dặm... Phương Bình lực lượng tinh thần mạnh mẽ, lúc này không quan tâm đến điều gì, lặp lại hết lần này đến lần khác, tiếp tục truyền vang, tiếp tục truyền vang Hắn muốn nói cho tất cả mọi người, nhân tộc thắng rồi! Kế hoạch thành công rồi! Mà điều này... đã trả giá lớn đến mức khó có thể tưởng tượng được.
“Nhân tộc thắng rồi!”
Ngày này, câu nói này truyền khắp Nam Giang. Các cường giả tuyệt đỉnh, các đại tông sư cấp chín, đi địa quật thực hiện kế hoạch khôi phục năng lượng, đây cách giải thích trước toàn dân. Bọn họ không biết đã xảy ra cái gì, bọn họ chỉ biết nhân loại thắng rồi! Sự thực cũng như thế, năng lượng bắt đầu khôi phục rồi. Trên Trái Đất, phàm là võ giả, thậm chí người bình thường đều cảm nhận được.
Ngày nay, toàn thế giới đều vang tiếng reo hò. Hưng phấn, kích động, phấn chấn! Địa quật cũng chỉ như vậy!
Bên ngoài, tiếng hoan hô như thủy triều. Ngoài địa quật Nam Giang, Phương Bình vẫn đứng không nhúc nhích. Tiếng hoan hô, dần dần tĩnh lặng lại. Dần dần, bốn phương tám hướng có cường giả chạy tới. Trương Định Nam nhìn biểu cảm dần lạnh lùng của Phương Bình, nhất thời hơi đầu váng mắt hoa, ông biết... E sợ xảy ra chuyện rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận