Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1747

Hoàng đình.
Tại một nơi phía trên cung điện, Lê Chử chắp hai tay sau lưng, nhìn đám người nơi xa rời đi.
Lúc này, Hữu thần tướng đã trở về, đứng bên cạnh hắn, bày ra kết giới, nói khẽ: "Ai là Phương Bình?"
"Có quan trọng không?" Lê Chử cười một tiếng, lẩm bẩm nói: "Không quan trọng."
Sắc mặt Hữu thần tướng thay đổi, trầm giọng nói: "Hắn quỷ kế đa đoan, không thể không phòng."
Lê Chử lại cười nói: "Lê mỗ há lại không biết, nhưng đúng là rất khó tìm được hắn, chẳng lẽ... Giết toàn bộ bọn họ? Cổ huynh, không làm được."
Lê Chử khẽ thở dài: "Giết bọn họ rồi, mặc kệ là Phương Bình thật hay Phương Bình giả thì giờ chết của ta cũng đến. Cổ huynh, Lê mỗ cũng chỉ là đang cầu sống mà thôi."
Hữu thần tướng thở dài. Đúng vậy, không thể giết. Giết ai bây giờ?
Nếu như là người bình thường người còn may, nếu là Phong Diệt Sinh, nếu là Cơ Dao, nếu là hậu duệ Chân Vương… Nếu Vương chủ cho người giết bọn họ, những Chân Vương kia sẽ không bỏ qua cho hắn.
Tốt nhất đừng là Phong Diệt Sinh! Giết Phong Diệt Sinh rồi, dù thật hay giả, vương chủ chắc chắn phải chết. Bởi vì Phong Vương sẽ không chấp nhận điều này.
Dù thật hay giả, cháu của hắn cũng chết, người chết rồi thì không thể nói chuyện, chứng cứ đều có thể là ngụy tạo. Dù vương chủ nói gì cũng là giả!
Có giết vương chủ, cũng không cần kiêng dè gì nữa.
Hữu thần tướng thở dài, cuối cùng trầm giọng nói: "Còn bao lâu nữa?"
"Chắc hai ba năm."
Lê Chử cười nói: "Không vội, Lê Chử biết Phương Bình là mối uy hiếp, nhưng dù có là uy hiếp, cũng không phải hiện tại, cũng không phải đối với ngươi và ta. Dù sao, Thần Lục còn có mấy trăm Chân Vương, mấy vị điện chủ... Bao gồm... Vương Chiến Chi Địa..."
Lê Chử cười nhạt nói: "Đây là một thời đại sóng gió nổi lên, mỗi vị kỳ thủ đều muốn lên đài, bao gồm một số người đã mất, có lẽ đều sẽ hiện thế lần nữa.
Ai cũng muốn đánh cờ, ai cũng muốn điều khiển tất cả, làm chúa tể tất cả.
Thêm một Phương Bình, bớt một Phương Bình, thật có quan trọng không?
Trấn Thiên Vương, Ma Đế, hai vương, Mệnh Vương, Võ Vương... Rất rất nhiều người, đều muốn làm kỳ thủ, muốn làm chúa tể thiên hạ.
Nếu đã như vậy... Có lẽ, thêm một Phương Bình, sẽ càng thú vị."
Lê Chử lại nở nụ cười, như nói mê nói: "Xuất hiện hết đi, thời đại này, cũng nên thanh toán tất cả rồi, chờ đợi nhiều năm như vậy, cũng đến lúc kết thúc rồi."
Dứt lời, nhìn về phía Hữu thần tướng, khẽ cười nói: "Đi bế quan đi! Đến ngày đó, không phải cấp Chân Vương thì đều là sâu kiến. Phương Bình cũng thế, hắn không thành Chân Vương, đến ngày đó, hắn cũng chỉ là một kẻ nước mất nhà tan!"
Sắc mặt Hữu thần tướng biến đổi, cuối cùng hỏi: "Rốt cuộc Phục Sinh Chi Chủng... là vật gì?"
Lê Chử cười mà như không cười: "Ai biết được! Chân Vương đều muốn, vậy sẽ phải là thứ tốt rồi. Ai biết có phải âm mưu thiên cổ hay không? Ha ha ha... Đều thích bố cục, có lẽ cũng là một cái bẫy, ngươi và ta há có thể biết thật giả?"
Ánh mắt Hữu thần tướng cực kỳ phức tạp, vậy cuối cùng chúng ta và Phục Sinh Chi Địa đang chiến đầu vì cái gì?
Chân Vương... Điện Chân Vương! Quân cờ! Chúng ta chẳng qua đều là quân cờ mà thôi.
Chiến vì cái gì, chiến đấu vì cái gì?
Có lẽ, những Chân Vương này đều là quân cờ, buồn cười!
Biết rõ có thể là bẫy, nhưng những người này vẫn chạy theo như vịt, không tiếc ngàn năm bố cục, mở ra quyết chiến cuối cùng, e là còn có rất nhiều chuyện mình chưa biết. Bao gồm mấy vị huynh đệ ngày xưa bên cạnh, vương chủ bây giờ thật sự đang nói với mình mọi chuyện sao?
"Không thể tin ai, chỉ có thể tin bản thân."
Trong lòng Hữu thần tướng dâng lên ý nghĩ này, có lẽ, ta hiểu rõ rồi.
...
Long Thú nhanh chóng bay về phía Vương Chiến Chi Địa.
Phương Bình ngồi trên Long Thú, đang tự hỏi một vấn đề.
Lần này, có lẽ thân phận của hắn đã bị người ta phát hiện.
Có lẽ có ba người đã biết thân phận của hắn.
Vương chủ, Hữu thần tướng, Triệu Hưng Võ!
Hai người trước không nói, lời sau cùng của Triệu Hưng Võ hình như có ý tứ khác, Phương Bình nhất thời chưa hiểu rõ.
"Quả nhiên, nhân loại mới là âm hiểm nhất!"
Phương Bình thầm lẩm bẩm, mặc kệ là nhân loại địa quật hay là nhân loại địa cầu, đều rất âm hiểm. Ngược lại, yêu tộc hình như hơi ngốc.
Nếu Phong Vương ở trong thành, có lẽ đã sớm phát hiện ra hắn, nhưng đến bây giờ có lẽ tên đầu gỗ Thiên Du vẫn còn hơi mơ hồ.
"Yêu tộc đúng là yêu tộc, thành yêu cũng chưa chắc trở nên thông minh."
"Trà trộn ở vương đình quá nguy hiểm, ta cũng không thể biến thành yêu, nếu không, đến yêu tộc vương đình, những yêu tộc ngốc nghếch này..."
Vừa nghĩ đến cái này, Phương Bình bỗng tỉnh ngộ, thôi, không đi nữa.
Yêu tộc đều rất thẳng thắn! Cũng may lần này hắn ở vương đình của nhân loại địa quật, đến yêu tộc vương đình, nếu loạn cào cào như vậy, mấy con yêu kia làm gì có thời gian nói nhảm với ngươi, có lẽ sẽ thẳng tay giết luôn.
Giết rồi, tất cả vấn đề khó khăn sẽ biến mất.
"Lê Chử còn có thể cố ý thả mình đi, đến yêu tộc vương đình, không có yêu nào sẽ làm như vậy..."
"Cố ý thả mình đi, chứng minh hắn còn muốn ẩn núp." Phương Bình nghĩ đến một vấn đề, Lê Chử ẩn núp, giả ngu, giả yếu, rốt cuộc muốn làm gì? Tên này hiện đang là vương chủ.
"Hắn chưa chắc không có thực lực như vẻ bề ngoài, có lẽ hắn vẫn có thực lực, nhưng hắn đã dùng cách gì đó che giấu đi, vậy hắn che giấu thực lực để làm gì?"
Phương Bình nghĩ đến đau đầu! Được rồi, không nghĩ nữa, khi quay về sẽ bàn với lão Trương về điều này, lão Trương âm hiểm kia có lẽ sẽ hiểu được Lê Chử.
Phương Bình không nghĩ đến những người này nữa, mà liếc nhìn những người xung quanh.
Hiện tại, còn có nhiều vị thần tướng ở đây, hắn cũng không dám động thủ.
Nhưng khi tiến vào Vương Chiến Chi Địa thì sẽ có cơ hội.
Phương Bình nhìn thấy Cơ Dao, nhìn thấy Bách Sơn Việt... Thầm lẩm bẩm, hai kẻ có tiền các ngươi thế mà không đi? Vậy cũng đừng trách ta không khách khí!
"Ta phải nghĩ cách an toàn thoát thân mới được... tiện thể tạo cho vương chủ chút phiền phức..."
"Hắn không giết ta, có lẽ là muốn để ta giải quyết phiền phức cho hắn. Tên này, có lẽ ước gì ta làm thịt tất cả mọi người ở đây, thật độc ác!"
"Đáng tiếc, Lê Án không đến."
Phương Bình bỗng có chút tiếc nuối, Lê Án không đến.
Vương chủ rất âm hiểm! Nếu Lê Án cũng đi, Phương Bình sẽ vu oan cho hắn, Phong Diệt Sinh chết trên tay Lê Án... Đây mới là vở kịch lớn!
"Nếu đã không thể chết trên tay Lê Án, vậy ta chết trên tay người nào thì phù hợp nhỉ?"
Phong Diệt Sinh tốt nhất đừng chết trên tay nhân loại, bằng không, Phong Vương thật sự sẽ phát điên.
Phương Bình liếc mắt nhìn từng người trong đám người, không thể giết hết những người này, phải giữ lại một nhóm làm khán giả, làm ống loa!
Còn phải chọn một kẻ để vu oan! Gánh chịu tiếng oan giết Phong Diệt Sinh!
Lần này, phe vương chủ không có ai đến, e là cũng đã tính đến điểm ấy, không cho Phương Bình cơ hội. Từ điểm này, Phương Bình xác định, Lê Chử thật sự đã xác định mình đang ở trong đám người này, bằng không, theo lý thuyết sẽ không thể không phái một ai tới.
"Hôm nay, ngươi tha cho ta, một mặt là muốn che giấu bản thân, một mặt cũng là muốn mượn tay ta hoàn thành một số chuyện ngươi không thể làm...
Ta không thể giết hết mấy người Hoa Vũ, Tử Nguyệt, phải giữ lại một chút để gây áp lực cho ngươi. Phong Diệt Sinh chết rồi, áp lực của ngươi đã nhỏ đi nhiều, nhưng không thể để ngươi nhẹ nhàng như vậy.
Còn về người của Thiên Mệnh vương đình..."
Phương Bình bỗng nhìn về phía Cơ Dao, nở nụ cười vui vẻ.
Cơ Dao như cảm ứng được, nghiêng đầu nhìn hắn một cái, sắc mặt lạnh lùng.
Phương Bình tiếp tục mỉm cười!
Ngươi không khách khí với ta, nhưng ta sẽ khách khí với ngươi, ta sẽ không giết ngươi.
Ra tay với Cơ Dao, Mệnh Vương mạnh lắm, có lẽ phân hoá thể, mình chưa chắc có thể giết được. Mặt khác, giết Cơ Dao, vương chủ rất có thể sẽ dùng một chút thủ đoạn, bại lộ thân phận của Phương Bình, để Thiên Mệnh vương đình càng thêm căm thù nhân loại!
"Ta không giết ngươi, mà là ngươi giết ta." Phương Bình đã có cách!
Hắn tin, chuyện Cơ Dao giết Phong Diệt Sinh dù có điểm đáng ngờ, nhưng sẽ có người giúp hắn xử lý hậu hoạn.
Vương chủ!
Hiện Phương Bình vô cùng chắc chắn, nếu Phong Diệt Sinh chết ở trên tay Cơ Dao, vương chủ chắc chắn sẽ giúp, vương chủ sẽ dựa vào điểm này, để phe Phong Vương và Thiên Mệnh vương đình đối địch với nhau.
Mà hắn thì đạt được mục đích, vừa có thể giảm bớt áp lực, còn có thể liên kết với Thiên Mệnh vương đình, không cho phe Phong Vương giành quyền kiểm soát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận