Toàn Cầu Cao Võ

Chương 433: Cấp ba cao kỳ (3)

"Một bước dẫn đầu thì bước bước đều đi trước.
Em đã đạt đến cấp ba cao kỳ mà những người khác vẫn là cảnh giới cấp một, cho dù giống như là Trần Vân Hi gần tôi cốt ba lần thì bây giờ em ấy cũng vẫn chưa đạt được đỉnh cấp hai.
Khoảng cách như vậy có thể sẽ cứ tiếp tục như vậy mãi.”
Phương Bình lại nói: “Thế thì khí huyết của em bây giờ chỉ có thể duy trì ở mức độ này hay sao ạ?”
“Chưa chắc, em mới đạt đến được giai đoạn này, tiếp theo tiếp tục rèn luyện cơ thể, khiến cơ thể càng lớn mạnh, có lẽ có thể đột phá cửa ải ngàn cal này.
Cực hạn của khí huyết, do cơ thể, xương cốt, kinh mạch, nội phủ là nhân tố quyết định phần lớn.
Cái gọi là cực hạn của em bây giờ thực ra vẫn do tố chất cơ thể em quyết định, em có thể tôi cốt ba lần, chứng tỏ sự quá trình khám phá cơ thể của em mạnh hơn so với những người khác.
Với tình hình này em vẫn có hy vọng đột phá cực hạn này.”
“Khi khí huyết của em đạt đến 1000 cal trở lên, có phải là khí huyết bạo phát giống như cấp bậc khác hay không, uy lực càng mạnh không?”
“Đương nhiên.” Lữ Phượng Nhu cười nhạt nói: “Khí huyết của em đạt đến ngàn cal cũng có nghĩa, các tố chất phương diện đều mạnh hơn những võ giả cùng cấp, nếu đã như vậy thì khí huyết bạo phát cũng như vậy, em mạnh hơn một chút cũng là rất bình thường.”
“Có thể làm được một cal khi huyết tương đương bằng hai cal khí huyết của võ giả đỉnh cấp ba hay không ạ?”
“Chiều theo tố chất cơ thể của em.”
“Hiểu rồi.”
Phương Bình khẽ gật đầu, lại nói: “Hiện tại cường độ khí huyết của em có lẽ còn cao hơn cấp ba cao kỳ, có phải có thể dễ dàng công kích bọn họ không?”
Lữ Phượng Nhu xoa trán, tên nhóc này thật nhiều lời a.
“Em tự thử thì biết, được rồi, trước tiên em củng cố cảnh giới đi, tôi đi trước đây, trở về thì đến gặp tôi.”
“Vâng, cảm ơn cô.”
“...”
Lữ Phượng Nhu cũng không trả lời, bước nhanh rời đi.
...
Lữ Phượng Nhu vừa đi, Phương Bình cũng không bỏ lỡ thời gian, mượn nguồn năng lượng của phòng năng lượng, nhanh chóng hồi phục khí huyết, mà lực lượng tinh thần giảm đi một chút hiện tại cũng không ảnh hưởng nhiều đến chiến lực.
Ba tiếng sau, khí huyết của Phương Bình hồi phục hoàn toàn.
...
Bước ra khỏi phòng tu luyện, thời gian đã đến đêm ngày 3.
Cách 72 giờ, còn thiếu khoảng 7 tiếng.
Phương Bình vừa ra cửa cũng không nhiều lời, lớn tiếng nói: “Phòng tu luyện 7 tiếng, 60 điểm thưởng, có người cần không!”
Lúc này, đại sảnh vẫn có người, nghe vậy có người nói: “Quá dài rồi.”
“Hợp thì mua a, vừa tu luyện xong, tiếp tục tu luyện còn để ý đợi chút thời gian như vậy, rẻ hơn 10 điểm thưởng, mấy người đi đâu tìm được chứ!”
“50 điểm thưởng, chúng tôi cùng nhau mua!”
Phương Bình liếc người nói một cái, híp mắt nói: “60, nếu không thì tôi đóng hạn mức mượn điểm của cậu!”
Người vừa nãy nói chuyện sững sờ một lát, hình như vừa mới phát hiện đối tượng nói chuyện chính là Phương Bình, nghe đến câu này, mặt tái xanh rồi, đệt, cậu có còn tự trọng không?
“Mua hay không? Không mua cũng đóng!”
“Phương Bình, cậu!”
“Không mua thì thôi, bớt cho cậu 10 điểm thưởng, giống như tôi cưỡng ép cậu mua vậy..”
“Mua!”
Cậu nam sinh đối diện vẻ mặt uất ức, rẻ thì rẻ đấy, nhưng rẻ kiểu này chiếm được có sảng khoái không?
Tống Doanh Cát nhìn hai người thành giao, cười tít mắt nói: “5 điểm thưởng làm phí thủ tục.”
Phương Bình méo mặt, được, món nợ này tôi ghim lại rồi!
Ông còn cướp tiền ác hơn tôi!
Dùng máy tính của thầy một lần, thầy thu của em 5 điểm thưởng, 150 ngàn!
Đáng tiếc lần này không dễ thế đâu nhé!
Phương Bình cũng không nhiều lời, nhìn người giao dịch thành công nói: “Tôi sẽ trừ ra 60 điểm thưởng từ tài khoản mượn điểm của cậu, chút nữa cậu tự kiểm tra, không thu tiền lãi của cậu.”
Tống Doanh Cát sững sờ một chút, đệt, còn có chiêu này!
Phương Bình đắc ý nhìn ông, thầy cho rằng em ngốc sao? Có thể cho thầy dễ dàng kiếm lợi sao?
Dương dương đắc ý rời đi, đợi cậu đi, sinh viên vừa nãy vẫn đang lẩm bẩm: “Cậu biết tôi là ai sao?”
Phương Bình hiển nhiên sẽ không nói với cậu ta, võ giả cấp ba cậu đều nhớ, chủ yếu là do cậu đã tính ai có số chết sớm, nên tăng bao nhiêu lãi.
Ví dụ như Tần Phượng Thanh, Phương Bình lấy lợi tức 0,1%, luôn cảm thấy khuôn mặt của Tần Phượng Thanh rất khó coi.
...
“Cấp ba cao kỳ! Trời cao mặc cho chim bay a!”
Ra khỏi phòng tu luyện, Phương Bình đột nhiên hết sức cảm khái, hôm nay, cậu chính thức trở thành một trong những võ giả tinh anh rồi!
Chỉ khi nào thực sự bước vào cấp ba cao kỳ, Phương Bình mới có thể hiểu được, vì sao ngày đó phải cần mười ngàn cal khí huyết mới có thể mài chết tên truyền giáo kia.
“Cường độ cơ thể ít nhất được tăng cường gấp đôi!”
Cậu lúc này cho dù không dùng khí huyết, cho dù là võ giả cấp một hay cấp hai công kích cũng chưa chắc có thể đánh vỡ được phòng ngự của cậu.
Vẫn là điều kiện kia, đừng đánh vào đầu.
Nhưng một khi dùng khí huyết phòng ngự, võ giả cấp ba cao kỳ muốn đánh vỡ phòng ngự của cậu, ít nhất cũng phải dùng cao cấp đại chiêu bạo phát 300 cal khí huyết trở lên.
“Đợi chiến pháp của mình thành công, tài phú tích lũy được một ít, quét bay cấp ba, vô địch!”
Phương Bình một mặt tự tin, không có nguyên do, chỉ là thấy mình mạnh như vậy!
Nhưng tự tin cũng phải đối diện với hiện thực.
Không có tiền, không có tài phú, còn nợ 1000 điểm thưởng, hiện tại còn 340 điểm thưởng, cũng không có tác dụng lớn.
Khi Phương Bình đổi đôi giày chiến giày chiến hợp kim cấp C, mặc nội giáp chế tạo từ da sinh vật địa quật cấp bốn, còn thanh Phượng Chủy Đao đã sửa xong.
Phương Bình đang đứng trước gương mà xót bản thân mình,
“Đẹp trai, nhưng không có tiền.”
“Có lẽ nên làm một vụ làm ăn lớn rồi!”
Tự mình độc thoại vài câu, Phương Bình lại rơi vào bất lực, không có tài phú, cũng có nghĩa Phương Bình cậu hiện tại đang đường đường chính chính là một con gà bắp mới bước vào cấp ba cao kỳ, mà không phải là võ giả cấp ba cao kỳ lớn mạnh.

Không có nhiều thời gian tự oán hối tiếc, Phương Bình võ trang đầy đủ bước ra khỏi ký túc xá.
Liền chạm mặt Phó Xương Đỉnh, nhìn thấy Phương Bình cầm đao đi ra, vẻ mặt chấn kinh nói: “Cậu muốn liều mạng với hội phó Tần sao?”
Phương Bình vẻ mặt mịt mờ: “Liều mạng?”
“Hội phó Tần đang kiếm cậu, muốn chém chết cậu, cậu không biết?”
“Cái gì?”
“Cậu thu lãi của anh ấy những 0,1%, gấp ba lần người khác, anh ấy sắp tức đến muốn thổ huyết rồi, tôi vừa mới thấy anh ấy xách đao đi dạo bên chỗ ký túc xá chúng ta...”
“Tìm tôi?”
“Có lẽ vậy.”
Khuôn mặt Phương Bình đen lại, Tần Phượng Thanh biết mình đột phá rồi?
Đây là tranh thủ mình chưa đột phá cấp bốn, nên tiên hạ thủ vi cường đánh mình tời bời một trận?
“Anh ấy còn ở đây không?”
“Cậu thật sự muốn tìm anh ấy liều mạng?” Phó Xương Đỉnh kinh động như gặp thiên nhân, bây giờ Phương Bình hơi bị được nha, ngay cả Tần Phượng Thanh cũng dám solo.
Con người mạnh mẽ này có thể thoát thân từ trong tay cường giả cấp năm, từng chém giết võ giả cấp bốn, đứng thứ sáu trong bảng xếp hạng chiến lực cấp ba, chân chính là một người mạnh mẽ.
Cho dù là bảng xếp hạng toàn quốc, Tần Phượng Thanh cũng có thể giành một vị trí trong top 100, thậm chí là top 50.
Lúc đầu Vương Kim Dương cũng nằm trong top 30 trong bảng xếp hạng cấp ba toàn quốc.
Nói cách khác, nếu so cùng cấp Tần Phượng Thanh sẽ không yếu hơn Vương Kim Dương bao nhiêu. Võ giả nằm trong bảng xếp hạng đều có điểm đặc biệt của bản thân.
Phương Bình cũng không trả lời mà bước đến cửa cầu thang, từ cửa sổ trên lầu nhìn xuống.
Cũng may, người không còn ở đây.
Người không còn ở đây, Phương Bình liền an tâm, lúc này cậu mạnh nhất, nhưng cũng là lúc yếu nhất.
Cậu lúc này, nếu gặp khí huyết ngang nhau, trước đó treo lên đánh năm người như vậy cũng được.
Nhưng bởi vì điểm tài phú bằng 0, thuốc cũng không có một viên nào trên người, lúc này mà gặp phải Tần Phượng Thanh, thì xác suất bị đánh tàn cao tới 90%, mặc dù anh ta cũng là tên nghèo kiết xác. Phó Xương Đỉnh cũng thò đầu ra nhìn xung quanh, không nhìn thấy người, đột nhiên nói to: “Hội phó Tần còn đó không?”
“Bốp!”
Phương Bình đưa tay đập một cái vào đầu cậu, tức giận nói: “Cậu đang làm gì?”
“Không phải cậu muốn quyết đấu với anh ấy sao?” Phó Xương Đỉnh cũng cạn lời, không phải cậu có suy nghĩ đó sao?
“Xéo đi!”
Lười để ý tên này, xem náo nhiệt không chê làm lớn chuyện.
Mình chưa tu luyện chiến pháp, tài phú thì trống rỗng, có điên mới liều mạng với Tần Phượng Thanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận