Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2650: Sau Lưng Ma Đế (3)

Nghĩ đi nghĩ lại, Phương Bình lại nói: "Địa Kỳ đại nhân, có thể nói một chút về Thần Toán Chân Quân không"
"Thần Toán?" Địa Kỳ có chút bất ngờ, nhưng vẫn cười nói: "Người này cũng coi như người khác loài, thật ra Thần Toán Chân Quân cũng có căn nguyên, nhưng hắn chưa chắc đã biết. Tổ tiên của Thần Toán Chân Quân tổ tiên là một thành viên của Thương Đế Cung, gọi là Phụ Sơn Đại Đế. Đương nhiên vẫn còn một danh hiệu khác, đại tướng chải lông của Thương Đế.
Nhưng ở Thượng Cổ, khi Thiên Giới chưa bị tiêu diệt, có người nói Phụ Sơn Đại Đế tham gia một trận đại chiến, chết trận ở Biển Khổ. Thần Giáo cũng từng điều tra những cường giả có quan hệ thân thiết với Thương Đế, Thần Toán Chân Quân đúng là hậu duệ của Phụ Sơn Đại Đế, tuy rằng huyết mạch có hơi xa.
Rất ít người biết bọn họ, Giáo Chủ có kiến thức rộng rãi mới có thể nhận ra, những người khác không biết gì.
Nhưng... Công Vũ Tử có thể sẽ biết!"
Địa Kỳ cười nói: "Công Vũ Tử một hai phải đưa Thần Toán đến chải lông cho Thương Đế, chưa chắc đã là trùng hợp, có lẽ là một loại thăm dò, hay có thể nói là động viên Thương Đế.
Thương Đế chưa chắc đã nhớ Phụ Sơn Đại Đế, cũng chưa chắc biết Thần Toán Chân Quân là hậu duệ của hắn. Nhưng có người nói, Phụ Sơn Đại Đế chăm sóc Thương Đế rất tỉ mỉ chu đáo, vì Thương Đế huyết chiến thương khung, chết trận ở Biển Khổ. Hậu nhân của hắn xuất hiện bên cạnh Thương Đế, dù Thương Đế không biết, cũng sẽ có thiện ý.."
Mưu kế!
Phương Bình đột nhiên cảm thấy, đây rõ ràng là một mưu kế đã được tính toán kỹ lưỡng!
Ma Đế sinh ra là do có người tính toán, từ đầu tới đuôi đều là mưu kế, chứ không phải bắt đầu từ khi đạo lữ của Mạc Vấn Kiếm chết! Thương Miêu gặp Mạc Vấn Kiếm cũng không phải là bất ngờ!
Sau khi Thiên Cẩu chết, có người bắt đầu nhìn chằm chằm Thương Miêu, có lẽ... Công Quyên Tử mới là nhân vật chính thật sự của thời đại kia!
Nhưng lại có người lợi dụng Mạc Vấn Kiếm, thay thế vị trí của Công Quyên Tử. Bằng không, dựa theo lộ tuyến bình thường, chủ nhân của mười đại động thiên đều sắp chạm vào cánh cửa Thánh Nhân, Thương Miêu chỉ cần cho một thanh thần khí, lại truyền một chút công pháp của Cửu Hoàng Tứ Đế, Công Quyên Tử sẽ có thể thành Thánh rất nhanh.
Hơn nữa còn là Thánh Nhân cực mạnh!
Ma Đế chỉ cần đến Thiên Phần là đã có thể thành Thánh Nhân, nếu Công Quyên Tử có thực lực Thánh Nhân đi, có lẽ sẽ có thể trở thành Thiên Vương rất nhanh, phá bảy, thậm chí phá tám!
"Có người đang chơi cờ, bố cục, tính kế, thay thế nhân vật chính!" Phương Bình cảm khái trong lòng, nếu không phải tà giáo làm, vậy thì là ai làm?
Công Vũ Tử sao? Nhưng tới tận bây giờ, Công Vũ Tử cũng chỉ là cấp Đế, không phải hắn, hắn chỉ là một con cờ mà thôi.
"Những Thiên Vương khác? Không đúng, nếu thật sự là Thiên Vương, thì người đến Thiên Phần không phải là Mạc Vấn Kiếm, mà sẽ là bọn họ!"
"Là ai đang tính kế Thương Miêu?" Phương Bình híp mắt, tất cả những thứ này đều xây dựng trên người Thương Miêu, có người đang tính kế con mèo này, bắt đầu tính kế nó từ sau khi Thiên Đế chết. Thương Miêu... Có biết hay không? Nó nói, vợ của Mạc Vấn Kiếm chết rồi, Mạc Vấn Kiếm không còn là Mạc Vấn Kiếm nữa... Phương Bình nhớ Thương Miêu đã từng nói thế, chẳng lẽ nó đã nhận ra điều gì? Trước lần đó, Thương Miêu nhìn thấy Mạc Vấn Kiếm cũng rất bình tĩnh, tâm trạng không hề kích động, không giống với thái độ hoài niệm mà Thương Miêu từng nói. Mạc Vấn Kiếm mà Thương Miêu nhớ, có lẽ chỉ là vị Mạc Vấn Kiếm đã từng du sơn ngoạn thủy với nó mà thôi.
"Càng ngày càng thú vị rồi!" Phương Bình cười lạnh một tiếng, có lẽ sau lưng Mạc Vấn Kiếm còn có thế lực khác! Mà hắn chuyển thế... là để thoát khỏi tầm mắt của người này sao? Thương Miêu nói, Mạc Vấn Kiếm sẽ không chuyển thế, Mạc Vấn Kiếm vốn đã rất mạnh, tại sao lại phải chuyển thế, lẽ nào là vì nhất định phải chuyển thế để có thể rời khỏi người kia?
"Sự thật sẽ mau chóng được phơi bày!"
Ai nên xuất hiện đã xuất hiện rồi, Phương Bình tin tất cả mọi chuyện sẽ sớm vén màn.
Mà mình... khi đó mình phải có thực lực tương ứng mới được. Xử lý tà giáo, tiêu diệt thân phân của Khôn Vương, tu bổ não hạch, thậm chí ăn quả của Thiên Mộc, khiến mình trở nên mạnh mẽ, đây mới là thứ mình muốn làm.
Trước khi Lão Trương phá hủy Thiên Phần giả, Phương Bình muốn là người vô địch tam giới, ít nhất hiện tại phải vô địch tam giới, đó mới là chuyện hắn muốn làm. "Đến lúc phải làm việc rồi! Có lẽ có thể thừa dịp này bắt gọn tà giáo!"
Phương Bình dã tâm bừng bừng, hắn muốn nhanh chóng chứng đạo, sau khi chứng đạo, hắn sẽ có sức chiến đấu cấp Đế, không còn là hạng người không quan trọng nữa, không cần phải quá cẩn thận nữa, hắn có thể chính thức bước lên sân khấu, đấu võ với các cường giả khác.
Bọn họ vừa đi vừa trò chuyện, dần rời xa điện Khôn Vương. Phương Bình cũng không nhìn điện Khôn Vương nữa, dù kim thân của Thiên Cẩu có thật sự ở đó thì hắn cũng không thể mang đi.
Thần Đình - Bách Thần Điện - nơi nghị sự hằng ngày của chư thần.
Vào thời kỳ đỉnh phong, cường giả Chân Thần và Đế Tôn của Thần Giáo có hơn trăm người, gọi là Bách Thần Điện cũng không ngoa chút nào.
Nhưng hôm nay, cung điện to lớn quạnh quẽ vô cùng.
Trong một ngày, bọn họ mất hai vị Chân Thần, một vị Đế Tôn. Hiện giờ, trong Thần Giáo to lớn, cộng thêm Phương Bình thì chỉ có 2 vị Đế Tôn và 8 vị Chân Thần.
10 người! Đây chính là sức chiến đấu mạnh nhất hiện nay của Thần Giáo.
"Ngồi đi!"
Trong cung điện to lớn, Phong Vân đạo nhân và Lôi Đình Đế Tôn ngồi ở trên bảo tọa ở hai bên đại điện.
Giờ khắc này, hai bảo tọa đối diện với mọi người, chứ không phải đối diện lẫn nhau như bình thường. Phía dưới có không ít bảo tọa, đều rất cao to. Đám người Địa Kỳ Chân Quân đều có chỗ ngồi của mình, từng người đi tới chỗ của mình ngồi xuống.
Phương Bình có chút mờ mịt, không biết mình nên ngồi ở đâu, cũng may có Địa Phi ở đây, hắn ra hiệu cho Phương Bình, bảo hắn ngồi ở sau Địa Hình Chân Quân.
Là Chân Thần mới lên cấp, dù thực lực không yếu, thì vẫn nên khiêm tốn một chút, vẫn nên ngồi sau lưng Chân Thần có kinh nghiệm. Lôi Đình không nói gì, Phong Vân đạo nhân lại nhìn Phương Bình một cái.
Vị cường giả bình thường không thấy rõ tướng mạo này, hiện đã có thể nhìn kỹ dung mạo.
Tiên phong đạo cốt!
Thật sự có khí chất tiên nhân, tóc dài râu dài, râu tóc bạc trắng, từ mi thiện mục, trông như người tốt. Phương Bình lại phỉ nhổ trong lòng, trông giống người tốt, nhưng chẳng tốt tí nào. Phong Vân đạo nhân cho hắn cảm giác khó đối phó hơn Lôi Đình Đế Tôn nhiều.
Trong ba đại hộ pháp của tà giáo, người này là người thần bí nhất, hơn nữa hắn cũng biết rất nhiều thứ, Phương Bình sợ nhất là bị hắn phát hiện, biết điều vô cùng, ngồi ở sau Địa Hình, không nói lời nào. Hắn không nói, Phong Vân đạo nhân lại cười nhạt nói: "Vân Sinh Chân Quân đột phá thật sự vượt dự đoán của bổn tọa. Ngày xưa, lúc bản tọa làm bảng xếp hạng Phong Vân Tam Giới, Vân Sinh đứng hàng thứ 42 trong danh sách cấp chín, bây giờ, những kẻ xếp hạng cao, một là chết, hai là biến mất... Chỉ có Triệu Hưng Võ, Ngô Xuyên, Khổng Lệnh Viên của Nhân Giới lại cùng nhau đột phá.
Vân Sinh, ngươi có thể đột phá, vượt qua Lực Vô Kỳ, Khương Húc, Nguyệt Vô Hoa, chứng đạo Chân Thần, là tin vui của Thần Giáo!"
Vân Sinh xếp hạng không cao lắm, người khác không hiểu, Phong Vân đạo nhân lại hiểu tương đối rõ. Hắn vừa nói xong, trong tay cũng xuất hiện một tấm bia nhỏ.
Trong lúc Phương Bình còn đang thấp thỏm lo sợ, Phong Vân đạo nhân cười nói: "Ngươi cũng nên vào bảng xếp hạng Chân Thần!"
Dứt lời, trên bia đá nhỏ, cái tên "Vân Sinh" lóe lên một cái rồi biến mất, chớp mắt tiến vào Chân Thần Bảng. Phương Bình biết thứ này!
Lúc trước, ở Vương Chiến Chi Địa, thứ này rất là huyền diệu, hắn từng nghe người khác nhắc tới. Kẻ nào đã chết, hơi thở sẽ biến mất. Kẻ nào còn sống, kẻ nào đột phá, đều sẽ có chút cảm ứng. Trước đây hắn giết Vân Sinh... theo lý thuyết phải tắt tên mới đúng.
Nhưng bây giờ, tên vẫn chưa biến mất, chắc là do hắn thay thế Vân Sinh, trong khoảnh khắc kia, tên có hơi lóe lên một cái.
Đương nhiên Phong Vân đạo nhân bắt giữ hơi thở cũng phải có phạm vi, hắn không thể cứ bắt mãi được, nếu không thì thật sự rất đáng sợ. Nếu thật sự là vậy, thì người sống người chết trong tam giới, chẳng phải sẽ nằm trong sự khống chế của hắn hết sao?
Dù như thế, Phương Bình vẫn thấy sợ!
1745 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận