Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1260

Một đao, hai đao, ba đao...
Trong hư không, dị tượng thần phật hiện ra, chư thần ngã xuống!
Vô số thần phật ngã xuống, trời đất biến sắc.
Đao pháp của Trương Định Nam, luyện đến mức tinh túy nhất đều sẽ xuất hiện dị tượng.
Tuy Phương Bình không có nhiều thời gian nghiên cứu đao pháp chuyên sâu, nhưng ngày đó, hắn luyện đao bảy ngày bảy đêm trên biển, ít nhiều thì đến hiện tại cũng mang lại lợi ích không nhỏ.
Lúc này, vận dụng lực lượng phá diệt, lực bạo phát mạnh hơn lực lượng thiên địa!
Ầm ầm ầm!
Lực lượng thiên địa do ba vị cường giả cấp bảy bạo phát bị Phương Bình trực tiếp đập tan, mà thân hình Phong Diệt Sinh đang bị Phương Bình tấn công lại đột nhiên cao lớn lên ba bốn mét, trường kích quét ngang hư không, ngăn lại ánh đao của Phương Bình!
"Phụt..."
Một đao, hắn có thể ngăn, hai đao, miễn cưỡng có thể...
Nhưng tốc độ ra đao của Phương Bình cực nhanh, đến khi đỡ đao thứ năm, Phong Diệt Sinh phun ra một búng máu, thân thể nổ tung!
"Phong vương tử!"
Mấy vị cường giả cấp bảy gấp gáp gào lên, chiến lực của Phong Diệt Sinh rất mạnh, phải biết, lúc trước, khi Phương Bình cùng Phong Diệt Sinh giao thủ, một đối một cũng chỉ đánh hòa nhau. Mà khi đó, Phương Bình đã mạnh hơn lúc đánh bại Đà Mạn.
Mạnh như vậy mà chỉ đánh hòa nhau với Phong Diệt Sinh, về phần Hòe Mộc Thanh... Có hắn hay không không khác gì nhau cả.
Thực lực của Phong Diệt Sinh không hẳn yếu hơn ba vị cấp bảy ở đây. Nhưng lúc này, hắn bị Phương Bình trảm nát huyết nhục, xương cốt đứt đoạn từng khúc, áo giáp trên người cũng nứt nẻ nhiều vết.
"Tưởng Siêu!"
Hai mắt Phong Diệt Sinh lóe lên ánh kim, dù không địch lại Phương Bình, lúc này hắn cũng trấn định vô cùng, quát lạnh: "Vậy thì cùng chết!"
"Cùng chết cái con khỉ, chơi với ông đây, ngươi còn non và xanh lắm!"
Phương Bình cười nhạt, Phong Diệt Sinh có tuyệt chiêu, có tuyệt học hộ thể của tuyệt đỉnh.
Cái này hắn biết!
Nhưng Phong Diệt Sinh dám cược mạng như hắn sao? Phương Bình sẽ giết hắn trước, hay là hắn sẽ bạo phát tuyệt học giết chết Phương Bình trước? Phong Diệt Sinh dám đánh cược sao?
"Đi chết đi!"
Phương Bình quát to một tiếng, tiếng chấn hư không!
Phong Diệt Sinh nổi giận: "Vậy thì cùng chết!"
Ngươi tưởng ta không dám liều sao?
Khi ánh đao của Phương Bình hạ xuống, Phong Diệt Sinh không quan tâm, hắn bay lên, xông thẳng vào Phương Bình!
"Vương tử!"
Ba vị cường giả cấp bảy lo lắng hơn cả Phong Diệt Sinh, một trong ba người hét lớn một tiếng, bóng người lóe lên rồi biến mất, bên cạnh ngưng tụ ra một bàn tay vô hình, bắt lấy Phong Diệt Sinh!
"Đi!"
"Tam vương tử, nhị vương tử sắp đến rồi!"
"Đừng chịu chết!"
Ba vị cường giả cấp bảy quát ầm lên, lúc này mà còn muốn liều mạng với "Tưởng Siêu", chán sống rồi hả?
Khu vực thống lĩnh đã có một lượng lớn cường giả chuẩn bị vượt kết giới đến đây hỗ trợ, còn núi xanh không sợ không có củi đốt!
Phong Diệt Sinh vừa rồi cũng chỉ bị Phương Bình kích thích đến mức điên cuồng, lúc này bị người khác túm lấy, thuận thế bay ngược ra ngoài, tránh được ánh đao của Phương Bình.
Mắt thấy Phương Bình càng đánh càng hăng, Phong Diệt Sinh cực kỳ không cam tâm và phẫn nộ, giận dữ quát: "Đi!"
Hắn muốn rời khỏi đây!
Bốn người bọn họ liên thủ, tuy Phương Bình không thể giết được bọn họ, nhưng bọn họ cũng không cách nào giết chết Phương Bình.
Tiếp tục như vậy, khi lực lượng tinh thần của ba vị cấp bảy tiêu hao hết, bọn họ sẽ gặp phiền phức.
Bọn họ biết, hậu duệ Chiến Vương có thể khôi phục lực lượng tinh thần.
Không chỉ lực lượng tinh thần, hậu duệ Chiến Vương hiện tại thậm chí còn đang bạo phát vật chất bất diệt để chiến đấu!
Vật chất bất diệt không chỉ dùng để chiến đấu, còn có thể cường hóa thân thể, cường hóa kim cốt, thậm chí có thể cường hóa lực lượng tinh thần!
Đây cũng chính là điểm khác nhau giữa vật chất bất diệt và tinh hoa sinh mệnh.
Vật chất bất diệt có thể cường hóa tổng thể chứ không chỉ có tác dụng với thân thể và kim cốt. Nó được tạo thành từ lực lượng tinh thần, lực lượng khí huyết, kim thân, tương tự, nó cũng có thể phản hồi và cường hóa lực lượng ban đầu.
Mà tinh hoa sinh mệnh có thể khôi phục khí huyết và chữa thương, cũng có thể nuôi dưỡng lực lượng tinh thần đã bị thương, nhưng không thể cường hóa và khôi phục lực lượng tinh thần.
Bọn họ có tinh hoa sinh mệnh. Thực ra, Phong Diệt Sinh có bảo vật khôi phục lực lượng tinh thần, nhưng không nhiều.
Nếu muốn cho ba vị cấp bảy khôi phục, dùng hết cũng không đủ.
Võ giả cấp bảy sơ kỳ mà hao hết lực lượng tinh thần, thực lực sẽ giảm.
Cấp bảy, chỉ khi đến đỉnh cấp, rèn xương sọ, khi đó kim thân rèn được một nửa, khí huyết mạnh mẽ, dù chỉ dựa vào lực lượng khí huyết, chiến lực cũng cực mạnh.
Nhưng hiện tại, nếu chiến lực của mấy vị cấp bảy sơ kỳ này giảm xuống, bọn họ có thể sẽ phải chết.
"Muốn đi? Nào có đơn giản như vậy!"
"Nổ!"
"Dương Thành" giáng lâm, ầm ầm nổ tung.
"A!"
Mấy vị cường giả cấp bảy phun ra một búng máu tươi, trên người Phong Diệt Sinh lấp lóe nhiều tia sáng, nhưng thất khiếu vẫn chảy máu.
Sắc mặt Phương Bình trắng bệch, nhưng hung hăng cười to!
Hắn bây giờ có lực lượng phá diệt, chính thức có lực công kích của cấp bảy sơ kỳ, thậm chí còn mạnh hơn.
Đây chỉ là cấp bảy sơ kỳ vận dụng lực lượng phá diệt.
Hắn cũng không phải chỉ có lực lượng phá diệt!
Hắn còn có vật hóa hình!
Lúc này, trong đầu Phương Bình đột nhiên liên tưởng, có lẽ... Võ giả cổ xưa cũng như vậy! Lực lượng phá diệt dùng để tấn công, vật hóa hình lực lượng tinh thần thực ra chỉ là phụ trợ.
Phụ trợ... Có lẽ, không phải tất cả võ giả cổ xưa đều là cường giả cận chiến!
Có lẽ, thời đại cổ võ, có một số cường giả sẽ tập trung tu luyện một môn công pháp!
Đương nhiên, đến một trình độ nhất định, khoảng cách không còn là vấn đề, cận chiến hay đánh xa đều không quan trọng.
Nhưng võ giả có thân thể mạnh mẽ, chính diện đối mặt kẻ địch, nhục thân cũng đủ để đánh tan lực lượng tinh thần của đối phương.
"Diệt thần!"
Tự bạo lực lượng tinh thần, Phương Bình trấn áp bốn người, trường đao trong tay càng thêm óng ánh ánh vàng, bổ xuống một đao!
"Vương tử!"
Có người gầm dữ dội một tiếng, ánh mắt lộ ra vẻ tuyệt vọng, chợt quát lên: "Đi!"
Dứt lời, lực lượng tinh thần đã bị tổn hại đột nhiên ngưng tụ lại, chớp mắt quay người công kích Phương Bình!
"Bách Thanh!"
Ánh mắt Phong Diệt Sinh đỏ như máu, sắc mặt hai vị cấp bảy khác trắng bệch, hai người kéo lấy Phong Diệt Sinh, không nói hai lời, nhanh chóng trốn chạy!
Hậu duệ Chiến Vương! Bọn họ đánh không lại!
Trốn!
Đi đến kết giới, chờ tụ hội với nhị vương tử!
Ngay khi bọn họ vừa mới trốn chạy ra ngoài ngàn mét, lực lượng tinh thần của Bách Thanh ầm ầm nổ tung, ánh đao của Phương Bình bị phá hủy.
"Tưởng Siêu, ngươi sẽ phải chết!"
Ánh mắt Bách Thanh âm u, tuyệt vọng nổi giận gầm lên một tiếng, thân thể chớp mắt phình to ra gấp mấy lần!
Phương Bình không nói hai lời, xoay người bỏ chạy!
Ầm ầm!
Dưới sự bức bách của Phương Bình, một vị võ giả cấp bảy tự bạo.
Xa xa, Phương Bình bay ngược ra ngoài, dòng máu vàng trên người rơi xuống đất, đập thành từng cái hố nhỏ!
"Đáng chết!"
Phương Bình giận dữ!
Thần binh đâu?
Tên khốn này, lúc sắp chết lại thu thần binh vào cửa tam tiêu, vì lực lượng tinh thần của hắn đã nổ tung, không thể tự bạo thần binh.
Sắp chết cũng không muốn lưu lại thần binh!
"Đáng chết!"
Xa xa, nhóm người Phong Diệt Sinh đã biến mất không còn tăm hơi.
Phương Bình nghiêng đầu nhìn nhóm người Cơ Dao mới đuổi tới, thấy bọn họ rục rà rục rịch, lập tức khôi phục khí huyết và lực lượng tinh thần đến trạng thái tốt nhất, bùng lên khí huyết ngút trời, quát lên: "Có gan thì đến đây! Còn đi theo nữa, ta giết sạch các ngươi! Đồ hề!"
"Đồ vô sỉ khốn kiếp! Thật to gan..."
Bên người Cơ Dao, thanh niên hào hoa phú quý nổi giận quát lên.
Dứt lời, võ giả cấp bảy bên cạnh kinh sợ nói: "Ngươi dám!"
Ầm!
Đúng lúc này, Phương Bình bổ một đao phá không, khiến vị võ giả cấp bảy kia không ngừng rút lui, miệng phun máu tươi.
Sắc mặt thanh niên hào hoa bị vị cấp bảy kia bảo vệ phía sau lập tức trắng bệch.
Phương Bình lạnh lùng nghiêm nghị nói: "Hừ, đồ rác rưởi! Đừng tưởng ông đây không dám giết các ngươi, nói nhảm thêm một câu nữa, hôm nay không giết được Phong Diệt Sinh, cũng phải giết sạch các ngươi, không tin thì thử xem!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận