Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1787: Đến Muộn (3)

Phương Bình liếc mắt nhìn thành chủ thành Yêu Quỳ, nhìn thành chủ thành Yêu Trúc, cười nói: “Không sao, những người này đã không còn sức chống đối, nếu võ giả phục sinh không chấp nhận bó tay chịu trói, chúng ta sẽ tấn công, đánh xuyên đường nối, tàn sát Phục Sinh Chi Địa!
Vương đình có lệnh, bắt lấy người sống!
Bọn họ còn có tác dụng, các vị đại nhân, vương đình và Điện Chân Vương có treo thưởng lớn, bắt được người sống nhận thưởng nhiều hơn người chết…”
Mấy người còn đang nghiêng tai lắng nghe, chờ Phương Bình nói ra phần thưởng, chính lúc này, hai vị thành chủ và hai cây yêu thực đột ngột ra tay!
Ầm ầm!
Bốn vị cấp chín hợp tác, mỗi thành nhắm vào một người, lập tức công kích hai vị cường giả phái Thiên Mệnh!
Hai người này còn đang chờ Phương Bình nói ra phần thưởng mới, nào ngờ đã bị người bên cạnh tiêu diệt!
"Ầm ầm!"
Một tiếng nổ vang lên!
Hai vị cường giả bị công kích đều chỉ là cấp chín yếu, trong bốn vị cường giả ra tay, hai cây yêu thực đều có thực lực bản nguyên!
Hợp tác đánh giết, bất ngờ tập kích, chớp mắt, hai người bị đánh nổ chân thân!
Trong hư không, hai luồng lực lượng tinh thần lập tức thành hình. Dù đã chết, hai người vẫn khó mà tin được!
Phái Thiên Thực đang giúp đối phương?
Nơi đây là vực Nam Thất, địa bàn của Thanh Lang Vương, nơi này, bọn họ mới là chủ!
Thanh Lang Vương ở ngay Ngự Hải Sơn, phái Thiên Thực lại dám công kích họ?
Không thể nào!?
Dù trước đó song phương đối địch với nhau, bốn vị cường giả này cũng không có gan khai chiến!
Không chỉ bọn họ, thành chủ thành Yêu Quỳ và mấy vị cường giả khác của phái Thiên Thực cũng kinh ngạc ngây người!
Phương Bình lúc này đã bay ngược ra, chợt quát lên: “Vương đình có lệnh, quốc chiến! Tiêu diệt cường giả của Thiên Mệnh vương đình, người nào trái lệnh, chém!”
"Giết!"
Bốn vị cường giả không hề do dự, chớp mắt ra tay với hai con yêu thú còn lại.
Lúc này, cường giả phái Thiên Mệnh còn sống sót chỉ còn lại hai con yêu thú, con phượng hoàng của thành Yêu Phượng và con yêu thú nhìn như tê giác!
Nhóm người thành chủ thành Yêu Quỳ nhất thời không biết phải làm sao!
Quốc chiến? Khia chiến với Thiên Mệnh vương đình?
Mấy người bọn họ không nhúc nhích, con phượng hoàng và tê giác kia vô cùng sợ hãi, phượng hoàng bay lên không, tê giác cũng rống lên một tiếng, ngự không nhảy lên trời!
Cuộc chiến giữa các vương đình đã bùng nổ!
Nhanh đến mức chúng nó không kịp phản ứng!
Hai con yêu thú muốn chạy, trong hư không, hai bóng mờ chớp mắt bị tiêu diệt, tiếng gào thét sắc bén vang lên!
Bọn họ chết tại nơi này sao?
Ôm lấy nghi hoặc vô hạn, và không cam lòng, sinh mạng của hai người kết thúc tại đây!
Mà nhóm người thành chủ thành Yêu Trúc đã liên thủ tiêu diệt hai con yêu thú, nhìn mấy người còn lại không ra tay, Phương Bình cao giọng giận dữ nói: “Mấy vị muốn cãi lệnh của Điện Chân Vương và vương đình sao?”
Thành chủ thành Yêu Quỳ không dám tin vào mắt mình, sau đó phẫn nộ quát: “Trúc Vương đại nhân còn chưa truyền lệnh, các ngươi…”
“Trúc Vương đại nhân đã giao chiến với Thanh Lang Vương! Nếu không, các ngươi cho rằng Thiên Mệnh vương đình không hề đề phòng, để các ngươi đánh giết nhe vậy sao?”
Phương Bình quát lớn: "Thành chủ thành Yêu Quỳ, ngươi muốn tạo phản sao?"
"Vô sỉ!"
Thành chủ thành Yêu Quỳ mắng lớn, tạo phản? Hắn sao dám?
Hắn là thuộc hạ chính quy của Trúc Vương, Trúc Vương và vương chủ không cùng một nhóm, nhưng cũng không đối địch. Hiện người của vương chủ đến truyền lệnh, nhất thời hắn không biết có nên nhận lệnh hay không.
Rất nhanh, thành chủ thành Yêu Quỳ bỗng nhiên nói: "Mật lệnh của Vương đình và Điện Chân Vương đâu?"
Phương Bình lạnh lùng nhìn hắn, giọng như băng đá: “Mật lệnh? Đây là lệnh tuyệt mật, sao có thể lưu lại dấu vết, một khi bị Thiên Mệnh vương đình phát hiện, võ giả cấp thống lĩnh như chúng ta đi ngang qua lãnh địa của Thiên Mệnh Vương đình, liệu có còn cơ hội sống sót đến vực Nam Thất hay không?”
“Thành chủ thành Yêu Quỳ, xem ra… ngươi muốn trái lệnh tạo phản!”
"Nói bậy!"
Thành chủ thành Yêu Quỳ lại nổi giận, căm tức: “Ngươi chẳng qua chỉ là nô tài của Lê Án điện hạ, không có mật lệnh của vương đình, há có tư cách ra lệnh cho chúng ta?"
Nói xong, thành chủ thành Yêu Quỳ nhìn về phía hai con yêu thú đã bị bao vây, nhíu chặt lông mày!
Đang yên đang lành, tự dưng lại khai chiến với Thiên Mệnh vương đình! Hiện tại không hợp tác vây giết cường giả Phục Sinh Chi Địa nữa sao? Vương đình nghĩ cái quái gì vậy!
Phương Bình không nói nữa, liếc mắt nhìn thành chủ thành Yêu Quỳ, lúc này còn bốn vị cấp chín không nhúc nhích là hai vị cấp chín của thành Yêu Quỳ, hai người còn lại là thành chủ của hai vương thành khác của phái Yêu Thực.
Bốn người cấp chín! Hơn nữa, bên cạnh còn có 6 cấp chín đang chém giết lẫn nhau!
Hiện không phải là lúc để lộ thân phận. Phương Bình thấy vậy, lạnh nhạt nói: "Nếu các vị đại nhân không muốn tuân lệnh, vậy thì chờ một chốc đi, chờ mấy vị thành chủ thành Yêu Trúc tiêu diệt hai con yêu thú này, Mộc Hách sẽ tiếp tục đàm luận chuyện này với các vị đại nhân!"
Nói xong, Phương Bình không tiếp tục để ý đến bọn họ, mà nhìn nhóm người Ma Võ đang vô cùng cảnh giác cách đó không xa, cười nhạt nói: "Các vị, muốn chết hay muốn sống? Muốn chết rất đơn giản, muốn sống thì khoanh tay chịu trói! Nếu không, hôm nay chúng ta sẽ đánh vào Phục Sinh Chi Địa, tàn sát không thương tiếc!
Cuối cùng, nói cho các ngươi biết một tin, lúc bản thống lĩnh đến vực Nam Thất, vương chủ từng nói, giao ra tuyệt học Chân Vương - Huyết Tiễn Thuật, có thể đổi lấy sự an toàn của ngàn vạn nhân loại!"
"Huyết Tiễn Thuật?"
Ánh mắt lão Lý đã mất dần tiêu cự khẽ động, cắn răng nói: "Nằm mơ!"
"Không biết tốt xấu!" Phương Bình lạnh lùng nói: "Lúc này các ngươi đã không còn sức tái chiến, đường nối rộng mở, khu vực Hoa Quốc của Phục Sinh Chi Địa đã không còn Chân Vương! Liều một lần, hay chờ ta giết các ngươi, hủy diệt Hoa Quốc?"
Lão Lý phân vân, nhìn nhóm người Ma Võ, phẫn nộ quát: "Võ giả địa quật các ngươi không giữ lời, dù đã bắt được bọn ta, các ngươi cũng sẽ tấn công Trái Đất, đừng tưởng bọn ta ngu!"
Phương Bình hừ lạnh nói: "Bây giờ vương đình đang khai chiến với Thiên Mệnh vương đình, không có ý định hủy diệt Phục Sinh Chi Địa, lời này là thật! Các vị đừng tự tìm đường chết!"
Bên cạnh, thành chủ thành Yêu Quỳ thấy thế, định nói chuyện, Phương Bình thuận miệng nói: "Các vị đại nhân, bắt những người này đưa về vương đình sẽ là công lao của các ngươi! Mỗi người một thanh thần binh cấp chín, tuyệt học Chân Vương chỉ có một bộ, chờ vương chủ và Điện Chân Vương thương lượng xong sẽ xem ban thưởng cho ai!
Những người còn lại cũng sẽ có những phần thưởng khác!"
"Tuyệt học Chân Vương!"
Mấy người khẽ động lòng, bắt sống người Ma Võ lại được thưởng tuyệt học Chân Vương, trước đó từng nói, đánh giết sẽ được thưởng tuyệt học thần đạo!
Phương Bình không quan tâm đến bọn họ, lại nhìn nhó người Lý Trường Sinh, nói: "Nhân danh vương chủ và Điện Chân Vương, Mộc Hách xin thề, những điều ta nói đều là sự thật! Nếu giả, thần đạo hủy diệt! Các vị, tại Thần Lục, tên của Chân Vương uy hiếp được cả trời, tuyệt không giả dối!"
Nghe vậy, nhóm người thành chủ thành Yêu Quỳ đều tin!
Không ai dám lấy danh nghĩa Điện Chân Vương để thề bừa!
Chân Vương chính là thần!
Nếu Mộc Hách dám nói bậy, dù là vì dụ nhóm người Ma Võ đầu hàng, hắn sẽ chắc chắn phải chết, không chỉ hắn, những người có liên quan đến hắn đều phải chết!
Lý Trường Sinh bi thương, một lát sau, chậm rãi nói: "Cũng được, chúng ta chết cũng không sao… Lão Ngô, không thể để họ vào Trái Đất…"
Ngô Xuyên lạnh lùng nói: "Lý Trường Sinh, võ giả nhân loại quyết không đầu hàng! Dù cho chết trận..."
"Ngô Xuyên!"
Lão Lý đau đớn bi thương, giận dữ hét: "Ta không phải tham sống sợ chết, ngươi muốn để họ tấn công Ma Đô, tàn sát Hoa Quốc sao? Chúng ta là tội nhân, tội nhân thiên cổ, dù có phải làm chó, cũng phải sống để vào vương đình…"
Ngô Xuyên lập tức im lặng.
Phương Bình cười lạnh một tiếng, nhàn nhạt nói: "Bản thống lĩnh không có quá nhiều thời gian, ta đếm đến ba, các ngươi lựa chọn! Thành chủ thành Yêu Quỳ, sau khi ta đếm đến ba mà họ không ra quyết định, tiêu diệt bọn họ, tấn công Phục Sinh Chi Địa!"
Lần này, mấy người không chút do dự nhìn chằm chằm về phía mọi người!
"Một..."
"Hai..."
"Chúng ta đầu hàng!" Sắc mặt lão Lý như già thêm mấy tuổi, Phương Bình cười ha ha, trực tiếp đi đến gần, thành chủ thành Yêu Quỳ thấy thế, khẽ cau mày, quát: "Mộc Hách thống lĩnh..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận