Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1176

Trong tình huống Quân bộ đã ra mặt, Lý Trường Sinh lại dùng chiêu kiếm đó... có thể ngăn cản Dương Hạ, nhưng không nhất định phải giết đối phương.
Bây giờ, Lý Trường Sinh trực tiếp giết chết đối phương rồi!
Nếu người không chết, thì dù có trọng thương, chính phủ và Quân bộ đều sẽ nói chuyện giúp Lý Trường Sinh, vì nhà họ Dương phạm sai lầm trước. Nhưng người chết rồi, dù thế nào đi nữa, đều phải phải cho Thành Trấn Tinh, cho Nhà họ Dương một câu trả lời.
Khi sắc mặt Lý Đức Dũng còn đang lần lượt biến đổi thì, trong đám người, Dương Mộc kinh ngạc đến ngây người bỗng nhiên tỉnh táo lại!
Sau một khắc, Dương Mộc ngã quỵ xuống đất! Không phải xin tha, mà là khóc thét!
"Lão tổ, ông cả... nhà họ Dương tuyệt diệt rồi!"
Dương Mộc rơi lệ đầy mặt, cất tiếng đau buồn hô to: "Dù ông hai có sai, nhưng tội không đáng chết! Lão tổ thủ hộ nhân loại mấy trăm năm, nhà họ Dương ta vì nhân loại, vì Hoa Quốc chinh chiến mấy trăm năm, tử thương vô số!"
"Ba đời đều chết trận ở địa quật!"
"Nhà họ Dương đáng tội phải diệt tộc sao?"
"Ông hai một đời chinh chiến với vùng cấm, không hiểu đạo lí đối nhân xử thế, trong lúc kích động, dù cho có tội cũng không tới phiên Ma Võ giết ông ấy!"
"Ầm ầm ầm..." Dương Mộc đột nhiên dập đầu về phía trung tâm Kinh Đô, cường giả cấp sáu dập vỡ đầu chảy máu, trong mắt chảy lệ máu, bi thiết nói: "Minh Vương, Võ Vương, Dương Mộc không phục!"
"Nhà họ Dương không phục!"
"Thói đời... Không ai dám nói một tiếng bất công cho nhà họ Dương sao?" Dương Mộc vỡ đầu chảy máu, tiếng gào thét bi thương truyền khắp Võ Đạo hiệp hội!
Sắc mặt Lý Đức Dũng hết tím rồi xanh, hết xanh rồi tím.
Tô Hạo Nhiên lộ vẻ bi thương, mèo khóc chuột!
Dù nhà họ Dương phạm sai lầm trước, dù Dương Hạ cố ý muốn giết Phương Bình... Nhưng hôm nay Phương Bình không sao, một vị cấp tám của Nhà họ Dương, một vị đỉnh cấp sáu chết ở đây. Ông là người của thành Trấn Tinh, cũng là người phụ trách lần này. Bây giờ, Dương Hạ bị người chém giết ở ngay trước mặt mình!
Nhà họ Dương không còn cầu ông làm chủ, mà là quỳ cầu hai vị tuyệt đỉnh cấp... Tô Hạo Nhiên thấy có chút khó chịu, những người thành Trấn Tinh đến dự thi khác cũng cảm thấy khó chịu.
Có người không nhịn được nói: "Nhà họ Dương... cũng không đến nỗi phải bị giết như thế!"
Đồng tình với người yếu là tâm lý của tất cả mọi người. Nhà họ Dương quá thê thảm. Tuyệt đỉnh, cấp chín, cấp tám, cấp bảy... liên tục hy sinh! Một gia tộc to lớn giờ chỉ còn lại Dương Thanh là cường giả cấp bảy. Thành Trấn Tinh có 13 gia tộc, nhà họ Dương lần này thật sự triệt để sa sút rồi.
Phương Bình là người ngoài, bọn họ dù sao cũng chung sống nhiều năm với người nhà họ Dương. Lòng Tưởng Siêu lúc này cũng phức tạp vô cùng. Nếu Dương Hạ thật sự giết Phương Bình, người của thành Trấn Tinh chắc chắn sẽ khinh bỉ nhà họ Dương, lấy lớn ép nhỏ, không biết trời cao đất rộng, bây giờ mà còn dám làm ra hành động đó!
Nhưng vấn đề là Phương Bình không chết! Dương Hạ lại chết!
Giữa trường, yên tĩnh khủng khiếp, không một ai nói chuyện, chỉ có Dương Mộc đẫm máu và nước mắt khóc nói, tiếng dập đầu không ngừng vang lên.
Hắn đang cầu hai vị tuyệt đỉnh làm chủ cho hắn! Hắn biết, tuyệt đỉnh cũng đang xem bọn họ, Kinh Đô có ít nhất một vị tuyệt đỉnh đang tọa trấn mọi lúc!
Xảy ra chuyện lớn như vậy, tuyệt đỉnh tất nhiên sẽ biết.
Lúc mọi người còn đang gây sự, ngay khi Lý Đức Dũng có chưa biết phải xử lý như thế nào thì, Lý Trường Sinh vừa mới chiếm một kiếm ra, đã già đến mức nhăn nheo bỗng nhiên cười nhạt nói: "Kiếm trảm Dương Hạ chỉ là bất ngờ. Ta cũng không ngờ hắn ngay cả một kiếm mà cũng không đỡ nổi..."
Dương Mộc tức khắc nhìn hắn bằng hai con mắt đỏ như máu!
Những người khác cũng hơi nhíu mày, lúc này nói đùa chỉ có thể tăng sự căm thù của thành Trấn Tinh, Lý Trường Sinh hơi khùng rồi.
Lão Lý liếc mắt nhìn Tô Hạo Nhiên, lại nhìn Lý Đức Dũng, rồi nữa cười nói: "Tính mạng của Ma Võ, dù không bằng thành Trấn Tinh, nhưng cũng đáng giá! Hôm nay ta giết Dương Hạ, mặc kệ đúng sai, lấy mạng đổi mạng là được!"
Vừa nói xong, tất cả mọi người đều sững sờ.
Tô Hạo Nhiên hơi nhíu mày nói: "Lý Trường Sinh... Ngươi..."
"Khóc sướt mướt, tự trần thuật công trạng, ngươi có ý gì? Tuy Ma Võ lực mỏng, nhưng cũng từng chinh chiến sa trường, máu nhuộm dị vực... Chúng ta chinh chiến địa quật, chỉ cầu quốc gia bình an, chỉ cầu thiên hạ thái bình, Dương Hạ muốn giết Phương Bình... hắn có tư cách gì!"
Tiếng Lý Trường Sinh vang như chuông đồng, chẳng khác nào viễn cổ thần ma, kiếm khí ngút trời!
"Ai có tư cách giết Phương Bình?"
"Thế gian này chỉ có võ giả địa quật, chỉ có võ giả tà giáo mới có thể! Nếu hắn không phản nhân loại, ai cũng không tư cách giết hắn!"
"Ma Võ ta dù lực mỏng, cũng dám rút kiếm chiến một trận!"
"Hôm nay, ta Lý Trường Sinh trảm Dương Hạ, từng có tội, nhưng vô tội! Lấy mạng đổi mạng!"
Đùng! Kiếm khí lăng vân, một đạo kiếm khí ngút trời lao thẳng ra!
Sau một khắc, lão Lý già đi như sắp chết, ngồi xếp bằng bất động, không còn sự sống.
Tất cả mọi người đều ngơ ngác!
Tô Hạo Nhiên vội vã tiến lên kiểm tra, vừa chấn động vừa mờ mịt, thậm chí hồn bay phách lạc!
"Tịch... Tịch diệt rồi!"
Sinh mệnh tịch diệt rồi! Lý Trường Sinh chết rồi? Hắn chết rồi! Sắc mặt Lý Đức Dũng cũng cũng khó coi vô cùng, tức giận trong lòng hầu như muốn nổ tung!
Chết rồi? Lý Trường Sinh tự mình tịch diệt rồi? Sao có thể! Sao lại thế!
Chỉ trong một ngày, Hoa Quốc tổn thất hai vị cường giả cấp cao, không chết ở địa quật, không chết ở trên sa trường, mà là chết ở mặt đất, chết trong tay người mình!
"Khốn kiếp!" Lý Đức Dũng nổi giận! Sát khí trên người bạo phát, một số người thực lực yếu dồn dập rút lui, đầu đầy mồ hôi, hồi hộp không ngớt.
Kế bên, Phương Bình thờ ơ không động lòng.
Thật lâu sau Phương Bình mới tiến lên, đi tới trước mặt Lý Trường Sinh, đột nhiên quỳ xuống, hai mắt đỏ như máu nói: "Ngài xem ta như con, hôm nay vì cứu ta, chém chết một tên khốn kiếp mà thôi! Sao lại đến mức này! Nhà họ Dương bọn hắn tự cho mình công cao vô lượng, muốn giết ai thì giết... Chúng ta lẽ nào không có công sao?
Chúng ta cũng từng chinh chiến địa quật, từng đời sư trưởng của Ma Võ, ai không vì bảo vệ tổ quốc mà chiến?
Năm xưa, ngài chém giết không ngừng, từng bị cấp chín đánh giết, tinh thần tan vỡ, trận chiến ở Nam Giang địa quật, ngài cấp sáu chém chết cấp tám, ngăn cơn sóng dữ...
Vì nhân loại, vì Hoa Quốc, ngài từ bỏ con đường tuyệt đỉnh, từ bỏ con đường trường sinh, đi lên con đường vạn đạo hợp nhất...
Giết một tên khốn mà thôi, thế thì sao! Ta Phương Bình tuy rằng bất tài, nhưng Dương Hạ có tư cách gì giết ta, nhà họ Dương có tư cách gì âm mưu tính kế ta..."
Dứt lời, Phương Bình đột nhiên quay đầu lại, nhìn về phía Dương Mộc, sát khí lừng lững nói: "Dương Mộc, hôm nay sư trưởng của ta không chết trận ở địa quật, lại chết vì nhà họ Dương ngươi, chết không đáng! Nếu ngươi muốn báo thù, đến, ngươi và ta đánh một trận, chỉ phân sinh tử!"
Dương Mộc bị trừng tê cả da đầu, bi thương đã sớm biến mất, hắn cũng kinh ngạc đơ người!
Lý Trường Sinh chết rồi! Hắn hoàn toàn không ngờ đến chuyện này, tất cả những thứ hắn vừa làm, một phần là thật sự tức giận, một phần cũng là vì tranh thủ đồng tình, trừng phạt Ma Võ, đồng thời giúp nhà họ Dương tẩy sạch mọi tiếng xấu.
Dương Hạ giết Phương Bình là thật, Dương Phong muốn giết Phương Bình là thật, danh tiếng của nhà họ Dương xem như mất rồi.
Hơn nữa, hắn cũng muốn giữ mạng. Ma Võ hung tàn đến mức ngay cả ông hai cũng dám giết, trận đấu còn chưa kết thúc, nếu Phương Bình tiếp tục khiêu chiến hắn, hắn nên làm gì bây giờ? Chỉ có yếu thế, chỉ có chiếm được đồng tình, chỉ có khiến người khác bất mãn với Ma Võ mà thôi!
Tất cả mọi thứ đều diễn ra theo mong muốn của hắn, nhưng hành động của Lý Trường Sinh đã lật đổ tất cả. Đây chính là cường giả có thể dùng một kiếm trảm cấp tám đỉnh cấp, cũng từng lập công cho Hoa Quốc, tiêu diệt vô số cường giả.
Nhưng bây giờ, chỉ vì đánh giết một vị ở thành Trấn Tinh muốn giết đệ tử của mình, tự mình tịch diệt rồi! Dương Mộc đơ như cây cơ!
Tô Hạo Nhiên của Thành Trấn Tinh không nói một lời, mặt đầy ưu sầu. Lần này, thật sự phiền phức rồi. Nhà họ Dương chỉ là chuyện nhỏ, nhà họ Dương bây giờ đã suy sụp, chỉ có Dương Thanh là còn có thể gây chuyện, cùng lắm sau này không cho hắn ra khỏi thành nữa. Nhưng…
Bạn cần đăng nhập để bình luận