Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1944: Cơ Dao Vào Vực (3)

Tiếng chém giết vang vọng khắp vực Nam Thất, mà vào thời khắc này, mặt đất bên dưới đã biến mất, thay vào đó là một cái lỗ đen.
Thương Miêu ngẩng đầu nhìn đại chiến bên trên.
"Tên kia sắp chết rồi." Thương Miêu liếc mắt nhìn Khổng Lệnh Viên, lẩm bẩm một tiếng.
Cái tên này rất mạnh, ít nhất cũng là nhóm cao cấp nhất trong số các giả thần, mạnh mẽ không sợ chết, sức chiến đấu vô song. Hắn thật sự sắp chết rồi.
Cây quạt giấy kia chính là đại biểu cho con đường bản nguyên của hắn, khi nào quạt giấy triệt để vỡ tan, bản nguyên của hắn sẽ biến mất hoàn toàn, bản nguyên tán loạn, số may thì biến thành phế nhân, xui thì chết chắc.
"Hậu duệ của chó lớn vô sỉ ghê!" Thương Miêu bỗng nhiên nhìn về phía Giảo, cái tên này đang đục nước béo cò, nó kéo một tên cấp chín yếu đánh nửa ngày, một người một yêu đánh nhau hăng say vô cùng, nhưng thực ra lại chẳng có chút nguy hiểm nào.
Thương Miêu câm nín, tên này thật là mất mặt chúng yêu. Lão tổ tông của nó rất mạnh, dũng mãnh vô song, gặp thần sát thần, gặp phật giết phật. Tại sao nó… lại sợ chết như vậy chứ?
Nó lại nhìn về phía Khổng Lệnh Viên, nhìn quạt giấy của hắn đã sắp triệt để tan vỡ, Thương Miêu nghiêng đầu suy nghĩ một chút, bỗng nhiên truyền âm nói: "Ê ê, tên kia, xích xuống tí, xích xuống tí, bản miêu có thể giúp ngươi đánh chết mấy tên, nhớ cho bản miêu thức ăn mèo nha..."
Khổng Lệnh Viên vốn đang phun máu tươi đầy miệng, suýt chút nữa đã bị hù chết. Đang đánh nhau tơi bời, bỗng nhiên có người trực tiếp đột phá phòng ngự tinh thần của thắn, truyền âm vào não, dọa hắn sợ hết hồn!
Nhưng sau một khắc, trong mắt Khổng Lệnh Viên hiện lên vẻ vui mừng, điên cuồng gầm lên một tiếng, nhục thân tràn đầy vết nứt, hai chân trực tiếp nổ tung, nhưng hắn vẫn mạnh mẽ kéo 12 vị cấp chín xuống dưới.
Thương Miêu nghiêng đầu nhìn một hồi, lại nói: "Xích xuống tí nữa, cao quá, các ngươi đánh nhau thôi mà, cần gì phải bay cao thế chứ, thiệt tình luôn á, với không tới. Đuôi quá to, không thể để bị người khác nhìn thấy được..."
Khổng Lệnh Viên suýt chút nữa đã phun máu, còn xuống nữa á? Ta sắp chết rồi đây nè!
Nếu còn xuống nữa, ta chắc chắn sẽ chết tan xác.
Thương Miêu bồn chồn nói: "Không xuống thì bản miêu đi đó!"
Một giây sau, Thương Miêu bỗng nhiên nói: "Ủa khoan, ta có thể dùng bản nguyên không gian... Thôi, không cần xích xuống nữa!"
Nó vừa nói xong, Khổng Lệnh Viên cũng không kịp phản ứng lại. Trong nháy mắt, ánh mắt của những cấp chín bị nhốt lại bỗng nhiên dại ra, lực lượng tinh thần giống như bị nhanh chóng rút ra, những người kia đã dồn dập rơi xuống.
Khổng Lệnh Viên hơi dại ra, sau đó, 12 người kia không còn hơi thở sự sống nữa!
Dưới lòng đất, Thương Miêu hình như đang nhìn cái gì, móng mèo to lớn đâm vào trong hư không, đâm một hồi, đùng một tiếng, một vị cường giả cấp chín trên mặt đất nổ tung, đâm cái nữa, lại một cường giả cấp chín khác nổ đùng.
Đâm xong, Thương Miêu bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn Khổng Lệnh Viên vừa mới rơi xuống, mặt mèo tỏ vẻ xoắn xuýt, bản nguyên tán loạn nhanh vậy luôn. Mới nãy còn khen hắn rất mạnh, sao giờ lại xỉu nhanh vậy trời?
"Có nên cứu hay không đây... Cái tên mạnh thật mạnh kia không nói cần phải cứu người, chỉ cần giúp giết người thôi..."
Thương Miêu xoắn xuýt một hồi, luôn có cảm giác như mình đang chịu thiệt.
"Thôi, cứu vậy... Nhưng bản nguyên thì bản miêu không cứu nổi..."
Thương Miêu do dự một chút, không có đi tới, nó chờ Khổng Lệnh Viên rớt xuống mới dùng đuôi cuốn Khổng Lệnh Viên lên, dùng móng mèo đập hắn mấy cái. Một lát sau, Khổng Lệnh Viên nhắm nghiền hai mắt, hơi thở sắp tiêu tan cũng ổn định lại.
"Cứ vậy hả ta, bản miêu có cảm giác mình bị thiệt ghê luôn!" Thương Miêu không quản hắn nữa, đuôi quét qua, không biết đã quăng Khổng Lệnh Viên đi đâu rồi.
Mà trên không trung, tất cả mọi người đều đang dại ra.
Hơi thở của 12 vị thần tướng và Khổng Lệnh Viên đã đồng thời biến mất rồi!
Làm sao có thể? Khổng Lệnh Viên sao có thể đánh giết 12 vị cấp chín?
Ban nãy hắn quấn lấy 12 người, mọi người đều thấy rõ ràng, nhưng đều không vội. Dù sao hắn chỉ đang giãy giụa trước khi chết mà thôi, đánh chết hắn chỉ cần mấy giây!
12 vị cấp chín mạnh mẽ vô cùng, Khổng Lệnh Viên tiêu hao hết tất cả, hắn nói có thể quấn lấy bọn họ được 30 giây, nhưng với năng lực của hắn, cùng lắm là chỉ được 10 giây.
Kết quả... chết hết cả rồi!
Tính cả Khổng Lệnh Viên, 13 người đồng thời rơi xuống, chỉ trong chớp mắt đã biến mất, không còn một mống!
"Chuyện gì vừa xảy ra?"
"Sao có thể!"
Bọn họ đều dại ra.
Thương Miêu đột nhiên cảm thấy hành vi đâm nổ người của mình quá rõ ràng.
"Đâm chết nhiều người như vậy... Có phải là rất quá đáng không?"
Cũng may là lực lượng tinh thần của Chân Vương đã bị đánh tan, vực Nam Thất không có Chân Vương xem chiến, bằng không, dù không cảm ứng được nó, nhưng nếu có nhiều người chết cùng một lúc như vậy, e là cũng sẽ khiến Chân Vương chú ý.
"Có lẽ là quá giới hạn rồi... Bản miêu không muốn đánh nhau với Chân Thần!"
Thương Miêu không nói hai lời, quay đầu bỏ chạy, trước khi nó đi, cái hố ở dưới đất đột nhiên có tiếng nổ vang lên, khu vực lân cận bị nổ thành hố lớn, phạm vi lan xa đến hơn vạn mét!
13 vị giả thần đồng thời tự bạo... uy lực cũng tương đương như thế. Thương Miêu đã chạy xa cảm thấy mình không cần phải quản nhiều thứ như thế nữa.
13 người này đều là tự bạo, không liên quan gì tới nó hết.
"Không phải bản miêu làm, bọn họ tự bạo á... Ừm, chính là như vậy! Chân Thần cũng không biết là ta làm, chắc chắn là không phát hiện được, đúng, chuyện này không có liên quan gì đến ta!"
Thương Miêu rũ bỏ toàn bộ trách nhiệm, không phải bản miêu làm, đừng hòng đổ tội cho ta.

"Lão Khổng!" Đám người Lý Đức Dũng dại hết ra!
Hơi thở của Khổng Lệnh Viên đã biến mất, chẳng lẽ hắn chết trận rồi sao? Vấn đề là, Khổng Lệnh Viên sao lại có thể đánh giết 12 vị cấp chín cơ chứ?
Dù có là Trương Đào năm đó cũng không làm được tới mức này. Trương Đào chỉ thật sự làm đến bước này khi chỉ còn cách tuyệt đỉnh một bước nữa, có thể nói là đã đi tới tận 999,9 mét.
Mà không chỉ có thế, Trương Đào vốn thăng cấp lên cấp chín từ bảy tầng kim thân, trước khi đến tuyệt đỉnh, hắn thậm chí còn rèn giũa bản thân đến kim thân tầng tám.
Sức mạnh cơ sở của hắn vững chắc vô cùng, đường lớn rộng rãi, chỉ còn cách tuyệt đỉnh một khoảng rất nhỏ, mạnh hơn Khổng Lệnh Viên hiện tại nhiều. Trương Đào có thể làm được, Khổng Lệnh Viên chưa chắc đã làm được.
Nhưng sao hắn lại biến mất cùng 12 vị cấp chín khác cơ chứ?
Tuy mọi người đều chiến đấu ở cùng một khu vực, nhưng khi đại chiến xảy ra, tình huống hỗn loạn vô cùng, trong nháy mắt đó, cũng không có mấy người đủ nhạy bén để quan sát những thứ khác.
Vụ nổ bùng phát trong chớp mắt, người cũng bị nổ tan tành!
Uy lực tương đương với 13 vị cấp chín tự bạo, kinh khủng vô cùng. Trên không trung, không ít người bị bắn ngược một đoạn dài. Một số cấp chín yếu suýt nữa đã bị dư âm đánh chết. Một số yêu thú cấp bảy thì trực tiếp bị nổ tan tành.
Mà bây giờ, Lý Đức Dũng cũng không lo nổi Khổng Lệnh Viên rồi! Trong chớp mắt đánh giết 12 vị cấp chín! Cơ hội của nhân loại tới rồi!
Hiện tại, địa quật còn khoảng 30 người, mà bọn họ thì, cộng thêm Giảo, vốn dĩ có tới 23 vị, bây giờ chỉ còn có 22 vị, tuy có mấy vị đã mất đi sức chiến đấu, nhưng vẫn còn mười bảy, mười tám người có thể đánh tiếp được.
Xa xa, 5 người Lâm Long cũng đã chạy tới rồi!
Dùng sự hy sinh của Khổng Lệnh Viên đổi lấy tính mạng của 12 vị cấp chín, đáng giá!
"Giết! Giết sạch bọn họ! Báo thù cho lão Khổng!"
Lý Đức Dũng gào thét, Phá Không Kiếm Quyết bạo phát, sau một khắc, thần binh cấp chín trực tiếp nổ tung, mảnh vỡ phá nát không gian, bắn ra bốn phương tám hướng, chỉ trong chớp mắt, mấy vị cấp chín yếu đã bị mảnh vỡ xuyên thủng!
Tiếng gào thét thảm thiết truyền đến, người dù chưa chết, nhưng cũng bị thương không nhẹ.
Ầm ầm ầm!
Tiếng nổ đùng đoàng vang vọng bốn phía, từng vị cường giả cấp chín rơi xuống, mọi người cũng mặc kệ bọn họ chết hay sống, không chết thì cũng chẳng còn sức chiến đấu nữa. Lâm Long rống to một tiếng, mang theo 4 vị cấp chín tham chiến, thế cuộc trong chớp mắt ổn định lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận