Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1136

Tin tức lưu truyền sôi sục, ngay cả trên internet cũng có.
Một số Tông sư ở nơi khác không rõ vấn đề, dồn dập liên hệ với Tông sư ở Ma Đô để nghe ngóng tin tức, ai cũng kinh ngạc tột đỉnh.
Phương Bình đột phá cấp bảy rồi?
Hai vị hội trưởng của Hiệp Hội Võ Đạo đã bắt đầu cân nhắc xem có nên đổi danh hiệu cho Phương Bình hay không.
Phương Bình không quá vừa ý với danh hiệu này, hắn đã tuyên bố sớm muộn gì cũng sẽ tìm bọn họ tính sổ, chỉ là ban đầu, hai vị Tông sư hội trưởng cảm thấy thằng nhóc này chỉ mới cấp sáu, cần gì phải sợ? Nhưng hiện tại... nếu lên cấp bảy thật rồi, hai vị hội trưởng cũng phải cân nhắc một chút rồi.
...
Chuyện người ngoài bàn tán truyền tin Phương Bình là Tông sư, thân là người trong cuộc, hắn không biết gì cả.
Phương Bình lúc này đang rất bất đắc dĩ nhìn mấy người đối diện mình.
Làm gì vậy?
Mỗi người không những không chúc mừng mình, mà còn bày biểu cảm muốn chém chết mình, đây là thái độ của người làm đạo sư hay sao?
Không phải chỉ hóa hình lực lượng tinh thần thôi sao?
Không phải chỉ là sẽ có khả năng lập tức vượt qua mọi người thôi sao?
Làm giáo viên mà chút lòng bao dung cũng không có, sao có thể làm gương cho người đời?
Ngày đó, ta một năm lên bốn cấp, lúc đó có nói muốn hai năm phải lên tám cấp, lúc này chẳng phải vẫn chưa cấp tám hay sao?
Ngay trong lúc Phương Bình tự oán thầm, tự biên tự diễn một tràng, Hoàng Cảnh ho nhẹ một tiếng, phá đi bầu không khí quỷ dị này, mở miệng nói: "Chuyện hóa hình lực lượng tinh thần là chuyện lớn như vậy, sao không nói trước một tiếng? Ngươi mới cấp sáu sơ kỳ..."
"Trung kỳ rồi." Phương Bình nhỏ giọng bổ sung một câu.
"Câm miệng!"
Lữ Phượng Nhu quát lớn: "Ai cho phép ngươi nói chen vào, ngoan ngoãn ngồi nghe!"
Trước đây, nếu Phương Bình cãi lại vài câu, bà sẽ vui vẻ ngồi xem kịch. Còn hiện nay, chỉ nhìn Phương Bình thôi đã thấy khó chịu, còn nhảy vào họng người khác ngồi, bà đây sẽ đánh ngươi.
Phương Bình bất đắc dĩ, ngoan ngoãn giống đứa bé tội nghiệp nhìn mọi người, các ngài nói tiếp đi.
Hoàng Cảnh bị hắn nhìn, hơi đau đầu, ông hít một hơi thật sâu, không tiếp tục đề tài vừa rồi, lại hỏi: "Lực lượng tinh thần sớm hóa hình, ngươi hiện tại có thể dùng khí huyết nuôi dưỡng lực lượng tinh thần sao?"
Phương Bình không nói tiếng nào.
Sắc mặt Hoàng Cảnh đen thui, ta đang hỏi ngươi đó.
Thấy Hoàng Cảnh nổi giận hơn, Phương Bình liếc mắt nhìn Lữ Phượng Nhu, Lữ Phượng Nhu sắp tức giận điên rồi, cả giận nói: "Lúc nên nói chuyện thì nói!"
Phương Bình thấy mấy vị cường giả Tông sư bị mình kích thích hơi nhiều, tâm tình không Bình thường, cũng không dám chơi lố, yên lặng một lát, hắn lắc đầu nói: "Không được, không thể dùng khí huyết nuôi dưỡng.
Nhưng vật hóa hình tiến vào cửa khí huyết, mặc dù không thể trực tiếp nuôi dưỡng, nhưng ta có thể cảm giác được, nó đang được tăng lên chầm chậm.
Đương nhiên, tốc độ cực chậm!"
"Vậy thì được..."
"Hiệu trưởng, ngài nói như vậy... có phải là hơi cười trên sự đau khổ của người khác rồi không?"
Phương Bình buồn phiền nói: "Dù ngài sợ ta vượt qua ngài cũng không nên như vậy chứ, ngài là hiệu trưởng đó, lòng khoan dung độ lượng..."
Hoàng Cảnh liếc mắt nhìn hắn một cái, tức giận nói: "Biến đi! Ngươi cho rằng ta sẽ đố kị với học sinh sao? Ý của ta là, không thể dùng khí huyết nuôi dưỡng đối với ngươi thực ra là một chuyện tốt, tốc độ của ngươi quá nhanh!"
Nói xong, Hoàng Cảnh nghiêm mặt nói: "Cánh cửa đầu tiên của cửa tam tiêu là khí huyết, khí huyết ngươi vốn rất mạnh, hẳn phải biết độ khó khi đóng cửa..."
Hoàng Cảnh bỗng nhiên không nói được tiếp!
Khó?
Khó là có thể đóng cửa trong vòng 50 ngày?
Dù không nói tiếp được, nhưng Hoàng Cảnh vẫn cố nén bất đắc dĩ, tiếp tục nói: "Cửa thứ hai là cửa tinh thần, tương tự, lực lượng tinh thần càng mạnh, cửa này càng khó đóng!"
Lữ Phượng Nhu cũng nghĩ đến điều này, cau mày nói: "Lực lượng tinh thần của ngươi đã hóa hình rồi! Phương Bình, điều này có nghĩa là, cửa tinh thần của ngươi còn khó đóng hơn cả cửa khí huyết! Ngươi tự cảm ứng một chút xem, độ khó khi đẩy cửa hiện tại như thế nào?"
Phương Bình nghe vậy vội vàng thử một hồi, vừa thử nghiệm, Phương Bình cũng cau mày không ngớt, sắc mặt hơi biến nói: "Xác thực thật khó hơn hẳn, hầu như không nhúc nhích luôn, cái này... dù ta toàn lực ứng phó, e cũng phải một hai năm mới được..."
Đám người Hoàng Cảnh thật sự bất ngờ, khó như vậy mà ngươi nói một hai năm mới được?
Phương Bình cau mày, cánh cửa thứ hai là cửa tinh thần, hắn phải cần một hai năm, lúc này, Đầu Sắt và Vương Kim Dương yếu hơn hắn nhiều lắm.
Dù hai người hợp lực với mình, ba người hợp lực hiệu quả cũng kém xa trước đây. Không ngờ, hóa hình lực lượng tinh thần còn gặp phải vấn đề này.
Nhưng nếu ba người hợp lực, hẳn cũng nhanh hơn một người nhiều, quan trọng là, nếu chỉ nhanh hơn một hai lần thì không có lời, tiêu hao quá lớn.
"Cửa tinh thần... Có lẽ... nên đến tìm Diêu Thành Quân!"
Phương Bình bỗng nhiên nghĩ đến lão Diêu!
Lực lượng tinh thần của Diêu Thành Quân cũng rất mạnh, lực lượng tinh thần mạnh mẽ sẽ có lợi cho việc đóng kín cửa tinh thần.
Trong lúc Phương Bình còn đang suy nghĩ những thứ này, Lữ Phượng Nhu trầm ngâm chốc lát: "Phương Bình, phóng vật hóa hình ra nhìn..."
Bà còn chưa dứt lời, "Dương Thành" của Phương Bình đã xuất hiện rồi.
Bao trùm toàn bộ đại sảnh, cả trong lẫn ngoài!
Lữ Phượng Nhu xạm mặt, thật sự hơi không nhịn được, trách mắng: "Thu nhỏ lại, ai mượn ngươi khoe khoang!"
Phương Bình bất đắc dĩ, gì mà như ăn nhầm thuốc súng vậy. Ta mới hóa hình, còn chưa thành thạo mà!
Nghĩ thì nghĩ, Phương Bình vẫn đàng hoàng thu nhỏ Dương Thành của mình, nhỏ đến mức to bằng chậu rửa mặt thì không nhỏ hơn được nữa rồi.
Lúc này, Lữ Phượng Nhu cũng không nói nhiều, một con Phượng Hoàng sống động chớp mắt xuất hiện trước mặt, nhưng con Phượng Hoàng này hơi nhỏ, chỉ to cỡ con gà con vịt thôi.
"Công kích ta!"
"Lão sư, ngài chắc chắn chứ?"
Phương Bình nhíu mày: "Ngài mới hóa hình không bao lâu, lực lượng tinh thần không hẳn mạnh hơn ta, sau khi hóa hình, lực lượng tinh thần của ta lại tăng lên một chút, hiệu quả còn lại của Thiên Kim Liên đã giúp lực lượng tinh thần của ta cao đến gần 1100 hz, ngài..."
Nghe hắn nói lực lượng tinh thần của hắn gần 1100 hz, Lữ Phượng Nhu hơi nhíu mày, nhanh chóng nói: "Ít nói nhảm đi, bọn ta có thể dùng khí huyết nuôi dưỡng, lực lượng tinh thần tăng lên không chậm. Cấp bảy tăng lực lượng tinh thần nhanh hơn cấp sáu nhiều. Hiện tại ta cũng gần 1100 hz, ngươi muốn tổn thương ta, còn non lắm!"
Từ lúc đột phá đến hiện tại đã hơn hai tháng, lực lượng tinh thần tăng lên gần trăm hz, tốc độ không chậm.
Cấp bảy sơ kỳ, trung kỳ, cao kỳ đều tu lực lượng tinh thần, 2000 hz trở xuống là sơ kỳ, dưới 3000 hz là trung kỳ, trên 3000 hz là cao kỳ.
Đỉnh cấp thì rèn xương sọ.
Với tốc độ này, nếu có thể chia trung Bình, một tháng Lữ Phượng Nhu tăng lên 40 - 50 hz lực lượng tinh thần, trong vòng hai ba năm có hy vọng bước vào cấp bảy trung kỳ. Tốc độ như vậy cũng cực nhanh rồi.
Người khác cảm thấy nhanh, Phương Bình cảm thấy thật chậm.
Không nói gặp cửa ải khó đột phá, dù từng bước thuận lợi, muốn đến cao kỳ, Lữ Phượng Nhu cũng cần ít nhất năm sáu năm.
Rèn xương sọ cũng là một vấn đề lớn, có lẽ mất khoảng ba bốn năm, vậy ít nhất bà phải tu luyện cấp bảy chừng 10 năm.
Nếu tất cả thuận lợi, không gặp cửa ải khó đột phá, thì 10 năm mới vào được cấp tám, thật chậm.
Phương Bình ghét bỏ thì ghét bỏ, nhưng cũng không nói nhiều, chỉ nhắc nhở: "Lão sư, ngài nhất định phải thử đó nha, lỡ lực lượng tinh thần bị tổn thương thì cũng đừng trách ta khi sư diệt tổ..."
"Nhanh lên một chút, làm gì mà nói nhảm nhiều như vậy!"
Được rồi, Phương Bình không nói nữa, vô cùng thẳng thắn trực tiếp, ném thành phố thu nhỏ như ném hòn đá đến Phượng Hoàng của Lữ Phượng Nhu.
Tuy ngoài miệng nói không có gì, nhưng Lữ Phượng Nhu rất xem trọng, Phượng Hoàng khẽ kêu lên một tiếng, gương cánh quất vào thành phố thu nhỏ.
"Vù..."
Lực lượng tinh thần va chạm vào nhau, hư không rung động như sóng nước lan ra.
Thành nhỏ của Phương Bình lập tức hơi mờ ảo.
Phượng Hoàng của Lữ Phượng Nhu lại vô cùng sống động.
Thấy cảnh này, lão Lý vuốt cằm nói: "Không tệ, dù sao cũng mới hóa hình, thành phố này còn hư ảo vô cùng..."
Còn chưa dứt lời, thành phố nhỏ chớp mắt khôi phục lại nguyên dạng.
Lão Lý dại ra một hồi!
Lữ Phượng Nhu vốn còn kiêu ngạo một chút vì cùng mức lực lượng tinh thần, chỉ mới va chạm một chút mà vật hóa hình của ngươi đã hư ảo rồi.
Nhưng lúc này, mọi người nghĩ đến một điểm!
Đây là một thằng nhóc biến thái!
Hắn có thể khôi phục liên tục!
Lữ Phượng Nhu bỗng nhiên không muốn nói chuyện, yên lặng thu hồi Phượng Hoàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận