Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2069: Phương Bình, Ngươi Còn Non Lắm! (3)

Điền Mục mạnh mẽ bước đến, không nhìn nhóm người Huyền Minh Thiên mà nhìn về phía Phương Bình, quát lạnh: “Ngươi đã có quyết nghị chưa?”
“Có!”
“Nếu đã có thì cần gì phải tự làm khó mình?”
Điền Mục lạnh lùng nói: "Đây chính là người chấp chưởng Thiên Bộ đó sao? Thiên Bộ chủ chiến chứ không phải Bộ Ngoại Giao, không cần phải cân nhắc nhiều như vậy! Một đám thông thái rởm có khả năng sẽ uy hiếp đến sự an toàn của nhân loại! Loại người này nên xử lý như thế nào thì xử lý như thế ấy, làm gì phải nói nhảm với bọn họ?"
Điền Mục chưa dừng lại: "Ngươi luôn cảm thấy ngươi có thể làm mọi chuyện theo cách hoàn mỹ nhất! Nhưng làm gì có chuyện thập toàn thập mỹ, khiến đôi bên hài lòng?! Khi cần quyết đoán thì phải quyết đoán, nếu ngươi đã có quyết định thì cần gì phải kéo dài thời gian?"
Phương Bình cười khổ nói: “Ta cảm thấy có một số việc thật ra nên tỏ thái độ...”
“Tỏ thái độ?” Điền Mục hừ nói: “Tỏ thái độ không phải là nhiệm vụ của ngươi! Nhiệm vụ của ngươi là cái gì? Là thành lập một chiến đội cao cấp mạnh mẽ để chinh chiến tứ phương. Không cần ngươi phải ra mặt tỏ thái độ, ngươi cũng không có tư cách này!"
“Vậy ý của ngài là là...”
"Rất nhiều lính mới đều không phục, không nghe lời như thế này! Nhưng cuối cùng, lính mới cũng phải thành thật nghe lời đó thôi! Nếu còn không phục, muốn làm đào binh thì kết cục chỉ có một, chết!"
Lúc này, Điền Mục nhìn về nhóm người Huyền Minh Thiên, hừ lạnh nói: "Không phục, không nghe lời, cho rằng nơi này là nơi nào?
Gặp phải loại người này, chỉ có 3 cách đối phó!
Thứ nhất, đánh!
Thứ hai, mạnh mẽ đánh!
Thứ ba, vẫn không nghe lời, giết là xong, miễn gây họa cho mọi người!"
“Làm càn!” Tác Giáp nổi giận quát một tiếng!
Vừa dứt lời, Điền Mục không giận tự uy, ánh mắt lập tức bùng ra ánh sáng lăng lệ!
“Bản tướng quân chính là phó bộ trưởng Thiên Bộ, cấp dưới xúc phạm cấp trên, người không phục quân lệnh, vi phạm lệnh cấm trong thời chiến, trảm!”
“Trảm!”
Chữ cuối cùng vang lên, Điền Mục đã ra tay!
Ông đấm ra một quyền, hư không rung lên, nháy mắt xuất hiện ngay trước mặt Tác Giáp!
Ngay lúc này, Phương Bình than thở: "Ta nói rồi mà, ta không thích hợp làm đại tướng quân, ta nên làm quân sư mới phải! Thôi, võ mồm thành võ công rồi… mọi người ra tay đi!"
Thong thả nói vài câu, Phương Bình đột nhiên xuất hiện ngay trước mặt Điều Quỳ, cười nói: "Vào chiến trường không gian chơi một vòng đi!"
Vừa nói xong, Phương Bình đấm một quyền xé rách hư không, chớp mắt kéo điều quỳ vào chiến trường.
Lão Lý chửi mát nói: "Mẹ nó, cái thằng này, toàn chọn người yếu mà đánh! Bắc Cung, Trần tiền bối, chúng ta vui đùa với người này một chút!"
Dứt lời, lão Lý cũng lập tức ngăn cản Từ Bính, một chưởng đánh vỡ không gian, dưới ánh mắt phẫn nộ không dám tin tưởng của Từ Bính, ông kéo đối phương vào chiến trường không gian.
Bắc Cung Vân và Trần Thất nở nụ cười, hai người đồng thời chui vào bên trong.
Nhóm cường giả cấp bảy cấp tám của Huyền Minh Thiên vừa định ra tay, bốn phương tám hướng đã có gần trăm cường giả lập tức xông tới.
Lưu Phá Lỗ cười nhạt nói: "Các vị bình tĩnh đừng nóng, để cường giả cấp chín so tài một chút, chúng ta đừng nên dính líu!"
Dứt lời, trên không trung, một con yêu thú Phượng Hoàng phá không bay tới.
Dưới lòng đất, một con chuột to lớn chui lên.
Hai con yêu thú hung dữ nhìn nhóm người, như thể lúc nào cũng có thể nhào vào xé xác bọn họ, khiến không ít người kinh sợ.
Có người phẫn nộ quát: "Các ngươi dám! Bọn ta đến từ Huyền Minh Thiên…"
Lưu Phá Lỗ than thở: "Ra khỏi Huyền Minh Thiên chính là Trái Đất! Dù các ngươi không ra, Huyền Minh Thiên... cũng chịu sự quản lý của chúng ta! Mà thôi, có nói các ngươi cũng không hiểu, không cần hiểu, các ngươi chỉ cần ngoan ngoãn ở Thiên Bộ là được, nên bán mạng thì bán mạng!
Một ngày nào đó, khi các ngươi hiểu được nhân loại, hòa nhập với nhân loại, khi đó… các ngươi chính là Tông sư!
Hiện nay, các ngươi chỉ là một nhóm cao cấp không rõ là bạn hay thù mà thôi!"
Lưu Phá Lỗ nói một tràng, bọn họ nghe không hiểu, cuối cùng ông cười nói: "Chờ kết quả đi! Ở một số thời điểm, ta thấy lão Điền làm việc vẫn khá thẳng thắn trực tiếp, Thiên Bộ mà, nói thẳng ra là trấn áp chư thiên, nói chuyện đạo lý làm quái gì. Nói đạo lý với một nhóm thông thái rởm khác nào tự rước lấy nhục."
Bên cạnh, có người cao giọng nói: "Phương Bình còn non quá! Hắn còn kém hơi xa so với nhóm Bộ trưởng Trương! Năm đó tông phái không chịu xuất lực, ông ấy từng mạnh mẽ di chuyển vị trí tông phái, ép cường giả tông phái vào đường nối, phòng thủ đường nối… Kết quả thì sao? Mấy năm qua, chẳng phải đều rất ngoan ngoãn canh phòng đó sao!"
Năm xưa từng xảy ra chuyện này!
Một nhóm thông thái rởm không muốn xuất lực, Trương Đào đã làm gì?
Rất thẳng thắn, trực tiếp, ông di chuyển bọn họ vào ngay lối vào địa quật!
Có đi hay không? Không đi thì hôm nay hủy luôn tông phái!
Phải, Trương Đào bá đạo như vậy đấy!
Đại chiến sắp nổ ra, ai rảnh mà khuyên với bảo? Hiện nay, tuy tông phái vẫn không quá mạnh, cũng ít khi chủ động xuất chiến, nhưng cũng đã trở thành trụ cột vững vàng của Hoa Quốc khi chống lại địa quật!
Người như Triệu Hưng Võ, trước khi chạy vào vùng cấm địa quật, ông cũng từng chinh chiến ở địa quật vô số năm, có lần nào không giết địch vô số?
Nghe Phương Bình nói đạo lý với nhóm người Huyền Minh Thiên, mọi người nghe đến mức thiếu kiên nhẫn. Vẫn là cách hành sự của Điền Mục thoải mái hơn!
Phục tùng quân lệnh, nghe thì nghe, không nghe cũng phải nghe, một đánh hai giết chính là phương thức xử lý những người này!
Ngay sau đó, mọi người không còn trò chuyện nữa, dồn dập nhìn về phía những vết nứt kia.
Lúc này, cả ba chiến trường không gian đều xuất hiện vết nứt để mọi người có thể quan sát được. Hiển nhiên, không biết là do nhóm người Phương Bình cố tình hay không thể khống chế chiến trường không gian đóng kín.
Cách đó không xa, một con mèo lớn nằm nhởn nhơ trên nóc nhà, lười biếng nhìn ba vết nứt, liếm liếm lông mèo, thật tẻ nhạt. Mấy người này chỉ biết đánh nhau, không thể rảnh rỗi thì đi ngủ như nó được sao?
...
Trong chiến trường không gian, nhìn Điều Quỳ lạnh lùng trước mặt, Phương Bình khẽ cười nói: "Ta vốn muốn chỉnh đốn Tác Giáp, nhưng mà bị cướp rồi! Nên thôi, xử ngươi cũng được!"
Điều Quỳ lạnh lùng nhìn hắn, cũng không sợ hãi kiêng kỵ, lành lạnh nói: “Chắc ngươi cũng biết, làm như vậy, Đại Đế sẽ nổi giận!”
“Nổi giận?” Phương Bình cười ha hả nói: “Đúng, ta hy vọng lão sẽ nổi giận!”
"Mà thôi, không nói đến những chuyện này, tuy ta không thích đánh phụ nữ… Nhưng mà lần này vẫn nên để cho nhóm người già cổ hủ các ngươi học cách biết điều một chút!"
“Ngông cuồng!”
Điều Quỳ quát lạnh một tiếng, dứt lời, một thanh kiếm mỏng nhỏ như lá liễu đột nhiên xuất hiện.
“Sắc!”
Điều Quỳ quát khẽ ra lệnh một tiếng, kiếm mỏng xuất hiện giữa trời, phóng thẳng đến mặt Phương Bình.
Phương Bình không chút hoang mang, trực tiếp đưa tay đi bắt.
Điều Quỳ thấy thế, nở nụ cười nhạt. Nhưng ngay sau đó, bà ta biến sắc!
Mà Phương Bình cũng hơi thay đổi sắc mặt, hắn bắt được kiếm mỏng, nhưng kiếm mỏng không ngừng giãy dụa, giống như vật sống, không ngừng đâm lòng bàn tay hắn chảy máu.
Phương Bình khẽ lay đầu, hơi choáng váng.
“Thú vị! Có kèm công kích bằng lực lượng tinh thần!”
“Hừ!” Điều Quỳ hừ lạnh, ánh mắt khẽ biến: "Tám tầng kim thân?”
“Ngươi nhìn ra rồi?”
Điều Quỳ vẫn lạnh lùng, nhưng trong lòng chấn động.
Tám tầng kim thân! Truyền nhân của Ngụy Hoàng quả nhiên không tầm thường, tuổi còn nhỏ mà lại có thành tựu như vậy, thời Thượng Cổ, cũng không có bao nhiêu người rèn được tám tầng kim thân.
"Dù là tám tầng kim thân thì lại làm sao!"
Điều Quỳ quát lên một tiếng, tám tầng kim thân dù sao cũng không phải là cực hạn, chẳng lẽ đối phương cho rằng rèn được tám tầng kim thân thì vô địch rồi sao?
Ngay sau đó, trước người Điều Quỳ đột nhiên xuất hiện mấy chục thanh kiếm mỏng giống như thanh kiếm ban đầu.
“Khốn!”
Điều Quỳ khẽ quát một tiếng, mấy chục thanh kiếm mỏng giống như được binh sĩ điều khiển, lao đến vây quanh Phương Bình, bắt đầu vây giết hắn.
Điều Quỳ vẫn chưa dám cận chiến, miệng thì lẩm bẩm, mấy chục thanh kiếm mỏng không ngừng thay đổi trận hình, từ bốn phương tám hướng đâm vào Phương Bình.
Kim thân của Phương Bình liên tục bị chém vào, rách ra, chảy máu, nhưng lớp thịt bên dưới thì không bị tổn hại.
Mặc dù như thế, Phương Bình cũng có chút bất ngờ.
Theo hắn thấy, thực lực của Điều Quỳ có lẽ là ở khoảng bản nguyên chặng 5.
Theo lý thuyết, lực bộc phát hẳn là sẽ không bằng hắn. Hơn nữa, cường độ kim thân cũng không bằng hắn!
Nhưng bà lão nhìn có vẻ không quá mạnh về lực lượng tinh thần này lại có thể thể liên tục điều khiển trường kiếm, vây hắn lại, hắn phá vòng vây mấy lần, đều bị đánh ngược về.
Bạn cần đăng nhập để bình luận