Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2151: Xuất Hiện Ảo Giác

Vương Kim Dương cũng không có tâm tư suy nghĩ, ý chí của hắn cũng bắt đầu mơ hồ. Trái tim kia ảnh hưởng đến hắn quá lớn.
Vương Kim Dương bỗng nhiên có chút tự giễu. Nếu lần này một mình hắn đến đây, cảnh tượng sẽ như thế nào? Mình có thể thuận lợi đi tới nơi này sao?
Mạc Vấn Kiếm tự tin như vậy, lễ vật mà hắn tặng, mình có thể lấy đi được sao?
Đế Nhạc cũng đã nói, vật này, Mạc Vấn Kiếm muốn tặng cho mình. Nhưng mình phải làm sao mới lấy được?
Phải biết, từ khi bước vào Đế Phần, sức mạnh của hắn đã bắt đầu mất khống chế. Đến tận bây giờ, Vương Kim Dương cũng chỉ có thể miễn cưỡng duy trì sự tỉnh táo.
Nếu muốn kéo mình đi vào, thì phải sắp xếp âm mưu ngay từ đầu. Nếu mình thật sự một thân một mình đến đây, muốn bảo đảm mình có thể an toàn đi vào, đến tận đây... Mạc Vấn Kiếm chắc sẽ không muốn mình chết ở ngoài kia đúng chứ?
"Có người sẽ hộ tống ta đi vào, đến bên này... Bộ tộc Đế Huyết Thụ sẽ đón ta... Chúng nó... Sẽ bảo đảm ta có thể tiến vào nơi đây!"
"Bộ tộc Kiếm Thụ!"
"Bộ tộc Đế Huyết Thụ!"
Thời khắc này, lão Vương bỗng nhiên tỉnh táo lại.
Chúng nó... là cùng một phe!
Một trong, một ngoài, bảo đảm mình có thể tiến vào!
Không chỉ thế, có lẽ còn có người âm thầm theo dõi trong bóng tối... Như là, Công Vũ Tử?
Dù không có Phương Bình, lần này hắn cũng có thể thuận lợi đến đây!
"Phương... Phương Bình..." Vương Kim Dương bỗng nhiên gọi một tiếng, Phương Bình vừa vặn bị thi đế đánh bay ngược ra ngoài, khẽ quát: "Sao!"
"Giết... Giết Yêu… Huyết Thụ!"
Ánh mắt Phương Bình thay đổi, không nói hai lời, đột nhiên lao về phía Đế Nhạc!
Khuôn mặt trên thân Đế Nhạc lại xuất hiện, truyền âm nói: "Tôn khách có ý gì, tiểu yêu vô tội..."
"Giết!"
"Phá không!"
"Phá diệt!"
Phương Bình quát một tiếng lớn, Diêu Thành Quân cũng đã lấy Diệt Thần Thương ra, lực lượng tinh thần bạo động, vòng thủy tinh đang giam giữ Đế Nhạc ầm ầm tự bạo, khiến lực lượng tinh thần của nó thống khổ kêu to.
Phương Bình bỏ mặc đế thi, trực tiếp giết Đế Nhạc, tuy khiến mọi người bất ngờ, nhưng không một ai nghi ngờ. Điền Mục và lão Lý quát to một tiếng, hai người liên thủ, miễn cưỡng cuốn lấy bộ đế thi bị Phương Bình bỏ lại.
Dù kim thân đã bắt đầu rạn nứt, bọn họ vẫn cố gắng chặn lại đế thi.
Chỉ trong trong chớp mắt, chém giết đã khốc liệt hơn trước!

Trong Chiến Thiên Cung, chém giết khốc liệt.
Ngoài Chiến Thiên Cung, máu chảy thành sông.
Toàn bộ Đế Phần đều đỏ rực như máu.
Cùng lúc đó, bên ngoài Giới Vực, gần Ngự Hải Sơn, một ảo ảnh như ẩn như hiện.
"Rất mạnh!" Lời này, là Trương Đào nói.
Trương Đào từ trước tới giờ luôn luôn tùy tiện, bây giờ lại có mấy phần cảnh giác, giống như đang tự nhủ: "Ngươi là Long Biến Thiên Đế?"
"Đúng."
"Tại sao lại đến đây?"
"Cứu người!" Bóng mờ trả lời, âm thanh rất nhẹ, nhưng vẫn vang vọng bên tai Trương Đào.
"Đại nạn của bản đế sắp tới, không có hy vọng gì với việc thành Hoàng... Con gái ta vô tội, ngàn năm trước, Mạc Vấn Kiếm từng nói, ngày mà Đế Phần mở ra, có một thứ có thể cứu con gái ta, không thể không đến!"
"Mạc Vấn Kiếm đi tìm Đế Tôn sao?" Trương Đào gọi hắn là Đế Tôn, xem như thừa nhận người này mới thật sự là cường giả cấp Đế Tôn.
Mà những Đại Đế khác, dù nhiều dù ít, đều không còn mạnh như trước.
"Chưa từng, chỉ cách không trò chuyện mấy câu, bản đế không tham gia vào chuyện của Mạc Vấn Kiếm..."
"Cần thứ gì để cứu con gái của Đế Tôn?"
"Không biết, lúc con gái ta sinh ra, đại đạo có khiếm khuyết, sinh mệnh bản nguyên tự tràn ra ngoài, không thể áp chế. Chỉ có liên tục phong ấn mới có thể giữ được mạng, muốn cứu con gái ta, nhất định phải dùng thứ tràn đầy sinh mệnh bản nguyên… Một thứ sở hữu sinh mệnh bản nguyên nhiều hơn bình thường rất nhiều!
Năm xưa, Thiên Giới từng có một số bảo vật có thể cứu con gái ta, nhưng chúng đều nằm trong tay Hoàng Giả, bản đế từng tới cửa xin thuốc, chư Hoàng đều khéo léo từ chối...
Mạc Vấn Kiếm từng đến Thiên Giới, hắn cũng biết chuyện của con gái ta, nếu hắn dám nói như thế, đương nhiên có lý của hắn. Ngàn năm trước, bản đế từng đến Đế Phần một lần, nhưng có Công Vũ Tử ngăn cản, ta không thể tiến vào...
Hôm nay Đế Phần mở ra, bất luận thế nào, bản đế cũng phải lấy được báu vật, giúp con gái ta có được cuộc sống bình thường, không phải chịu khổ phong ấn nữa!”
Long Biến Thiên Đế nói rất nhiều. Con gái của hắn đã sống quá lâu, gần mười ngàn năm rồi!
Nhưng thời gian thật sự sinh hoạt ở thế giới bên ngoài lại không vượt quá 20 năm. Trăm năm chỉ có thể tỉnh một lần, một lần chỉ có thể duy trì một hoặc hai năm. Cuộc sống như thế, quá dằn vặt!
Đời này của Long Biến Thiên Đế đã trải qua quá nhiều. Lúc Thiên Giới còn tồn tại, chư Hoàng còn chưa thành hình, hắn đã sinh ra rồi. Hắn chứng kiến Hoàng Giả thành đạo, chứng kiến cường giả Cực Đạo chiến thiên diệt địa, chứng kiến Thiên Đình phất lên, chứng kiến Thiên Giới bị hủy diệt, chứng kiến quá nhiều, quá nhiều!
Mấy ngàn năm trước, thần triều Địa Hoàng hủy diệt, hắn từng tham chiến, nhưng cũng không phải là vì Hoàng Đạo. Địa Hoàng từng có một loại bảo vật có thể cứu người, hắn cảm thấy cái bóng của Địa Hoàng có thể giữ lại món bảo vật đó, nên khi đó hắn mới tham chiến, nhưng cuối cùng vẫn không lấy được gì!
Mấy năm qua, hắn cũng đã tuyệt vọng. Mãi đến tận năm nay, Mạc Vấn Kiếm cách không trò chuyện với hắn bên ngoài Long Biến Phạm Độ Thiên, giúp hắn dấy lên hy vọng. Đế Phần vừa mở ra, hắn đã giải phong ấn cho con gái, bảo con gái đến đó trước.
Mạc Vấn Kiếm từng nói, con gái đi trước sẽ có thu hoạch. Hắn không yên lòng, tự mình chạy tới, tọa trấn nơi đây. Chỉ cần con gái có cảm ứng, hắn sẽ giết vào Đế Phần, cướp đoạt chí bảo!
Trương Đào than nhẹ không nói, ngay cả Đế Tôn cổ xưa như Long Biến Thiên Đế cũng bị kéo ra rồi, hơn nữa còn sẽ không dễ dàng buông tay. Nếu cứ tiếp tục như vậy, cuộc chiến cấp Đế nhất định sẽ xảy ra.
...
"Tiểu yêu cũng không có ác ý..." Đế Nhạc lại cố gắng giải thích, nhưng bây giờ nó bị vòng ngự thú nổ đến mức choáng váng, còn chưa dứt lời, Phương Bình đã bổ một đao tới.
"Ông đây muốn giết ngươi đó, chẳng vì gì cả, chỉ vì Đế Huyết Quả thôi!"
Phương Bình thẳng thắn như vậy đó!
Trước đây không tiện hạ thủ, bây giờ lão Vương nói giết, vậy thì giết!
Lão Vương rất ít khi nói như thế, hắn cũng không phải loại người sẽ vì bảo vật mà giết người. Năm đó lúc lão Vương còn là cấp hai, Phương Bình chỉ là một người bình thường, lão Vương cũng không có ý giết người cướp của lúc chia của với hắn.
Trong tình huống như thế này mà lại muốn giết Đế Huyết Thụ, nhất định là có lý do.
Đế Nhạc thấy hắn bốc đầy sát khí, bèn im lặng. Thân thể của nó đột nhiên biến lớn, vô số cành cây bắt đầu sử dụng chiến pháp Kiếm Đạo, cành lá như dao kiếm sắc bén, đánh về phía Phương Bình.
Không chỉ là Phương Bình, đám người Diêu Thành Quân cũng bị bao vây bên trong.
"Che giấu rất sâu!" Phương Bình cười lạnh một tiếng, lần trước bắt nó cũng không thấy nó sử dụng Kiếm Đạo.
"Tôn khách cần gì phải dồn ép không tha, tiểu yêu..."
"Ép cái con khỉ!" Phương Bình mắng to một tiếng, bổ ra một đao, đánh nát cành lá của đối phương, cười lạnh nói: "Đừng có giả ngu với ta! Muốn tính kế ta à? Nằm mơ đi! Toàn bộ mọi thứ trong Đế Phần đều là của ta! Ngươi thật sự nghĩ rằng ta không có chuẩn bị sao?"
Vừa dứt lời, bên ngoài đột nhiên có tiếng la giết vang lên!
...
Trong Chiến Thiên Cung, một đám người đã thành công lao vào.
Ngay vào lúc đó, Kỳ Huyễn Vũ bỗng nhiên liên thủ với Triệu Hưng Võ, bắt đầu tấn công tứ tung!
Giết lung tung! Thấy ai thì giết người đó!
Không chỉ hai người này, Thần Tướng dưới trướng Cơ Dao, Thần Tướng dưới trướng Hoa Vũ đều đồng thời ra tay!
Bọn họ gặp người là giết! Máu chảy thành sông!
Tuy không có bao nhiêu người, nhưng ai cũng là cường giả, máu tươi dâng trào, muốn dừng cũng không dừng được!
Cơ Dao lạnh lùng nhìn bọn họ chém giết lẫn nhau, không nói tiếng nào.
Hoa Vũ phe phẩy quạt, nhìn về phía Cơ Dao, cười cợt, cân nhắc nói: "Cơ Dao, giết lung tung như thế không tốt lắm đâu?”
Cơ Dao cười lạnh một tiếng, cũng không trả lời.
Hoa Vũ thấy thế, truyền âm nói: "Phương Bình cho ngươi thứ tốt gì?"
Cơ Dao lạnh lùng nhìn về phía hắn, một lát sau mới truyền âm nói: "Ngươi thì sao?"
"Một bộ đế thi hoàn chỉnh!"
"Thế thôi sao?"
Hoa Vũ cười nói: "Không cần nhiều! Phương Bình nói rồi, đế thi không phải là vấn đề, hắn sẽ giúp ta lấy được bản nguyên đại đạo, chuyện này, vương tổ cũng chưa chắc có thể làm được... Phương Bình có thể! Điền Mục từng lấy được đại đạo của Tùng Vương, ta chỉ cần cái này!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận