Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2152: Xuất Hiện Ảo Giác (2)

Hoa Vũ không quan tâm bảo vật này, bảo vật nọ, có ích gì đâu? Chỉ cần có đại đạo cường giả cấp Đế hoàn chỉnh, hắn sẽ có thể nhanh chóng tiến vào cấp Đế. Đó mới chính là chiến lợi phẩm lớn nhất!
"Ngươi không sợ hắn lừa ngươi sao? Đây cũng không phải lần đầu tiên hắn làm như vậy!" Cơ Dao lờ mờ nói.
Hoa Vũ cười nói: "Không sao, để tỏ lòng thành ý, hắn đã đặt cọc cho ta 100 ngàn nguyên vật chất bất diệt, nếu hắn đưa đế thi cho ta, ta sẽ trả lại, nếu không cho, thì số vật chất bất diệt đó sẽ là của ta... Đến lúc đó trở mặt cũng không muộn!"
Đang nói chuyện, Hoa Vũ tùy tiện mò trong bồn hoa một hồi, một khối cầu màu vàng hơi mờ xuất hiện trong tay hắn.
Hoa Vũ cười nói: "Vật này là thứ tốt, ta cảm thấy hắn không quá quan tâm đến đế đạo đã tử vong, nhưng lại quan tâm đến mấy thứ này hơn."
Cơ Dao cười nhạt!
Phương Bình mà thiếu mấy cái này sao? Hoa Vũ căn bản không tin Phương Bình sẽ giữ lời, hắn chỉ muốn giải quyết những người khác thôi.
Hoa Vũ nhìn về phía nàng nói: "Ngươi thì sao? Phương Bình cho ngươi cái gì?"
"Tru Thiên Kiếm, đế thi, ba loại bảo vật Thiên Giới bất kỳ..."
"Ngươi tin hắn?"
"Tin!" Cơ Dao lạnh nhạt nói: "Bởi vì hắn lấy cái này làm tin với ta!"
Dứt lời, Cơ Dao lật tay một cái, một quyển sách thủy tinh đột nhiên xuất hiện. Ngay khoảnh khắc đó, không ít người đang chiến đấu cũng phải quay lại nhìn.
Hoa Vũ biến sắc, không tiếp tục truyền âm nữa, trầm giọng nói: "Tuyệt học Chân Vương!"
"Sai, tuyệt học Võ Vương!" Cơ Dao lạnh nhạt nói: "Nếu hắn giao ra những thứ đã hứa, ta sẽ trả cái này lại! Không giao cũng không sao, ta sẽ giao tuyệt học Võ Vương cho vương tổ, vương tổ sẽ vui hơn lấy được Tru Thiên Kiếm nhiều! Huyễn Vũ gia gia sẽ giết sạch bọn họ, kẻ nào cũng phiền phức vô cùng, thật sự cho rằng thiên hạ này là của bọn họ sao? Buồn cười!"
Kỳ Huyễn Vũ đánh nứt toạc sừng trâu của Lực Vô Kỳ, cười nói: "Có lời! Dao nhi, lần này không cần quan tâm chiến lợi phẩm trong Đế Phần, cái này đã đủ đáng giá rồi!"
Quá đáng giá! Tuyệt học Võ Vương!
Sắc mặt Hoa Vũ mặt âm trầm bất định, trầm giọng nói: "Ngươi xác định là thật sao?"
Cơ Dao bình thản vô cùng, chẳng muốn trả lời. Không chắc ta cũng sẽ không để Huyễn Vũ gia gia ra tay.
Lần này Phương Bình đặt cược rất lớn!
Chỉ cần hắn muốn, hắn có thể đặt cược tất cả mọi thứ.
Nhưng tuyệt học bị Phương Bình phong ấn bằng lực lượng tinh thần, hắn vốn dĩ không muốn trao đổi, chuẩn bị dùng đế thi để thay thế, Cơ Dao cũng không vội phá phong ấn, để tránh phá mất tuyệt học Võ Vương.
Võ Vương là ai? Vương tổ đã từng nói Võ Vương là cường giả tuyệt đỉnh mạnh nhất trong số các cường giả phục sinh, chỉ đứng sau Trấn Thiên Vương, nếu liều chết đánh nhau với hắn, chưa chắc đã thắng được.
Đó chính là Võ Vương!
Cơ Dao nghe Phương Bình nói muốn dùng tuyệt học Võ Vương làm tiền đặt cược, suy nghĩ đầu tiên của cô là trực tiếp lấy tuyệt học Võ Vương rồi chuồn đi luôn!
Đế Phần làm gì quan trọng bằng tuyệt học Võ Vương chứ?
Chưa nói đến chuyện có thể tìm được điểm yếu của Võ Vương hay không, nó đã là tuyệt học của một vị cường giả tuyệt đỉnh, dù không đi đạo của Võ Vương cũng có thể lấy đó làm mẫu, có lẽ cũng có thể đi ra được một đạo không tồi. Tiền đề là, con đường của cô không quá bài xích tuyệt học của Võ Vương.
Cơ Dao chẳng thèm nói thêm nữa, tiếp tục nhìn mọi người chém giết.
Ngay vào lúc đó, xa xa, có người gầm dữ dội nói: "Mau vào hỗ trợ, đế thi tỉnh rồi, thực lực rất mạnh! Muốn lấy được đế thi thì tự ra tay đi!"
Cơ Dao lạnh nhạt nói: "Phương Bình, ngươi muốn chúng ta giải quyết hậu hoạn cho ngươi hả? Đế thi là do ngươi chính miệng ngươi đồng ý! Nếu chúng ta tự bắt, cần gì phải bàn điều kiện với ngươi nữa? Nếu ngươi không lấy được đế thi, chúng ta tự lấy, thì đó là của chúng ta! Tuyệt học Võ Vương cũng là của chúng ta!"
Phương Bình chửi mát nói: "Cơ Dao, chúng ta hợp tác cũng không ít lần, cần gì phải tính rõ ràng thế chứ? Ta nói rồi, ta không quan tâm đến đế thi, chỉ muốn thứ mình cần thôi! Ai cũng được lợi, thế không tốt sao?
Từ Bính, các ngươi giúp ta giết chết đám người kia rồi vào đây giúp đỡ! Nếu không, chờ ông đây trở lại, ta mà không giết mấy tên Đại Đế cho hả giận, ta theo họ ngươi luôn!
Đậu xanh, tên nào cũng muốn tính kế ông, các người nghĩ ta dễ trêu lắm đúng không?
Mấy thiên ngoại thiên như Quan Minh Thiên ấy, trước khi đi ông đây đã đánh tiếng hết rồi, nếu ta không trở lại, bọn họ đều phải chôn cùng ta, không tin thì cứ thử xem!"
Phương Bình vừa chém giết, vừa quát: "Mau lên! Chớ ép ta, các ngươi dám bức ta vào đường cùng thì chúng ta cùng chết! Trước khi đi vào, ông đây đã chôn hơn triệu vật chất bất diệt dưới Chiến Thiên Cung, chuyên dùng để nổ chết đám rùa giả rụt cổ các ngươi!"
Phương Bình chửi mát, bên trong cũng phát ra tiếng động trầm vang.
Trong đám người, sắc mặt đám người Từ Bính tái xanh!
Phương Bình lại dám uy hiếp bọn họ như vậy?
Hắn căn bản không thèm lựa lời gì, chỉ kiên quyết ra lệnh, nếu các ngươi không giúp, vậy thì cùng chết, nhưng không chỉ bọn họ phải chết, Trái Đất cũng đã chuẩn bị sẵn sàng vây quét thiên ngoại thiên!
Lời hắn có đáng tin không? Tin chứ!
Mấy ngày ở Thiên Bộ, Phương Bình phần lớn thời gian luôn khoác lác, nhưng trong một số trường hợp, hắn toàn là nói thật.
Hắn nói có chết cũng phải kéo người chôn cùng, đây là sự thật trăm phần trăm. Hắn hẹp hòi như vậy đấy!
Trương Đào cũng cực kỳ coi trọng hắn. Nếu Phương Bình chết ở đây... Huống chi, Thương Miêu cũng cùng một phe với Phương Bình.
Từ Bính cắn răng một cái, khẽ quát: "Vây giết những người đó, rồi vào hỗ trợ mau!"
Mấy vị cường giả thiên ngoại thiên của Thiên Bộ, ban đầu cũng không bị nhằm vào, ai cũng nghiến răng nghiến lợi, dồn dập tiến lên giết những người khác.
Thường Sơn Khải phẫn nộ quát: "Từ Bính! Các ngươi làm cái gì!"
Ban đầu, bọn họ đã đạt thành nhất trí, bây giờ Từ Bính lại phản bội.
Lưu Ký cũng cả giận nói: "Ngươi lại sợ một thằng nhóc con miệng còn hôi sữa!'
Bọn họ khó mà hiểu nổi! Từ Bính cũng không phải quá yếu, còn là người từ thời thượng cổ, mắc gì phải sợ Phương Bình chứ?
Từ Bính không nói một lời, các ngươi cho rằng hắn giỡn chơi à? Hắn mà chết ở đây, tuyệt đối sẽ gây ra đại loạn!
Thiên ngoại thiên ở địa quật còn đỡ, thiên ngoại thiên ở nhân gian chắc chắn sẽ bị vây quét.
Đám người Từ Bính cũng rất uất ức, nhưng bây giờ không ra tay không được. Lại nói, ngay cả thần triều dư nghiệt Địa Hoàng mà Phương Bình cũng có thể thuyết phục được! Trong tình huống hiện tại, những người khác đang ở thế hạ phong, nếu còn không ra tay, chắc chắn bọn họ sẽ bị vây giết ngược lại!
Trong đám người, Ngô Xuyên trảm lùi một vị cường giả cấp chín, không nói hai lời, vọt thẳng vào phía trước phòng tu luyện.
...
Trong thế giới nhỏ ở phòng tu luyện, đám người lão Lý đã hoàn toàn rơi xuống thế hạ phong, vết thương càng ngày càng nặng, Phương Bình và Đế Nhạc cũng đánh đến mức không thể tách rời. Bọn họ cũng đã nghe thấy động tĩnh bên ngoài.
Tưởng Siêu tỏ vẻ bất ngờ, thở dài nói: "Phương Bình, được đó! Kẻ địch cũng bị ngươi lôi kéo thành công rồi!"
Hắn còn không biết Phương Bình, Cơ Dao và Hoa Vũ bàn bạc chuyện hợp tác khi nào. Ban nãy nếu bên ngoài không xảy ra hỗn loạn, những người này xông tới, Phương Bình nhất định sẽ trở thành tên xui xẻo nhất.
Phương Bình vừa đánh với Đế Nhạc vừa cười nói: "Nhân phẩm cả thôi! Nhân phẩm tốt thì đây chỉ là chuyện nhỏ, ta nói mọi người có thể chia đều chiến lợi phẩm trong Đế Phần, thay vì phải chia cho người khác, thì thà rằng ba nhà chúng ta tự chia... Tốt biết bao!"
Nói xong, Phương Bình nhìn về phía trái tim kia, quát lên: "Lão Vương, thứ này có thể lấy được không? Đám cây cỏ này cứ nhất quyết muốn ngươi lấy, nói không chừng là có ý đồ xấu... Không, chắc chắn là có!"
"Tên Mạc Vấn Kiếm khốn khiếp muốn lừa ta, non lắm! Sống lâu không có nghĩa là IQ cao!"
"Thủ đoạn này… ta quen lắm rồi, ta đâu có xem phim rồi đọc truyện cho vui đâu!"
Phương Bình chửi mát, ông đây xem nhiều thứ lắm rồi. Với tình huống như hiện tại, một trái tim, Mạc Vấn Kiếm một lòng một dạ muốn lão Vương lấy, làm gì có ý tốt chứ?
"Ngươi tạm thời đừng lấy, để ta lấy! Ta không tin hắn có thể tính kế được ta! Lấy xong ta sẽ nhờ Thương Miêu và lão Trương xem coi có vấn đề gì không!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận