Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1225

Hình như bọn họ đang thăm dò hoàn cảnh, Đỗ Hồng còn nhìn thấy Phương Bình đào đất, không biết có phải là đang thăm dò địa chất không. Mắt thấy bọn họ càng chạy càng xa, Đỗ Hồng không nhịn được nói: "Phương tướng quân, các ngươi muốn tách ra hành động sao?"
Phương Bình nghiêng đầu liếc mắt nhìn hắn, gật đầu nói: "Đúng, Đỗ tướng quân, ngươi dẫn người rời đi trước đi. Nửa tiếng cũng không quá đủ để đi trước đâu, bọn họ cũng sắp vào rồi..."
"Vậy các ngươi..."
"Chúng ta có duyên sẽ gặp lại!"
"Phương tướng quân!"
"Phương Bình, các ngươi thật sự muốn hành động đơn độc? Lần này, thực lực của địa quật mạnh hơn rất nhiều.” Lý Dật Minh cũng nói một câu, sau đấy lại im lặng, Phương Bình đang đào hầm, đào một hồi, hình như không hài lòng lắm, lại dừng động tác.
Thấy cảnh này, mọi người liếc mắt nhìn nhau, Tô Tử Tố nhỏ giọng nói: "Bọn họ đang làm gì?"
Tưởng Siêu đứng bên cạnh lại biến sắc! Còn có thể làm gì! Không thấy bọn họ đang tìm điểm phục kích thích hợp hả? Mấy tên này thật sự điên hết rồi! Bọn họ chuẩn bị phục kích đám người kia ngay lối vào, không muốn sống nữa sao?
Tưởng Siêu nhìn ra rồi, Đỗ Hồng đương nhiên cũng nhìn ra rồi, hắn biến sắc, vội vàng đi tới, nghiêm túc nói: "Phương tướng quân, các ngươi chuẩn bị phục kích bọn họ ở đây sao?
Thế lực tiếp theo tiến vào là Yêu Thực vương đình, ta đã tính rồi, tổng cộng có khoảng 120 người! Tinh huyết hợp nhất có hơn 30 người! Phương tướng quân, dù các ngươi có ý tưởng, muốn hành động, thì cũng nên chờ bọn họ tách ra rồi hãy hành động..."
Phương Bình gật đầu nói: "Ta biết, 30 vị tinh huyết hợp nhất, nếu thật sự liều mạng, ta cũng không phải là đối thủ.
Đỗ tướng quân, ta tiếc mệnh hơn ngươi nhiều, được rồi, đừng phí lời nữa, thời gian không còn bao nhiêu. Ngươi còn gánh vác trọng trách bảo vệ những người khác, mau đi đi. Nơi này không nên ở lâu, còn không đi, các ngươi sẽ gặp nguy hiểm."
"Nhưng các ngươi..."
"Chúng ta có thủ đoạn bảo mệnh của chúng ta, Đỗ tướng quân, các ngươi đi trước đi."
Đỗ Hồng biến sắc, bọn họ thật sự muốn phục kích những người kia? Chỉ có 4 người, muốn phục kích một đoàn người hơn trăm vị cấp sáu trở lên?
Đỗ Hồng quay đầu lại liếc mắt nhìn đám người Tô Tử Tố, lại thấy Phương Bình sắc mặt bình tĩnh, cắn răng nói: "Đừng tự tìm đường chết, các ngươi tự lo lấy, Phương Bình, bây giờ giữ mạng quan trọng hơn lợi ích nhiều. Ngươi là thiên kiêu xuất sắc nhất Hoa Quốc, nếu hy sinh ở đây, là tổn thất của Hoa Quốc..."
"Đa tạ Đỗ tướng quân đã khen, ta có chừng mực."
Đỗ Hồng thở dài một tiếng, không nói nhảm nữa, nhìn về phía những người khác, quát lên: "Chúng ta đi!"
"Tướng quân..." Trong đội ngũ, có người không nhịn được hô một tiếng, Đỗ Hồng nghiêm nghị nói: "Đi!"
Hắn không thể mang theo bọn họ cùng Phương Bình chịu chết, hắn có nhiệm vụ của hắn, Phương Bình không nghe khuyên bảo, hắn chỉ có thể dẫn người đi trước. Đám Roses cũng hơi do dự nhìn về phía Phương Bình, nhưng Phương Bình vẫn rất bình tĩnh.
Một lát sau, mọi người thở dài một tiếng, nối đuôi nhau đi theo Đỗ Hồng. Đỗ Hồng đi mấy bước, quay đầu lại nhìn về phía Tưởng Siêu có chút luống cuống, quát lên: "Đi thôi! Ngươi muốn ở lại đây chờ chết sao?"
"Nhưng..." Tưởng Siêu khóc không ra nước mắt! Ta bỏ tiền ra mua mệnh hết rồi, bây giờ phải làm sao?
Ta nên đi, hay là nên ở lại? Nhưng 4 người... đám điên này muốn xử lý cả đội trăm người á! Điên rồi!
Ở lại đây, xác suất bị loạn đao chém chết cao chọc trời, phải làm sao bây giờ!
"Tưởng Siêu!" Trong đám người, Trịnh Nam Kỳ liếc mắt nhìn Phương Bình, rồi nhìn Tưởng Siêu, trầm giọng nói: "Đi thôi, ngươi muốn ông Tưởng người đầu bạc tiễn người đầu xanh sao?"
"Ta..."
"Tưởng Siêu!"
Tưởng Siêu bất đắc dĩ, cắn răng nói: "Các ngươi đi đi, mặc kệ ta, ta không đi cùng các ngươi đâu!"
"Ngươi..."
"Đừng ngươi ngươi ngươi, đi nhanh đi!"
Đỗ Hồng thấy cảnh này, sắc mặt khó coi, không nói một lời, nhanh chóng đi về phương xa mờ mịt.
"Bảo trọng!"
Đám Lý Phi chắp tay về phía Phương Bình, ánh mắt hơi phức tạp, phần nhiều vẫn cảm thấy bọn họ đúng là người điên.
Đang yên đang lành... Bỗng nhiên muốn phục kích người khác ở lối vào làm chi? Còn có Tưởng Siêu, cũng là tên ngốc, điên rồi sao! Những người này muốn chết, ngươi cũng muốn chết theo?
Bọn họ đi rồi, đi rất nhanh.
Tưởng Siêu không đi, Phương Bình hơi kinh ngạc nhìn hắn, kết quả hắn còn chưa mở miệng, Tưởng Siêu đã vội vã nói: "Có nhu cầu gì cần hỗ trợ không, ta có thể ở lại 20 phút, còn lại mấy phút, ta muốn tranh thủ chạy trước.
Phương Bình, nếu các ngươi không chết, ta sẽ quay trở về. Nếu chết, thì thôi, ta không trở lại. Nếu các ngươi thực sự chết thì nhớ tắt máy chủ định vị.
Ngươi vừa tắt, ta sẽ biết là ngươi chết, ta sẽ lập tức ném máy con chạy trốn..."
Vừa nói ra, Phương Bình nghẹn cả đống câu trong họng! Đậu xanh, tên mập này đúng là rất thực tế, cũng đủ khôn khéo.
Phương Bình không còn lời nào để nói, cũng lười để ý tới hắn, nhìn về phía lão Vương nói: "Phục kích bọn họ ở đây có lẽ có thể giết chết một ít, nhưng tuyệt đối không thể giết sạch bọn họ. Nên phục kích ở đây, hay là đuổi theo bọn họ hành động, chém giết từng người một?"
"Vương Chiến Chi Địa rất lớn, hơn nữa, nếu để bọn họ tách ra, chẳng mấy chốc sẽ sinh ra một ít võ giả cấp bảy."
Vương Kim Dương cũng nhanh chóng nói: "Hiện tại bọn họ mới vừa tiến vào, không có cấp bảy. Nhưng sau một quãng thời gian hành động, bọn họ có hơn trăm vị tinh huyết hợp nhất, Có vài người giương cung không bắn, là vì muốn đột phá.
Sau khi tiến vào nơi này một ngày, tuyệt đối sẽ xuất hiện một đống võ giả cấp bảy. Nên nhất định phải tiêu diệt một số người tại đây."
Lý Hàn Tùng cũng vội vàng nói: "Phương Bình, có thể dùng đá năng lượng nổ chết một nhóm người sao?"
Phương Bình lắc đầu nói: "Chỗ này không phải mỏ quặng, tuy năng lượng ở đây rất phong phú, cũng có chút hỗn loạn... nhưng nồng độ không đủ, chỉ nổ được mỗi đá năng lượng, uy lực không quá lớn, không nổ chết cấp sáu được."
Trước nổ vương thành, tiền đề là bản thân vương thành có sẵn mỏ khoáng, đá năng lượng của hắn chỉ là vật dẫn. Bây giờ đừng có nằm mơ dùng đá năng lượng nổ chết đối phương, huống hồ Phương Bình cũng không mang nhiều đá như vậy.
Diêu Thành Quân trầm ngâm chốc lát mới nói: "Ngươi và ta đều đã hoàn thành hóa hình lực lượng tinh thần, tinh thần lực của ngươi còn có thể tự bạo, chờ bọn hắn đi ra, ngươi tự bạo lực lượng tinh thần, ta dùng lực lượng tinh thần kinh sợ... Vương Kim Dương liên thủ với Lý Hàn Tùng giết bọn họ, trong nháy mắt đó, chém giết một ít tinh huyết hợp nhất không khó."
"Có vài người có trang sức phong cấm lực lượng tinh thần."
"Vậy..."
Lúc này, Phương Bình bỗng nhiên nói: "Chung quanh đây có yêu thú không? Vương Chiến Chi Địa có một số yêu tộc không có thần trí..."
Một bên, Tưởng Siêu nghe bọn họ nói xong, lập tức nói: "Nhưng những yêu tộc này thần trí mơ hồ, đưa tới cũng sẽ không phân địch ta, cũng sẽ công kích chúng ta!"
Phương Bình trầm tư trong chốc lát, cấp tốc nói: "Dụ dỗ yêu thú đến đây, gây ra hỗn loạn và giết chóc! Sau đó, ta tự bạo lực lượng tinh thần, lão Diêu ngươi dùng lực lượng tinh thần kinh sợ một ít người, để yêu thú giết chết một đám người!
Chờ giết xong được một đám người, chúng ta lại đi giết tiếp..."
"Nhưng chúng ta ẩn thân cũng sẽ bị phát hiện..."
Phương Bình liếc nhìn Tưởng Siêu, không để ý đến hắn, tiếp tục nói: "Chúng ta trước tiên ẩn thân, lúc chạy, nếu yêu tộc bị giết chết hết thì không sao, không chết thì chúng ta dùng phân và nước tiểu của yêu thú tuyệt đỉnh dọa những yêu tộc này, chúng ta sẽ không bị công kích.
Mọi người nhớ kỹ, nhiệm vụ của chúng ta không phải giết người!"
Lý Hàn Tùng hiểu rõ nói: "Biết, trước hết giết cấp sáu có thần binh, sau đó là đỉnh cấp sáu, cuối cùng mới giết đám tinh huyết hợp nhất có thần binh. Không có thần binh, trừ phi vạn bất đắc dĩ, bằng không không cần giết!"
Diêu Thành Quân cũng nói: "Gặp cường giả tinh huyết hợp nhất giống như Phong Diệt Sinh, không cần liều mạng, trước tiên chém giết một ít cường giả yếu kém, chúng ta chậm rãi mài chết bọn họ sau!"
Phương Bình gật đầu, tính toán một thoáng, mang theo đám người lão Diêu, 3 người thu lại khí tức, một phút 10 triệu điểm tài phú. Còn Tưởng Siêu thì... hắn kiểu gì cũng chạy trốn, Phương Bình cũng lười quan tâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận