Toàn Cầu Cao Võ

Chương 797: Tinh Huyết Hợp Nhất!

Trong phòng, sắc mặt Lữ Phượng Nhu cũng hơi thay đổi, đại khái là nghe thấy rồi.
Phương Bình nói... rất có lý!
Thằng nhóc khốn kiếp này, có lẽ sẽ lên đến cấp tám rất nhanh.
Phương Bình cảm thấy khá có hiệu quả, thấy thế lại hô: "Ta mới cấp bốn đã trốn được móng vuốt của cấp chín, đến cấp bảy, hố chết mấy tên cấp chín rất dễ dàng!"
"Nếu ngài còn thấy không vui, đến lúc đó ta giúp ngài đánh hiệu trưởng một trận nha?"
Thấy Ngô Khuê Sơn nhìn mình, Phương Bình nhỏ giọng nói: "Ta đang động viên đạo sư của ta mà."
Đúng là Lữ Phượng Nhu muốn làm thịt thành chủ thành Thiên Môn, nhưng nếu nói không hận Ngô Khuê Sơn, thì không đúng.
Bà luôn cảm thấy đây là lỗi của Ngô Khuê Sơn, không nên mang con gái vào địa quật, lại càng không nên chọc vào thành chủ thành Thiên Môn, những người khác chết hết rồi, nếu không chết thì cũng tàn phế, chỉ có Ngô Khuê Sơn không sao, khiến Lữ Phượng Nhu càng thêm phẫn nộ.
Nếu Ngô Khuê Sơn thật sự đã chết hoặc tàn phế, Lữ Phượng Nhu sẽ không hận hắn, nếu tàn phế, thì quan hệ của hai người cũng không đến nỗi thế này.
Thấy Ngô Khuê Sơn biến sắc, không lên tiếng nữa, Phương Bình lại hô: "Nếu đánh thôi mà ngài còn chưa hết giận, ta giúp ngài đánh gãy chân ông ấy!"
Khóe mắt Ngô Khuê Sơn co rụt lại, đây… là ý muốn thật sự của ngươi chứ gì?
"Câm miệng!"
Tiếng câm miệng này, là do Lữ Phượng Nhu gào.
Gào xong, Lữ Phượng Nhu quát lên: "Còn không, đổ nhiều vào!"
Phương Bình cứng ngắc, ta đâu có nhiều đâu.
Cắn răng, Phương Bình lại đổ thêm một ít vào, suy nghĩ một chút, cắn răng một cái, cho hết toàn bộ vào trong!
Nồng độ năng lượng trong phòng trong chớp mắt tăng vọt.
Thất khiếu của Lữ Phượng Nhu đã xuất hiện vết máu, cầu thiên địa cũng ảm đạm hơn lúc trước rất nhiều.
"Hết rồi."
Phương Bình nhìn về phía Ngô Khuê Sơn, bất đắc dĩ nói: "Hiệu trưởng, không thì ngài đưa vào một ít lực lượng thiên địa thử xem?"
Ngô Khuê Sơn nhíu mày nói: "Không phải là ta không cho, mà là... Lực lượng thiên địa rất bá đạo, bà ấy đang cưỡng ép dung hợp, nếu đưa lực lượng thiên địa vào để bà ấy cưỡng chế nhận lấy, rất dễ khiến cầu thiên địa đổ nát."
Phương Bình trầm ngâm nói: "Chỉ có thể thử bằng cách đó thôi, lấy cương khắc cương, có thể sức mạnh của tinh hoa sinh mệnh quá nhu hòa, không thể khiến hai nguồn sức mạnh dung hợp."
Tuy Ngô Khuê Sơn cảm thấy hơi lý, nhưng lại do dự, thật sự không dám thử.
Nếu cầu thiên địa thật sự sụp đổ...
Phương Bình thấy thế cắn răng nói: "Sụp đổ thì dẹp, cùng lắm là rơi xuống cấp ba, lão sư vẫn kẹt ở đây, càng kẹt thì càng cực đoan!"
Nếu Lữ Phượng Nhu thật sự có thể đột phá, thì sẽ không cực đoan như bây giờ. Nhưng càng không thể đột phá, thì càng gấp, càng nôn nóng, sẽ càng cực đoan.
Phương Bình cảm thấy, cứ thẳng thắn mà lao lên, nếu không đột phá được, thì cứ để cầu thiên địa sụp, trọng thương nặng lắm thì rơi xuống cấp ba.
Tử vong... có Ngô Khuê Sơn ở đây, xác suất tử vong không lớn.
Rơi xuống cấp ba, vô vọng báo thù, Lữ Phượng Nhu chưa chắc sẽ tiếp tục cực đoan, một lòng muốn đột phá như thế.
Thấy Ngô Khuê Sơn do dự, Phương Bình bất mãn nói: "Do dự thiếu quyết đoán!"
Hừ một tiếng, Phương Bình trực tiếp lớn tiếng nói: "Lão sư, ta trực tiếp đưa lực lượng thiên địa vào, ngài cứ hấp thu hết đi, cùng lắm thì cầu thiên địa sụp, sống chết có số, nếu rớt xuống cấp ba, ta bảo vệ ngươi!"
"Phốc!"
Trong phòng, Lữ Phượng Nhu phun ra một ngụm máu tươi, không biết là do tức giận hay là bị phản phệ.
Tống Doanh Cát bi thương thảm thiết, Ma Võ thật sự thay đổi rồi.
Phương Bình... toàn nói mấy câu sát muối vào lòng người khác.
Phương Bình không quan tâm đến bọn họ, vẫn tiếp tục ung dung, thần sắc lại cực kỳ nghiêm nghị, hít sâu một hơi nói: "Dù sao cũng phải thế mà, xem vận khí đi, thành thì tinh huyết hợp nhất, bại thì đổ nát cầu thiên địa, cũng không có gì ghê gớm!"
Nói xong, Phương Bình nhanh chóng ngưng tụ lực lượng thiên địa trong tay.
Sắc mặt đám người Ngô Khuê Sơn đều khẽ biến, thật nhanh!
Lão Lý cũng hơi ngẩn ra, tốc độ ngưng tụ của thằng này quá nhanh!
Phương Bình chẳng muốn nhìn bọn họ, trực tiếp rót lực lượng thiên địa vào cái phễu.
Lần này, không bị nổ tung.
Lực lượng thiên địa vừa tiến vào cái phễu, vách tường hơi rung động chốc lát, sau đó, trong phòng bỗng nhiên xuất hiện một luồng sức mạnh bá đạo, gạt hết toàn bộ tinh hoa sinh mệnh còn sót lại ra.
Ngay cả cầu thiên địa của Lữ Phượng Nhu, khi tiếp xúc vời nguồn sức mạnh này, cũng bắt đầu rung động.
"Lão sư, dùng lực lượng thiên địa bao lấy cầu thiên địa, dùng sức ép, ép nát thì nát, ép không nát thì sẽ dung hợp được thôi!"
"Phương Bình!"
Sắc mặt Ngô Khuê Sơn biến đổi, chuyện có liên quan đến Lữ Phượng Nhu, hắn không thể làm như Phương Bình được.
Phương Bình nghiêng đầu nhìn về phía hắn, trầm giọng nói: "Đánh cược một lần, hiệu trưởng, chẳng lẽ ngài thật sự muốn lão sư ngày nào cũng vào địa quật, mỗi ngày đi tìm mỏ năng lượng sao?
Rơi xuống đến cấp ba thì cho đi dưỡng lão!"
"Chuyện này..."
Sắc mặt Ngô Khuê Sơn thay đổi liên tục, bỗng nhiên cắn răng một cái, trong tay ngưng tụ ra một cỗ lực lượng thiên địa còn mạnh hơn của Phương Bình, một chưởng vỗ vào trong phễu!
Vách tường phòng tu luyện cũng bắt đầu rung động.
"Phượng Nhu, thành chủ thành Thiên Môn, ta nhất định sẽ giết! Tin tưởng ta, nhất định sẽ!"
Ngô Khuê Sơn run rẩy nói: "Đúng, lúc trước là do ta vô dụng, là ta không thể bảo vệ tốt Đóa Đóa, đều là lỗi của ta! Đóa Đóa đi rồi, không phải lỗi của ngươi, cũng không phải vì ngươi, người phải tự trách là ta, chứ không phải ngươi..."
"Câm miệng!"
Trong phòng, Lữ Phượng Nhu chớp mắt mở mắt, cả giận nói: "Ngươi cút ngay!"
"Phượng Nhu!"
"Cút!"
Ngô Khuê Sơn lộ vẻ thống khổ, Phương Bình thấy thế lập tức nói: "Lão sư, đừng để ý tới hắn, hấp thu lực lượng thiên địa đi, yên tâm, cầu thiên địa có sụp cũng không sao, cùng lắm thì làm lại từ đầu!"
"Ngươi cũng câm miệng!"
Lữ Phượng Nhu sắp tức tới mức phát điên rồi, hai tên khốn kiếp này cố ý đến chọc tức bà à?
Lão Lý không nói tiếng nào, Tống Doanh Cát giờ khắc này cũng rất lúng túng.
Rõ ràng là đại sự đột phá Tông sư, bị Phương Bình quậy thành… trò cười.
"Lão sư, ngài thật sự dùng nhiều lắm luôn rồi ấy!"
Phương Bình đau lòng nói: "Ta cho ngài nhiều tinh hoa sinh mệnh như vậy, nếu ngài không đột phá, thì ta thiệt thòi lớn rồi! Vậy còn không bằng rớt xuống cấp ba, ít nhất ta cảm thấy đập tiền không uổng, tốt xấu cũng có chút hiệu quả, dù hiệu quả không tốt lắm..."
"Câm miệng!"
"Nhiều tiền lắm luôn á, ta đổ nửa ký vào rồi, 500 gam ấy, 1 gam ta bán 10 triệu cũng có người mua! 5 tỷ đó, làm gì có ai xài hết 5 tỷ mà cũng không đột phá..."
"Được rồi!"
Lữ Phượng Nhu cũng sắp khùng luôn, không nói hai lời, bắt đầu điên cuồng hấp thu lực lượng thiên địa vào cầu thiên địa.
Cầu thiên địa nhanh chóng xuất hiện vết rách.
Ngô Khuê Sơn cũng không biết nên nói cái gì luôn.
Đám người Lão Lý cũng bó tay, lúc này mà ngươi còn có tâm tư lừa người hả?
Ngươi thật sự đổ 500 gam vào?
Phương Bình làm như không thấy, Lữ Phượng Nhu có biết đâu, dù sao bà cũng ở trong đó.
Thấy cầu thiên địa của Lữ Phượng Nhu bắt đầu nứt toác, Phương Bình hít sâu một hơi, thấp giọng nói: "Chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất đi, cứu người trước, giữ được mạng rồi tính sau."
Tất cả mọi người không tiếp tục nói nữa, việc đã đến nước này, chỉ có thể đọ sức tới cùng.
Ngô Khuê Sơn cũng không lên tiếng nữa, không ngừng ngưng tụ lực lượng thiên địa, tràn vào trong cái phễu.
Trong phòng tu luyện, rất nhiều lực lượng thiên địa không ngừng bị thu vào, cầu thiên địa lóa mắt dần dần lu mờ ảm đạm, vết rạn nứt càng ngày càng rõ ràng.
Lữ Phượng Nhu cũng không quan tâm, tiếp tục mạnh mẽ thu nạp.
Trong cầu thiên địa, dưới sự cưỡng ép của lực lượng thiên địa, hai luồng sức mạnh dần dần bắt đầu hòa làm một thể. Nhưng mà loại dung hợp này, giống như nước và dầu vậy, dù có hòa vào nhau, cũng phân biệt rõ ràng.
Phương Bình thấy thế lại lần nữa cau mày, lớn tiếng nói: "Nổ lực lượng tinh thần thử xem!"
"Ầm!"
Ngô Khuê Sơn một cước đá bay hắn, sắc mặt giận dữ, ngươi thật muốn hại chết lão sư ngươi hả?
Lão Lý cũng không nhịn được mắng: "Câm miệng!"
Tự bạo lực lượng tinh thần, ngươi cho rằng ai cũng giống ngươi, thật sự sẽ chết người đó.
Nhưng mà, chậm hơn thôi!
Lữ Phượng Nhu giờ khắc này đã vô cùng tức giận, nếu không thể đột phá, thì cùng lắm là chết!
Phương Bình vừa dứt lời, một tiếng nứt khe khẽ truyền ra!
Bạn cần đăng nhập để bình luận