Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2667: Điện Khôn Vương (2)

Thiên Mộc khẽ họ một tiếng: "Phân thân điện hạ hòa với bản thể, dù không thể phá tám, cũng gần cảnh giới phá tám! Đó cũng là một trong những cường giả chí tôn của tam giới, điện hạ cần gì phải đấu tranh đến cùng với lão hủ.."
"Hừ!" Khôn Vương hừ lạnh.
Tám nghìn năm rồi. Nếu không phải vì muốn hợp nhất Thiên Mộc với phân thân của mình, sao hắn phải chờ đợi tám nghìn năm chứ?
Gần phá tám? Không, bản vương muốn phá chín!
Tuy phá tám là cường giả chí tôn, nhưng so được với Cực Đạo Thiên Đế sao? So được với Hoàng Giả sao?
Hồng Khôn hắn chẳng những phải mạnh lên, còn phải trở thành người mạnh nhất.
Ngọc cốt của Cực Đạo Thiên Đế, thần thức của Cực Đạo Thiên Đế, khí huyết của Cực Đạo Thiên Đế, tất cả của Cực Đạo Thiên Đế.
Hắn muốn trở thành Cực Đạo Chi Hoàng!
Hoàng Giả cũng vô cùng mạnh, nhưng phương diện nào đó lại không bằng Cực Đạo Thiên Đế.
Một khi mình dung hợp tất cả, vậy có lẽ có thể trở thành Hoàng mạnh nhất.
Đây mới là dã tâm của hắn!
Đây mới là nguyên nhân tám nghìn năm qua không ngừng bố cục, không ngừng ẩn nhẫn.
Hắn cảm giác mình sắp thành công rồi!
Thiên Mộc sắp không chịu được nữa, dung hợp Thiên Mộc, linh thức và kim thân của hắn đều có thể đạt tới mức cực hạn, tiếp theo, chính là kim thân Thiên Đế.
Đại đạo của Thiên Đế! Tất cả của Thiên Đế!
Đến lúc đó, tam giới ai có thể địch lại hắn?
Dù hiện tại không thể thành Hoàng, nhưng hắn cũng có chiến lực phá chín, một khi bước lên hoàng đạo ở đại chiến, hắn sẽ hoàn thành đại nghiệp năm đó mà Cực Đạo Thiên Đế chưa từng hoàn thành.
"Điện hạ, e là điện Khôn Vương bị mở ra, kim thân Thiên Cẩu bị đoạt, e là kế hoạch lâu dài của điện hạ sẽ bị thiêu rụi. Điện hạ, cứ phải tiếp tục dây dưa với lão hủ ư?"
Thiên Mộc thở dài: "Điện hạ có biết, lần này trong người tiến vào điện Khôn Vương, có đồng bạn của Thương Đế!
Điện hạ, hiện ngươi vẫn hờ hững như thế sao?"
Khôn Vương biến sắc.
Sau đó hừ lạnh nói: "Vân Sinh?"
"Đúng "Vậy thì sao! Dù sao hắn cũng không phải Thương Miêu!"
"Điện hạ thật sự không lo lắng sao?"
Thiên Mộc cười nói: "Lão hủ cũng không phải không còn sức tái chiến, nhưng cứ tiếp tục, điện hạ cũng sẽ bị thương, còn có nguy cơ hy sinh, không bằng bây giờ trở về.."
"Vọng tưởng""
Thiên Mộc thở dài: "Xem ra điện hạ nhất định phải từ bỏ phân thân này rồi!"
Thật ra nó không muốn chiến đấu tiếp, nó muốn để phân thân Khôn Vương rời đi.
Còn về Nhân Vương... Nhân Vương có chết hay không thì liên quan gì tới nó?
Khôn Vương đi rồi thì nó có thể dùng lực lượng tinh thần dung hợp với bản thể, dù là vì bản thể quá mạnh, không thể hoàn toàn khống chế, hoàn toàn thu nhỏ, nhưng hơi khống chế một chút cũng không thành vấn đề.
Nó có thể rời khỏi Thần Đình, tiến vào Biển Khổ, tùy tiện tìm một chỗ khổ tu, cũng tốt hơn là ở đây. Qua vài năm, nó có thể hoàn toàn dung hợp bản thể, có lẽ có thể tiến thẳng vào cấp Thiên Vương.
Cây thần đệ nhất Thượng Cổ cũng không phải là thổi phồng lên.
Đáng tiếc, Khôn Vương không đi.
Khôn Vương cũng không cảm thấy, một cấp 9, hoặc là Chân Thần, có năng lực gây ra chuyện gì ư?
Thiên Mộc cảm thấy, có lẽ Khôn Vương sẽ khinh thường vị Nhân Vương này.
Nhưng nói ra lời này, chính nó cũng không tin.
Một người một cây tiếp tục đánh nhau, Thiên Mộc rất bất đắc dĩ, cứ như vậy, mình phải nghĩ cách. Bằng không, cuộc chiến này khi nào mới kết thúc.
Bản thể Khôn Vương trở về, nếu mình vẫn ở đây, có lẽ không đi được nữa.
Trong điện Khôn Vương.
Ngay khi vừa tiến vào, Phương Bình cũng cảm giác được không thích hợp.
Người đều biến mất rồi. Hắn từ trong cửa điện tiến vào, bên cạnh lại không có ai. "Chết tiệt!" Phương Bình khẽ chửi một tiếng, đây cũng không phải chuyện tốt, hắn không ngờ trong điện Khôn Vương lại có huyền cơ.
Bây giờ Chân Thần phân tán, nếu gặp cấp Đế thì chết chắc rồi. Nếu đi cùng nhau như trước thì còn có thể chiến một trận.
Dù bị Phong Vân nhìn ra thân phận, Phương Bình cảm thấy, cũng có thể lừa gạt một số Chân Thần khác, hành chết Phong Vân.
Nhưng bây giờ... làm sao bị tách ra rồi?
Đại điện này thật sự có chút huyền cơ.
Lúc này, hắn đang ở trên cổ đạo thanh đồng mênh mông, hai bên đều là vách tường, vách tường đồng thau, cùng chất liệu với đại điện thanh đồng, Phương Bình cảm thấy, mình chưa chắc có năng lực đánh vỡ. Phương Bình hết sức cảnh giác, đồng thời cũng cảm thấy Chiến Thiên Đế thật nghèo. Cung điện của Thủ Tuyền Nhân gì đó lại còn thần bí hơn cung điện Chiến Thiên của hắn nhiều.
"Kiếp trước, lão Vương cũng không biết vơ vét một ít lợi ích sao? Uổng cho thân phận Cực Đạo Thiên Đế của hắn!"
"Thi thể Thiên Cẩu ở đâu?"
"Nếu gặp Thiên Cẩu... nếu nó còn sống thật thì thôi bỏ đi, ta không muốn gặp"
Phương Bình bỗng không muốn gặp thi thể Thiên Cẩu, chết thì thôi, lỡ còn sống thì ai biết Thiên Cẩu sẽ làm gì, dùng chân chó chụp chết hắn? Hay há miệng nuốt chửng hắn?
Ngay cả Thánh Nhân, Thiên Cẩu còn nuốt được, Phương Bình không cảm thấy mình có cơ hội nói chuyện.
Vừa nghĩ, Phương Bình vừa tiến lên.
Cẩn thận dè dặt, không dám phát ra chút động tĩnh nào.
Không những thế, Phương Bình còn thu liễm cả khí tức.
Mặc dù lúc này đột nhiên gặp được người, có thể sẽ bại lộ... thế nhưng dù sao cũng tốt hơn trở thành ngọn đèn sáng.
Nơi đây mờ tối, nếu khí cơ không thể che lấp, một khi có người trong bóng tối để mắt tới hắn, lực lượng tinh thần mạnh mẽ hơn hắn, phạm vi dò xét lớn hơn hắn, hắn rất có thể sẽ bị người ta xem như con mồi.
Hai vị Đế Tôn gặp hắn, Lôi Đình đại khái muốn giết hắn, còn Phong Vân e là cũng sẽ bắt hắn.
Còn nữa, đại điện này không có nguy hiểm sao?
Phương Bình tựa vào vách tường, gần như là khom người tiến lên, hắn cũng không dám đi thẳng, tránh cho đột nhiên bị người chém ngang hông.
Dù sao không ai nhìn thấy cảnh này, ở bên ngoài chịu thiệt thòi một chút cũng không sao, cuối cùng thắng lợi trở về, còn không phải mặc mình nói gì thì nói.
Đi một hồi, Phương Bình hình như nhìn thấy phía trước có gì đó. Phương Bình tiếp tục tiến lên, đi một lát nữa, nhìn thấy mấy ngã rẽ. Mà ở nơi ngã rẽ tập trung, có một căn nhà nhỏ đơn sơ, trên nhà nhỏ treo một bảng hiệu don so.Rõ ràng, Phương Bình không biết chữ trên nhà nhỏ, lúc này lực lượng tinh thần dao động, lại là giống như xem hiểu những chữ này.
"Bản nguyên!" Phương Bình giống như xem hiểu, có chút bất ngờ, có ý gì?
Bản nguyên? Cổ võ giả, gọi cấp 9 là bản nguyên, căn nhà nhỏ này, gọi bản nguyên?
Phương Bình lại nhanh chóng nhìn thấy một số đồ vật, bên trái nhà nhỏ có tấm bia, phía trên cũng có chữ viết.
"Bản nguyên, nguồn gốc của vạn đạo! Đạo về nơi nào? Cửa chắn đường ở đâu? Nơi nào là điểm cuối? Đại đạo có điểm cuối không?"
Câu hỏi liên tiếp!
"Bản nguyên, nơi bắt đầu đại đạo, vào bản nguyên, dò xét vạn đạo, vạn đạo có thể hợp dòng hay không?"
Phương Bình đọc mà hoa cả mắt, ý gì?
Ngôi nhà này... là cái gì? Nơi này, đại điện này, rốt cuộc là dùng để làm gì?
Chưa từng nghe nói điện Khôn Vương có những thứ này.
"Bản nguyên.." Phương Bình thầm nỉ non một tiếng: "Chẳng lẽ đây là nơi mô phỏng thế giới bản nguyên? Cái nhà này, chính là điểm xuất phát khi bước vào bản nguyên?"
Phương Bình nhíu mày, có người ở đây diễn biến vạn đạo?
Nếu đúng như dự đoán của hắn thì chủ nhân của đại điện này quá mạnh rồi!
Là Thủ Tuyền Nhân hay là Khôn Vương?
Tòa đại điện này hình như không phải là xây dựng để ở, mà là vì nguyên nhân khác, thăm dò điểm cuối của đại đạo? Thăm dò nơi đặt cửa? Muốn tìm được cửa tam tiêu thực sự?
Phải biết, cửa tam tiêu hiện tại cũng là ảo ảnh chứ không phải cửa thật.
"Nếu giống như ta nghĩ, người này mạnh đến mức có chút đáng sợ, có lẽ đã tiếp cận cảnh giới kia!"
"Bản nguyên.."
Phương Bình nhìn căn phòng trước mặt, tự mình... đi vào không?
Căn nhà không có cửa, bên trong tối đen như mực, cũng không nhìn thấy gì, ngay cả lực lượng tinh thần cũng không thể dò xét.
Phương Bình đang do dự, sắc mặt bỗng khẽ động, nhanh chóng chui vào một ngã rẽ rồi biến mất.
Một lát sau, một bóng dáng đuổi tới.
Là Địa Kỳ.
"Bản nguyên?"
Địa Kỳ cũng nhìn thấy căn nhà, lại nhìn các con đường xung quanh, lẩm bẩm: "Bản nguyên... đây... là nơi giáo chủ cất giữ vạn đạo?"
Trong bóng tối, Phương Bình thầm dao động.
Cất giữ vạn đạo?
Khôn Vương phát động rất nhiều cuộc chiến, mỗi lần chiến tranh kết thúc, hắn đều sẽ đi thu hoạch một phen, nơi có chiến tranh sẽ có Khôn Vương.
Cửa Ánh Xạ chính là tác phẩm của hắn.
1761 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận