Toàn Cầu Cao Võ

Chương 998: Dù Ngược Dòng Ta Vẫn Bước

Từ biệt thự đi ra, Phương Bình gọi điện thoại cho Vương Kim Dương.
Kết quả, hắn vẫn chưa kịp nói chuyện cùng nhau phong bế cửa tam tiêu, lão Vương đã nói mình cần phải bế quan để đột phá cấp năm cao kỳ, trước khi Thiên Nam địa quật mở, có lẽ hắn sẽ không xuất quan.
Lúc này, Phương Bình tạm thời bỏ suy nghĩ nói về chuyện hợp tác phong bế cửa.
Hiện tại, cho dù có thể hợp tác, cũng chỉ có lợi cho chính hắn.
Nếu lão Vương đã muốn bế quan đột phá đến cấp năm cao kỳ, Phương Bình cũng không tiện nhắc đến chuyện này.
Từ hai năm trước, khi đạo sư của Vương Kim Dương bị kẹt lại trong địa quật, hắn luôn ghi nhớ chuyện này, bây giờ Thiên Nam địa quật sắp mở lại, hắn cũng phải nâng cao thực lực, Phương Bình đương nhiên không thể nhắc đến chuyện giúp mình đóng cửa tam tiêu.
Có điều lão Vương nhanh chóng đột phá đến cấp năm cao kỳ, Phương Bình vẫn rất bất ngờ.
Cấp năm cao kỳ cần tái tạo hơn 200 kinh mạch toàn thân.
Dù cho một ngày tái tạo một cái, cũng phải cần hơn nửa năm trở lên mới xong.
Vương Kim Dương trở lại Nam Võ sau Tết, lúc đó mới đột phá lên cấp năm trung kỳ, đến bây giờ cũng chưa đến hai tháng vậy mà đã bắt đầu đột phá lên cao kỳ.
Hắn không giống Lý Hàn Tùng, không thể một ngày luyện thành nửa kim thân.
Có điều, chuyện tu luyện thế nào, bình thường Phương Bình sẽ không hỏi nhiều.
Mỗi người đều có bí mật, hỏi nhiều cũng không phải là chuyện tốt.
Có điều... đại khái cũng có thể đoán được một ít, không gì ngoài việc không ngừng tự ngược bản thân, khiến vật chất bất diệt thức tỉnh, lần lượt tái tạo kinh mạch, gia tăng tốc độ.
...
Phương Bình không suy nghĩ đến chuyện phong bế cửa tam tiêu nữa, hắn chuẩn bị đi Nam Giang địa quật, lần đầu tiên đi đến địa quật lạ, cũng phải làm công tác chuẩn bị.
Tình báo là điều cơ bản nhất.
Phương Bình thu thập rất nhiều tư liệu từ các nơi như Ma Võ, quân đội, thành Trấn Tinh, Thiên Nam Võ Đại, Thiên Nam tổng đốc phủ..., bắt đầu điều tra tư liệu của Thiên Nam địa quật.
Quân đội đưa tư liệu tỉ mỉ nhất, có điều, Phương Bình bảo Tần Phượng Thành phải luôn giữ liên lạc với cái tên mập Tưởng Siêu ở thành Trấn Tinh, nên cũng biết được một vài tình báo tương đối tuyệt mật.
...
Giữa tháng 4, Ngô Khuê Sơn, Đường Phong và Lữ Phượng Nhu đi Thiên Nam.
Lần này bọn họ nhận lệnh từ quân đội, không phải võ giả tự do, phải tuân theo sắp xếp của quân đội.
Ba người bọn họ vừa đi, Lưu Phá Lỗ cũng xuống Ma Đô địa quật, Thiên Nam địa quật mở, vẫn phải đề phòng địa quật khác nhân cơ hội gây khó khăn.
Hoàng Cảnh bắt đầu trấn thủ Ma Võ để đề phòng lỡ như.
Trong Tông sư chỉ có duy nhất lão Lý là tự do, có thể tùy ý hành động, có điều lão già này cũng bị Hoàng Cảnh chú ý không cho phép ông xuống địa quật.
...
Thư viện.
Giữa tháng 4, Tần Phượng Thanh cũng chính thức bước vào cấp năm trung kỳ.
Lúc này, hắn đang cùng Phương Bình nghiên cứu tư liệu Thiên Nam địa quật.
"Thiên Nam địa quật là địa quật thứ 23 trong Hoa Quốc, thực lực không tính là quá mạnh, tổng cộng có 11 thành trì, ít hơn Ma Đô địa quật hai thành."
"Hơn nữa thực lực của thành trì Thiên Nam địa quật... Tương đối mà nói, yếu hơn Ma Đô địa quật một chút."
"Còn về phân bố địa lý, cũng khá giống nhau, lúc trước, phía Nam thành Thiên Nam giáp với Cấm Kỵ Hải, phía Bắc là thành trì địa quật, phía Đông và Tây có các thành trì khác, ngoài ra chính là một vài cấm địa của yêu thú yêu thực, tận cùng giáp với Giới Vực Chi Địa..."
Lúc này, Tần Phượng Thanh đang vẽ bản đồ, không thể không nói, không ngờ hắn có bản lĩnh vẽ bản đồ.
Theo lời hắn nói, một bức phiếm họa về Thiên Nam địa quật nhanh chóng hiện trước mặt Phương Bình.
Trong tay Phương Bình cũng có bản đồ, bản đồ này do quân đội cung cấp.
Tần Phượng Thanh nhất quyết muốn tự tay vẽ, cũng là vì muốn có thêm ấn tượng, độ quen thuộc địa hình của hắn với bản đồ cao hơn Phương Bình nhiều.
Tần Phượng Thanh vừa vẽ, vừa trầm ngâm nói: "Giới Vực Chi Địa có ở hai nơi! Phía Đông và Tây, mỗi chỗ một cái, ta đã hỏi Tưởng Siêu, Thiên Nam địa quật... Có lẽ là vực Nam Thập Nhất.
Nếu như phân chia thành khu vực nhỏ, theo quy tắc trình tự phân chia, hai Giới Vực Chi Địa, một cái nối với vực Nam Thập, một cái nối với vực Nam Thập Nhị."
Phương Bình liếc hắn ta một cái, hơi nhíu mày nói: "Ngươi thật sự muốn đi Giới Vực Chi Địa?"
"Thành trì ta không đi được, ta cũng không có cách che giấu khí tức. Cấm địa cũng không đi được, yêu thú quá mạnh. Những nơi khác... Không biết có thể tìm được thứ gì tốt không, Giới Vực Chi Địa không người, dựa theo lời Tưởng mập thì người bình thường không thể vào Giới Vực Chi Địa được.
Nếu như có thứ gì tốt, có lẽ Giới Vực Chi Địa có nhiều hơn một chút.
Nhân đại chiến lần này, ta lén qua đó xem rồi tính, bất kể có gì tốt hay không, đi rồi sẽ biết."
Phương Bình khẽ gõ nhẹ vào bàn nói: "Hai phía Đông - Tây đều có cấm địa, gần giống Ma Đô địa quật, muốn đi qua đó vô cùng nguy hiểm. Nếu thật sự muốn đi, cách tốt nhất vẫn là đi dọc theo hai ven bờ Cấm Kỵ Hải... Nhưng Cấm Kỵ Hải cũng cực kỳ nguy hiểm, thậm chí còn nguy hiểm hơn thành trì."
Nói đến đây, Phương Bình lắc đầu nói: "Để sau đi, mục đích đi địa quật lần này của ta thực ra chủ yếu vẫn là giúp Vương Kim Dương tìm đạo sư... Cho dù người thật sự đã mất, cũng hy vọng có thể tìm thấy hài cốt.
Địa quật võ giả với chúng ta tàn sát lẫn nhau... Đa số tình huống đều là đoạt chiến lợi phẩm, hại người, chôn vùi tại chỗ.
Xem xem có thể tìm được không."
Địa quật võ giả và nhân loại giao chiến nhiều năm như vậy, mọi người cũng có cùng một quy tắc.
Phe địch chết trận, bình thường sẽ có người thu nhặt thi thể, cho dù thi thể không nguyên vẹn.
Có điều Trương Thanh Nam lúc đó không thể đi ra, nếu thật sự chết cũng không có người nhặt xác cho ông ta.
Vì vậy xác suất bị vùi lấp là rất lớn.
Nói xong, Phương Bình đưa tay lên bản đồ, vẽ một tuyến đường: "Thành Thiên Nam phía Tây Bắc trực diện là thành Sắc Vi, hai phía cách nhau 170 dặm, trung tâm thành tương đối mà nói không tính là nhỏ... Tìm người ở khu vực này xác suất tìm được là lớn nhất."
Tần Phượng Thanh ngẩng đầu nói: "Ngươi khẳng định người này đã mất rồi?"
Người sống, đương nhiên sẽ không ở mãi một chỗ.
Phương Bình khẽ thở dài nói: "Ngươi cảm thấy sao?"
"Ta cũng cảm thấy không còn sống, võ giả cấp năm ở địa quật hai năm... Ông ấy cũng không phải là Tần Phượng Thanh ta."
Phương Bình mặc kệ hắn, suy nghĩ một chút nói: "Năm đó Dương gia lão tổ mất lúc vượt giới, ông ấy muốn đi qua giới vực nào chứ?"
"Có lẽ là đi vực Nam Thập..."
Tần Phượng Thanh nói xong, bổ sung tiếp: "Nam Vực Thất, Ma Đô địa quật.
Nam Vực Bát, Đông Lâm địa quật.
Vực Nam Cửu, Nam Giang địa quật.
Vực Nam Thập, Bắc Hồ địa quật.
Nghe nói hai năm trước, Bắc Hồ địa quật có bạo loạn, cụ thể thế nào Tưởng mập không nói rõ, có điều nếu như lão tổ tuyệt đỉnh muốn đi có lẽ là đi vực Nam Thập, vực Nam Thập Nhị là Tây Hải địa quật, Tây Hải địa quật mấy năm qua không có quá nhiều chiến tranh."
Phương Bình thở mạnh nói: "Có hỏi là lần đầu tiên vượt giới không? Theo lý mà nói, trấn thủ nhiều năm như vậy, trước đó cũng từng vượt giới rồi chứ? Làm sao lần này lại bỏ mạng rồi."
Tần Phượng Thanh lắc đầu nói: "Vậy ta không rõ, những chuyện này, ngoại trừ các cường giả tuyệt đỉnh ra thì cũng không có mấy người biết."
Phương Bình nghe vậy cũng không hỏi nữa, tiếp tục nhìn bản đồ.
Không chỉ nhìn bản đồ mà còn xem thông tin của một vài thành trì, một ít loại bảo vật của Thiên Nam địa quật.
Mặc dù nói lần này vào địa quật không phải vì tìm kiếm tài nguyên, nhưng nếu kiếm được một chút cũng là chuyện tốt.
Nhìn một lúc, Phương Bình nói: "Hai ngày này ta chuẩn bị một chút, ngày 25 sẽ đi Thiên Nam, Tần Phượng Thanh, ngươi muốn đi đâu là tự do của ngươi, có điều ta vẫn phải nhắc ngươi một câu, tính mạng là của ngươi.
Địa quật rất nhiều, nếu ngươi thật sự muốn vào địa quật, Thiên Nam không phải là lựa chọn tốt nhất."
"Biết."
"Vậy tùy ngươi, ta đi trước đây."
Phương Bình cũng không nói nhiều, đi đâu là quyền của Tần Phượng Thanh, nếu mất mạng, cũng không thể trách người khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận