Toàn Cầu Cao Võ

Chương 274: Lễ khai mạc thi đấu giao lưu

Thực ra Phương Bình còn muốn mượn một bộ áo giáp toàn thân, nhưng Lý lão đầu nói không có!
Phương Bình hiển nhiên không tin là không có, nhưng nếu Lý lão đầu đã không cho mượn, hiển nhiên trường học cũng không đồng ý việc mọi người đều núp bên trong áo giáp mà xuất chiến. Phương Bình đành phải từ bỏ tâm tư này.
Chờ chuẩn bị xong hết mọi chuyện, tất cả mọi người đều sớm trở về ký túc xá, một đêm này, ký túc xá tân sinh viên khu một cực kỳ yên tĩnh.

Ngày 10 tháng 1.
Lễ khai mạc thi đấu giao lưu giữa các tân sinh toàn quốc, chính thức bắt đầu!
Sáng sớm, trước cổng lớn trường Ma Võ, có vô số người tụ tập.
Phía trước, có vô số phóng viên chiếm cứ vị trí hàng đầu, liên tục giới thiệu người này người kia, miệng hoạt động như súng liên thanh bắn không ngừng.
“Hoàng Tổng Dốc tại Ma Đô đến rồi!”
“Trương phó bộ trưởng Bộ Giáo Dục!
“Cục trưởng Cục điều tra và truy bắt ở Ma Đô!”
“Ồ, đó là người của Quân đội phải không?”
“Người đại diện giới kinh doanh cũng đến rồi, đó là Phó tổng của Phục Tinh phải không?”
“Lão tổng của công ty bảo hiểm Thái Bình Dương cũng tới. Vị này vừa tới là biết sẽ không có chuyện tốt, sẽ không có chuyện chết người, để ông ấy đứng ra thanh toán tiền bồi thường chứ!?
"..."
Lẫn trong đoàn người, Phương Viên nhón mũi chân, đầu đầy mồ hôi, tức giận nói: “Không nhìn thấy gì cả, vì sao không cho chúng ta đi vào?”
Đàm Chấn Bình cười động viên nói: “Chờ những nhân vật lớn này bước vào trước đã, sau đó mới đến chúng ta.”
So với những nhân vật lớn có sức ảnh hưởng kia, đám người bọn họ có thể được vào xem là tốt lắm rồi. Đàm Chấn Bình cũng không có quá nhiều đòi hỏi.
Về phần lãnh đạo trực tiếp của lãnh đạo trực tiếp… Bộ Giáo Dục cử ra một vị phó bộ trưởng đến, chuyện đó hoàn toàn không có liên quan gì với Đàm Chấn Bình.
Một nhân vật nhỏ như ông ở đây có quá nhiều, ai mà biết ông là nhân viên hành chính ở đâu.
"Học sinh của Võ Đại à?"
Có người tò mò hỏi một câu, Đàm Chấn Bình cũng không quan tâm ai hỏi, chỉ thuận miệng nói: "Hình như sớm đi vào từ những cửa khác rồi."
Ngô Chí Hào lại oán giận nói: “Thằng quỷ Phương Bình kia đi đâu mất tiêu rồi, ban đầu còn tưởng cậu ấy sẽ dẫn chúng ta vào sớm chứ, kết quả là cái bóng cũng chẳng thấy.”
"Anh em nói anh ấy bận việc, bảo chúng ta tự vào trước."
Phương Viên nói giúp anh hai mình một câu, nếu như Phương Bình không có chuyện gì, sẽ không bỏ mặc em gái không quan tâm như vậy.
Mấy người đi theo đoàn người, vừa xô đẩy, vừa lớn tiếng nói chuyện.
Những nhân vật tai to mặt lớn, được nhiều người quan tâm giờ đây đã lục tục tiến vào nhà thi đấu, rất nhanh, cũng đến lượt bọn họ rồi.
Rất nhanh chính là rất nhanh, chờ các nhân vật lớn vừa bước vào trong, Ma Võ đã bắt đầu có người hướng dẫn, sắp xếp cho khán giả đi vào.
...
7, 8 phút sau, mọi người đi theo đội ngũ, cùng bước vào bên trong nhà thi đấu của Ma Võ.
Mọi người vừa mới bước vào, còn hơi huyên náo.
Không lâu sau, trên sân khấu đặt giữa nhà thi đấu, có cường giả bước lên, quát lớn: "Yên lặng!"
"Mọi người tự tìm đến chỗ ngồi của mình, không cho phép lớn tiếng náo động!"
"Đây là thi đấu giao lưu giữa các võ giả, không phải đại nhạc hội của các ngôi sao ca nhạc!"
"Giữ yên lặng, trật tự, chính là sự tôn trọng lớn nhất đối với một võ giả!"
"Bất cứ người nào cũng không được gây ồn ào ảnh hưởng đến quá trình luận võ, không được lớn tiếng náo động, không được sỉ nhục các thành viên tham dự!"
"..."
Cường giả đứng trên võ đài liên tiếp tuyên bố nhiều nội quy, đoàn người cũng dần yên tĩnh lại.
Mọi người lúc này mới ý thức được, đây không phải là buổi đại hòa nhạc của các minh tinh, thi đấu giao lưu cũng không phải gánh hát.
Bất luận là võ nào cũng thuộc giai cấp đặc quyền trong xã hội.
Hôm nay có thể để bọn họ vào xem thi đấu đã là ngoại lệ trước đây chưa từng có. Ngoại trừ sàn đấu ngầm kia, loại thi đấu chính quy giữa các võ giả thế này, trước đây không cho phép người bình thường quan sát.
Tuyên bố xong nội quy, võ giả trên võ đài lại nói: "Thi đấu giao lưu toàn quốc giữa các tân sinh viên trên toàn quốc lần thứ nhất, chính thức khai mạc!"
Dưới đài, nhất thời, mọi người vẫn còn chưa hoàn hồn, nhanh như vậy sao?
Không có lãnh đạo đứng phát biểu sao?
Cũng không giới thiệu các vị khách quý của ngày hôm nay?
Trong lúc mọi người còn đang hoảng hốt, ở một bên, có người cầm micro lớn tiếng nói: "Mong quý vị và các em học sinh giữ trật tự!
Lần thi đấu giao lưu này, sẽ do tôi và vị võ giả xinh đẹp bên cạnh làm MC dẫn dắt, giảng giải cho mọi người quá trình thi đấu.
Tôi xin tự giới thiệu một chút, tôi là Lưu Hoa Vinh, võ giả cấp 4, đến từ Liên minh Võ Đạo."
"Tôi là Trần Tuyết Diễm, võ giả cấp bốn, đến từ Bộ Giáo Dục."
Lưu Hoa Vinh có vẻ còn rất trẻ, dường như chỉ ngoài 30, gương mặt lúc nào cũng nở nụ cười.
Mặc dù gương mặt Trần Tuyết Diễm cũng nở nụ cười, nhưng không được tự nhiên như vậy.
Lần này, thi đấu giao lưu công khai với công chúng, để cho người bình thường xem trận đấu, trước đó vẫn luôn không thống nhất được ý kiến. Cho nên, đối với hình thức tổ chức thi đấu giao lưu này, mọi người vẫn có rất nhiều suy nghĩ.
Có người kiến nghị, nên gần gũi với dân chúng một chút, thậm chí có thể mời một vài võ giả là MC nổi tiếng trong ngành giải trí đến giảng giải thi đấu cho mọi người.
Cũng có không ít người không đồng ý, cho rằng cần phải nghiêm túc một chút, thi đấu giao lưu cũng không phải làm xiếc khỉ hay làm ảo thuật, cũng không phải thi đấu biểu diễn.
Đây là một trận đấu rất nghiêm túc trong giới võ đạo.
Trong đó, có liên quan đến rất nhiều thứ, bao gồm suy nghĩ của các võ giả tham gia dự thi. Bọn họ đều là thiên kiêu, chứ không phải thành viên trong đoàn xiếc.
Cãi qua cãi lại, cuối cùng từng người đưa ra thỏa hiệp, mời Lưu Hoa Vinh biết ăn nói đến làm MC giảng giải cho buổi thi đấu, tương tự, cũng mời Trần Tuyết Diễm của Bộ Giáo Dục đến làm MC, chủ yếu là để giám sát, phòng ngừa Lưu Hoa Vinh nói hăng quá, ảnh hưởng đến trận đấu.
Hai người đơn giản giới thiệu về mình một chút, rất nhanh, Lưu Hoa Vinh cười nói: "Nói thật, đây cũng là lần đầu tiên làm MC chủ trì một cuộc thi đấu giao lưu quy mô lớn trước mặt nhiều người như vậy.
Không nên nói lời vô nghĩa nữa, tôi xin giới thiệu sơ lược một chút về tình hình các đội tham gia thi đấu giao lưu.
Hoa Quốc chúng ta có tổng cộng 99 trường dạy khoa võ, trong đó,trường Kinh Đô Võ Đại và Ma Đô Võ Đại là hai trường nổi danh nhất.
Còn lại 97 trường khác, trong đó, Hoa Quốc Võ Đại, đại học Kinh Đô, Đại học sư phạm Hoa Đông, Kinh Nam Võ Đại… 8 trường đại học khoa võ, thành lập Liên minh Bát Giáo.
Còn 89 trường Võ Đại còn lại, thành lập Liên minh Võ Đại.
Lần này, tham gia thi đấu giao lưu gồm 4 đội, phân biệt là Kinh Đô Võ Đại, Ma Đô Võ Đại, Liên minh Bát Giáo và Liên minh Võ Đại.
Thể thức giao đấu chính là đối chiến toàn đội, mỗi đội đấu với nhau một lần. Một trận đấu tối đa được chọn 5 người ra trận, đối kháng 1-1.
Ai thua phải xuống đài, người thắng có thể tiếp tục ở lại nhận khiêu chiến của người tiếp theo!
Đội nào có thành viên trụ lại đến cuối cùng chính là đội chiến thắng.
Quy tắc rất đơn giản, hơn nữa, thứ tự ra trận sẽ phải thông báo trước khi trận đấu bắt đầu, đội nào đối đầu với ai, sẽ do rút thăm quyết định!
Buổi lễ khai mạc ngày hôm nay, chủ yếu là giới thiệu thành viên các đội và rút thăm quyết định đối thủ.
Trong số 99 trường Võ Đại trên toàn quốc, trong số mấy chục ngàn tân sinh viên Võ Đại, những người ngày hôm nay đến đây tham gia thi đấu, cho dù là thành viên đội dự bị, cũng là thế hệ võ giả ưu tú còn rất trẻ của Hoa Quốc!
Chút nữa, xin mời quý vị làm quen với các vị võ giả thiên kiêu chi tử này, vài năm sau, có thể chúng ta sẽ thấy bóng dáng của bọn họ dẫn đầu các ngành nghề, lĩnh vực khác nhau!
Sau đây, xin mời đội chủ nhà lần này lên sân khấu, đội Ma Đô Võ Đại!"
...
Ở hậu trường.
Phó Xương Đỉnh chỉnh chu lại trang phục, lo lắng nói: "Tớ bỗng nhiên cảm thấy bồn chồn quá."
"Tớ cũng vậy."
"Thật nhiều người, lầu hai còn có rất nhiều Tông sư!"
"..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận