Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2798: Đệ Tử Cực Đạo

Đạo trường Linh Hoàng, đại đạo cũng đứt đoạn, mưa máu phủ tới.
Các cường giả đang đuổi giết Trương Đào cũng thi nhau nhìn về phía bầu trời, có người biến sắc, có người nhíu mày, có người bất ngờ.
"Ai chết rồi?" Một tiếng hỏi thăm vang lên.
Một ngay sau đó, Thiên Khôi phức tạp nói: "Thiên Quý!"
Thiên Quý chết rồi!
Hắn là lãnh tụ ba mươi sáu Thánh, đệ nhất Thánh! Thiên Quý chết, hắn ít nhiều cảm ứng được.
Khi vị này khôi phục, hắn không cảm ứng được quá nhiều, nhưng lúc này, Thiên Quý chết, hắn lại cảm nhận được.
Không chỉ hắn, ba hộ giáo cũng cảm ứng được.
Lúc này, ba hộ giáo cũng đập vỡ mặt nạ, vẻ mặt từng người khác thường.
Có lẽ ba mươi sáu Thánh không cùng một phe. Nhưng ba mươi sáu Thánh cũng là một đoàn thể, một đoàn thể có thể sánh với tám Vương, ngăn được tám Vương, tác dụng của bọn họ năm đó chính là phân quyền tám Vương.
Ngày hôm nay, một vị đồng liêu đã chết!
"Là ai giết?" Có người lại nỉ non, ai đã giết một vị Thánh Nhân Thượng Cổ? Rốt cuộc bên ngoài đã xảy ra chuyện gì?
Trước đó chết người không nói, hiện ngay cả Thánh Nhân cũng chết, mưa máu lan đến đạo trường Linh Hoàng, chuyện này rất đáng sợ.
"Thiên Cẩu?"
"Thạch Phá?"
"Hay là ai?"
Mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đúng vào lúc này, Khôn Vương lạnh lùng nói: "Chỉ sợ không phải bọn họ!
Vừa nãy bản vương hình như cảm ứng được bản nguyên dị động, vũ trụ bản nguyên có ngôi sao mới bay lên, khoảng cách rất xa, không cảm ứng rõ... nhưng.."
Nói đến đây, Khôn Vương dừng một chút mới nói: "Hơi giống Trương Đào!"
Mọi người nhìn nhau, lại sững sờ.
Có ý gì?
Trương Đào không rời khỏi nơi này mà! Trương Đào còn đang bị bọn họ đuổi giết đấy, làm sao có thể là Trương Đào.
Ngay sau đó, Lê Chử thở dài nói: "Nhân Vương! Nhân Vương thời đại mới! Phương Bình... e là Phương Bình làm!"
Hắn vừa dứt lời, mọi người đều chấn động!
Không thể nào!
Nguyệt Linh cũng không nhịn được nói: "Phương Bình? Phương Bình nào, thằng nhóc hôm đó sao?"
Ngày đó, Phương Bình từng trao đổi với bà ta, còn ra điều kiện.
Đúng là một nhân tài mới nổi! Nhưng ngày ấy, Phương Bình còn chưa phải Chân Thần. Ngươi nói với ta hắn giết Thánh Nhân? Có muốn hại người cũng không nên vớ vẩn như thế chứ?
Đâu chỉ Nguyệt Linh không tin, những người khác cũng bán tín bán nghi, bọn họ thà tin là Thiên Quý tự chết già.
Lê Chử lạnh nhạt nói: "Bản vương cũng chỉ hoài nghi! Nhưng khả năng cao... là Phương Bình, đừng coi thường Phương Bình, người xem thường hắn... chết gần hết rồi!"
Dứt lời, ánh mắt lại lóe lên: "Có phải Phương Bình hay không, cũng có thể nghiệm chứng! Võ Vương là Nhân Vương, Nhân tộc mạnh, Võ Vương sẽ có một chút phản hồi, nếu Phương Bình thật sự diệt Thánh, thế lực Nhân tộc nhất định sẽ tăng mạnh, quan sát Võ Vương là được.
Mọi người đang trò chuyện, thì nơi xa một bóng người phá không mà tới.
Khí cơ Trương Đào hừng hực, gầm lên: "Ai dám đánh với ta một trận? Lũ vô dụng các ngươi, đơn đấu! Một chọi một! Thắng ta, ta sẽ nói cho các ngươi biết di ngôn của Linh Hoàng"
Dứt lời, ông đã phá không mà đến, lao thẳng về phía hai vương.
Hai vương giận dữ, không phải ngươi muốn tìm Thiên Vương một đấu một sao? Tìm chúng ta làm gì?
Ầm ầm! Một tiếng vang thật lớn truyền đến!
Thiên Vương khác cũng thi nhau vây quanh, Trương Đào lại dám quay ngược về, muốn chết sao? Điên rồi ư?
Đúng vào lúc này, hai vương bay ngược ra, Trương Đào cười như điên nói: "Đồ vô dụng!"
Dứt lời, ông hét lớn một tiếng, trên người, khí bản nguyên và lực lượng tinh thần tuôn ra, giận dữ hét: "Giết chết các ngươi! Ông đây không sống nữa!"
Dứt lời, một phân thân xông ra, vô cùng mạnh!
Ầm ầm! Một tiếng nổ rung trời vang lên. Hai vương lần nữa bay ngược, kim thân cũng bị nổ tung, máu bắn tung tóe trong hư không.
Mọi người ngơ ngác, Trương Đào đang làm gì? Tự bạo phân thân?
Nhưng đó chẳng là gì, lực lượng tinh thần của Trương Đào tiếp tục tuôn ra, lại có khí bản nguyên hội tụ, một phân thân tái xuất, nhanh chóng bay thẳng về phía ba đại hộ giáo, hét lớn: "Đến đây, tự bạo! Kẻ nào sợ kẻ đó là cháu trai!"
Ầm ầm! Tiếp tục tự bạo! Không gian đổ sụp!
Ba đại hộ giáo vội vàng trốn chạy, điên rồi!
Bên ngoài, Lê Chử sắc mặt thay đổi, sau đó không nhịn được mắng: "Hắn no căng rồi!"
Đúng vậy, no căng rồi!
Lão Trương cũng phiền muộn, ta cũng mới lên cấp, dù sao cũng không phải Thiên Vương thật sự, chỉ là chiến lực đạt đến tiêu chuẩn Thiên Vương mà thôi. Nào biết được, mới chỉ trong nháy mắt, lại ăn quá no! Phương Bình điên rồi sao?
Ông cảm thấy Phương Bình điên rồi! Có phải thằng nhóc này đã đánh cướp hết Tam Giới?
Thực lực tăng đến mức này, cũng không phải cái gì cũng có thể tiêu hóa, thực lực tăng quá nhanh, nhanh đến mức ông có chút không tiếp thu được.
Hết cách rồi, đành tự bạo vậy!
Nổ được bao nhiêu hay bấy nhiêu, cứ tiếp tục như thế, ông sợ mình sẽ chết no mất.
"Lại đây, ông đây không sợ chết! Không phải chỉ hao tổn thực lực sao? Tính là gì?"
Trương Đào hết sức phách lối, hét lớn một tiếng, bên người lại xuất hiện hai phân thân, giống như phát điên đuổi theo hai vương.
Hai vương co cẳng chạy ngay!
Điên rồi! Mẹ nó, điên rồi!
Trương Đào mạnh cỡ nào? Dù phân thân của ông yếu hơn rất nhiều, không có thực lực cấp Đế, nhưng không ai chịu nổi phân thân không muốn sống, chỉ muốn tự bạo!
"Đừng chạy!" Trương Đào hét lớn một tiếng, bắt lấy hai phân thân ném về phía bên kia, ầm ầm!
Tiếng nổ ầm ầm lại nổi lên, hai vương lại bay ngược, mặt mày tái mét.
Sao cứ nhằm vào chúng ta?
Lúc này, sắc mặt Khôn Vương khó coi, chợt quát lên: "Vây giết hắn!"
"Giết con mẹ ngươi!" Trương Đào mắng to, nổi giận gầm lên một tiếng, lại ngưng tụ phân thân: "Nổ chết ngươi!"
Phân thân tự bạo không có tác dụng nhiều với Khôn Vương.
Nhưng ông đây có tiền tùy hứng, lực lượng tinh thần tăng lên quá nhanh, khí bản nguyên nhiều dùng không hết thì nổ cho vui, thế nào?
Ầm ầm! Tiếng tự bạo lại vang lên.
Lão Trương nổ xong liền chạy.
Phá vỡ hư không, thừa dịp bọn họ đối phó với tự bạo phân thân, vội vã chạy trốn, vừa chạy vừa quát: "Thực lực của ta hao tổn nhiều, Thiên Vương nào có gan thì đấu một chọi một với ta, ta tự bạo ba phần mười lực lượng tinh thần, ai dám tới giết ta?"
Sắc mặt mọi người lạnh lùng, Lê Chử đau đầu, thở dài: "Xem ra bản vương đoán không sai! Hắn bị no căng rồi, thực lực Nhân tộc tăng lên rất nhanh, e là Phương Bình thật sự đồ Thánh rồi"
Lúc này, những người khác cũng đã hơi tin.
Sắc mặt mọi người đều thay đổi.
Nói đùa gì thế? Đồ Thánh rồi!
Thiên Quý thế mà chết trong tay Phương Bình, điều này khiến người ta quá chấn động, điều này còn khó tin hơn đám Thiên Cẩu phục sinh.
Khôn Vương u ám nói: "Phương Bình... đồ Thánh... các ngươi nói xem, thời đại này, là thòi của Phương Bình hay là Trương Đào?"
Mọi người đều hiểu ý của hắn, Lê Chử nghĩ một chút, cười khổ nói: "Khó nói!"
Kẻ xuất sắc nhất Tân Võ cuối cùng là ai?
Trương Đào? Hay Phương Bình?
"Chỉ sợ là thời chín Hoàng bốn Đế khác...
Lúc này, Trấn Hải Sứ cổ xưa cũng bắt đầu thở dài, nó đã trải qua thời đại đó. Lúc này, ánh mắt vị cường giả cổ xưa lãnh khốc này cũng phức tạp nói: "Năm đó, chín Hoàng bốn Đế gần như nổi lên cùng thời đại... Bây giờ, Võ Vương và Phương Bình của Nhân tộc...
Không cách nào nói tiếp!
Thiên Quý bị giết rồi! Không phải chết trong tay Thiên Vương, mà chết trong tay Phương Bình, quá khó tin.
Nơi xa, Trương Đào đã bỏ trốn mất dạng, đám người phía sau nhất thời đều không còn hào hứng đuổi theo nữa.
Bọn họ ở đây đuổi giết Trương Đào, bên ngoài đã nổ ra đại chiến mới, cường giả mới nổi lên, còn đáng sợ hơn Trương Đào!
Phương Bình...
Trước kia, khá nhiều người biết đến cái tên này, nhưng không mấy ai thật sự xem trọng.
Mà bây giờ, mọi người đều ghi nhớ người này!
Phương Bình! Nhân Vương Phương Bình!
Nhân tộc đã xuất hiện vị Nhân Vương thứ hai!
Thật ra mấy người Minh Vương cũng không tệ, nhưng thế hệ của Minh Vương, Trương Đào đã tập trung tất cả niềm tin của Nhân tộc, mấy người Minh Vương dù sao còn kém một bậc, không tính là Nhân Vương chân chính.
Nhân Vương đời thứ nhất của Tân Võ, có lẽ là Trương Đào. Hai vị mở ra thời đại Tân Võ không được tính.
Đời thứ hai, chính là Phương Bình. Hai đời Nhân Vương, đều nổi lên rồi!
Phía sau đám người, Thiên Cực trước đó nói lần sau gặp phải giết chết Phương Bình, lúc này lại truyền âm cho Nguyệt Linh: "Nhân tộc đều đáng sợ như vậy sao? Bọn họ đồ Thánh rồi, mà ta còn chưa từng giết Thánh Nhân... Nguyệt Linh, lần sau gặp, còn giết hắn không?"
Hắn cũng sắp hoài nghi nhân sinh rồi. Các Thiên Vương ở đây, có ai từng giết Thánh Nhân?
Chưa từng! Ít nhất hắn chưa từng giết!
Hiện tại, bên ngoài có người giết Thánh Nhân, Thiên Cực cũng hoài nghi, lần sau gặp phải người này, mình thật có thể giết hắn sao?
Nguyệt Linh mặc kệ hắn, nhưng cũng nhíu mày. Quá nhanh! Thật sự là Phương Bình làm sao?
Có chút đáng sợ!
1806 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận