Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1518

Lý Chấn nghe vậy cười cợt, đại khái cũng hiểu tâm tư của Phong Vương. Ban nãy đám người Trần Diệu Tổ và Lưu hội trưởng nói một vài chuyện, hắn cũng nghe thấy rồi.
Đánh giết 4 vị cấp chín, bao gồm cả Phong Cửu Thành!
Tổn thất như vậy, Phong Vương đại khái cũng nổi trận lôi đình rồi.
Không vội vã hỏi những thứ này, sau một khắc, đám Trần Diệu Tổ đều không nghe thấy Lý Chấn nói chuyện nữa, chỉ nhìn thấy môi Lý Chấn khẽ nhúc nhích, thật giống như đang nói chuyện với đám Phương Bình.
"Vào Giới Vực?"
"Đúng."
"Ngoài dự đoán của ta."
Lý Chấn thật sự có chút bất ngờ, lại nói: "Có thu hoạch sao?"
"Thu hoạch bình thường, kiến trúc ở Giới Vực đều là một thể, ta căn bản không lấy được…”
Khuôn mặt Lý Chấn rung rung, ta đâu có hỏi cái này!
Tại sao ta vừa hỏi thu hoạch ngươi đã trả lời là kiến trúc không đào đi được hả?
Lý Chấn có chút khâm phục Trương Đào, cũng chỉ có mấy kẻ vô sỉ như thế mới chịu nổi đám người này, nếu là mình thì chắc đã táng chết bọn họ từ lâu rồi.
"Bình thường thì lệnh bài ngoại môn không đi được nhiều nơi lắm, có vào Tàng Thư Các ngoại môn chưa?”
"Đi vào rồi!" Phương Bình cũng không thấy lạ khi Lý Chấn biết chuyện này, ông ấy cũng từng tiến vào Giới Vực.
Phương Bình lập tức nói: "Chúng ta đã lấy hết sách trong Tàng Thư Các mang về..."
Hắn vừa nói đến đây, Lý Chấn cũng đã tương đương hài lòng. Không tệ, khá tốt!
Tuy Tàng Thư Các ngoại môn chưa chắc đã có công pháp tốt, nhưng đúng là có cơ hội mò được thứ tốt, bình thường cũng khá khó vào.
Năm đó Lý Chấn tiến vào Giới Vực, cũng dựa vào thực lực của mình, mạnh mẽ phá tan kết giới mới lấy được một số thứ.
Đám người Phương Bình yếu hơn lúc Lý Chấn tiến vào nhiều, khi đấy ông ta cũng tầm cấp chín rồi. Nhưng có thể mở ra Tàng Thư Các, cũng xem như là niềm vui bất ngờ.
"Vào Phòng Ngộ Đạo chưa?"
"Phòng Ngộ Đạo?" Phương Bình sửng sốt, có chỗ này sao?
Đương nhiên là khu vực ngoại môn rất lớn, thật ra bọn họ cũng không đi hết, lẽ nào bỏ mất thứ tốt rồi?
"Thật ra có đi hay không cũng không sao, các ngươi tạm thời chưa đến mức đấy, cũng khá giống Vạn Nguyên Điện, nhưng Phòng Ngộ Đạo của Giới Vực giống nơi diễn giải bản nguyên hơn, giống lần diễn giải bản nguyên của thành chủ thành Sắc Vi ấy."
Lý Chấn nói xong lại nói: "Hơn nữa mỗi Giới Vực đều khác nhau, chỗ ta đi là ngoại môn, chỗ các ngươi đi có lẽ là thiên cung."
Lý Chấn lại nói tiếp: "Để sách trong Tàng Thư Các lại rồi hãy vào, miễn cho rơi mất ở địa quật."
Phương Bình liếc nhìn hắn, một lát sau mới nhỏ giọng nói: "Ờm... Tư lệnh, ngài không hỏi nữa sao?"
"Hả?" Lý Chấn có chút mờ mịt, ánh mắt lấp lóa, có ý gì?
Phương Bình câm nín, ngài coi thường ta đến mức nào chứ! Chỉ hỏi một cái ngoại môn là xong rồi sao? Không hỏi nữa hả?
"Thật ra... Thật ra chúng ta cũng đã vào Thiên cung..."
Lý Chấn chấn động, làm cường giả tuyệt đỉnh, ông biết khá nhiều thứ, dù Phương Bình vào Giới Vực, thậm chí vào Tàng Thư Các, ông cũng khá là hờ hững. Nhưng Phương Bình nói hắn vào thiên cung, đó lại là chuyện khác.
"Các ngươi... Các ngươi vào thiên cung?"
"Ừm."
Lý Chấn hít sâu một hơi, hít thật sự sâu, đến mức Phương Bình còn thấy gió sắp nổi lên luôn.
"Lấy được cái gì?"
"Không có gì." Phương Bình bất đắc dĩ nói: "Tiền bối trong thiên cung không cho chúng ta thăm dò thiên cung, chỉ đưa cho chúng ta một chút vật chất bất diệt, một chút năng lượng hóa lỏng gì đó, sau đó đưa ta một phần công pháp nghe chẳng hiểu gì, ta cũng không biết có phải là công pháp không..."
"Tiền bối? Công pháp?"
Sau một khắc, Lý Chấn bàn đặt tay lên người Phương Bình.
Cọt kẹt!
Vai Phương Bình như bị cái kìm kẹp lấy, kêu thảm một tiếng, hét lớn: "Tư lệnh, mau buông tay, ta sắp chết!"
Lý Chấn không phản ứng hắn, nhìn chằm chằm con mắt của hắn rất lâu, lát sau mới trầm giọng nói: "Không nên vào địa quật, chờ Trương Đào trở về, chúng ta cùng bàn chuyện này!"
"Tư lệnh, thế không được! Ta nghe nói thế cuộc trong đó rất nguy hiểm, Lý lão sư sắp bị người đánh chết rồi."
Phương Bình vừa nói xong, lập tức nói tiếp: "Ta nói công pháp cho ngài biết..."
"Không được!" Lý Chấn lắc đầu nói: "Không thể tùy tiện nói, một số tiền bối thời đại cổ võ sẽ có chút kiêng kỵ, nếu chỉ truyền cho một mình ngươi, ngươi lại nói cho người khác biết thì sẽ có nguy hiểm. Lực lượng tinh thần của Trương Đào mạnh hơn, chờ hắn trở về, có ta và cả Trương Đào, có vấn đề gì thì cũng có thể xử lý được. Hiện tại chỉ có một mình ta, nếu không áp chế nổi, xảy ra chuyện, thì phiền phức.”
Vừa nói, Phương Bình cũng hơi kinh ngạc. Hắn không bất ngờ việc có hạn chế kiêng kị gì đó, mà bất ngờ là vì Lý Chấn nói lực lượng tinh thần của ông không bằng Trương Đào.
Đậu xanh!
Lực lượng tinh thần của lão Trương mạnh đến thế sao? Còn mạnh hơn cả Lý Chấn?
"Vậy ta cũng phải đi vào!" Phương Bình cắn răng nói: "Ta biết, đối với các Tư lệnh thì công pháp quan trọng hơn! Nhưng đối với ta mà nói, ta đến Giới Vực tìm công pháp, ba phần mười là vì cứu Lý lão sư, ba phần mười là vì mình tu luyện, còn lại mới là vì người khác. Sáu phần mười nằm ở ta, nếu bây giờ Lý lão sư gặp nguy hiểm, ta nhất định phải vào..."
"Ngươi đi vào cũng vô ích..."
"Chưa chắc!" Phương Bình rất nhanh nói: "Ta đi vào, chắc chắn sẽ có cấp chín muốn giết ta! Nghe nói Cơ Dao cũng ở bên trong, mấy người khác thì không nói, cấp chín của Yêu Mệnh vương đình nhất định sẽ nhìn chằm chằm ta!
Hòe Vương cũng thế, lần này ta đi vào, nói cho hắn biết chân tướng, Hòe Mộc Thanh chính là do ta giết, lần trước người ở Vương Chiến Chi Địa cũng là do ta giết. Lần trước hắn đã hận không thể ăn ta, lần này hắn nhất định sẽ nổi giận. Bọn họ có nhiều cấp chín, ta cảm thấy lôi kéo hai, ba vị cấp chín vẫn là không thành vấn đề. Cứ như vậy, cũng có thể giảm bớt áp lực cho lão sư..."
Lý Chấn không nói gì. Phương Bình nói mình truyền thừa công pháp, ông lại không muốn Phương Bình đi vào, nhưng Phương Bình cũng đã nói rõ, hắn sáu phần mười là vì bản thân và Lý Trường Sinh, nếu bây giờ không cho hắn đi vào, nếu Lý Trường Sinh thật sự chết trong đó, Phương Bình sẽ nghĩ thế nào đây?
Lý Chấn thấy đầu đau vô cùng!
Phiền phức quá đi!
Nhưng võ giả đến cảnh giới của Phương Bình, niềm tin kiên định, hắn sẽ không thay đổi suy nghĩ chỉ vì mấy câu ngươi nói.
Thằng nhóc này lại vào được thiên cung, thật sự ra ngoài dự đoán của ông. Nhưng khi ông còn đang mải suy nghĩ những thứ này thì trước mặt Phương Bình xuất hiện một đống sách da thú và sách thủy tinh.
Phương Bình cầm một tờ giấy trong tay, nhanh chóng viết: "127 quyển sách da thú, 10 cuốn sách thủy tinh, ngày 22 tháng 9 năm 2010, ký gửi cho Lý Chấn tư lệnh, nếu không thể trở về, tặng hết cho Bộ Giáo Dục. Nếu có thể trở về, thì lấy lại số sách ký gửi hôm nay..."
Lý Chấn nhìn lướt qua, mí mắt liên tục run rẩy.
Ta muốn đánh chết hắn! Thật, đừng có cản ta!
Nhưng nếu đánh chết hắn thì công pháp phải làm sao bây giờ?
Ngươi lấy sách ra, lại còn muốn viết giấy, chẳng lẽ ngươi còn muốn ta ký tên xác nhận hả?
Lý Chấn không đoán sai, sau một khắc, Phương Bình nghiêm mặt nói: "Lý Tư lệnh, phiền ngài ký tên..."
Tay Lý Chấn khẽ nhúc nhích, hồi lâu sau cũng không nói tiếng nào, cũng không viết, lực lượng tinh thần trực tiếp khắc 2 chữ lớn lên trên giấy - Lý Chấn!
Được! Ngươi ngon lắm!
Bây giờ ta nể mặt ngươi, xã giao một lần, lần sau Trương Đào trở về, nếu tên khốn nhà ngươi dám bước vào Quân bộ một bước, ta sẽ đập chết ngươi.
Ta Lý Chấn mà là loại người như vậy sao?Mình đã đích thân đến tận đây, tên khốn này lại còn muốn mình ký tên đồng ý!
Làm xong mọi thứ, Phương Bình cũng không làm chuyện ruồi bu nữa, giao hết sách cho cho Lý Chấn.
Lý Chấn yên lặng nhận lấy, suy nghĩ một chút mới nói: "Nếu ngươi nhất định phải vào, ta cũng không ngăn cản. Ngươi có lực lượng tinh thần phân hóa của Trương Đào, không nên rời thành Võ An quá xa, đến thời khắc mấu chốt, ngươi rút khỏi đường nối. Ta sẽ không xuống địa quật, trấn thủ ở Kinh Đô."
Nói xong, nhìn về phía Trần Diệu Tổ nói: "Diệu Tổ tiền bối, Phương Bình muốn xuống địa quật, ngài lần này tới đây cũng là bất ngờ, ngài đến trợ chiến, phần thắng tăng nhiều, nhưng ta vẫn hy vọng ngài không tham chiến, thời khắc mấu chốt... bảo vệ cho Phương Bình."
Trần Diệu Tổ nghe vậy trịnh trọng gật đầu, Lý Chấn nói không hy vọng ông tham chiến, mà muốn ông bảo vệ tính mạng của Phương Bình. Thời khắc này, Trần Diệu Tổ đại khái cũng hiểu rồi.
Trước đây Phương Bình nói hắn lấy được rất nhiều vật chất bất diệt, còn cho bọn họ không ít, hắn cũng đã sớm nghi ngờ. Hiện tại... Trần Diệu Tổ xác định, Phương Bình có lẽ đã nhận được truyền thừa nào đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận