Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1744

Vương Kim Dương cũng không nói gì, chỉ thở dài: "Lần sau có một số việc đừng nói chuyện, dùng ánh mắt ra hiệu, hiện tại dù giao lưu kiểu gì cũng không an toàn, nói không chừng, lúc chúng ta bàn chuyện này qua internet, đã bị người nghe lén rồi."
Mọi người dở khóc dở cười, Lý Hàn Tùng cũng mặc kệ, tiếp tục nói: "Đúng rồi, Bộ trưởng còn nói, nếu chúng ta đến vực cấp 9, hãy thử dùng thứ này thử xem, biết đâu sẽ có cảnh tượng hoành tráng để ngắm đó."
"Còn nói cái gì nữa?"
"Còn nói..." Lý Hàn Tùng nghĩ một chút mới nói: "Còn nói, tốt nhất để Phương Bình ở lại làm, có thể tránh một chút, bằng không xác suất chúng ta toi mạng là 99% lận."
Lúc lâu sau, Vương Kim Dương mới nói: "Bộ trưởng đúng là cái gì cũng biết, ông ấy cũng không ngại xem náo nhiệt, không chê chuyện lớn, việc này sau rồi nói. Chúng ta bây giờ còn không ra được vực cấp 7, đừng nói đến vực cấp 9."
Dứt lời, Vương Kim Dương lại nói: "Gần đây có người ra khỏi vực cấp 7, có phải đi gọi cứu viện rồi hay không?"
"Không rõ lắm."
Mấy người nói xong, Tần Phượng Thanh không ngừng thở dốc nói: "Nói nghe nè, ta thật không chịu được nữa! Nếu còn tiếp tục như thế, thật sẽ chết ở nơi này đấy, rốt cuộc chúng ta có đường lui hay không vậy?"
Mấy người liếc nhau, lúc sau, Lý Hàn Tùng gằn giọng nói: "Chắc có chứ."
"Hả?" Lúc đầu Tần Phượng Thanh nghi hoặc, sau đó lại tuyệt vọng.
Chắc có chứ? Lời này... nghe không được tự tin lắm.
Lý Hàn Tùng ngượng ngùng nói: "Yên tâm đi, xe đến trước núi ắt có đường! Sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, nếu không được thì chúng ta tìm di tích tránh vào nghỉ ngơi, nói không chừng qua một ngày sẽ đột phá được cấp 8, đến lúc đó còn cần phải sợ những người này ư?"
Tần Phượng Thanh đã hoàn toàn tuyệt vọng. Lúc lâu sau, hắn bi phẫn nói: "Lần sau không đi với mấy tên khốn các ngươi nữa!"
Mấy người khịt mũi coi thường, bảo ngươi đừng đi, ngươi nhất định phải tới. Cái này có thể trách chúng ta sao? Giờ sợ rồi chứ gì?
Lý Hàn Tùng cũng mặc kệ hắn, nhìn phía sau một chút, thấy không ai đuổi tới, thở phào nhẹ nhõm nói: "Đừng quan tâm những thứ này, tìm chỗ nghỉ ngơi một chút, đợi lát nữa lại tìm cơ hội tập kích bọn họ."
Tần Phượng Thanh đã nhận mệnh rồi, nếu lần này Phương Bình không đến, bọn họ thật sự sắp tiêu đời rồi. Mấy tên này, không hề đáng tin cậy chút nào! Cái gọi là đòn sát thủ, không ngờ lại là bom đồng quy vu tận!
...
Thành Thiên Thực, phủ Phong Vương.
Phương Bình vẫn không hề nhúc nhích, bốn phía, mấy vị thần tướng đều hết sức cảnh giác, bảo vệ hắn không rời.
Phương Bình không nói gì. Nguy hiểm vẫn còn. Dù đến phủ Phong Vương, vẫn có người đang theo dõi hắn. Hiện hắn chắc chắn, có lẽ mình thật sự bị theo dõi, vương chủ và Thiên Du, một người hoặc cả hai đều đang theo dõi hắn.
Cho đến lúc này, giá trị tài phú cũng không hề tăng lên.
"Xem ra vẫn cần quấy đục nước, bằng không, không chừng lần này sẽ xảy ra chuyện."
Phương Bình thầm nghĩ, trong tay xuất hiện trái cây màu xanh.
"Rốt cuộc, thứ này có hiệu quả như thế nào? Giá trị bao nhiêu?"
Phương Bình cũng không rõ rốt cuộc tác dụng của Thánh Quả mạnh đến mức nào, nhưng hắn có thể cảm nhận được từng sợi thần vận lưu chuyển trên quả.
Phương Bình cũng không vội dùng cái này, không nói đến chuyện điểm tài phú chưa hề tăng lên, loại quả này, tốt nhất là nên dùng ở một nơi yên tĩnh và an toàn, tránh cho lúc tu luyện, bại lộ khí tức.
Đúng vào lúc này, ánh mắt Phương Bình khẽ động.
Liễu Vô Thần bên cạnh cũng mở miệng nói: "Phong Tể đã trở về, không phải hắn đang ở Vương Chiến Chi Địa sao?"
Phương Bình thầm thở phào nhẹ nhõm! Hy vọng là có tin tốt.
Nhưng mà mình không biết Phong Tể này, vẫn nên chờ người khác tiếp xúc trước rồi nói.
Phương Bình mở miệng nói: "Vô Thần thúc, làm phiền ngài đi hỏi tình huống một chút, hiện tại ta cũng không tin được… những người này."
Liễu Vô Thần cũng không nói nhiều, đi nhanh ra ngoài.
Một lát sau, Liễu Vô Thần mang theo một võ giả trẻ vào cửa, mở miệng nói: "Vương Chiến Chi Địa xảy ra chuyện rồi, có mấy võ giả phục sinh khắp nơi đuổi giết võ giả ở Vương Chiến Chi Địa, hình như... là người có chút liên quan đến Phương Bình."
Sắc mặt Phương Bình khẽ động, lập tức quát: "Nói, ai gây chuyện ở Vương Chiến Chi Địa?"
Nam thanh niên được gọi là Phong Tể vội vàng nói: "Tổng cộng có 4 người... Không, 5 người! Tưởng Hạo nhà họ Tưởng, còn có một người hình như là anh em của Phương Bình, Tần Phượng Thanh.
Ngoài ra còn có ba người, Lý Hàn Tùng..."
Phương Bình vội quát: "Trong số đó có võ giả nào hiếu chiến, cả người được bao phủ bởi khí huyết hay không?"
"Có, đúng rồi, hắn hình như tên Vương Kim Dương... Một người khác thì là..."
Phương Bình đã không còn để ý tới hắn, chợt cười to nói: "Cơ hội trời cho! Vương Kim Dương thế mà lại ở Vương Chiến Chi Địa!"
Phương Bình hết sức vui mừng, không hề giấu diếm, đi thẳng ra đại sảnh, ngự không mà lên, quát to: "Cơ Dao!"
Sau một khắc, cách đó không xa, tại phủ đệ khác, Cơ Dao ngẩng đầu nhìn Phong Diệt Sinh trên không phủ Phong Vương, hừ lạnh một tiếng không hề đáp lại.
Phương Bình lần nữa quát: "Mau tới đây! Vương Chiến Chi Địa, Vương Kim Dương xuất hiện ở Vương Chiến Chi Địa, không chỉ Vương Kim Dương, đồng đảng của Phương Bình lần trước đuổi giết chúng ta, đều ở Vương Chiến Chi Địa."
Hắn vừa dứt lời, Cơ Dao cũng chẳng thèm quan tâm đến quy của vương đình nữa, trực tiếp ngự không mà lên, lạnh lùng quát: "Nói thật chứ?"
"Phong Tể, ngươi nói!"
Phương Bình khẽ quát một tiếng, Phong Tể còn có chút mờ mịt, Phương Bình còn chưa tới, sao điện hạ lại kích động như vậy? Nhưng lúc này hắn cũng không có cơ hội hỏi thăm, vội nói: "Hồi bẩm điện hạ, tất cả đều là thật! Không chỉ thuộc hạ trở về, người của các vị điện hạ khác đều có người trở về.
Người của Thiên Mệnh vương đình của Cơ Dao điện hạ cũng có người trở về Thiên Mệnh vương đình bẩm báo, không nghĩ tới Cơ Dao điện hạ ở chỗ này..."
Phương Bình mặc kệ hắn, cười to nói: "Vừa định bức bách Phương Bình hiện thân, không ngờ lập tức có cơ hội. Ở ngoại vực, nhóm người Trường Sinh Kiếm có thể sẽ chạy về Phục Sinh Chi Địa, chưa chắc có thể giết chết hắn.
Nhưng ở Vương Chiến Chi Địa... chỉ cần chặn ở cửa vào, bọn chúng không thể trốn đi đâu được.
Phong Tể, cửa vào vẫn còn trong tay chúng ta chứ?"
"Còn!" Phong Tể vội nói: "Chúng ta và Thiên Mệnh vương đình đều phái người trấn thủ cửa vào, bọn họ không ra được. Nhưng bọn họ rất giảo hoạt, hơn nữa có khả năng mang theo khí tức bản nguyên của Chân Vương, mấy lần dùng vật này uy hiếp chúng ta...
Mặt khác, phía Thiên Mệnh vương đình..."
Phong Tể liếc nhìn Cơ Dao, Phương Bình cười lạnh nói: "Còn cần phải nói sao, khẳng định là không muốn hợp tác!"
Phương Bình cười nhạo, cũng không tiếp tục, lại nói: "Nói như vậy, hiện đồng đảng của Phương Bình đều đang bị vây ở Vương Chiến Chi Địa?"
Phương Bình liếc nhìn Cơ Dao, sắc mặt Cơ Dao thay đổi một trận, mở miệng nói: "Ngươi định làm thế nào?"
"Còn phải hỏi?" Sắc mặt Phương Bình lạnh lùng nói: "Giết bọn chúng! Nhất là Vương Kim Dương, tốt nhất có thể bắt sống, nếu không thể thì giết luôn, sau đó truyền tin tức đi, ép Phương Bình lộ diện. Chỉ cần xác định Phương Bình không ở Phục Sinh Chi Địa, phía hoàng thành..."
Phương Bình hít sâu một hơi, chậm rãi nói: "Có lẽ... đúng là Phương Bình! Không đến cuối cùng, không ai có thể chắc chắn."
Cơ Dao hơi nhíu mày nói: "Muốn tiêu diệt họ ở Vương Chiến Chi Địa cũng không dễ dàng như vậy. Dù bọn họ không nhiều người, nhưng địa vực bên đó rất lớn, nếu cố ý trốn tránh..."
Phương Bình mở miệng nói: "Dù trốn thế nào thì sớm muộn bọn họ cũng phải ra, chỉ cần giữ vững cửa vào, bọn họ không chạy thoát."
"Nhưng..."
Phương Bình liếc nhìn hoàng thành, chậm rãi nói: "Hoàng thành không thể cứ luôn bị phong tỏa, cho nên phải nhanh chóng giết chết Vương Kim Dương, xác định hành tung Phương Bình rồi nói."
Phương Bình hơi nghiến răng nghiến lợi, chậm rãi nói: "Cơ Dao, bảo mấy người của ngươi cùng ta đi Vương Chiến Chi Địa, đến Vương Chiến Chi Địa, bảo người của ngươi nghe theo mệnh lệnh của ta.
Lần này, bản thống lĩnh tự dẫn người tiêu diệt bọn họ."
"Ngươi đi?" Cơ Dao khẽ nói: "Ngươi đi, còn muốn để người của Thiên Mệnh vương đình nghe ngươi chỉ huy? Đến lúc đó, còn mấy người sống sót cũng khó nói, không bằng giao người của ngươi cho bản cung, bản cung đi giết bọn họ."
Phương Bình cười nhạo nói: "Ngươi? Ngoài thả bọn họ chạy thoát, ngươi còn có thể làm cái gì? Lần trước nếu không phải tại ngươi thì Phương Bình đã chết ở Vương Chiến Chi Địa rồi."
"Đồ khốn!" Sắc mặt Cơ Dao khó coi!
"Cơ Dao, ta cũng không phải thuộc hạ của ngươi, bớt hô to gọi nhỏ với ta đi." Phương Bình mặc kệ cô ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận