Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2806: Trục Xuất

Vực Nam Lục, đám người Đường Phong cười lớn, phía đối diện, quân tâm lại đang rung chuyển, ai nấy mặt xám như tro tàn. Áp chế Nhân tộc trăm nghìn năm, hôm nay triệt để thất bại, dù vô số cường giả địa quật đang trở về, bọn họ cũng cảm thấy thất bại. Nhân Vương bức vương chủ quỳ xuống, không ai dám rút đao đối mặt! Những Thánh Nhân kia đều đang kiêng kị gì đó, nếu là Nhân tộc... Bọn họ đột nhiên cảm thấy, nếu là Nhân tộc, họ tuyệt đối sẽ phản kháng, dù không địch lại, cũng chắc chắn sẽ không để vương của bọn họ phải chịu nhục!
Vực Nam Bát Vực, vực Nam Cửu... khắp các vực đều vang lên tiếng cười to của Nhân tộc, dù quân lực không bằng đối phương cũng kiêu ngạo vô cùng, hung hăng cực kỳ!
Hả giận! Đúng là hả giận! Bị địa quật áp chế vô số năm, chết trận vô số người, hôm nay quá hả giận rồi. Nhân Vương bắt vương chủ quỳ xuống trước mặt tấn cả mọi người, không ai dám rút đao!
Đây chính là bá đạo và uy phong của Nhân tộc!
Không địch lại thì sao, xương của chúng ta cứng!
Cường giả địa quật tỏ vẻ cực kỳ phẫn nộ.
Đại đô đốc quân Thần Đình cũng tỏ vẻ lạnh lùng, hắn cảm ứng được một số tình huống, giờ khắc này, hắn lạnh lùng nói: "Phương Bình, bắt nạt người khác không đúng với thân phận Nhân Vương.."
"Ta là tuyệt đỉnh!" Phương Bình lạnh nhạt tự nhiên: "Ta vô địch cùng cấp! Ai dám không phục thì đến chiến! Tam Giới cùng cấp, ta là mạnh nhất, nếu chín Hoàng bốn Đế tự áp chế bản thân đến cấp tuyệt đỉnh, ta cũng muốn đánh một trận!"
Phương Bình cất tiếng cười to, lớn tiếng nói: "Tam Giới, tuyệt đỉnh nào muốn chiến thì đến đây! Ba chiêu đánh không chết ngươi, Nhân Vương ta tự tuyệt ở đây!"
Không một tiếng động!
Đến bây giờ mọi người mới kịp nhớ lại, cái tên này vừa chứng đạo Chân Thần "Ha ha ha!" Phương Bình hung hăng tột đỉnh, lần thứ hai đạp không rời đi, phía sau, đám người Ngô Khuê Sơn cũng kích động muốn chết, vội vã đuổi theo!
Bên kia, mấy yêu tộc đang vây giết Lực Vô Kỳ vội vã bỏ chạy!
Kinh hoàng! Sợ hãi! Hối hận!
Con trâu to lớn người đầy vết thương, nhưng nó lại không áp chế nổi hưng phấn và kích động, ngửa mặt lên trời thét dài, lão Ngưu ta đánh cược thắng Ha ha ha! Thắng!
Nhân Vương bá đạo, quá bá khí!
Phương Bình xé rách hư không, đạp bước tiến đến, cười nói: "Đi theo mau! Đi thần đảo Thủy Lực, chỉ là một Thánh Nhân mà cũng dám cướp địa bàn của Trấn Hải Sứ Nhân tộc, ta đi đánh chết hắn!"
Lực Vô Kỳ há miệng, không biết nên cười hay nên khóc.
Khó quyết định quá!
Thật sự muốn theo Nhân Vương đánh chết tên kia sao?
Hình như không ổn lắm, tốt xấu gì cũng là người của Nam Hoàng, nhưng... cũng đáng để chờ mong!
Thật sự muốn đánh chết tên kia, ai bảo ngươi bắt nạt lão Ngưu ta!
...
Vị Thánh Nhân thứ hai tử vong, giờ khắc này, mưa máu trút xuống Tam Giới như trút nước.
Mà Phương Bình, mang theo mọi người vượt Cấm Kỵ Hải, lạnh nhạt thong dong vô cùng. Từ bốn phương tám hướng, vô số yêu thú trốn chạy, kinh sợ, một ít yêu thú tuyệt đỉnh kinh hoàng tột đỉnh, trốn vào chỗ sâu trong Cấm Kỵ Hải.
Xảy ra chuyện rồi! Phiền phức lớn rồi!
Hôm nay, Nhân Vương Phương Bình chứng đạo, chém giết hai Thánh Nhân, chấn động Tam Giới. Long Đảo, Long Vũ xé rách hư không, giáng lâm Long Đảo. Giờ khắc này, trên Long Đảo còn có một cự long cấp Chân Thần. Vừa thấy Long Vũ giáng lâm, nó đã định tiến lên hỏi thăm, tuy nó cũng nhìn thấy mưa máu, nhưng không rõ tình hình.
Nó còn chưa kịp mở miệng, Long Vũ đã hoảng hốt nói: "Mau mở đại trận! Triệu Long Hiên trở về, tọa trấn Long Đảo! Nhanh!"
Long Vũ sợ rồi!
Nó cũng không ngờ Phương Bình sẽ chọn hợp tác với đám người Thiên Kiếm, trực tiếp giết chết Cửu Huyền thuộc phe Nhân Hoàng.
Bây giờ Cửu Huyền bị giết, Viên Cương bỏ trốn, những phe khác đều rơi vào nguy hiểm. Bắc Hoàng, Cực Đạo nương nhờ Phương Bình, Nhân Hoàng thất bại bỏ trốn, Long Vũ luôn cảm thấy tiếp theo Phương Bình sẽ tính sổ mình.
Ai bảo nó xuất hiện đòi Thú Hoàng Trượng làm chi!
Bây giờ chỉ có triệu hoán Long Hiên trở về mới có thể tọa trấn Long Đảo được. Long Hiên từng tham chiến, giúp nhân loại, lẽ nào Phương Bình không niệm tình cũ sao?
Long Vũ sợ muốn chết, trong đảo, con rồng còn lại cũng hóa thành hình người, vội vàng nói: "Đại nhân, sao vậy?"
"Nhanh, đừng hỏi!" Long Vũ quát ầm, ai mà còn tâm trạng giải thích cho ngươi chứ. Cường giả tọa trấn Long Đảo không dám hỏi nữa, vội vàng vận dụng bí bảo triệu hoán Long Hiên trở về.
Cũng trong lúc đó, xung quanh Long Vũ, hư không rung chuyển, cái bóng của Thải Điệp hiện ra, hấp tấp nói: "Không thể tách ra, mau, liên lạc cường giả các phe, tập họp lại, không thể ngồi chờ chết!"
Cô ta vừa nói xong, Long Vũ cũng tỉnh táo hơn nhiều, vội vã nói: "Được! Nguyệt Vô Hoa của phe Linh Hoàng các ngươi cũng từng giúp Nhân tộc, mau gọi Nguyệt Vô Hoa về, để cô ta và Long Hiên ra mặt!" Thải Điệp cũng không do dự, nhanh chóng nói: "Được, ta đến ngay!"
"Tập họp ở Long Đảo!" Thải Điệp cũng gấp, các phe thuộc chín Hoàng đa số chỉ khôi phục một vị Thánh Nhân, bây giờ lại còn đang phân tán, một khi bị Phương Bình hoặc Thiên Kiếm bắt được, chắc chắn sẽ chết! Ban đầu bọn họ không cân nhắc đến chuyện này, bây giờ Cửu Huyền bị giết, bọn họ ngay lập tức tỉnh táo lại!
Trong Tam Giới... Nhân tộc không phải là thế lực yếu nhất! Bây giờ cũng không phải là thời đại Hoàng Giả nắm quyền!
Đúng, bọn họ đều sơ sẩy rồi. Bọn họ mới vừa khôi phục, đa phần đều nghĩ mình vẫn còn ở thời kỳ Thượng Cổ, lúc đó chín Hoàng còn tại thế, ai dám xâm lấn đạo trường Hoàng Giả? Những Thánh Nhân này, ban đầu đều không nghĩ tới chuyện sẽ ra tay với người của Hoàng Giả. Địa quật tập hợp nhiều nguồn lực mạnh mẽ như vậy, chắc là vì muốn diệt Nhân Gian. Nhưng mà, Phương Bình và Thiên Kiếm liên thủ, chém giết Cửu Huyền, Thánh Nhân của Nhân Hoàng bị giết, giúp mọi người tỉnh táo lại.
Đây không còn là thời kỳ Thượng Cổ nữa!
Không còn là thời đại của bọn họ nữa!
Trong thời đại này, thế lực mạnh nhất là Nhân tộc và Địa Giới.
Đúng, Địa Giới. Điện chủ của thần triều Địa Hoàng trở về, vương đình địa quật vốn rất mạnh lại mạnh hơn rồi.
Đại đô đốc quân Thần Đình trở về rồi!
Nếu đám người Mệnh Vương vẫn còn sống, chưa chắc sẽ tán thành đám người này, có lẽ còn có thể bạo phát chiến tranh, dù đánh không lại, Mệnh Vương cũng chưa chắc sẽ thỏa hiệp. Nhưng hôm nay, Mệnh Vương chết rồi, Lê Chử đi rồi, Vạn Yêu Vương và Thiên Yêu Vương đều ở trong Thiên Phần giả.
Vương đình địa quật yếu nhớt căn bản không thể chống đối, cũng không muốn chống đối, bọn họ cũng cần viện quân mạnh mẽ.
Tam Giới lại một lần nữa trở lại cục diện ban đầu. Địa quật mạnh nhất, Nhân tộc yếu hơn một chút, kế tiếp là các thế lực khác, chứ không phải bọn họ.
Giờ khắc này, bọn họ tỉnh táo lại, vội vàng liên lạc khắp nơi.
Tập hợp!
Chỉ có tập hợp mới có đủ sức mạnh. Bằng không, đối mặt nhiều Thánh Nhân như vậy, nếu đơn độc gặp phải, trừ phi là Thiên Vương, bằng không, gặp Thánh Nhân mạnh hơn, thì bọn họ chắc chắn phải chết!
Cường giả bắt đầu lục tục chạy tới Long Đảo. Thánh Nhân thuộc phe Đông Hoàng, Thánh Nhân của Thần Hoàng... Người nào người nấy đều nghiêm túc vô cùng!
Trên thần đảo Thủy Lực.
Đây là lần đầu tiên Phương Bình tới thần đảo Thủy Lực. Hắn đạp không mà đi, khí thế lộ liễu, không hề thu lại.
Cách thật xa, hắn đã nhìn thấy vị Thánh Nhân Nam Hoàng kia muốn phá không bỏ chạy. Phương Bình lạnh lùng nói: "Chạy cái gì?"
"Nhân Vương!" Đối phương không còn lạnh lùng như trước nữa, hắn cực kỳ không cam lòng, có chút uất ức, tức giận nói: "Bản tọa vẫn chưa ra tay với Nhân tộc, tại sao Nhân Vương lại ra tay với người của Nam Hoàng ta?” Phương Bình lạnh nhạt nói: "Ngươi có thể đại diện cho Nam Hoàng sao? Ngươi là ai? Ngươi tính là thứ gì? Lực Vô Kỳ là Trấn Hải Sứ do ta sắc phong, ngươi không biết sao? Thật là to gan, dám chiếm thần đảo Thủy Lực! Ai cho ngươi lá gan này?"
Đối phương càng thêm uất ức, cả giận nói: "Ta chính là Thất đệ tử dưới trướng Nam Hoàng, thần đảo Thủy Lực là của Thủy Lực, bản tọa tạm ở lại nơi đây..."
Phương Bình cũng không phí lời, trực tiếp đạp không lao đến chỗ hắn. Đường đường là Thánh Nhân, lúc này lại như chim sợ cành cong, bỏ chạy nhanh như chớp. Phương Bình xì cười một tiếng, phía sau, tâm trạng Lực Vô Kỳ vừa sung sướng vừa phức tạp. Lúc người này đến, bá đạo vô song, trực tiếp cướp đoạt thần đảo Thủy Lực, tự xưng là môn hạ Nam Hoàng, không hề có ý làm khách, vừa đến đã chiếm thần đảo Thủy Lực, chiếm Đế Cung Thủy Lực.
Tuy Lực Vô Kỳ không phục, nhưng cũng hiểu lão tổ nhà mình thuộc phe Nam Hoàng, người này đến cũng tốt, cũng là chỗ dựa. Nào ngờ tên này không chỉ không cho mình chỗ dựa, còn để những yêu tộc khác giết mình, trục xuất mình khỏi Nam Hoàng.
1734 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận