Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1039

Phương Bình không kiên nhẫn hỏi: "Ô Tô huynh, nói như vậy, thống lĩnh Thanh Hồng vẫn còn đang ở Giới Vực Chi Địa?"
Ô Tô gật đầu nói: "Vẫn chưa trở lại..."
Thấy Phương Bình chần chờ, Ô Tô nhỏ giọng nói: "Đại nhân, Giới Vực Chi Địa nguy hiểm vô cùng, dù là thống lĩnh Thanh Hồng... cũng chưa chắc có thể an toàn trở về. Bây giờ vương thành đã bị hủy, vương và thần thủ hộ có lẽ cũng không có tâm tư quan tâm những người nhỏ bé như chúng ta, thống lĩnh đại nhân cũng không thèm để ý đến chúng ta.
Không biết vương thành có được trùng kiến lại hay không, nếu đã đến thành Diên Vĩ rồi, chi bằng cứ ở lại đi..."
Vương Kim Dương vẫn im lặng bỗng nhiên lên tiếng: "Có bao nhiêu võ giả Phục Sinh Chi Địa còn sống?"
Nghe vậy, Ô Tô kỳ quái liếc mắt nhìn hắn, một lát sau mới nói: "Tổng cộng đi ba đợt, hai nhóm trước có lẽ đã chết hết rồi, nhóm thứ ba chúng ta áp giải đi có bảy người, hiện có lẽ cũng không còn sống... Đại nhân hỏi những chuyện này..."
Vương Kim Dương không nói nữa, lấy ra một bức chân dung từ trong ngực, dò hỏi: "Có người này bên trong không?"
"Hả?"
Ô Tô liếc mắt nhìn chân dung, ánh mắt nhìn mấy người Phương Bình cũng khác rồi.
Để tiện tìm người, Vương Kim Dương cầm theo chân dung của Trương Thanh Nam và Thẩm Quyền. Đương nhiên không phải ảnh chụp mà là bức họa.
Nhưng dù vậy, địa quật võ giả cũng có rất ít người mang theo chân dung của võ giả Phục Sinh Chi Địa, ánh mắt Ô Tô nhìn mấy người hơi thay đổi.
Cơ thể hơi run run, Ô Tô ngừng một lát mới nói: "Hình như... hơi quen quen... Nhưng trong nhóm người ta áp giải thì chưa từng thấy, có lẽ là nhóm đầu tiên được đưa đi.
Cường giả vùng cấm dẫn đi vài vị võ giả cấp chiến tướng đi trước.
Sau đó, thống lĩnh Thanh Hồng mang đi tất cả cấp bốn cấp năm.
Nhóm người chúng ta áp giải cũng chỉ là mấy vị võ giả cấp ba, không có mấy người này."
"Chiến tướng..."
Phương Bình nhìn Vương Kim Dương, Vương Kim Dương không nói gì, Trương Thanh Nam vốn là võ giả đỉnh cấp năm, có lẽ trong lúc đường nối đóng kín, tìm được cơ duyên, tìm được cửa tam tiêu trở thành cấp sáu... đây cũng không phải không thể.
Nhưng theo lời Ô Tô nói, nhóm đầu tiên bị mang đi e là đã mất mạng cả rồi.
Nghĩ tới đây, Vương Kim Dương ánh mắt hơi âm u.
Khi nghe nói áp giải một nhóm võ giả nhân loại rời đi, Vương Kim Dương vẫn còn chút chờ mong.
Nhưng hiện tại, hai nhóm người trước có lẽ đã không còn. Điều này khiến Vương Kim Dương hơi mất mát, cho hắn hy vọng, rồi lại chặt đứt hy vọng của hắn.
"Ngươi xác định người này ở trong nhóm đầu tiên bị mang đi?"
Sắc mặt Ô Tô hơi thay đổi, khó khăn nuốt một ngụm nước bọt, đuôi mắt liếc nhìn cổng thành cách đó không xa, trầm giọng nói: "Không quá chắc chắn... dù sao chúng ta chỉ phụ trách việc áp giải nhóm thứ ba, những người trước đó đều ở trong phủ thành chủ..."
"Là như vậy sao?"
Phương Bình còn chưa dứt lời, lực lượng tinh thần chớp mắt bạo phát!
Ô Tô chỉ là võ giả cấp năm sơ kỳ, sao có thể cản được, ánh mắt lập tức dại ra.
Phương Bình bĩu môi, tên này còn bày đặt giả vờ với hắn, từ lúc lão Vương lấy ra hình vẽ chân dung, tên này đại khái đã nghi ngờ rồi.
Cùng lười diễn với hắn, Phương Bình đỡ lấy Ô Tô, cười cười với mấy người trong đội chạy nạn, cất tiếng nói: "Lão Trượng, ta và Ô Tô huynh đi nghênh đón các huynh đệ khác trong quân thủ vệ, sau đó lại trở về thu xếp cho mọi người!"
Vừa nghe bọn họ muốn nghênh đón vài vị võ giả khác trong quân đội Sắc Vi, cha của Ô Tô cũng không nghi ngờ gì, vội vã lớn tiếng nói: "Đại nhân cứ đi đi..."
Phương Bình cười cười, khoác lấy vai Ô Tô, đi về phía xa xa.
Về phần thành Diên Vĩ... Phương Bình quyết định tạm từ bỏ.
Không, hắn vốn không định nổ thành, không thể nói là từ bỏ được.
Còn tên Ô Tô này, có thể ép hỏi nhiều hơn một chút, dù sao cha hắn cũng ở đây, Phương Bình cảm thấy có thể dùng tính mạng của cha hắn để uy hiếp, có lẽ có một chút tác dụng.
"Đi Giới Vực Chi Địa rồi... Hơi rắc rối rồi!"
Phương Bình than nhẹ trong lòng, không nhịn được trừng mắt với Tần Phượng Thanh! Cái tên này từ ban đầu đã đòi đi Giới Vực Chi Địa, đồ miệng thối!
Giờ thì hay rồi, người đang ở Giới Vực Chi Địa, chẳng lẽ mấy người bọn họ đều muốn đến đó sao?"
Rất nguy hiểm!
Tần Phượng Thanh trưng ra gương mặt vô tội, ta chỉ nói như vậy mà thôi, không hẳn muốn đi, ngươi nhìn ta như vậy làm gì?
Nhưng mà... nếu như võ giả nhân loại thật sự ở Giới Vực Chi Địa, Phương Bình sẽ đi sao?
Trước đó, hắn nói muốn đi, Phương Bình mặc kệ không nghe, hắn cũng không có cách nào. Bây giờ, nói không chừng có thể đi thật.
"Đại nhân, tiểu nhân biết gì cũng đều đã nói hết rồi..."
Ở ngoài thành Diên Vĩ, Ô Tô xin tha, lúc này hắn vẫn còn đang choáng váng.
Những người này không bình thường.
Nhưng những người này không giống võ giả của Phục Sinh Chi Địa, dù sao hắn cũng là võ giả cấp năm, cũng tiếp xúc khá lâu với võ giả Phục Sinh Chi Địa, đương nhiên sẽ không nhận nhầm người.
Phương Bình cười híp mắt nói: "Nhìn cái gì, chúng ta là người của phái Yêu Mệnh từ vùng cấm đến. Phái Yêu Thực các ngươi muốn lấy được thứ tốt từ Giới Vực Chi Địa, cũng không hỏi ý kiến xem chúng ta có đồng ý hay không!"
Nghe vậy, đồng tử Ô Tô co lại!
Người của phái Yêu Mệnh!
Đúng vậy... cường giả vùng cấm đến dẫn người đi là cường giả của phái Yêu Thực. Hiện tại, người của phái Yêu Mệnh cũng đến, chẳng trách!
Ngay lúc Ô Tô chấn động, Phương Bình lại cười nói: "Thành Sắc Vi là do chúng ta hủy, phái Yêu Thực thật to gan, dám nuốt riêng đồ từ Giới Vực Chi Địa. Hừ, phá hủy thành Sắc Vi chỉ là cảnh cáo nhỏ mà thôi..."
Đồng tử của Ô Tô lại co rút!
Phương Bình lại nói: "Tám vị vương giả của chúng ta đã đến Giới Vực Chi Địa, vây giết phái Yêu Thực khốn kiếp rồi!"
Đôi mắt của Ô Tô sắp trừng lên như cá chết rồi, đồng tử cũng không co lại nổi nữa!
Sau đó, Phương Bình tung ra một chưởng, đánh nát lục phủ ngũ tạng của hắn, khiến hắn triệt để mất mạng.
Tần Phượng Thanh thấy thế tức giận nói: "Ngươi có thể thay đổi thú vui tà ác của mình được không?"
Tên khốn Phương Bình có một thú vui tà ác quái lạ, lần nào cũng khiến nạn nhân chấn động dưới những lời nói dối của hắn trước khi thiệt mạng.
Người chết đến nơi mà cũng không để cho người ta ra đi trong thanh thản, quả thực ác ôn không biên giới.
Phương Bình cười híp mắt: "Đề phòng người ta phục sinh chứ sao, cứ như thế, dù có phục sinh cũng không biết thật sự xảy ra chuyện gì, an tâm hơn."
Nói xong, Phương Bình nhìn Vương Kim Dương nói: "Người của vùng cấm cũng mới rời đi hai tháng trước, theo lời hắn nói, người của vùng cấm đi qua một thành sẽ ngừng lại nghỉ ngơi vài ngày, chân chính đến được Giới Vực Chi Địa cũng không bao lâu.
Hắn cũng nói rồi, không biết những người kia còn sống hay không, biết đâu Trương lão sư còn sống thì sao?
Vương Kim Dương than nhẹ một tiếng, liếc nhìn phía Tây, lát sau mới nói: "Từ đây đến Giới Vực Chi Địa còn gần 3000 dặm nữa, phải đi ngang qua ba tòa vương thành, vô số thành trì phụ thuộc, còn phải đi ngang qua một khu cấm địa..."
Quá xa, cũng quá nguy hiểm rồi!
Huống hồ, dù đi thì làm được gì?
Theo lời của Ô Tô, lần này vùng cấm cử đến ba vị cường giả cấp chín, năm người cấp bảy, cấp tám, đó là một đội có 8 vị võ giả cao cấp.
Người phụ trách áp giải nhóm thứ hai đi qua là một cường giả cấp thống lĩnh của thành Sắc Vi, đi ngang qua vài thành khác cũng sẽ có thống lĩnh đồng thời hộ tống, ít nhất cũng có ba, bốn người, mà đây chỉ là để an toàn đi đến Giới Vực Chi Địa.
Nhóm thứ ba, tuy thành Sắc Vi không cử thống lĩnh dẫn đội, nhưng các thành khác sẽ phái thống lĩnh hộ tống. Bởi vì đường đi Giới Vực Chi Địa vô cùng nguy hiểm, không chỉ Giới Vực Chi Địa có nguy hiểm, mà trên đường đi cũng nguy hiểm.
Lúc này, Giới Vực Chi Địa e là tụ tập hơn 10 vị cường giả cấp cao từ vùng cấp và vương thành.
Nhiều cường giả như vậy, Trương Thanh Nam có trong đội ngũ đó thì như thế nào, còn sống thì lại làm sao?
Chẳng lẽ có thể đoạt người từ tay bọn họ hay sao?
Vì Tìm Trương Thanh Nam, khiến mọi người đi vào nơi nguy hiểm... Trước đó ở vương thành cũng đã vô cùng nguy hiểm rồi, bây giờ lại còn đi đến nơi nguy hiểm hơn mang tên Giới Vực Chi Địa, Vương Kim Dương khẽ thở dài một hơi: "Thôi, không tìm nữa."
Hắn từ bỏ.
Tuy rằng không muốn từ bỏ, nhưng thế cục bây giờ, ép hắn không thể không từ bỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận