Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1370

Thấy Lý Hàn Tùng lao đến, hai vị võ giả cấp bảy tung chiêu, dùng lực lượng thiên địa, chiêu thức nổ ầm ầm trên bộ giáp của hắn, nhưng chỉ khiến bộ giáp hơi hơi rung lên nhẹ. Lý Hàn Tùng trực tiếp bỏ qua công kích này.
"Tướng Quân Thần Khải!"
Lý Hàn Tùng cười vang, hét lớn: "Đánh vỡ được áo giáp thì xem như các ngươi lợi hại! Đây chính là áo giáp thần thánh do tuyệt đỉnh, thậm chí trên tuyệt đỉnh rèn đúc ra!"
Diêu Thành Quân và Vương Kim Dương đang tấn công cũng cạn lời.
Ngươi có thể đừng tùy tiện đặt tên cho áo giáp của ngươi có được không?
Lý Hàn Tùng đương nhiên mặc kệ bọn họ nghĩ gì, có áo giáp trên người, phối hợp với kim cốt đã thức tỉnh, lúc này, sức phòng ngự của hắn có thể sánh với cấp tám.
Đấu đá lung tung một hồi, hắn trực tiếp va chạm, khiến hai vị cấp bảy không ngừng bay ngược.
Lý Hàn Tùng nhanh chóng ôm lấy một người, gầm lên dữ dội nói: "Đánh ta!"
Lời này, là nói với lão Vương và lão Diêu.
Vương Kim Dương nghe vậy, cũng không khách khí, trong tay bỗng nhiên xuất hiện một chiến cung đỏ như máu, gầm lên dữ dội, trường cung bùng nổ ra hào khí sát phạt khó tưởng tượng được, hắn bắn ra một mũi tên về phía hai người.
Diêu Thành QUân cũng không chậm trễ, trường thương xuất hiện giữa trời, đâm thẳng đến đầu đối phương.
Ầm ầm!
Ba người liên thủ, tiếng nổ đùng đùng vang lên.
Phía dưới, vô số cây cối của Giảo Vương Lâm bị nổ, trong hư không, Lý Hàn Tùng bay ngược ra mấy ngàn mét, người trước đó bị hắn ôm lấy lúc này đã biến mất không còn bóng dáng.
Lý Hàn Tùng chửi đổng: "Ra tay tàn nhẫn như vậy! Đặc biệt là lão Diêu ngươi đó, cây thương có thể xé nát lực lượng tinh thần của ngươi kém chút xé xác ta luôn!"
Nói xong, lại quay sang chửi đổng với lão Vương: "Lão Vương cũng vậy, xảy ra chuyện gì? Mũi tên vừa rồi của ngươi vừa xuất hiện, ta có cảm giác khí huyết trên người ta đều bị ngươi hút đi rồi..."
Hai người không thèm để ý hắn, lập tức đuổi theo người chạy trốn cách đó không xa.
Lý Hàn Tùng thấy thế hô lớn: "Không giúp Phương Bình sao?"
Vương Kim Dương không nhịn được, quát lên: "Tiêu diệt tên này đã rồi đi hỗ trợ!"
"Ui giời, đơn giản! Xem ta này!"
Dứt lời, trên người Lý Hàn Tùng hiện lên ánh sáng vàng rực, cả người như đạn pháo, bắn mạnh về phía trước, để lại phía sau là ánh kim và tàn ảnh. Hắn xuất hiện giữa trời, trực tiếp va vào người vị võ giả cấp bảy đang chạy trốn kia.
Ầm ầm!
Lý Hàn Tùng tự biến mình thành đạn pháo, lao đến với tốc độ cực nhanh, chớp mắt va vào đối phương.
Trong hư không, năng lượng nổ tung, Vương Kim Dương và Diêu Thành Quân cũng mặc kệ Lý Hàn Tùng có bên trong vụ nổ hay không, hai người lại tung chiêu.
Một lát sau, một thương, một mũi tên cũng gia nhập vào dòng năng lượng hỗn loạn của vụ nổ.
Rất nhanh, Lý Hàn Tùng lắc lắc đầu đi ra, hữu khí vô lực nói: "Thôi, lần sau đừng đánh ta, đối phương chết, ta cũng sắp bị các ngươi chơi chết."
Hai tên này căn bản mặc kệ hắn thiệt luôn, nói tung chiêu là tung chiêu mạnh nhất, kém chút xé xác hắn rồi.
Vương Kim Dương hừ nói: "Không phải lực phòng ngự của ngươi vô địch sao?"
Lý Hàn Tùng xấu hổ ngại ngùng, ta chỉ nói vậy thôi, sao ngươi tưởng thật.
Diêu Thành Quân mặc kệ hắn, ngắm nhìn bốn phía, nhanh chóng nói: "Giúp ai?"
"Đi giúp nhóm người Lưu lão!"
Lúc này, cách đó không xa, căn phòng nhỏ biến mất, Phương Bình như vừa bước ra từ trong bồn máu, nhe răng nói: "Xong rồi! Đi thôi, giúp lão sư tiêu diệt tên cấp tám kia!"
Bốn người cũng không chậm trễ, nhanh chóng đuổi theo vị trí của nhóm người Lưu Phá Lỗ.
Chính lúc này, tất cả cường giả cấp cao đều cảm nhận được bất thường!
Khí tức của 9 vị võ giả cấp bảy và năng lượng biến mất rồi!
...
Cùng lúc đó.
Khi khí tức của võ giả cấp bảy tiêu tan, phía Tây, thành chủ thành Thiên Môn và Thiên Môn Thụ vừa mới đối chiến với Ngô Khuê Sơn không lâu đều đã cảm ứng được.
"Đáng chết!"
Thành chủ thành Thiên Môn thầm kinh hãi!
Sao lại như vậy?
Nhiều người như vậy, có tận 3 vị tôn giả, vì sao 9 vị cường giả thống lĩnh lại chết trận nhanh như vậy!
Bên này còn chưa hiểu rõ chuyện gì xảy ra, cách đó không xa, ba con yêu thú cấp tám hùng hổ chạy đến.
Vừa xông tới, Giảo nghiêm nghị gầm lên dữ dội!
Hai người một cây đang đối chiến với nhau, động tác hơi khựng lại.
Ngay sau đó, ba con yêu thú xông lại!
Thành chủ thành Thiên Môn điên cuồng nổi giận!
"Kim Giác Thú!"
"Ngươi dám vu oan nói xấu bản vương!"
"Vô liêm sỉ! Bản vương chưa từng giết sứ giả cấm địa!!!"
"..."
Thành chủ thành Thiên Môn tức hộc máu, sao có thể có chuyện này! Con yêu thú này dám trách hắn giết sứ giả của Bách Thú Lâm! Lúc này, thành chủ chỉ muốn giết người, à không, giết yêu thú!
Khinh người quá đáng!
Lần trước vu oan Thần Mộc giết sứ giả và yêu thú gác cổng cấm địa, sau đó hai bên nổ ra đại chiến, cũng vì vậy mà mình không thể không rời khỏi vực Nam Thất.
Tuy nói vào vùng cấm thì tốt, nhưng ở đây, mình là vương, vào vùng cấm... mình chỉ là thần tướng.
Chủ vương thành và thần tướng đều cùng cấp, cùng địa vị, đều sẽ quản lý một thành trì, nhưng địa vị thật sự ngang nhau sao?
Hắn còn chưa tìm Kim Giác Thú tính sổ, thế mà bây giờ nó lại nói hắn tiêu diệt sứ giả Bách Thú Lâm!
"Gào!"
Giảo lớn tiếng rống to, là ngươi, chính là ngươi!
Lẽ nào cả ba yêu thú cấp tôn giả lại nhìn lầm sao?
"Làm càn!"
"Kim Giác Thú, ngươi dám to gan tham chiến, Hòe Vương sẽ không bỏ qua cho ngươi!"
"Sẽ không bỏ qua các ngươi Bách Thú lâm!"
"Bộ tộc của ngươi đều sẽ diệt vong!"
Thành chủ thành Thiên Môn lại gầm lên. Ba con yêu thú cấp tám này hiện đang rục rà rục rịch, muốn tham chiến.
Ngô Khuê Sơn lúc này đang cầm đoản kiếm trong tay, không nói một lời, xem như không nghe thấy.
Nhưng trong lòng ông hoảng hốt... Ba con yêu thú này... thật ghê gớm! Dám đến lớn tiếng dọa người, trách móc thành chủ thành Thiên Môn giết sứ giả của chúng nó, nhất định phải cho bọn nó một câu trả lời!
Còn đang đại chiến đây này! Làm sao cho các ngươi một câu trả lời? Lẽ nào bây giờ ngưng chiến để điều tra chân tướng?
"Gào!"
Giảo lại nghiêm nghị gầm lên, giao mỏ khoáng ra đây, nó sẽ bỏ qua chuyện đánh giết sứ giả.
"Vô liêm sỉ! Súc sinh, ngươi..."
Trong lúc giận dữ, thành chủ bị Ngô Khuê Sơn chém trúng một kiếm, trên người vang lên tiếng nổ đùng đùng.
Lần này, thành chủ thành Thiên Môn cũng không có thời gian để ý đến mấy con yêu thú này, nhưng hắn vẫn phải cảnh giác, mấy con yêu thú này sẽ không thật sự tham chiến chứ?
Giảo không vội vã ra tay, tiếp tục rống to.
Giao mỏ khoáng ra đây!
Về phần mỏ khoáng hiện còn đang ở trong thành, nó cũng không vào cướp.
Quá lớn!
Như lời đầu bếp nói, hiện tại có lấy được cũng không mang đi được.
Nếu như Mộc Vương và gỗ ngốc đồng ý giao ra mỏ khoáng... Nó sẽ không tham chiến.
Ba con yêu thú bắt đầu nghiêm nghị gào lên, giao mỏ khoáng ra đây, bồi thường tổn thất cho Bách Thú Lâm!
Sứ giả bị các người giết, các người nhất định phải bàn giao rõ chuyện này.
"Kim Giác Thú... Cút ngay..."
Lúc này, dù không có cảm xúc tình cảm như Thiên Môn Thụ cũng phải nổi điên, sóng tinh thần chập trùng.
Cút ngay!
Lần trước đã vu oan nó một lần, lần này lại nữa!
Mỏ khoáng là của nó! Là căn cơ của nó!
Nó và Mộc Vương đều đang giao chiến với Xà Vương, làm gì có thời gian đi giết sứ giả!
Nói xấu!
Vu oan!
Đáng trách, có thể giết!
"Gào!"
Ánh mắt Giảo hiện sự hung tàn, hai người này không muốn giao mỏ khoáng?
Giảo rống lên từng tiếng, không giao, thì ta sẽ nhân danh cấm địa xử lý các ngươi!
Cũng may Giảo không biết thành ngữ, nếu không, có lẽ lúc này nó sẽ tự khen mình một câu - Sư xuất hữu danh! Nếu không có lý do và danh phận chính đáng, bỗng nhiên khai chiến sẽ rất phiền toái.
"...
Sư xuất hữu danh: ẩn dụ cho việc có lý do chính đáng để làm việc gì.
..."
Thành chủ thành Thiên Môn nổi giận, chợt quát lên: "Đây là lệnh của Chân Vương! Kim Giác Thú, ngươi dám to gan nhúng tay vào, không ai bảo vệ được ngươi!"
"Gào gào..."
Vậy thì giao khoáng ra đây!
Hai vị cường giả cấp chín lúc này bị chọc tức đến mức điên cuồng. Ngươi rõ ràng thừa dịp cháy nhà hôi của.
Cái giá cho việc nổi giận phân tâm cực kỳ đắt!
Thành chủ cầm thần binh trong tay còn đỡ, nhưng Thiên Môn Thụ không có. Ngô Khuê Sơn không nói tiếng nào, nhân cơ hội này, ông vung kiếm, bùng nổ lực lượng phá diệt mạnh mẽ, chặt đứt một nhánh cây của Thiên Môn Thụ.
"Chết... Chết..."
Lực lượng tinh thần của Thiên Môn Thụ chấn động kịch liệt, hư không rung động.
Lần đầu tiên nó phát ra âm thanh nhân cách hóa.
Nó chịu đủ lắm rồi!
Kim Giác Thú còn dám quấy rối, nó sẽ giết Kim Giác Thú!
Bắt nạt yêu thực quá đáng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận