Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1076

Lần này, thu được khoảng 75 kilôgam...
Phương Bình muốn nuốt nước miếng rồi!
Đây là bao nhiêu?
1 kilôgam 5 tỷ, chẳng phải nói... Khoảng 375 tỷ sao?
Nhiều như vậy à!
Cộng thêm ba thanh thần binh, thần binh cấp bảy, giá trị nằm khoảng 10 - 15 tỷ.
Cấp tám ít nhất là 30- 50 tỷ!
Cấp chín vậy thì càng đắt hơn, trong tình huống này, thần binh cấp chín sẽ không có ai bán, cũng không thể mua được.
Thần binh cấp chín phải tiêu diệt yêu thú yêu thực cấp chín mà còn phải nguyên vẹn mới được, cả thế giới ngoại trừ tuyệt đỉnh, còn có mấy ai có thể làm được?
Giá trị e là phải hơn trăm tỷ!
Tính ra ba thanh thần binh, giá trị có lẽ phải là 150 tỷ rồi!
Đây còn không phải là toàn bộ thu hoạch, hài cốt cấp chín, thi thể của Sắc Vi Vương, hài cốt cấp tám, những thứ này... Không dễ định giá.
Người chết, hệ thống không định giá.
Giống như lúc trước Phương Bình lấy được trái tim năng lượng của võ giả địa quật, hệ thống cũng không tính điểm tài phú, nhưng bán đi vẫn có tiền.
Lúc ở Ma Đô địa quật, Phương Bình hợp tác với Tần Phượng Thanh, cũng lấy được tim của võ giả, nhưng Phương Bình không lấy nên vứt cho Tần Phượng Thanh.
Thi thể của Sắc Vi Vương và Thiết Mộc, thi thể cấp chín như này nếu bán đi, trị giá cũng không thấp chứ?
Dù cho không tính những thi thể này, chỉ tính tinh hoa sinh mệnh và thần binh, giá trị cũng đã hơn 500 tỷ rồi!
Còn có đá năng lượng... Tuy rằng không phải quá nhiều, nhưng đại khái cũng gần bằng trước đó Phương Bình làm nổ.
Tuyệt đối sẽ được hơn 10 tỷ!
Có điều lúc này, Phương Bình không quá để mắt tới!
Chừng 10 tỷ, cũng có thể gọi là tiền?
Lần này, thu hoạch cực kỳ lớn, tính ra đến hàng trăm tỷ, mười tỷ... Phương Bình cảm thấy không cần thiết để ý chút số lẻ ấy.
"Phát tài rồi, giàu to rồi!"
Phương Bình cười đến mức răng sắp rụng rồi.
Có điều... Cười xong, Phương Bình vẫn khẽ cau mày, hệ thống chưa cộng điểm tài phú cho hắn!
Chuyện này có nghĩa hệ thống vẫn nhận định, hắn chưa thoát khỏi nguy hiểm.
Phương Bình có thể hiểu được, Giới Vực, quả thực vô cùng nguy hiểm, cách đó không xa còn có rất nhiều yêu thú yêu thực trấn thủ, Cấm Kỵ Hải bên kia cũng nguy hiểm trùng trùng, vẫn phải nghĩ cách vượt qua Cực Tây và mấy tòa vương thành để trở về.
Trước đó hủy đi tòa thành nhỏ kia, có thể cấp tốc tính cho hắn điểm tài phú, là bởi vì khi đó Phương Bình bọn họ có năng lực thoát khỏi nguy hiểm, trở về thành Thiên Nam, trở về thế giới loài người.
Hiện tại... Vẫn đúng là chưa chắc.
"Nói như vậy..."
Phương Bình nhìn khung xương của hắn, đột nhiên có chút đau đầu.
Bây giờ có nên trị thương tiếp không?
Nếu như trị thương thì tiêu hao tinh hoa sinh mệnh, trở về hệ thống sẽ không tính điểm tài phú cho hắn.
Ở trong quá trình nguy hiểm, tiêu hao vật phẩm, thì không được tính điểm tài phú.
Nhưng không chữa trị, hiện tại trạng thái của hắn rất tệ, dù cho không ngừng tiêu hao điểm tài phú để tu bổ thân thể, trạng thái cũng không tốt hơn bao nhiêu.
Vết thương không khỏi, nguy hiểm càng lớn.
Mà lúc này dùng, vậy thì sẽ ít đi rất nhiều điểm tài phú.
Phương Bình nghĩ rồi nghĩ, thở dài, vẫn quyết định, điểm tài phú có nhiều hơn nữa, cũng phải sống mới được.
Khôi phục đến trạng thái tốt nhất mới là chuyện hắn cần làm nhất lúc này.
Với tình huống của hắn, cũng không cần dùng quá nhiều tinh hoa sinh mệnh cũng không cần quá nhiều, khôi phục nửa kim thân mà thôi, cũng không phải kim thân thực sự.
"1 cân (500 gram) đủ không?"
"500 gram... Chưa chắc đủ."
"Cùng lắm thì hai cân (1 kilogram - 1000 gram)!"
1000 gram, chính phủ định giá là 10 tỷ, hệ thống tính điểm tài phú là khoảng 5 tỷ, ít như vậy... Phương Bình cảm thấy cũng không có gì, dưới mười tỷ không tính là tiền.
Nghĩ tới đây, Phương Bình nhìn về phía Vương Kim Dương nói: "Lão Vương, ta trị thương trước, ngươi trông chừng giúp ta, nếu có yêu thú đến, kịp thời rời đi."
Bây giờ, ở đây cũng là nơi an toàn nhất.
Nhiều vị cường giả cấp chín chết, phong cấm bạo phát nhiều lần, khí tức vẫn còn lưu lại, đám yêu thú yêu thực kia sẽ không dám lại đây.
Rời khỏi nơi này, e là càng nguy hiểm.
Vương Kim Dương gật đầu, đợi khi nhìn thấy Phương Bình lấy ra không ít tinh hoa sinh mệnh, hắn cũng đau lòng thay Phương Bình.
Cái tên này, thật đành lòng!
Bản thân hắn thì không cần, trước kia hắn bị thương rất nặng, tiêu hao rất nhiều vật chất bất diệt, vết thương đại khái đã khôi phục.
Phương Bình còn chưa nghĩ nhiều cái gì, Vương Kim Dương đã có vài suy nghĩ.
Hắn... Kiếp trước có lẽ thật sự không chỉ là cấp tám.
Vật chất bất diệt của cấp tám cũng có hạn, nếu không, đám người Lý Mặc sẽ không mãi lấy bộ dạng xương khô chiến đấu, bởi vì vật chất bất diệt đã tiêu hao cạn kiệt.
Mà hắn bị thương cũng rất nặng, tiêu hao vật chất bất diệt không ít, lần trước cũng bị thương rất nặng.
Trong lúc đó còn dùng vật chất bất diệt tu luyện, tiêu hao cũng không ít.
Hắn chưa đến cấp tám, hiện tại bản thân không thể bổ sung lại vật chất bất diệt đã tiêu hao, tiêu hao nhiều như vậy, Vương Kim Dương cũng không cảm thấy vật chất bất diệt cạn kiệt.
Chuyện này có nghĩa, kiếp trước, hắn còn mạnh hơn cấp tám.
Cấp chín?
Hay là càng cao hơn?
Điều này, hiện tại hắn cũng không rõ.
Phương Bình nói hắn trên tuyệt đỉnh, Vương Kim Dương không biết hắn nói thật hay giả, lời của cái thằng này, rất khó phân biệt thật giả.
...
Lần này, Phương Bình dùng không ít thời gian để chữa thương.
Tiêu hao tinh hoa sinh mệnh nhiều hơn so với dự định của hắn!
Khi tiêu hao hết 1 kilôgam tinh hoa sinh mệnh, huyết nhục của Phương Bình thực ra đã sống lại rồi!
Nhưng Phương Bình phát hiện, nửa kim thân của hắn, vẫn có thể tiếp tục trở nên mạnh hơn.
Gần giống như lão Lý lần trước, có lẽ, đây cũng là cơ hội phá đi rồi dựng lại.
Phương Bình cắn răng, hoặc là không làm hoặc là tới luôn, dứt khoát tiêu hao thêm gần 1 kilôgam tinh hoa sinh mệnh nữa để cơ thể hấp thụ.
Nửa kim thân của hắn, vốn dĩ mang ánh sáng màu vàng rất nhạt, không bằng Lý Hàn Tùng.
Dù Phương Bình đã đến cấp sáu, Lý Hàn Tùng chỉ mới cấp năm, nhưng nửa kim thân của Lý Hàn Tùng vẫn sáng hơn hắn, có nghĩa là càng mạnh hơn.
Nhưng khi Phương Bình tiêu hao nhiều tin hoa sinh mệnh như vậy, kim thân bắt đầu óng ánh lên.
Khi Phương Bình mở mắt, thu công lực, Vương Kim Dương ngưng thần nói: "Kim thân của ngươi hình như mạnh hơn rồi!"
Phương Bình vui vẻ ra mặt nói: "Lần này tiêu tiền không lãng phí! Quả thực mạnh hơn rồi! Trước đó động một tí là bị người khác đánh thành bộ xương khô, dư âm cũng có thể đánh ta thành bộ xương khô nhưng hiện tại... Thì khó nói rồi!
Cường độ thân thể của võ giả cấp bảy chưa chắc bằng ta.
Mặc dù chưa phải kim thân thực sự, nhưng ta cảm giác, mạnh hơn nhiều so với trước đó!"
Không phải cảm giác, mà là sự thực!
Lúc này, Phương Bình thấy số liệu đã thay đổi:
Tài phú: 86.2 tỷ (chuyển đổi)
Khí huyết: 7600 cal (7800 cal)
Tinh thần: 380 hz (940 hz)
Tôi cốt: 177 đốt (100%), 29 đốt (90%)
Không gian chứa đồ: 100 mét khối (+)
Năng lượng bình phong: 10.000 điểm tài phú/phút (+1, 100 ngàn/phút)
Mô phỏng khí tức: 100 ngàn điểm tài phú/phút (+)
7800 cal khí huyết!
Mà lúc ở rừng Tử Vong, Phương Bình từng nhìn qua số liệu một lần, khí huyết tối đa của hắn chỉ có 7088 cal.
Đúc lại nửa kim thân, vậy mà một lần tăng cho hắn hơn 700 cal khí huyết tối đa!
Điều này cũng có nghĩa, cường độ thân thể của hắn đã mạnh hơn nhiều so với lúc trước.
Mà cửa tam tiêu đến bây giờ vẫn chưa đóng kín.
Đóng một cánh cửa, đều sẽ nhận một lần hoàn trả năng lượng thần bí, cũng sẽ tiếp tục gia tăng cường độ thân thể của hắn.
Cường giả cấp sáu tối đa chừng 10.000 cal khí huyết.
Phương Bình nghi ngờ, hắn sẽ rất nhanh có thể đạt đến mức 10 ngàn cal rồi.
Không chỉ khí huyết, lực lượng tinh thần sau khi bị phá nát vô số lần, cũng có dấu hiệu gia tăng, tuy không quá nhiều, có điều quả thật đã tăng lên.
Lực lượng tinh thần của hắn bị phá vỡ hơi giống cường giả Ma Võ dùng phòng uy áp để rèn luyện.
Càng bị sức mạnh lực lượng tinh thần áp chế, đánh tan, sau đó sinh ra lực lượng tinh thần càng mạnh hơn.
Kim thân càng mạnh, khí huyết càng tăng, lực lượng tinh thần càng tăng, điều này làm cho Phương Bình quên mất chuyện không vui vì tiêu hao tinh hoa sinh mệnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận