Toàn Cầu Cao Võ

Chương 520: Được cả danh và lợi (2)

Vừa mới xuống lầu, Phương Bình lập tức nhận ra phía sau có người theo dõi mình, Phương Bình bỗng nhiên dừng lại, quát lên: "Đi ra!"
Phía sau, trống rỗng.
Một lát sau, Lưu Đại Lực mỉm cười xuất hiện, trong tay còn cầm theo máy quay phim, cười khan: "Chào bạn học Phương!"
Phương Bình nhìn anh ta một hồi, trước đó đã chuẩn bị tìm anh ta tính sổ, bây giờ tính sổ với anh ta sớm hơn một chút cũng được.
"Video trận chiến của tôi và Giới Sắc là do anh đăng lên?"
"Chuyện đó..."
"Chia chín - một, tôi chín, anh một!"
Lưu Đại Lực dại mặt ra, vừa gặp mặt đã nói chuyện chia tiền, nói vậy nghe được hả?
Phương Bình thấy anh ta không đáp, lập tức nói: "Sao hả, không muốn à? Anh theo dõi tôi, quay lén tôi, chưa có sự cho phép của tôi đã tự ý đăng video. Dựa theo quy tắc của giới võ đạo, bây giờ tôi khiêu chiến anh, cuộc chiến sinh tử, anh cũng phải chấp nhận, anh nhất định muốn tôi làm như vậy?"
Lưu Đại Lực mơ hồ, tôi không đánh nhau!
"Phương... Phương tiên sinh, tôi..."
"Đương nhiên, tôi cũng không phải loại người tính toán chi li, chuyện chia tiền để sau lại nói.
Anh giúp tôi làm chút chuyện, tôi sẽ không tìm anh khiêu chiến nữa."
Lưu Đại Lực lập tức nói: "Ngài nói, ngài nói!"
Phương Bình nhìn chung quanh một lượt, tiến lên khoác vai anh ta rồi kéo anh ta đến phòng của mình.
Lưu Đại Lực biến sắc, vẻ mặt đưa đám, nhỏ giọng nói: "Phương... Phương tiên sinh, tôi... Tôi cảm thấy giữa đàn ông con trai với nhau ấy, thực ra…"
Phương Bình lườm anh ta một cái, cái tên này, một mặt hèn mọn, nghĩ gì không biết.
Đến khi trở về phòng, Phương Bình bắt anh ta ngồi xuống, thấy anh ta thấp thỏm bất an cũng mặc kệ, nói thẳng: "Muốn quay video các trận đấu giữa tôi và những người khác không?"
"Muốn!"
“Vậy thì tốt, tôi cho anh cơ hội này, cơ hội quay phim một cách quang minh chính đại. Đương nhiên, nếu video kiếm được lợi nhuận, phải chia cho tôi.
Ngoài ra, anh tìm cách thuê người tung tin thật giả lẫn lộn trên mạng một hồi. Ví dụ, ai là đối tượng khiêu chiến kế tiếp của tôi anh phải tung hô người đó lên chín tầng mây.
Ví dụ nếu như tôi khiêu chiến Lăng Y Y, anh phải bắt lấy trọng điểm, nói Lăng Y Y được khen là đệ nhất mỹ nhân giới võ đạo, xinh đẹp như hoa.
Hoặc nói thêm một vài thông tin khác, đào bới xem chị ấy và Hàn Húc có chuyện xưa cũ gì không thể đưa ra ánh sáng được hay không, nói lúc trước Kinh Võ thua Ma Võ, Lăng Y Y nên báo thù cho Hàn Húc.
Thậm chí thêm mắm thêm muối, nói tôi và Hàn Húc vì Lăng Y Y nên đã là tình địch như thế nào đó, viết vậy cũng được…”
Lưu Đại Lực dại mặt ra, viết vậy cũng được?
"Vậy... vậy nếu cô ta tìm đến tôi trả thù…"
“Anh ngốc hả, sao có thể để cho người khác biết là do anh làm được chứ? Bọn họ sẽ không rảnh đi thăm dò nguồn tin tức đâu, báo lá cải mà, ai biết thật giả.
Dù sao anh cứ xào nấu câu chuyện sao cho tin này thật hot, sau đó lại đăng video.
Tiện thể, tuyên truyền công ty giúp tôi công ty Viễn Phương là công ty đáng tin cậy do tôi mở.
Đừng quảng cáo quá lộ liễu, lúc tôi chiến đấu sẽ mặc một bộ võ phục có thêu logo công ty Viễn Phương, ánh mắt anh sắc bén, phát hiện được dòng chữ này, sau đó vô tình nói đến chuyện này…”
Lưu Đại Lực càng nghe càng ngơ người, còn có thể làm được như vậy?
“Còn nữa, lúc quay video, nói nhiều về tôi một chút, nói vài câu về đối thủ của tôi thôi. Chủ yếu nói đối phương rất mạnh, cực mạnh, từ đó cho thấy tôi càng mạnh hơn.”
"Cái này..."
"Đừng có cái này cái kia, không thì anh chờ tôi khiêu chiến đi, đừng quên, là anh chọc tôi trước!"
Lưu Đại Lực khóc không ra nước mắt, tôi chỉ quay video mà thôi, cậu có cần phải như vậy không?
Ở trong mắt anh ta, Phương Bình cường giả cấp ba siêu cấp suất sắc.
Loại người này không nên dính khói bụi nhân gian, một lòng đam mê võ nghệ mới đúng.
Hiện tại thì sao?
Hiện tại anh ta bị bắt làm cu li, phải phối hợp với Phương Bình tuyên tryền cho cậu, quảng cáo cho công ty của cậu!
Còn bắt mình thuê người viết báo, tạo tin đồn, tạo khí thế, tuyên truyền quảng cáo…
Đây vẫn là cường giả võ đạo trong tưởng tượng của mình sao?
"Phương tiên sinh, chuyện này... chuyện này có phải là hơi có cái gì quá mức rồi thì phải..."
“Đừng nhiều lời, nếu không bây giờ anh tiếp một quyền của tôi, đánh không chết anh thì cho anh nói tiếp. Đương nhiên, tôi đánh không chết anh nhưng vẫn có thể đánh gãy vài cái xương của anh, ai bảo anh theo dõi quay lén tôi!”
Lưu Đại Lực khóc không ra nước mắt, ngại ngùng hỏi: "Vậy… tiền lời video chia làm sao?"
"Chia chín - một…" Thấy mặt Lưu Đại Lực mếu máo không vui, Phương Bình vội ho một tiếng, sửa lại: "Tám - hai, anh chỉ quay video mà thôi, không tìm đến anh thì tôi có thể tìm người khác, anh nghĩ anh người duy nhất sao?
Tôi giao thủ với người khác, có thể nguy hiểm đến tính mạng, anh chỉ đứng một bên quay phim, chia cho anh 2 phần, xứng công rồi chứ?"
"Cũng đúng… Nhưng nếu những người khác cũng đến quay phim thì…"
"Chưa có sự đồng ý của tôi, nếu bọn họ dám đăng video lên, tôi sẽ khiến bọn họ phá sản! Đừng nói chuyện này, đương nhiên, sau khi chúng ta kiếm lời, có thể công khai video miễn phí, tiếp tục khuếch tán sức ảnh hưởng…"
"Được."
Lưu Đại Lực chấp nhận điều kiện, đầu óc vẫn chưa thông suốt, sao tự nhiên mình biến thành người làm công cho Phương Bình rồi?
Phương Bình trầm ngâm chốc lát, lại nói: "Để xem có thể liên lạc được với một vài khu vui chơi hoặc khu du lịch nghỉ dưỡng nào không, liên hệ được thì tiện thể nhờ anh làm video quảng cáo cho nơi đó luôn, ví dụ như nói, đây là địa điểm tương lai các Tông sư sẽ giao chiến, làm sao làm, thu hút nhiều người đến xem là được...
Hôm trước đấu ở Vạn Sơn Tự trên núi Vân Đài, đó là một khu vực khá nổi tiếng, bây giờ đổi lại thành một nơi ít người biết để giúp bọn họ nổi danh."
Lưu Đại Lực hoàn toàn phục sát đất!
Cậu còn biết kiếm tiền hơn cả tôi đấy!
...
Hai người thương lượng xong việc này.
Không bao lâu, Lý Thừa Trạch đã nhờ người làm càng nhanh càng tốt, rốt cuộc cũng may xong bộ võ phục đưa qua cho Phương Bình, nơi cánh tay có dòng chữ Viễn Phương không quá bắt mắt.
Mà việc liên hệ khu du lịch nghỉ dưỡng cũng nhanh chóng hoàn thành rồi.
Phương Bình bây giờ vừa khéo chọn được một khu trung tâm, dân cư đông đúc.
Bắc Hà vừa xây một khu du lịch nghỉ dưỡng, ra giá 5 triệu, mời Phương Bình chọn địa điểm giao chiến ở khu vực bọn họ.
5 triệu, thực ra Phương Bình cũng không hài lòng lắm.
Nhưng bây giờ chỉ mới bắt đầu, mọi người vẫn chưa nhìn thấy hiệu quả, cũng không tiện yêu cầu giá cao.
Nhưng Phương Bình không hài lòng với cái giá này. Tiến vào tỉnh Bắc Hà, cậu không trực tiếp đi khiêu chiến Dư Thần mà lại đi tìm một võ giả cấp ba xếp hạng 40 để thử nghiệm độ hot. Cậu muốn khiêu chiến Dư Thần nhưng phải xem có ai ra giá cao hơn hay không để chuyển qua chỗ khác mới được.
Hơn nữa, cường giả đỉnh cấp ba xếp hạng trong top đầu cũng không dễ dàng hẹn gặp được, Phương Bình còn phải suy nghĩ biện pháp hẹn gặp đối phương.
...
Ngày 17 tháng 7, Phương Bình khiêu chiến hội trưởng hội võ đạo Bắc Hà Võ Đại, người xếp hạng 41 trên bảng xếp hạng cấp ba. Địa điểm khiêu chiến tại khu du lịch nghỉ dưỡng Bắc Hà.
Lần này, Phương Bình hạ chiến thư, đối phương cũng thoải mái đáp ứng.
Sinh viên võ đại tuổi tác không lớn, nhiệt huyết vẫn còn.
Phương Bình chủ động khiêu chiến, không lý nào không tiếp nhận.
Hơn nữa, Bắc Hà Võ Đại vốn yếu hơn nhiều so với Ma Võ, có thua cũng không mất mặt.
Hai người giao chiến tại khu du lịch nghỉ dưỡng Bắc Hà, người vây xem rất nhiều. Phương Bình giao thủ với đối phương những 15 phút mới đánh bại đối phương. Đối với võ giả mà nói, giao thủ thời gian lâu như vậy quả là một điều không ngờ đến.
Lần trước, Phương Bình giao thủ với Giới Sắc cũng không đến 10 phút.
Đánh bại võ giả xếp hạng 41, Phương Bình lại tốn 15 phút, điều này khiến nhiều người hơi bất ngờ.
...
Rất nhanh, trên internet có video mới được đăng lên.
Rất rõ ràng, đặc biệt rõ ràng.
Lưu Đại Lực là phóng viên duy nhất được ủy quyền tiến vào khu vực giao chiến. Trong video, anh ta nói nhiều đến mức miệng lưỡi khô nóng, cật lực khen hội trưởng hội võ đạo Bắc Hà Võ Đại mạnh mẽ đến đâu.
Đương nhiên, cuối cùng vẫn bị Phương Bình đánh bại.
Trong lúc giao chiến, Phương Bình lơ đãng để lộ chữ thêu Viễn Phương trên tay áo cũng bị đôi mắt "tinh tường" của Lưu Đại Lực nhìn thấy, anh ta lập tức nghĩ ngay đến "Công ty Viễn Phương" vô cùng nổi tiếng ở Ma Đô.
Lần này, rất nhiều người ở Ma Đô mới biết hóa ra công ty Viễn Phương là của Phương Bình.
Còn về một người không phải dân ở Ma Đô như Lưu Đại Lực vì sao lại biết rõ ràng như vậy, không mấy ai quan tâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận