Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1274

Tưởng Hạo không lên tiếng, yên lặng theo hắn, nhưng trường kiếm trong tay vẫn ở tư thế sẵn sàng tấn công.
Nếu không nhìn thấy mập mạp, hắn sẽ giết chết kẻ giả mạo này.
Ngứa tay muốn đánh hắn từ lâu rồi, nếu đây là em trai mình, mình đánh một trận cho hả dạ rồi thôi, nhưng nếu không phải... Chắc chắn phải chết, dám cướp danh tiếng của Tưởng Hạo này. Hừ!
...
Nửa giờ sau.
Tại một hang núi nhỏ.
Nhìn thấy Tưởng Hạo, Tưởng Siêu cực kỳ oán giận và bi phẫn.
"Anh khiến em phải đối mặt với biết bao nhiêu phiền phức?"
"Từ nhỏ đến lớn, lúc nào cũng bắt nạt em, bây giờ vào Vương Chiến Chi Địa, còn bị liên lụy, khiến em bị người đuổi giết, em có chọc đến ai đâu!"
"Vào đây, em chỉ muốn yên lành rèn luyện một chút, thuận tiện xem xem có thể tìm được cơ duyên đột phá cấp bảy hay không..."
"Kết quả thì sao!"
Tưởng Siêu phẫn nộ muốn giết người, chỉ kém việc chỉ tay thẳng mặt vào Tưởng Hạo để mắng thôi, hắn giận dỗi: "Kết quả, sau khi đi vào, tất cả mọi người đều truy sát em, ai ai cũng hô hào đòi "Giết Tưởng Siêu!"
Tưởng Hạo, anh đáng làm anh không?
Cũng may, Phương Bình đầy nghĩa khí, thay em gánh lấy mọi phiền toái, nếu không, lần này em chết chắc rồi!"
Tưởng Hạo xấu hổ, nhưng vẫn cảm thấy có gì đó sai sai!
Ơ mợ nó, là do ta liên lụy sao? Nhưng mà bây giờ ta đang ở đây nè! Nếu thật sự là do ta... Ta đến thì nên giết ta mới phải chứ!
Tưởng Hạo cảm giác đầu mình muốn nổ tung rồi! Lại có phần nghi ngờ liếc mắt nhìn Phương Bình bên cạnh.
Phương Bình cười cười, khẽ nói: "Anh em trong nhà, mập mạp, sao lại nói chuyện với Tưởng đại ca như vậy! Tưởng đại ca cũng không phải cố ý, giết địch ở Vương Chiến Chi Địa là chuyện đương nhiên, chỉ có thể nói người của hai vương đình quá bá đạo.
Bọn họ có thể giết chúng ta, sao chúng ta không thể giết bọn họ? Tưởng đại ca làm đúng lắm, những người này, nên giết cho bọn họ sợ!"
Tưởng Hạo nghe nói như vậy, cảm thấy rất đúng ý mình, khẽ cười nói: "Đúng là như vậy, chỉ không ngờ mấy người này lại dám ra tay với mập mạp ở khu vực cấp sáu, bọn hắn nghĩ kiếm của Tưởng Hạo ta không đủ nhanh sao?
Phương Bình, trước ta cũng đã từng nghe nói về ngươi, lần này cảm ơn ngươi nhiều."
"Khách khí, Tưởng đại ca không cần như vậy."
Tưởng Hạo khẽ gật đầu, lại nhìn Phương Bình, bỗng nhiên nói: "Lần này mập mạp đi vào, ông nội hẳn là đã chào hỏi mọi người, nhờ mọi người không tiết lộ thân phận của mập mạp rồi mà...
Làm sao phía địa quật biết mập mạp đi vào?"
Phương Bình còn chưa nói, Tưởng Siêu đã chửi mát: "Ai biết có phải người của các thánh địa nói hay không, mấy người này không biết còn sống hay không, nói không chừng chính là bọn họ bán đứng em!"
Tưởng Hạo lại gật đầu, lại nói tiếp: "Nhưng mà... Phương Bình, lần này ngươi giết quá nhiều người."
Giết nhiều đến mức hắn không biết nói gì luôn!
Trực tiếp giết sạch người Yêu Thực vương đình, chuyện này thật sự nghiêm trọng. Giết một ít không sao, giết nhiều như vậy, e là lão tổ cũng phải đau đầu!
Quan trọng, chiến tích này không phải của người nhà mình.
Nhưng tạm thời, Phương Bình dùng tên tuổi của Tưởng Siêu, mà nghe ý của mập mạp, Phương Bình xem như cứu hắn.
Vừa là ân nhân cứu mạng, vừa là ma đầu giết người vô số, trêu chọc phiền toái lớn...
Lúc này, Tưởng Hạo cũng thấy đau đầu.
Suy nghĩ một chút Tưởng Hạo nói: "Hay là bây giờ đi ra ngoài..."
Vừa nghe hắn nói thế, Phương Bình cười nói: "Tưởng đại ca, chuyện đã đến nước này, chúng ta cứ thế rời đi, còn gì là thể diện của Chiến Vương tiền bối? Bị truy sát phải trốn như chuột dưới cống, cuối cùng, bị dồn ép đến đường cùng, không thể không rời khỏi Vương Chiến Chi Địa?!
Tưởng đại ca, ta không sao cả, dù sao bọn họ cũng không biết ta là ai. Nhưng danh tiếng của Chiến Vương tiền bối thì sao? Danh tiếng của ngươi gầy dựng bao năm ở Vương Chiến Chi Địa thì sao?
Người người đều nói anh em nhà họ Tưởng tàn nhẫn, nhưng bây giờ lại bị truy sát đến mức chạy trốn..."
Trên mặt Tưởng Hạo hơi lộ ý cười, mở miệng nói: "Vậy ý của ngươi là..."
"Giết! Đến mức này, chúng ta đã rơi vào cục diện không chết không thôi, trước ta còn nghĩ một cây làm chẳng nên non, bây giờ có Tưởng đại ca đến, vậy thì tốt quá, tiêu diệt thêm vài tên cấp bảy, ta muốn nhìn thử, vùng cấm có bao nhiêu thiên tài cấp bảy cho chúng ta giết?"
Tưởng Hạo nhìn hắn một hồi, một lát mới nói: "Giết, có thể giết! Nhưng, thứ nhất, không thể giết Cơ Dao!"
Nói xong, Tưởng Hạo nhìn hắn nói: "Cha của Cơ Dao là vương chủ phái Yêu Mệnh, cũng chính là người nắm quyền Yêu Mệnh vương đình! Tuy không phải tuyệt đỉnh, nhưng cũng là cường giả ngang ngửa với Bộ trưởng Nam, là người thống trị Yêu Mệnh vương đình có diện tích trải dài ngàn tỷ dặm, có vô số cường giả dưới trướng!
Mà ông nội cô ta là một vị cường giả tuyệt đỉnh thuộc hàng đỉnh của chóp.
Tuy chưa từng giao thủ với lão tổ nhà ta, nhưng có người nói, thực lực ông ấy không hề yếu hơn lão tổ. Người như cô ta, không thể giết. Giết người cũng không phải tàn sát vô tội vạ."
Lúc nói lời này, Tưởng Hạo nhìn Phương Bình, nhíu mày nói: "Lúc trước ta nghe có người nói ngươi kém chút nữa giết chết Cơ Dao..."
Phương Bình cười nói: "Cố ý hù dọa cô ta một chút thôi."
Tưởng Hạo cũng không nói nhiều, lại nói: "Thứ hai, tốt nhất không nên giết Phong Thanh, hắn là một trong những người thừa kế vị trí chủ Yêu Thực vương đình, giết hắn thì... à thôi, giết hắn cũng không sao, bên đó không thiếu người thừa kế chủ vương đình.
Yêu Thực vương đình không phải không có người thừa kế, có rất nhiều là khác, quan trọng là, hắn là cấp bảy cao kỳ, không hẳn có thể giết được hắn.
Thứ ba, giết nhiều người như vậy, có lẽ bên ngoài đã biết tin rồi. Làm sao đi ra ngoài?
Ta không ở đây lâu được, nhiều nhất là 3 ngày nữa ta phải ra ngoài rồi.
Sau khi đi ra ngoài, nếu người bên vùng cấm không cách nào chịu được kết quả như vậy, mà không có tuyệt đỉnh đến hỗ trợ, chỉ sợ sẽ gặp phải phiền phức không nhỏ."
Phương Bình gật gật đầu, lúc này, Lý Dật Minh ở bên cạnh mở miệng nói: "Hay là để ta đi ra ngoài trước đi, ta là cháu của Minh Vương, cũng không phải người chủ đạo gây ra bạo loạn lần này. Ta ra ngoài, bọn họ sẽ không liều lĩnh giết ta đâu.
Nếu giết ta, nghĩa là bọn họ quyết định muốn khai mào trận chiến tuyệt đỉnh.
Nếu như không có ý định đó, chắc chắn sẽ không ra tay với ta ở ngay bên ngoài Vương Chiến Chi Địa. Làm như vậy, mặc kệ là ông nội hay là tuyệt khác đều sẽ không chấp nhận, cũng sẽ không cho phép.
Ta ra ngoài tìm hiểu tình hình một chút, sau đó sẽ vào lại thông báo kết quả cho các ngươi..."
Lý Dật Minh nói như vậy, Tưởng Hạo còn chưa mở miệng, Phương Bình đã ho nhẹ nói: "Ừm... Ngươi đi ra cũng nguy hiểm lắm..."
"Không sao đâu."
Lý Dật Minh không tỏ ý kiến, nếu thật sự đã quyết định trở mặt, vậy trốn trong đây bao lâu thì sớm muộn cũng phải ra ngoài.
Nếu không có ý trở mặt, hắn ra ngoài sẽ không gặp sự cố gì.
Khóe miệng Phương Bình giật giật, không lên tiếng, không phải sợ ngươi xảy ra chuyện, quan trọng là, ngươi đi ra ngoài, thân phận của ta sẽ bại lộ. Nếu người bên ngoài biết người gây ra chuyện này không phải là Tưởng Siêu... Ta sẽ rơi vào nguy hiểm!
Hắn còn chưa mở miệng, Tưởng Siêu đã dặn dò: "Dật Minh, ngươi ra ngoài cũng được, ta thấy cũng không nguy hiểm lắm. Nhưng ra ngoài, ngươi đừng nói chuyện của Phương Bình, tốt nhất là gọi lão tổ tới cứu ta... Nếu không, Phương Bình giết nhiều người như vậy, sẽ gặp phiền toái lớn."
Tưởng mập cũng không ngốc, tính đến lúc này, Phương Bình đã tiêu diệt vô số võ giả địa quật, cấp chín không thể bảo toàn tính mạng cho hắn.
Phương Bình cũng không có bối cảnh gì, Trương Đào không phải cha hắn, sao có thể vì hắn mà không tiếc tất cả.
Tốt xấu gì mình cũng có lão tổ tuyệt đỉnh, Phương Bình cũng vì mình nên sau đó mới bật chế độ tàn sát, chấp hết...
Khụ khụ, tuy là trước đó cũng đã tàn sát, nhưng chẳng phải cũng vẫn chừa lại một nhóm người cho Yêu Thực vương đình đó sao?
Lý Dật Minh nghe hắn nói như vậy, cũng hiểu ý hắn, cười nói: "Yên tâm, ta biết nên làm như thế nào."
Phương Bình cũng thở phào nhẹ nhõm, vậy thì tốt.
Dù có phải bại lộ thân phận, tốt nhất nên là sau khi ra khỏi Vương Chiến Chi Địa, không, tốt nhất là sau khi ra khỏi địa quật, hoặc là bên ngoài có tuyệt đỉnh tiếp ứng.
Nếu không, đúng là hơi phiền toái.
Phương Bình từng cân nhắc xem mình có cần đi ra bằng lối vào hay không.
Những nơi khác của Vương Chiến Chi Địa cũng có kết giới mỏng, nói không chừng còn có thể rời đi bằng nhiều đường khác, dù có phải lang thang ở vùng cấm, cũng tốt hơn bị chặn đánh ở ngay lối ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận