Toàn Cầu Cao Võ

Chương 558: Hiện trạng hội võ đạo

Trương Ngữ than nhẹ một tiếng, vua nào triều thần nấy, một mình Chu Nghiên kiêm mấy chức, từng… có tin đồn quan hệ mờ ám với Trương Ngữ, lúc này xin từ chức, cũng không phải là dỗi hờn gì, dù sao cũng tốt hơn để Phương Bình đá văng ra.
Phương Bình thấy cô ấy kiên quyết như vậy, cũng biết thời thế, trực tiếp quay sang chúc phúc.
Trương Ngữ không quản chuyện này, lại nói: "Văn phòng chủ yếu phụ trách các công việc thường ngày của hội võ đạo, bao gồm xây dựng hội đoàn, mở các cuộc họp thông thường…
Bộ ngoại giao phụ trách chuyện đối ngoại của hội võ đạo, ví dụ như sắp xếp một số trận đấu, sắp xếp vài trận luận bàn, giao lưu giữa các sinh viên, và liên hệ một số học viên đã tốt nghiệp Ma Võ, cung cấp cơ hội thực tập cho học viên…
Phòng chiêu sinh anh không cần phải nói nhiều. Phòng tài vụ chủ yếu phụ trách kinh doanh một số sản nghiệp của Ma Võ, thực ra nhà trường cũng có phòng ban phụ trách, chúng ta chủ yếu chỉ hỗ trợ bọn họ quản lý thôi, ngoài ra còn phân phát một chút phúc lợi cho hội viên hội võ đạo.
Bộ kỷ luật phụ trách chỉnh đốn và điều hòa bầu không khí của nhà trường, bao gồm sắp xếp tuần tra hằng ngày, quản lý vấn đề trị an, đều là trách nhiệm của bộ kỷ luật.
Bộ nội vụ..."
Nói đến bộ nội vụ, Trương Ngữ suy nghĩ một chút mới nói: "Bộ nội vụ thực ra chỉ là một cách xưng hô, thực ra nên gọi là bộ nội vụ địa quật.
Nhân viên của bộ nội vụ rất ít, anh và mấy vị hội phó đều là thành viên của bộ nội vụ.
Thông báo một số nhiệm vụ địa quật, dẫn người mới vào địa quật… Cậu cũng có xem như đây là một phòng ban vũ lực của hội võ đạo."
Phương Bình hiểu rõ, dò hỏi: "Đều là võ giả cấp bốn?"
"Cũng không phải, cấp ba cao kỳ có thể xin gia nhập, có đôi khi nhận được nhiệm vụ đoàn đội, có thể kêu gọi cường giả học viên trong toàn trường cùng hành động."
Trương Ngữ nói hết, hơi do dự, nhưng vẫn nói: "Hội võ đạo cần bộ nội vụ, hội trưởng có thể cưỡng chế thành viên tham gia một số hành động, nhiệm vụ, đương nhiên phải được phần lớn mọi người đồng ý. Phương Bình, cậu tiếp nhận hội võ đạo, anh hy vọng cậu đừng có ý nghĩ muốn để mọi người đi chịu chết."
Phương Bình nghe vậy cười nói: "Anh Trương quá lo xa rồi, tôi không phải loại người như vậy."
"Như vậy là tốt nhất, dù sao mục đích cuối cùng của mọi người đều là giải quyết vấn đề địa quật."
Giới thiệu sơ qua hội võ đạo, Trương Ngữ dẫn Phương Bình lên lầu tham quan.
Trên đường đi, gặp phải một số thành viên hội võ đạo, mấy người nhìn thấy bọn họ đều im lặng, ánh mắt phức tạp nhìn bọn họ bàn giao.
...
Đến khi đến văn phòng hội trưởng, Phương Bình không khỏi cảm thán một tiếng, nhiều tiền lắm của!
Gọi là văn phòng, nhưng văn phòng này lại lớn một cách không ngờ.
Khu làm việc, khu tiếp khách, phòng ngủ, phòng luyện công, nhà vệ sinh, không thiếu gì cả, hơn nữa diện tích cũng rất lớn.
Trương Ngữ hiển nhiên cũng thường thường ở lại nơi này, đồ dùng hàng ngày không thiếu gì cả.
Văn phòng được dọn dẹp rất sạch sẽ, nhìn gương mặt không nỡ của Chu Nghiên, Phương Bình nghi ngờ, có lẽ nơi đây do bà chị này giúp dọn dẹp. Trương Ngữ là đàn ông con trai, lại là võ giả, làm gì có nhiều thời gian rảnh để dọn dẹp nơi này.
Ở văn phòng đơn giản nhìn một vòng, Trương Ngữ tiếp tục dẫn Phương Bình đi tham quan hội võ đạo.
Hội võ đạo thật sự rất lớn!
Nơi này không phải là một tòa nhà đơn độc, mà là một quần thể kiến trúc.
Bao gồm khu võ đài, phòng luyện công, khu vực làm việc,...
Chỉ đi dạo qua một vòng, Phương Bình cũng tốn không ít thời gian, nghiêm ngặt mà nói, văn phòng của hội Bình Viên cũng thuộc địa bàn quản lý của hội võ đạo.
Tham quan xong nơi này, Chu Nghiên lại giao cho Phương Bình vài tập hồ sơ.
Hồ sơ khá đơn giản, tổng cộng có ba phần.
Tập hồ sơ thứ nhất, danh sách thành viên hội võ đạo. Bây giờ hội võ đạo có tổng cộng 215 người, tính cả Phương Bình và Trương Ngữ.
9 người cấp bốn, 51 người cấp ba, còn lại đều là cấp hai.
Ở thời kỳ mạnh mẽ nhất, học viên cấp ba của hội võ đạo có hơn trăm người.
Hồ sơ thứ hai, bảng báo cáo tài chính của hội võ đạo.
50 triệu tiền mặt, một số thuốc tồn, một lượng binh khí, cộng với 5000 điểm thưởng.
Hồ sơ thứ ba, danh sách cựu hội viên.
Hội võ đạo hầu như trưởng thành và phát triển cùng Ma Võ, trải qua 60 năm mưa gió, vô số hội viên, đều là học viên tốt nghiệp Ma Võ loại ưu.
Bảng danh sách này cũng quan trọng nhất.
Trương Ngữ trầm giọng, nghiêm túc nói: "Làm thành viên hội võ đạo, sau khi tốt nghiệp cũng vẫn là thành viên của hội võ đạo!
Hội võ đạo và lãnh đạo trường đồng trị, đồng quản lý trường học, cũng không phải là lời nói suông.
Một khi hội võ đạo gặp chuyện, ví dụ như: Lãnh đạo nhà trường tham ô, cắt xén phúc lợi của hội võ đạo, giảm quyền hành của hội võ đạo, kết tội lãnh đạo trường…
Lúc này, chúng ta có thể triệu tập cựu thành viên trở về, cùng nhau biểu quyết, tạo áp lực cho nhà trường và Bộ giáo dục!
Đây cũng là một át chủ bài để chúng ta ngang hàng với lãnh đạo cấp cao của trường học.
Nếu không, chúng ta chỉ là một đám học viên cấp ba cấp bốn, dựa vào cái gì lại được ngang hàng với các cường giả Tông sư kia?
Đương nhiên, mục đích không phải giành quyền, vẫn hy vọng nhà trường có thể làm càng tốt hơn, giành thêm nhiều phúc lợi cho học viên.
Hội võ đạo Ma Võ thành lập nhiều năm như vậy, thành viên hội võ đạo cũng là học viên của nhà trường, trong lòng bọn họ có nhà trường, cũng có hội võ đạo, chỉ cần hợp tình hợp lý, chứng cứ xác thực, chúng ta thậm chí có thể… bầu lại lãnh đạo trường!"
Phương Bình nghe vậy cầm lấy danh sách, liếc mắt nhìn, đồng tử thu nhỏ lại!
"12 vị Tông sư!"
Trương Ngữ trầm giọng nói: "Không phải trường hợp bất đắc dĩ, đừng triệu tập những cựu thành viên này về, cậu phải biết, dù sao bọn họ cũng đã tốt nghiệp rồi. Một số người nhập ngũ, một số người vào cơ quan hành chính của chính phủ, một số tự mình kinh doanh…
Chúng ta gửi thư triệu tập, những người này sẽ trở về, nhưng một khi trở về, cũng sẽ xuất hiện một vài chuyện ngoài ý muốn.
Tỷ như, đoạt quyền!"
Trương Ngữ lại lần nữa trầm giọng: "Ma Võ không phải là trường đại học bình thường, Ma Võ có cổ phần ở công ty dược phẩm, công ty chế tạo binh khí, bao gồm cả một số phòng nghiên cứu cấp cao, chúng ta còn có xưởng sản xuất dược phẩm và binh khí riêng.
Ngoài ra, còn có lớp dạy võ đạo, Khí Huyết Trì, phòng năng lượng, và phòng chiến pháp công khai và không công khai với bên ngoài.
Bao gồm một ít tình báo, tình báo về địa quật.
Địa quật là kẻ địch chung của chúng ta, nhưng có lúc, mọi người cũng sẽ giữ một vài bí mật cho riêng mình, ví như một số vị trí của mỏ năng lượng, một số vị trí rèn luyện phù hợp cho nhân loại ở địa quật,..."
Phương Bình khẽ gật đầu, xem như tổng thể cũng biết sơ sơ tình hình.
Suy nghĩ một chút, Phương Bình hỏi: "Vậy phúc lợi của hội trưởng thế nào?"
Trương Ngữ không nói gì, Chu Nghiên hơi nhíu mày, nhưng vẫn nói: "Làm hội trưởng hội võ đạo, mỗi tháng cậu có thể lĩnh 100 điểm thưởng."
"Ít như vậy?"
Chu Nghiên bất mãn nói: "Không ít đâu! Trường học mỗi tháng sẽ chuyển cho hội võ đạo 20 triệu tiền mặt và 2000 điểm thưởng, tổng cộng 80 triệu, mỗi năm đạt mức một tỷ.
Nhưng hội võ đạo cũng phải duy trì chi tiêu hằng ngày, bao gồm chi phí tổ chức thi đấu giao lưu, hoạt động thi đấu, và phân phát phúc lợi cho hội viên.
Còn nữa, một số hội viên chết trận… chúng ta cũng phải hỗ trợ phụ cấp cho người nhà của họ, trường học sẽ chi ra một phần, nhưng hội võ đạo cũng sẽ tăng thêm một phần ngoài ngân sách.
Bây giờ, hội võ đạo còn 50 triệu tiền mặt, một ít dược phẩm, bao gồm 5000 điểm thưởng đều do hội trưởng tiết kiệm mà có, chính cậu ấy đều không..."
"Khụ, Phương Bình, nếu cậu muốn nhận nhiều một chút, vậy thì tìm nhà trường thương lượng, cái này chỉ có thể xem bản lĩnh của cậu rồi."
Trương Ngữ ngắt lời Chu Nghiên, Phương Bình cũng không thèm để ý thái độ của chị ta, cười nói: "Nói như vậy, hiện tại, tài chính hiện có được ghi trong sổ sách đều là tiết kiệm mà được sao?
Anh Trương à, không phải tôi cố ý trêu chọc anh, tôi cảm thấy, giảm chi không bằng tăng thu.
Nếu tôi đoán không sai, lúc anh tiếp nhận hội võ đạo, hội trưởng khóa trước hẳn là không để lại gì cho anh phải không?"
Trương Ngữ không nói gì, Chu Nghiên oán giận nói: "Lúc hội trưởng tiếp nhận, hội võ đạo nghèo rớt mồng tơi, cái gì cũng không có!"
Phương Bình cười cười, gật đầu nói: "Hẳn là nên như vậy."
Trương Ngữ cũng không bối rối với những chuyện này, mà hỏi: "Đảm nhiệm vị trí hội trưởng, kế tiếp cậu có suy nghĩ và kế hoạch gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận