Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2435: Kiểm Kê Thu Hoạch

Thiên ngoại thiên, cũng loạn không kém. Đế Tôn toàn bộ biến mất, phần lớn Chân Thần cũng rời đi, nơi có Chân Thần tọa trấn thì còn đỡ, nơi không có Chân Thần tọa trấn, lúc này, lòng người bàng hoàng. Tiên đảo hải ngoại thì càng nghiêm trọng! Chân Thần biến mất, Cấm Kỵ Hải bỗng xuất hiện lượng lớn yêu tộc cấp chín, thậm chí chúng còn bắt đầu tụ tập, có vẻ muốn tấn công 33 tiên đảo hải ngoại, cướp lấy bảo vật và tài nguyên tu luyện. Trước đây, cấp Đế tọa trấn, yêu tộc trong Cấm Kỵ Hải không dám lộn xộn. Nhưng hiện tại, không còn hạn chế, Cấm Kỵ Hải thì lại quá lớn! Lớn vô biên vô hạn! Những yêu tộc này bắt đầu tụ tập, không những như vậy, thậm chí có yêu tộc cấp Chân Thần vì không kịp tiến vào Thiên Phần nên lúc này cũng bắt đầu di chuyển về phía 33 tiên đảo hải ngoại. Tại cấm địa của yêu tộc và khu vực Ngự Hải Sơn, cũng có một lượng lớn yêu tộc tập hợp, không biết mục đích của chúng là gì. Nhất thời, các nơi đều bấp bênh, cục xúc bất an. Ngược lại, nhân loại an ổn hơn nhiều. Đây chính là kế hoạch của nhân loại, trước khi đi, nhóm người Trương Đào cũng đã an bài đâu vào đấy. Thế nên, khi nhóm người Phương Bình trở về, khi nhóm người Lý Trường Sinh trở về, Trái Đất dần bình ổn, hỗn loạn được giảm đến mức thấp nhất. Tất cả đều phát triển theo hướng có lợi cho nhân loại.
Tất cả những thứ này, cũng nằm trong dự liệu của Phương Bình. Nhân loại vốn không hiểu rõ tam giới, võ giả làm chủ thế giới cũng chỉ là chuyện xảy ra mấy năm gần đây. Trước kia, khi chưa có tuyệt đỉnh, không như những nơi khác, Chân Thần, Đế Tôn là trời.
Ở thế giới loài người, rất nhiều người không biết chuyện. Mấy vị tuyệt đỉnh mà bọn họ quen thuộc e là chỉ có ba vị Bộ trưởng của ba bộ.
Trong đó, Lý Chấn rất ít khi xuất hiện. Người quen thuộc nhất là Trương Đào. Cho nên, khi nhóm người Trương Đào biến mất, sức ảnh hưởng không lớn bằng chuyện nhóm Chân Vương địa quật biến mất. Điều này cũng khiến rối loạn của nhân loại giảm đến mức thấp nhất.
Tại phủ đề đốc Thụy An, Phương Bình chiếm toàn bộ phòng tu luyện của chủ đề Đốc, không ai cảm thấy điều này không ổn.
1 phòng tu luyện, Phương Bình đang kiểm kê thu hoạch. Lần này, hắn có thu hoạch không nhỏ. Điểm tài phú trước đó tiêu hao gần như sạch sẽ, nhưng sau đó kiếm lại được 10 tỉ điểm. Dù nhận lấy hai thanh thần khí giúp tăng khá nhiều điểm tài phú, nhưng vì chém giết Mệnh Vương, hắn cũng đã tiêu hao rất nhiều. Ngoại trừ thần khí, lần vào địa quật này, Phương Bình thu hoạch hơn 6 tỷ điểm tài phú! Đồng nghĩa với lượng tài nguyên có giá trị ít nhất là 60 ngàn tỉ!
"Nhẫn chứa đồ, tổng cộng 22 chiếc, 6 chiếc từ Chân Thần, 16 chiếc là của cấp chín giết trong Vương Chiến Chi Địa"
Khi Phương Bình lấy ra 22 chiếc nhẫn chứa đồ, nhóm người bên cạnh đều chờ mong. Nhóm người lão Vương thực ra không thiếu thứ này, với thực lực hiện tại của bọn họ, có vài loại thiên tài địa bảo không giúp được bọn họ. Nhưng nhân loại cần những thứ này! Phương Bình không vội vã kiểm tra đồ vật, suy nghĩ một chút, hắn nói: “Hiện tại có thu hoạch nhiều hơn nữa... ta cũng cảm thấy ít! Bởi vì lần này phải đưa cho nhiều người, phải cho sáu thánh địa, cho các quốc gia thế giới đã tham chiến! Chúng ta chỉ có thể giữ lại một ít đồ vật cần dùng gấp.”
Tuyệt đỉnh rời đi... Phương Bình khổ tâm phát hiện mình phải thay tuyệt đỉnh nuôi rất nhiều thế lực. Không thể không nuôi! Trước đây đi, sáu thánh địa có liên quan gì đến hắn đâu? Nhưng lần này, tuyệt đỉnh của sáu thánh địa tử thương nặng nề, cấp chín của bọn họ cũng dũng mãnh chiến đấu, tử vong cũng nhiều. Dưới tình huống này, Phương Bình không thể không chăm sóc.
"Miếu Quả ta đã dùng mất rồi, hiện tại, chuyện cấp bách là tìm cách thức tỉnh mấy vị cấp chín đang ngủ say.”
Phương Bình lại cười khổ, Vương Khánh Hải, Trịnh Đào, Nam Vân Bình... Ba người này hiện tại còn đang ngủ say chữa thương. Nếu còn không tỉnh, đại chiến bạo phát, có lẽ mấy người này khỏi cần phải tỉnh nữa, không thì lúc tỉnh lại, thế giới đã hòa bình rồi. Mấy người bật cười, Lý Hàn Tùng cười ha hả nói: “Hay là để bọn họ ngủ tiếp đi, lần sau tỉnh lại, thế giới hòa bình rồi!
"Vẫn nên đánh thức thì hơn, cấp chín lần này tử trận rất nhiều, chúng ta vẫn còn hy vọng trong số bọn họ xuất hiện một tuyệt đỉnh đó.”
Bất kỳ một vị cấp chín nào cũng đều có hy vọng thành tuyệt đỉnh.
Ba vị cấp chín ngủ say, biết đâu có ai đó có thể trở thành tuyệt đỉnh? Phương Bình sao có thể từ bỏ họ. Không quản thêm chuyện này nữa, Phương Bình bắt đầu kiểm kê chiến lợi phẩm. Trong số chiến lợi phẩm, thứ nhiều nhất là đá năng lượng, dịch năng lượng, tinh hoa sinh mệnh. Đá năng lượng chủ yếu là từ mỏ khoáng mà Phương Bình cướp được, cường giả không mấy ai mang theo bên người, Chân Vương gần như không mang theo, ngược lại, tinh hoa sinh mệnh và dịch năng lượng thì có một ít.
"Đá năng lượng... 5 tấn, trị giá 3 ngàn tỷ!"
5 tấn, Phương Bình nói ra nghe thật dễ dàng, nghe như thể nó không nhiều vậy.
"Dịch năng lượng, đều là nồng độ thấp, gấp 5 lần dịch năng lượng hóa lỏng thông thường, một tấn, trị giá cũng 3 ngàn tỷ".
"Tinh hoa sinh mệnh, có lẽ khoảng 2000 cân, một cân 2.5 tỷ, trị giá 5 ngàn tỷ."
“Nhẫn chứa đồ, 22 chiếc, tổng không gian khoảng 500 mét vuông, e là không thấp hơn 20 ngàn tỷ..”
Hắn vừa nói xong, Lý Hàn Tùng thì thầm: “Nhẫn chứa đồ đắt như vậy?"
Phương Bình cười nói: “Đương nhiên là đắt rồi. Ngươi đừng cho rằng hiện tại nhân loại đã nghiên cứu phát minh ra nhẫn không gian thì hay. Muốn ổn định không gian rất khó, một chiếc nhẫn không gian đều rất nhỏ, 1 mét vuông xem như là lớn vô cùng rồi. Bình thường chỉ làm được nửa mét vuông, vì vậy, giá trị của nó rất cao...”
Nhân loại đã nghiên cứu phát minh ra nhẫn không gian. Nhưng cần cường giả cắt chém không gian, không những vậy, còn cần cường giả gia cố không gian, tạo thành không gian tương tự như chiến trường không gian. Chi phí cực kỳ đắt đỏ! Cho nên hiện tại chưa đến lúc phổ cập nhẫn chứa đồ. Hoa Quốc từng đưa tặng vài chiếc nhẫn không gian cho vài võ giả cấp chín sử dụng, nhưng đều là sản phẩm thí nghiệm. Phương Bình trước đây từng nhận một chiếc nhẫn không gian, chỉ có một mét vuông mà giá trị lên đến 50 tỷ. Ngay cả hệ thống cũng tính như vậy, hiển nhiên, chiếc nhẫn chứa đồ này trị giá ít nhất là như vậy. Chỉ riêng mấy thứ này đã vượt qua 30 ngàn tỷ. Nói cách khác, những vật khác, e là giá trị cũng tương đương con Số này. Lần này, Phương Bình không phát hiện thứ gì tương tự như quả Bách Thối. Tử trận đều là cấp tám, mà cấp tám gần như không có nhẫn chứa đồ, 16 chiếc nhẫn chứa đồ là từ thi thể cường giả cấp chín, 6 chiếc là của cường giả Chân Vương, nên làm gì có bảo vật cho võ giả sơ trung cấp.
"9 thanh thần binh cấp chín! Cái này cũng không tệ, có một vài thần binh do Chân Vương để lại..."
Phương Bình đếm một hồi, hơi hơi hài lòng. Hiện tại, nhân loại rất thiếu thần kinh. 9 thanh, không ít. Lão Lý phá của, lần này, Phương Bình cho ông hai thanh kiếm, rốt cuộc ông ấy tự bạo hết, uổng công Phương Bình còn tưởng rằng lần này ít nhất có thể giữ lại một thanh. Lần này, không chỉ có một hai vị cường giả mất đi thần binh, nên 9 thanh thực ra không đủ.
"Lão Lý... Ta thấy mình nên chuẩn bị một thanh thần binh cấp tuyệt đỉnh cho ông ấy!"
Phương Bình khẽ lắc đầu, tiếp tục kiểm tra.
"Có không ít quả năng lượng, đa phần đều là quả của yêu thực cấp chín, Ồ, có quả của yêu thực tuyệt đỉnh..."
Nói đến đây, Phương Bình sửng sốt: "Lần này không thấy Thiên Du!"
Mọi người nhìn hắn. Phương Bình cau mày nói: “Thiên Du từ đầu tới cuối không hề xuất hiện, lần này nó không tới tham chiến ư? Mà cũng phải, nó cắm rễ trong hoàng thành Thiên Thực, nó đi rồi, hệ thống phòng ngự của hoàng thành Thiên Thực sẽ tan vỡ, sở dĩ nó căn bản không tới"
Yêu thực không thể nào so được với yêu thú, Huyện Long của Thiên Mệnh vương đình đã đến tham chiến. Mấy lần muốn giết Phương Bình nhưng đều bị người chặn lại, cuối cùng đi vào Thiên Phần.
Nhưng Thiên Du thì chưa từng xuất hiện.
"Nói như vậy, Thiên Thực vương đình hiện có ít nhất hai vị Chân Vương, Thiên Du và Hòe Vương, nhưng Thiên Du thuộc về Thủ Hộ vương đình, hiện tại không biết nó trở về Thủ Hộ vương đình, hay vẫn tiếp tục lưu tại Thiên Thực vương đình.”
Phương Bình nhanh chóng bỏ qua chuyện này, dù sao mỗi nơi đều có vài Chân Vương lưu lại, cũng không có gì kỳ quái. Bình Sơn Vương, và con yêu thú hổ kia đều còn sống sót.
Bạn cần đăng nhập để bình luận