Toàn Cầu Cao Võ

Chương 572: Đo lực lượng tinh thần (2)

Phương Bình nghe vậy vội vàng nói: "Vậy sao em không có cảm giác gì hết vậy?"
Phương Bình nhớ trước đó Trương Định Nam nói cậu tinh khí thần hợp nhất.
Lữ Phượng Nhu buồn cười nói: "Em? Em còn lâu lắm. Em còn chưa đóng kín cửa tam tiêu, chưa được xem là hợp nhất. Hiện tại theo nghĩa đen, nghĩa là tinh khí thần của em đạt đến giai đoạn đỉnh cấp, nhưng nếu em vẫn có thể tiếp tục duy trì như thế, đến đỉnh cấp sáu, quá trình dung hợp sẽ rất thuận lợi.
Ít nhất, sẽ thuận lợi hơn tôi nhiều.
Đương nhiên, muốn cả hành trình vô địch, đẩy sự tự tin của mình lên đỉnh cao nhất cũng không dễ như vậy."
Phương Bình lập tức cười nói: "Vậy nhất định định em sẽ làm được, không thành vấn đề."
Lữ Phượng Nhu cười cười, cũng không nói thêm nữa, dù sao mọi người còn lâu mới đến được cảnh giới Tông sư.
"Đều đừng lo lắng, thử một chút, ai đến thử đầu tiên nào?"
"Em!"
Lương Hoa Bảo là người đầu tiên xung phong, Lữ Phượng Nhu cũng không do dự, trực tiếp đội mũ giáp lên đầu cậu ta, nói: "Tập trung tinh thần, trong đầu mô phỏng lại chiến kỹ mạnh nhất của em, nghĩ đến tuyệt chiêu và uy lực mà em có thể đánh ra trong chớp mắt!"
Sắc mặt Lương Hoa Bảo trở nên nghiêm túc, nhắm mắt bắt đầu nghĩ đến bạo phát uy lực chiến kỹ.
Phương Bình thấy cậu ta nhăn nhó như bị táo bón, kìm nén suy nghĩ của mình, cảm thấy hơi buồn cười.
Trên mũ giáp có một cái màn hình, đang không ngừng gợn sóng, phía trên cũng có một loạt con số cũng không ổn định, còn đang nhảy loạn xạ.
Lữ Phượng Nhu nhìn một hồi, khẽ lắc đầu.
Rất nhanh, Lương Hoa Bảo mở mắt ra, thở một hơi nói: "Cô ơi, vậy là được rồi sao?"
"Ừm."
Lữ Phượng Nhu liếc mắt nhìn mũ giáp, mở miệng nói: "285 hz."
Lương Hoa Bảo hiếu kỳ nói: "Là cao hay thấp ạ? Tiêu chuẩn của Tông sư là 1000 hz, em mới cấp ba, nhiêu đó hẳn là rất cao phải không ạ?"
Lữ Phượng Nhu bỗng nhiên hiểu rõ vì sao phòng nghiên cứu lại không muốn mở rộng sản xuất rồi.
Thứ nhất, chi phí quá cao, nhưng đây không phải là nguyên nhân chính. Dụng cụ đo khí huyết lúc vừa mới ra mắt chi phí cũng rất cao, sau này kỹ thuật thành thục, đương nhiên giá thành sẽ hạ xuống.
Thứ hai, e là sợ kết quả khiến người tuyệt vọng.
Lực lượng tinh thần hiện nay không hề có phương thức tu luyện nào, bao gồm cả Tông sư, tu luyện thực ra cũng chủ yếu tu khí huyết, sau đó dùng khí huyết mạnh mẽ tác động lực lượng tinh thần.
Mà võ giả chưa đạt đến mức tinh khí thần hợp nhất thì không làm được điều này.
Điều này cũng có nghĩa, võ giả trước khi đến đỉnh cấp sáu, chỉ có thể dựa vào việc thăng cấp, khiến bản thân mạnh mẽ hơn để tăng cường lực lượng tinh thần của mình.
Bao gồm khí thế vô địch, khí thế sát phạt.
Có lẽ, còn bao gồm một loại khí thế mang tên địa vị. Trước đó, Phương Bình đã thảo luận với Hoàng Cảnh, kinh doanh hoặc theo chính trị, có thể tăng cường xác suất đột phá lên Tông sư.
Mà đây cũng có thể là một loại tích lũy khí thế.
Đương nhiên, điểm này hiện nay vẫn chưa được chứng thực.
Trong lòng nghĩ những điều này, Lữ Phượng Nhu cười nói: "Cũng được, không quá cao, nhưng cũng không quá thấp. Hoa Bảo, sau này chú trọng bồi dưỡng khí thế của mình, dũng cảm xông pha hoặc mạnh mẽ quyết đoán, võ giả như vậy, lực lượng tinh thần sẽ cao hơn một chút."
Lời này vừa nói ra, mọi người lập tức nhìn về phía Phương Bình.
Sắc mặt Phương Bình liền biến thành màu đen: "Nhìn em làm gì, em mạnh mẽ quyết đoán, cũng dũng mãnh vô địch, lực lượng tinh thần mới cao được vậy.
Chỉ là ngày thường không muốn thể hiện thôi mà.
Nếu không như thế, ở địa quật, em có thể giết cường giả cấp năm sao?
Đối mặt cấp sáu, em cũng lù lù không sợ, điểm này, mọi người nên học tập Phương Bình em…"
Lữ Phượng Nhu bật cười, cũng chẳng nói gì cậu, tiếp tục đo cho những người khác.
Ban đầu, Lương Hoa Bảo còn nghĩ lực lượng tinh thần của mình rất cao.
Rất nhanh, cậu ta biết, Lữ Phượng Nhu đang an ủi cậu thôi.
Lương Hoa Bảo là võ giả cấp ba cao kỳ, Lương Phong Hoa mạnh hơn, võ giả cấp bốn, lực lượng tinh thần 380 hz, điều này không có gì bất ngờ.
Mà Diệp Kình là võ giả đỉnh cấp ba, lại cao đến 350 hz, phải biết, chênh lệch giữa hai người cũng không lớn.
Lưu Mộng Dao vừa mới bước vào cấp ba cao kỳ cũng có lực lượng tinh thần 300 hz!
Lần này, Lương Hoa Bảo tuyệt vọng rồi.
Triệu Tuyết Mai, 295 hz!
Trần Vân Hi, lại cũng 300 hz!
Hai người này mới là cấp ba sơ kỳ mà thôi.
Lần này, Lương Hoa Bảo hoàn toàn bị đả kích rồi, cậu ta bi phẫn nói: "Mình còn không bằng cả phụ nữ sao?"
Mấy nữ sinh đều một mặt bất thiện.
Lữ Phượng Nhu cũng liếc cậu một cái, bây giờ sinh viên Ma Võ sao ngày càng có nhiều đứa thích tìm đường chết thế nhỉ?
Thằng nhóc này, quên giáo viên của chính là nam hay nữ rồi sao?
Không để ý tới cậu ta nữa, Lữ Phượng Nhu trầm ngâm nói: "Tôi đoán, võ giả tôi cốt mấy lần cũng có thể ảnh hưởng đến sức mạnh lực lượng tinh thần… Sau đó tôi se thống kê lại, xem những Tông sư kia có bao nhiêu người là võ giả hai lần tôi cốt."
Số liệu này không khó thống kê, một khi được chứng thực, vậy sau này mọi người có thể tranh thủ tiến hành tôi cốt nhiều lần khi còn là phi võ giả.
Trần Vân Hi hai lần tôi cốt, thậm chí là gần ba lần tôi cốt, theo Lữ Phượng Nhu thấy, ý chí của em ấy không cao bằng Triệu Tuyết Mai.
Nhưng lực lượng tinh thần của Trần Vân Hi lại mạnh hơn Triệu Tuyết Mai, rõ là điều không nên rồi.
"Phương Bình, em thử xem."
Phương Bình cười một tiếng, khiêm tốn nói: "Cô à, em khỏi đo đi, mọi người đều ở đây."
"Nói nhảm ít thôi, bảo em tới đo thì tới đo thử xem!
Phương Bình than nhẹ một tiếng, nhìn về phía mọi người nói: "Mọi người đừng xem kết quả của em, sẽ tuyệt vọng đấy."
Mấy người đều không lên tiếng, nhìn cậu tiếp tục diễn!
Rất nhanh đã có kết quả rồi.
Phương Bình đã có thể phóng lực lượng tinh thần ra ngoài, cũng không cần tưởng tượng cái gì, trực tiếp phóng lực lượng tinh thần ra là được.
"699 hz!"
Lần này, Lữ Phượng Nhu cũng im bặt luôn rồi.
Ánh mắt bà nhìn Phương Bình vô cùng nóng bỏng, liên tục nhìn chằm chằm vào đầu của cậu, sắc mặt Phương Bình biến đổi bất định, mình không nên quá giỏi như vậy!
Lão Lữ lại có ý đồ với cái đầu của cậu rồi?
"Rất tốt, có lẽ... Em thật sự có thể nhanh chóng bước vào cảnh giới Tông sư!"
Lữ Phượng Nhu khen một câu, híp mắt cười nói: "Phương Bình, tu luyện cho tốt, nếu tôi trở thành Tông sư thì thôi.
Nếu không thành Tông sư được…"
Gương mặt của Phương Bình héo lại, nhìn già như trái cà héo, lời này… thâm!
Không Nhìn Lữ Phượng Nhu nữa, Phương Bình nhìn chằm chằm vào mũ giáp, món đồ này có thể mượn về đo cho Phương Viên.
Con bé kia không biết lực lượng tinh thần có được 100 hz không nữa, cảm thấy con bé này tư chất kém vô cùng, nhát như chuột, rất sợ chết, lại xem của nặng hơn người…
"Ý chí quá yếu, lực lượng tinh thần cũng yếu, con đường võ đạo sẽ khó khăn!"
Trong lòng mặc niệm cho em gái mấy câu, thôi quên đi, anh hai nó trở nên mạnh mẽ một chút, để con bé cứ yếu như vậy cũng được.
Cũng trong lúc đó.
Dương Thành.
Trường Nhất Trung Dương Thành, tại lầu hai nhà thi đấu.
Phương Viên cảm thấy cả người ngứa ngáy, không tự nhiên vặn vẹo thân thể một trận.
"Chị Viên Viên, trên người chị chảy máu rồi!"
"Trên mặt chị thật nhiều máu!"
"Trên quần áo cũng vậy!"
"Hu hu, chị Viên Viên, chị làm sao rồi?"
"..."
Các nữ sinh luống cuống tay chân, vội vội vàng vàng muốn chạy lên kiểm tra tình hình. Kết quả, vừa mới tới gần, Phương Viên theo bản năng đẩy bọn họ đi, một nữ sinh đến gần người bị đẩy ra xa mấy mét.
Phương Viên mơ hồ, mình không dùng sức mà, đẩy ra xa như vậy, đây có phải là ăn vạ trong truyền thuyết mà anh mình nói không?
Không lo lắng hỏi nhiều, thấy cô bạn bị mình đẩy ra không có chuyện gì, nghe tiếng mọi người rít gào, Phương Viên cũng theo bản năng sờ sờ gò má của mình, đưa tay lên nhìn, trên tay đều là máu đen.
Dù sao Phương Viên cũng đã luyện võ một năm trời, ngày thường gặp không ít chuyện như vậy, đây cũng không phải lần đầu cơ thể bài tiết máu đen.
Nhưng, máu me đầy mặt, cũng thật là lần đầu tiên!
Sau một khắc, hình như Phương Viên nghĩ đến điều gì, cũng cảm nhận được cảm giác tê dại trong thân thể truyền đến.
"Mình… đang tôi cốt?"
Có một ông anh là võ giả, tuy rằng số lần Phương Bình về nhà không nhiều, nhưng tu luyện võ đạo, chuyện gì cần nhắc nhở, cậu đều nhắc nhở rất kỹ.
Giai đoạn là phi võ giả, tình huống tôi cốt lần thứ nhất như thế nào, Phương Viên cũng đã nghe Phương Bình nói nhiều lần.
"Mình tôi cốt lần một rồi!"
Phương Viên mừng đến sắp khóc rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận