Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1261

Phương Bình: "...Không tin thì thử xem!"
"Ngươi..."
"Câm miệng!"
Cơ Dao ngắt lời thanh niên, nhìn Phương Bình, khẽ cười nói: "Tưởng Siêu, vương đình không có ý gây khó dễ cho võ giả phục sinh, bản cung đuổi theo cũng vì muốn đánh giết Phong Diệt Sinh..."
"Cút đi!"
Phương Bình bất thiện, cười lạnh nói: "Chiêu này từ lâu ông đây đã không còn dùng. Không ngờ bây giờ có người lại dùng chiêu này với ta! Lúc ta làm ngư ông đắc lợi, các ngươi còn ở nhà bú sữa đấy!
Hậu duệ của tuyệt đỉnh?
Cũng chỉ có vậy!
Cảnh cáo các ngươi lần cuối, các ngươi còn dám đi theo, ta giết các ngươi!"
Cơ Dao lạnh mặt ngay lập tức, nhàn nhạt nói: "Tưởng Siêu, ngươi đúng là rất mạnh, nhưng mạnh hơn nữa cũng chỉ là cấp chiến tướng..."
"Bớt nói nhảm đi, đủ để giết các ngươi là được! Có bản lĩnh thì đến giết ta, không đủ thực lực thì câm đi, võ mồm có ích gì!"
Phương Bình xì cười một tiếng, không tiếp tục để ý, ngự không rời đi!
Hắn vừa đi, nam tử hào hoa lập tức nổi giận, ánh mắt lóe lên sự hung hãn, cắn răng nói: "Hậu vệ Chiến Vương quả nhiên đều như nhau!"
Ai nấy đều phách lối, bá đạo như vậy!
Một lời không hợp lập tức ra tay, hoàn toàn không để ý đến đối phương có bao nhiêu người, liệu có liên thủ với Phong Diệt Sinh để đánh giết hắn.
Một bên, vị võ giả cấp bảy đỡ đao lúc nãy trịnh trọng nói: "Lực bộc phát của hắn tương đương ta, cùng lắm thì hơn một chút, chiến đấu trực diện, hắn không hẳn có thể làm gì ta... Nhưng..."
Mọi người liếc mắt nhìn nhau, sắc mặt nặng nề, có một võ giả cấp sáu có lực công kích của cấp bảy sơ kỳ trong Vương Chiến Chi địa không có gì là lạ. Nhưng quan trọng là, đó là một võ giả có thể khôi phục trong chớp mắt và luôn duy trì thực lực cấp bảy sơ kỳ, ngoài ra còn có một số thủ đoạn khác.
Võ giả như vậy thì nguy hiểm rồi.
Võ giả như vậy cũng không thể xem là võ giả cấp bảy.
Cơ Dao lạnh nhạt nói: "Muốn giết hắn, ít nhất cần 5 đến 6 vị cấp thống lĩnh. Tưởng Siêu rất giảo hoạt, một khi hắn tự bạo bất diệt thần, rất dễ dàng chạy trốn... Cho nên, muốn thuận lợi giết hắn, nhất định phải cần 6 vị võ giả cấp thống lĩnh!
3 người một nhóm, đủ để ngăn hắn tự bạo bất diệt thần.
3 người khác thành nhóm thứ hai, nhân lúc hắn tự bạo bất diệt thần, liên thủ đánh giết hắn!"
Giết một vị chiến tướng, cần 6 vị cấp bảy sơ kỳ! Nghe vậy, mọi người vừa ngây người, vừa kinh ngạc.
Cô gái mặc áo giáp bên cạnh nói: "Có lẽ cần hai vị cường giả thống lĩnh cao kỳ, một người có thể chống đỡ lực lượng tự bạo bất diệt thần của hắn, một người có thể nhanh chóng kết liễu hắn!"
"Không sai!"
Cơ Dao gật đầu, nói xong, ánh mắt hơi động, mở miệng nói: "Đi, đi đến chỗ kết giới! Báo Trùng, ngươi đi ra ngoài, bảo Báo Vân thần tướng phái người đến khu vực thống lĩnh, cho người bên đó vượt kết giới đến đây!"
"Điện hạ..."
"Nhanh đi!"
"Tuân mệnh!"
Trong đám người, một vị cường giả tinh huyết hợp nhất phóng lên trời, vội vàng chạy về.
Lần này, khu vực cấp sáu thật sự rối loạn!
Chờ người này rời đi, Cơ Dao nhìn đội ngũ của mình, nói: "Tất cả chuẩn thống lĩnh đi theo ta, những người khác đi tìm kiếm cơ duyên đột phá, rồi đến khu vực kết giới tập hợp!"
"Tuân lệnh!"
Rất nhiều người lập tức rời đi. Không bao lâu, chỉ còn lại một ít cường giả tinh huyết hợp nhất và một số yêu thú yêu thực.
Trong số yêu thú yêu thực này, một con Phượng Hoàng người lóng lánh ánh kim dùng lực lượng tinh thần trao đổi với Cơ Dao.
Gương mặt lạnh lẽo của Cơ Dao nở nụ cười, mở miệng nói: "Đa tạ Phượng thống lĩnh giúp đỡ, nếu Phượng thống lĩnh còn nhiệm vụ phải làm, vậy Cơ Dao không làm phiền mọi người nữa. Sau khi rời khỏi đây, cho ta gửi lời vấn an Phượng Vương."
Phượng Hoàng kêu lên một tiếng, giương cánh bay cao, không lâu sau, mấy con yêu thú yêu thực khác lập tức rời đi.
Đám yêu tộc vừa rời đi, cô gái mặc áo giáp thấp giọng nói: "Điện hạ, sao không giữ bọn nó ở lại."
Cơ Dao nhẹ giọng nói: "Nghe nói trước đó, yêu tộc đã phát hiện di tích thần tướng của yêu tộc thời Yêu Hoàng ở gần đây, Vạn Yêu vương đình đã đến đó, Phượng Tước có thể ở lại đến bây giờ, đã tốt lắm rồi."
Cô gái áo giáp gật đầu, không nói nữa.
Bên cạnh, thanh niên hào hoa kia nhìn hướng Phượng Hoàng rời đi, mở miệng nói: "Phượng Tước đã rèn bất diệt cốt (1), nếu nó ra tay, Tưởng Siêu không hẳn là đối thủ của nó..."
"...
(1) Bất diệt cốt: kim cốt. Tương tự: bất diệt thân là kim thân. Nhưng bất diệt thần là lực lượng tinh thần nha.
..."
"Khó!"
Cơ Dao khẽ xua tay, cười nhạt nói: "Phượng Tước sẽ không ra tay giúp chúng ta vào lúc này đâu. Nó đánh với Tưởng Siêu, thắng bại khó nói, một khi chết ở đây, Thủ Hộ vương đình sẽ không để yên đâu..."
Mọi người khẽ gật đầu.
Thanh niên hào hoa kia lại nói: "Vậy bây giờ chúng ta đến chỗ kết giới chờ sao? Phong Diệt Sinh hẳn là cũng đến đó rồi, e là đã cầu viện thống lĩnh từ sớm..."
"Đi xem xem!"
Cơ Dao cũng không nói nhiều, kết giới kéo dài ngàn dặm, có thể tìm được vị trí mỏng manh yếu ớt hay không cũng khó nói. Nhưng nếu có ý định muốn tìm, nhiều vị thống lĩnh liên thủ với nhau, không hẳn không thể phá vỡ một chút để xuống khu vực này.
Ngay sau đó, mãnh hổ bên dưới gầm lên một tiếng, phóng nhanh như chớp.
Cơ Dao khẽ liếc mắt nhìn mãnh hổ dưới người mình... lại hơi liếc mắt nhìn theo hướng Phượng Tước rời đi.
Lần sau, khi vương đình hợp tác với Thủ Hộ vương đình, không biết liệu có thể khiến Phượng Tước trở thành yêu thủ thủ hộ của mình hay không?
Phượng Tước đã đột phá cấp bảy, rèn được bất diệt cốt, có lẽ sẽ nhanh chóng đạt đến cấp tôn giả. A Hổ quá yếu, không hẳn có thể đuổi kịp tốc độ phát triển của mình.
Hơn nữa... thế hệ này, các vương đình lớn đều có thiên kiêu nổi bật hơn người.
Thậm chí cả Phục Sinh Chi Địa cũng xuất hiện cường giả như mây, anh em nhà họ Tưởng làm mưa làm gió, khiến mọi người sợ mất mật.
Dù hiện tại vương đình chưa có ý định khai chiến với Phục Sinh Chi Địa, nhưng phụ vương và vương tổ đều có ý muốn hợp tác với Thiên Thực vương đình.
Tương lai... có lẽ mình cũng sẽ phải đối mặt với cường giả của Phục Sinh Chi Địa.
...
"Chết đi!"
Cách nơi Phương Bình vừa rời đi 20 dặm, Phương Bình tung đao chém ngang, đầu người rơi xuống.
Xa xa, Vương Kim Dương giương cung bắn một mũi tên máu xuyên qua đầu một võ giả cấp sáu cao kỳ đang chạy trốn, đầu hắn chớp mắt nổ tung.
Bị phế tích của Diêu Thành Quân trấn áp, ánh mắt mấy vị võ giả tối lại, bỏ mạng tại chỗ.
Lý Hàn Tùng đấm ra một quyền, một vị võ giả đỉnh cấp sáu tuyệt vọng gào lên trong đau đớn, cả người nổ tung.
Trường kiếm của Lý Dật Minh đâm vào không trung, hắn chửi mát: "Đậu móa, chừa lại cho ta đánh với!"
Cả người Đỗ Hồng đẫm máu, không nói một lời, ánh mắt hắn nhìn Phương Bình hơi khác thường.
Nhóm người võ đại càng đánh càng hăng, càng đánh càng mạnh! Không có tiến bộ rõ về cảnh giới, nhưng thực lực tăng lên rất nhiều.
Đặc biệt là Phương Bình!
Quá mạnh!
Một người có thể hủy diệt Yêu Thực vương đình, đến mức đám người Phong Diệt Sinh trực tiếp từ bỏ các võ giả khác, dẫn các võ giả cấp bảy chạy trốn khỏi nơi này.
"9 thanh thần binh này là của ta!"
Phương Bình liếc mắt nhìn Đỗ Hồng, thần binh lơ lửng trên bầu trời hạ xuống, mở miệng nói: "Các ngươi ra tay, xem như đã trả ơn cứu mạng rồi!"
Đỗ Hồng cười khổ nói: "Phương tướng quân không cần phải nói như vậy, vừa rồi, ngươi cứu mạng bọn ta, hiện tại, bọn ta chỉ muốn cố gắng góp sức thôi!"
Lý Dật Minh ngượng ngùng nói: "Căn bản không cần tới bọn ta."
Hai người bọn họ là tinh huyết hợp nhất, đuổi theo được đến đây, chỉ đánh giết vài nhân vật nhỏ, căn bản không góp sức gì, nếu không có bọn họ, một mình Phương Bình quay lại cũng đủ tiêu diệt được đám người này.
Phương Bình không nhiều lời, thu lấy thần binh, trực tiếp thu vào không gian chứa đồ, Lý Dật Minh và Đỗ Hồng cũng không có gì khác thường, không biết là giấu trong lòng hay bọn họ đã biết ý định của Trương Đào.
"Những thứ còn lại, các ngươi chọn ra đồ tốt rồi cầm đi đi, bọn ta đi trước đây!"
"Phương tướng quân... Ngươi muốn..."
"Giết người!"
Phương Bình nhếch miệng cười nói: "Phong Diệt Sinh còn chưa chết đây này, ta muốn nhìn xem, hắn có thể tụ tập được bao nhiêu người! Lần này, ta muốn hủy diệt toàn bộ Yêu Thực vương đình, giết sạch võ giả đời mới của bọn họ, để bọn họ không dám đối địch với nhân loại chúng ta nữa!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận