Toàn Cầu Cao Võ

Chương 993: Hệ Thống Lại Tăng Cấp (2)

Phương Bình chợt phát hiện có một điểm không đúng, lẩm bẩm nói: "Dấu cộng... Phía sau năng lượng bình phong cũng có dấu cộng, điều này có nghĩa là gì?"
Suy nghĩ một chút, Phương Bình im lặng chọn dấu cộng sau mục năng lượng bình phong.
Kết quả... Lần này có một số thay đổi.
"Năng lượng bình phong: 10.000 điểm tài phú/phút (+1, 100.000 điểm tài phú/phút, +) "
Ánh mắt Phương Bình lóe lên sự kinh dị, ngay sau đó, Phương Bình lại chọn tăng thêm.
"Năng lượng bình phong: 10.000 điểm tài phú / phút (+2, 1 triệu điểm tài phú / phút, +) "
Phương Bình sờ cằm, lẩm bẩm: "Vẫn còn dấu cộng! Có thể tiếp tục tăng thêm..."
Cắn răng, Phương Bình lại chọn vào dấu cộng.
Một lát sau, số liệu lại thay đổi.
"Năng lượng bình phong: 10.000 điểm tài phú/phút (+3, 10 triệu điểm tài phú/phút, +) "
Phương Bình lập tức dừng lại, rất nhanh, số liệu phía sau đã biến mất rồi.
Mà chỉ trong chốc lát, Phương Bình đã mất đi hơn 10 triệu điểm tài phú!
"Mấy cái dấu công này... lẽ nào là..."
Phương Bình nghĩ tới điều gì, ánh mắt lập tức sáng như tuyết, chấn động nói: "Chẳng lẽ là... cho người khác sử dụng năng lượng bình phong?"
"Cộng thêm bao nhiêu, có phải là số người không?"
"Nếu thật là như vậy..."
Phương Bình bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện cực kỳ quan trọng!
Nếu hắn đoán đúng, tính năng chia sẻ năng lượng bình phong cho người khác này chắc là có hạn chế về thực lực nhỉ?
Nếu không có, hắn có thể... Có thể chia sẻ năng lượng bình phong với cường giả tuyệt đỉnh, ẩn giấu dăm ba vị cường giả tuyệt đỉnh đi tập kích cường giả địa quật, chẳng phải có thể thật sự nhanh chóng tiêu diệt đối phương sao?
"Cái này... Cái này... Hẳn là có hạn chế chứ?"
Phương Bình hồi hộp, trái tim đập nhanh, nếu như không có hạn chế thì một chức năng nho nhỏ không đáng chú ý này, thậm chí có thể xoay chuyển thế cuộc của toàn nhân loại!
Cường giả tuyệt đỉnh vì sao không tổ chức vây bắt và tiêu diệt đối phương? Mười vị lão tổ tuyệt đỉnh hợp lại tiêu diệt một vị tuyệt đỉnh không thành vấn đề chứ?
Không phải không làm, là không thể, cũng không có cách nào.
Chỉ riêng khí thế tụ họp của mười mấy vị cường giả tuyệt đỉnh nhân loại với nhau đã không có cách nào che lấp được, người bình thường không thể phát hiện, nhưng cường giả cùng cấp chắc chắn có thể cảm giác được.
Cho nên, chuyện vây bắt và tiêu diệt là chuyện vô dụng.
Đừng nói là đến gần, ngay cả việc cường giả cấp chín bước vào người nối ở các vực ngoại địa quật, các cường giả tuyệt đỉnh từ nơi sâu xa cũng có thể cảm nhận được. Dù khoảng cách hai bên xa hơn hàng vạn dặm.
"Đến cùng có hạn chế hay không?"
"Hơn nữa, không chỉ có năng lượng bình phong, còn cả mô phỏng khí tức cũng có dấu cộng. Nếu như có thể mô phỏng được khí tức của võ giả địa quật, vậy thì lén mang theo vài vị cường giả tuyệt đỉnh cấp chín nhà mình, mô phỏng khí tức của cường giả địa quật... Không, mang theo đám người lão Lý giả mạo võ giả địa quật, chẳng phải có thể dễ dàng gặp một người, diệt một người, gặp một đôi, diệt một đôi sao?"
Nghĩ đến đây, Phương Bình triệt để kích động ngồi không yên rồi!
Hai chức năng này, có lẽ thật sự có thể thay đổi được thế cuộc của toàn thể nhân loại!
Chưa lúc nào Phương Bình cảm giác mình quan trọng như lúc này.
...
Hội võ đạo.
Phương Bình vừa xông vào đã chọn dấu "+" trên mục năng lượng bình phong, quả nhiên, trong đầu hắn xuất hiện một hình ảnh mơ hồ.
Phương Bình chớp mắt nghĩ đến Trần Vân Hi!
Ngay lập tức, khí tức của Trần Vân Hi đang ngơ ngác ngồi trước mắt đã biến mất!
Bản thân Trần Vân Hi không hề biết gì cả, cô nàng chỉ ngơ ngác nhìn Phương Bình, Phương Bình vừa vào cửa đã nhìn thẳng vào cô, cô nàng sẽ xấu hổ.
"Có thể làm được thật!"
Phương Bình vui mừng vô cùng, nhưng hắn không nói hai lời, lập tức chạy ra ngoài.
...
Mấy phút sau.
Phương Bình tìm đến Hoàng Cảnh đang ngồi trong văn phòng, lại chọn dấu "+" ở mục năng lượng bình phong.
"Không có?"
"Không được!"
Sắc mặt Phương Bình lần lượt biến đổi, không nhịn được mắng mỏ: "Biết ngay mà, đậu xanh, lại lừa mình!"
Sắc mặt Hoàng Cảnh cũng thay đổi!
Phương Bình... thật sự đã kiêu ngạo đến mức không còn gì để nói!
Đang yên đang lành ngồi trong văn phòng, Phương Bình tự dưng xông vào, đầu tiên là trừng mắt nhìn ông, sau đó lại mở miệng mắng ông một câu...
Đậu... đậu móa, thật bắt nạt người lành quá mức!
Thằng nhóc này, dù ngươi muốn đoạt quyền thì ông đây cũng đâu có trêu chọc gì ngươi?
Thật sự xem ta không ra gì à?
Hoàng Cảnh tức nổ phổi, sắc mặt tái mét, không nói hai lời, vung chưởng đánh Phương Bình!
Phương Bình theo bản năng giơ tay phản kích...
Hoàng Cảnh giận tím mặt, mắng to: "Ngươi còn dám đánh trả! Ta không gây sự với ngươi, ngươi vừa vào cửa đã mắng ta, bây giờ đánh ngươi, ngươi còn dám đánh trả! Muốn tạo phản rồi hả?"
Hoàng Cảnh nổi giận, việc này thật không có cách nào nhịn!
Mà Phương Bình lúc này cũng đã tỉnh táo lại, sắc mặt lập tức thay đổi, oan ức vô cùng, vội vàng nói: "Hiệu phó, ta không mắng ngài, thật đấy, ta nói thật, ta đảm bảo, ngài cho 10 lá gan 10 túi mật, ta cũng không dám mắng ngài..."
Hoàng Cảnh đâu chịu nghe hắn giải thích, sau một khắc, trong cơn giận dữ, Hoàng Cảnh không cách không đánh Phương Bình, mà trực tiếp tự ra tay cận chiến, chộp một phát, bắt được hai tay của Phương Bình, dốc hết sức bình sinh, trực tiếp ném hắn ra ngoài cửa sổ!
Lần này, Hoàng Cảnh là dùng hết sức mạnh!
Phương Bình lao vút ra ngoài, nhanh như viên đạn, nửa kim thân ma sát mạnh với không khí, sinh ra tia lửa, phá không bay đi, vừa bay vừa nổ lửa loẹt xoẹt.
Lúc này, Hoàng Cảnh mới hừ một tiếng, xem như hài lòng.
Ông đại khái cũng đoán được, Phương Bình không phải đang mắng mình, thằng nhóc kia có láo đến đâu cũng không ngu đến mức chạy đến văn phòng mắng người.
Nhưng nếu đã ra tay đánh, vậy thì đâm lao phải theo lao, nhân cơ hội này dạy dỗ tên nhóc kia rồi tính.
Về việc ném Phương Bình ra bao xa... Hoàng Cảnh nhìn nhìn, hẳn là bay xa mấy ngàn mét, thằng nhóc này da dày thịt béo, sẽ không có chuyện gì.
...
Khu Nam, trên biển.
Phương Bình trôi nổi trên biển, suy nghĩ về cuộc đời cay đắng.
Bị Hoàng Cảnh ném tới bờ biển, hắn cũng chẳng quan tâm lắm, dù sao cũng không mất miếng thịt nào.
Giờ khắc này, Phương Bình có chút bi thương.
Chức năng nghịch thiên của hắn, tan thành mây khói rồi!
Năng lượng bình phong không có tác dụng với Hoàng Cảnh!
Nếu là như thế, vậy mô phỏng khí tức e là cũng tương tự rồi.
"Quả nhiên hạn chế về thực lực? Vậy nó có hạn chế với võ giả cấp năm cấp sáu không?"
Trước chỉ mới thử với Trần Vân Hi, mà Trần Vân Hi mới cấp bốn mà thôi.
Nghĩ tới đây, Phương Bình cũng không chậm trễ, rất nhanh rời khỏi mặt nước, sấy khô cơ thể trong nháy mắt, sau đó, nhanh chóng chạy về nơi có nhiều người.
...
Nửa giờ sau.
Tại một góc tường.
Phương Bình lẩm bẩm nói: "Nhiều nhất chỉ có thể chuyển đổi thành người có cùng cấp!"
Hắn thử một hồi, cùng lắm chỉ có thể ẩn giấu khí tức của võ giả cấp sáu sơ kỳ, trung kỳ cũng không được.
"Đậu xanh, mất công vui mừng!"
Phương Bình thầm mắng một tiếng, quá đáng tiếc, nếu không, mang theo vài vị cấp chín tuyệt đỉnh xuống địa quật dạo, hắn có thể khiến địa quật gà bay chó chạy, rối loạn không yên!
Hoa Quốc có 14 vị cường giả tuyệt đỉnh, nếu đi cùng nhau, sức mạnh đủ để gặp thần giết thần, ngộ phật giết phật.
Dù không có 14 người, mang theo một người cũng đủ để nhanh chóng bình định địa quật, chỉ cần ẩn nấp và ám sát những thành chủ cấp chín và yêu thực, yêu thú giữ thành thôi.
"Tiếc quá trời!"
Phương Bình vô cùng tiếc nuối, dựa theo tình hình này, hắn phải đến cấp chín tuyệt đỉnh mới có thể dẫn theo cường giả tuyệt đỉnh cùng cấp ra ngoài chơi.
Nếu vậy thì quá chán, có trời mới biết khi nào hắn mới có thể đạt đến cảnh giới này.
Về phần năng lượng bình phong có thể chia sẻ với tối đa bao nhiêu người, Phương Bình không thử nghiệm.
Chia sẻ cho ba người là 10 triệu một phút, một giờ là 600 triệu, một ngày hơn 10 tỷ, Phương Bình cảm giác mình sẽ sớm phá sản.
Dấu cộng kia vẫn còn, nghĩa là có thể tiếp tục tăng thêm người, nhưng mà chia sẻ cho 4 người... tăng một người tiêu hao gấp 10 lần, một phút 100 triệu, một giờ là 6 tỷ!
Nghĩ đến đây, Phương Bình lập tức dẹp luôn suy nghĩ này.
Đùa à!
Bản thân hắn có hơn 100 tỷ điểm tài phú, cung cấp năng lượng bình phong cho 4 người, chưa hết một ngày hắn đã phá sản rồi, hắn sẽ khóc đến chết mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận