Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2786: Nên Dắt Chó (3)

Sắc mặt Vũ Vi lần này thật sự thay đổi!
"Hắn còn sống?"
"Ngươi hỏi Ma Đế hay là vị kia?"
"Vi kia!"
"Đương nhiên còn sống, sống rất thoải mái nữa là đằng khác, gần đây thường xem phim ảnh.." Phương Bình nói một câu rồi cười lạnh.
Vũ Vi không quan tâm thái độ của hắn, sắc mặt trịnh trọng hỏi: "Phương Bình, lời ngươi nói là thật?"
"Đương nhiên!" Phương Bình nhẹ giọng nói: "Phương Bình ta muốn tìm người hỗ trợ là chuyện rất đơn giản!"
Vũ Vi trầm mặc chốc lát, chậm rãi nói: "Có thể, nhưng phải cho khí bản nguyên trước!"
“Xong việc ta sẽ đưa"
"Nếu ngươi chết, thế chẳng phải bản cung làm việc không công cho ngươi sao?"
"Biết sao được. Ta chết rồi, ta quan tâm ngươi làm gì?” Phương Bình nói thẳng: “Ta chết, các ngươi làm gì thì làm, ta có sống đâu mà trả tiền theo thỏa thuận? Các ngươi cho rằng ta bị ngu chắc, trả tiền cho các ngươi, xong các ngươi quay lại giết ta, ta đâu có ngu!
Ta còn phải đề phòng các ngươi phản bội, ngươi sẽ không cho rằng ta tin tưởng các ngươi 100% đó chứ!? Xong việc sẽ đưa, 10 ngàn vẫn khí bản nguyên không tính là gì, đâu phải ta không trả nổi, ta sẽ không quỵt nợ.
Vũ Vi Thánh Nhân, ngươi suy nghĩ như thế nào rồi?"
Vũ Vi nhẹ nhàng gật đầu, ngay sau đó, bà ta đánh ra một chưởng!
Ầm!
Một tiếng vang giòn, Phương Bình mới vừa ở đây đã trực tiếp bị đánh thành hư vô.
Vũ Vi hơi thay đổi sắc mặt, lúc này, hư không bị xé rách, Phương Bình lại xuất hiện, than thở: "Ta nói đó là chân thân thì nó là chân thân à? Chỉ là nhiều vật chất bất diệt hơn một chút mà thôi, ta dư giả lắm! Cho thêm chút khí bản nguyên, giấu đi khí tức, ngươi cho rằng đây là chân thân sao? Nhưng ta ở đâu đó trong phạm vi 30 dăm, Vũ Vi Thánh Nhân còn muốn động thủ không?
Nếu muốn, có thể từ từ tìm kiếm, có lẽ sẽ tìm được ta đấy.
Nhưng mà... Lần sau ta sẽ đột kích các ngươi cả ngày lẫn đêm, hy vọng các ngươi có đủ người cho ta giết... Ta ấy mà, hẹp hòi lắm!"
"Thăm dò thực lực Nhân Vương một chút mà thôi. Vũ Vi rất hờ hững: "Chỉ biết Nhân Vương giả dối, vẫn chưa nhìn thấy thực lực của Nhân Vương!"
"Ngươi muốn thử sao?" Phương Bình cười tùy ý: "Nếu muốn, có rất nhiều cơ hội!"
Sắc mặt Vũ Vi lạnh xuống, một chốc mới nói: "100 ngàn vẫn khí bản nguyên, bản cung giúp ngươi ngăn cản một người! Thánh Nhân không đơn giản như ngươi tưởng tượng!"
"Quá đắt, giá tiền này, ta có thể thuê được Thiên Vương!" Phương Bình cười ha hả: "20 ngàn vân, có khả năng thì nhận, không thể thì thôi, thuận mua vừa bán! Ta sẽ tìm Thiên Quý nói chuyện, để xem lần này có thể hại chết mấy tên hay không."
Hai người nhìn hắn, lạnh mặt.
Ngươi nghĩ bọn ta ngu à? Thiên Quý?
Phương Bình cười không coi ai ra gì: "Sao vậy? Khó tin lắm à? Đừng nghi hoặc như thế. Hắn là người do ta sắp xếp, cố ý dụ dỗ những người căm thù ta! Nói cho ngươi biết là vì không muốn người đánh nhầm người mình... Lần này, ta muốn hốt gọn cả mẻ những người căm thù ta, căm thù nhân loại!
Đến lúc đó, nhìn thấy Thiên Quý, đừng ra tay với hắn! Thiên Quý sẽ giả bộ đánh với ta, rồi sẽ trở mặt trong bất ngờ, tiêu diệt những người khác.
Xét về thủ đoạn và âm mưu, ta chẳng qua chỉ lười phải so sánh mà thôi, nếu dùng đến âm mưu... đừng nghĩ mình sống lâu thì hay, kinh nghiệm chưa chắc nhiều bằng ta đâu"
Phương Bình cười nói: "Các ngươi sống lâu như vậy, ngoại trừ tu luyện thì là tu luyện, còn biết gì nữa chứ? Ta biết nhiều thứ lắm, trải đời cũng nhiều, các ngươi đừng so với ta..."
Cuối cùng, Phương Bình nhìn về phía Linh Tiêu, cười nói: "Nếu có hứng thú, ngươi cũng có thể tham dự! Tiêu diệt một Chân Thần, ta cho ngươi 1000 vân, giá đó không thấp đâu! Linh Tiêu, ngươi đắc tội ta rất nhiều lần, lần này mà đắc tội ta nữa... thì không còn cách nào cứu vãn nữa đâu!"
Nói xong, bóng mờ Phương Bình triệt để tiêu tan.
Vũ Vi lạnh lùng nói: "Thời gian, địa điểm!"
"Khi đại chiến Thánh Nhân nổ ra, ngươi đến là được!"
Phương Bình vừa nói xong, ngay lập tức, Vũ Vi Thánh Nhân chưởng một cái đánh tan hư không, trong hư không, một phân thân của Phương Bình vỡ tan, cách đó không xa, lại có một phân thân mới bay lên, cười nói: "Ta ở đây nè, còn muốn giết nữa không? Phân thân này không cần cắt chém lực lượng tinh thần, trong phạm vi 30 dặm, ta có thể tùy ý điều khiển, Thánh Nhân có thể thử xem có tìm được ta hay không?
Hai lần, nếu có lần thứ ba... Ta sẽ xem như ngươi không có thành ý!" Sắc mặt Vũ Vi Thánh Nhân càng thêm lạnh lẽo, nhàn nhạt nói: "Hạng người ham sống sợ chết!"
"Ha ha!" Phương Bình cười nói: "Đừng khiêu khích ta. Thật đấy, nói chuyện hợp tác thì nói chuyện hợp tác, khích bác vô dụng! Ta đã nói rồi, ta hẹp hòi lắm, nếu cứ khiêu khích ta, không sợ cuối cùng ta trở mặt, giết chết tất cả sao?
Ta là ai... Ta là ma!" Phương Bình cười ha ha, hoàn toàn biến mất trong chớp mắt!
Vũ Vi đứng tại chỗ, sắc mặt lại thay đổi, Linh Tiêu nghiêm mặt, thấp giọng nói: "Sư thúc tổ."
"Trở về!" Vũ Vi không nhiều lời, sắc mặt vẫn luôn lạnh như tiền, nhưng bà cảm nhận được uy hiếp và áp lực.
Phương Bình nấp ở gần bà, nhưng từ đầu đến cuối bà ta hoàn toàn không phát hiện được bất cứ thứ gì!
Người trốn ở đâu?
Hai người nhanh chóng biến mất, mãi đến tận khi hai người biến mất, hư không hơi gợn sóng.
Xa xa, Vũ Vi bỗng nhiên quay đầu lại!
Ngay sau đó, hư không phá nát, bóng mờ của Phương Bình xuất hiện: "Ngươi cho rằng đây là chân thân của ta?
Đừng đùa, phân thân của ta cả tỷ đấy!"
Dứt lời, bốn phương tám hướng đều có bóng mờ của Phương Bình.
"Sợ không?" Mấy chục Phương Bình đều đang cười, cười khiến người khác sợ hãi!
"Ta đi thật đây.."
Đúng lúc này, cách xa hơn 30 dặm, không gian hơi chập chờn một chút, Phương Bình phất tay về phía bên này, lập tức tiến vào Cấm Kỵ Hải, biến mất vô ảnh vô tung "Đáng sợ!" Vũ Vi bỗng nhiên nói một câu!
Sắc mặt Linh Tiêu cũng trầm xuống.
Tên này không đến nói chuyện hợp tác, hắn đến để thị uy!
Hắn đang cảnh cáo một vài người! Dù không giúp đỡ, thì tốt nhất cũng đừng tham dự!
Hắn rất nham hiểm, cũng rất đáng sợ.
Hắn thu lại hơi thở, Thánh Nhân không cách nào phát hiện hắn.
Hắn núp trong bóng tối, hắn chính là sát thần!
Không thiếu vật chất bất diệt, không thiếu khí bản nguyên, phân thân do hắn chế tạo đều có thực lực cấp chín.
Thực lực không quan trọng, quan trọng là tất cả phân thân đều thu lại hơi thở, điều này càng đáng sợ, bởi không biết đâu là Phương Bình thật.
Tìm cũng tìm không được!
Người như vậy, nếu liên tục nhắm vào một phe thế lực, ai mà không sợ?
Linh Tiêu cắn răng nói: "Hắn đang uy hiếp chúng ta!"
"Phải!" Vũ Vi lạnh nhạt nói: "Là uy hiếp, cũng là cảnh cáo! Những người như chúng ta đều là biến số! Cuộc chiến Thánh Nhân bạo phát, chúng ta có thể chạy đến rất nhanh, người đứng ngoài như chúng ta càng có uy hiếp hơn những người tham chiến!"
Một nhóm người khoanh tay đứng nhìn thực ra còn đáng sợ hơn tham chiến.
Vũ Vi, Viên Cương... Những Thánh Nhân khôi phục nhưng không tham dự cuộc chiến Thánh Nhân, thực ra còn khiến người khác cảnh giác hơn những người tham dự.
Phương Bình chính là đang cảnh cáo bọn họ!
Rất nhanh, Vũ Vi Thánh Nhân trầm giọng nói: "Nếu hắn đã đến uy hiếp chúng ta, nghĩa là hắn cảm thấy mình có thể đánh được với những người kia! Hắn có cơ hội thắng, hiện tại chỉ đang loại trừ một số nhân tố bất ngờ!"
Nghe vậy, Linh Tiêu cũng nghiêm túc hỏi: "Sư thúc tổ, hắn nói có giúp đỡ, là thật sao?"
"Bản cung không hiểu Ma Đế, nhưng người kia... Người kia thật sự chưa chết sao?"
Vũ Vi rơi vào trầm tư, hồi lâu mới lên tiếng than thở: "Dù không tham dự, cố gắng đừng dính dáng với nhóm Thiên Quý! Thế cuộc Tam Giới, còn phức tạp hơn ta nghĩ!"
"Linh Tiêu biết rồi"
Nói xong, Linh Tiêu bỗng nhiên truyền âm nói: "Sư thúc tổ, Phương Bình là mối uy hiếp rất lớn, ngài cảm thấy...
Giữa đường ra tay với hắn...
Vũ Vi không chút biến sắc, cũng truyền âm đáp: "Không ít người cũng đứng ngoài quan sát như chúng ta! Chưa đến thời khắc quyết định, đừng dễ dàng đưa ra lựa chọn! Chưa chắc đã không có người xem trọng nhân loại, một khi như vậy, cuối cùng có lẽ sẽ nổ ra chiến đấu nằm ngoài sức tưởng tượng của ngươi! Thậm chí trong số những người của Thiên Quý, không hẳn không có quân cờ mà Phương Bình nói! Có người có lẽ sẽ bị mua chuộc, cũng có người có lẽ sẽ đổi ý giữa chừng... Kết giao với Nhân tộc, chuyện gì cũng có thể xảy ra!
Cường giả Tam Giới phức tạp hơn ngươi nghĩ nhiều!"
Linh Tiêu biến sắc, gật gật đầu.
Cũng đúng! Không hẳn không có người như vậy xuất hiện!
Giờ khắc này, Phương Bình đã chạy đến nhiều chỗ, nên chuẩn bị đều đã chuẩn bị.
Trong Cấm Kỵ Hải, Phương Bình nhìn về phía vực Nam Thất phương hướng, nở nụ cười, nên dắt chó rồi!
"Mèo lớn, chuẩn bị làm việc!" Phương Bình cười khẽ, lập tức biến mất tại chỗ.
1807 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận