Toàn Cầu Cao Võ

Chương 332: Lần đầu hợp tác

Sắc mặt Phương Bình hơi thay đổi, linh cảm thành thật rồi!
Địa quật thật sự nghiêm trọng hơn rồi, võ giả cấp hai cũng phải ra trận rồi.
"Hy vọng đừng chuyển biến xấu nhanh như vậy. Ngoài ra, còn công ty bên kia, chờ mình làm nhiệm vụ trở về sẽ nhanh chóng mở rộng.
Tìm thử một vài người coi tiền như rác đầu tư vào thử xem, phải để điểm tài phú tăng lên mới được."
Trong lòng đưa ra quyết định, Phương Bình cũng không lãng phí thời gian, nhanh chóng rời khỏi biệt thự.
Cậu vừa đi, Lữ Phượng Nhu nhân tiện nói: "Em ấy sắp đến đỉnh cấp hai rồi, thằng nhóc này tốc độ tu luyện nhanh đến mức người khác khó mà tin nổi. Nếu như em không muốn bị bỏ lại phía sau, nắm thời cơ đột phá cấp hai đi. Lần sau có giao thủ thì đúng mực một chút, để cho mấy đứa xuất chiến, chứ không bảo mấy đứa đi liều chết.
Bị trọng thương, làm lỡ thời gian tu luyện, đây chính là tự sát."
Sắc mặt Triệu Tuyết Mai rất phức tạp, Phương Bình sắp tới đỉnh cấp hai rồi sao?
Nhìn thấy biểu cảm của Triệu Tuyết Mai, Lữ Phượng Nhu nhún nhún vai, tự nhiên xoay người vào nhà.
Nữ nhân, nhìn sự việc quá đơn giản.
Thực lực Phương Bình chỉ mạnh một chút mà thôi, thế mà đã động tâm rồi?
Nhiều người mạnh hơn nhiều.
Huống hồ, thằng nhóc Phương Bình kia, một lòng một dạ muốn trở nên mạnh mẽ, e là không có tâm tư này, hy vọng Triệu Tuyết Mai có thể sớm ngày tỉnh ngộ.

Tỉnh Đông Lâm.
Túc Thành.
Đông Lâm tiếp giáp Hoàng Hải, kinh tế vẫn được xem là phát đạt.
Túc Thành không nằm ở ven biển, mà là một thành phố cửa ngõ nằm ở Trung Tây.
...
Tại nhà hàng khách sạn Túc Thành.
Ổn định hành lý, mọi người đồng thời đi qua phòng của Phương Bình.
Phương Bình thấy mọi người đến đông đủ, lúc này mới lên tiếng nói: "Trước đó đã thông báo nhiệm vụ với các cậu rồi, càn quét một vài cứ điểm tà giáo ở Túc Thành.
Bây giờ tà giáo ở Đông Lâm năng động khác thường, Sáng Thế giáo, Thánh Huy giáo, Phổ Thế tông,... Các giáo phái này đều có tung tích đã xuất hiện ở Đông Lâm.
Nói cái này là muốn nhắc nhở mọi người, đừng tin hoàn toàn vào tư liệu nhiệm vụ.
Trong tư liệu có nói, có một võ giả đỉnh cấp hai, một số võ giả cấp một…
Nhưng cũng có thể sẽ xuất hiện sai sót, có tà giáo cao tầng ẩn nấp, cũng không phải là không thể.
Tôi chỉ nói một câu này, gặp phải tình huống chúng ta không thể đánh lại, mọi người nhanh chóng rút đi. Gặp võ giả sơ cấp, có thể rút theo thứ tự. Gặp võ giả trung cấp, có thể chạy đi bao xa thì chạy. Võ giả trung cấp không phải là đối tượng chúng ta có thể chống đối."
Võ giả trung cấp, ngoại trừ xương sọ, xương cốt toàn thân đã luyện thành, cũng đến mức rèn luyện nội phủ rồi.
Lúc này, khí huyết của bọn họ đều trên ngàn cal.
Chỉ cần nắm giữ cách vận dụng sức mạnh của bản thân, tùy tiện một chiêu cũng đều có thể bạo phát ra hơn trăm cal khí huyết, cao thì mấy trăm cal cũng không khó.
Gặp phải võ giả như vậy, bạn không thể đánh được, bọn họ chỉ dựa vào khí huyết cũng có thể đánh chết bạn.
"Biết rồi."
Dương Tiểu Mạn lười biếng đáp một tiếng.
Phương Bình liếc mắt nhìn cô nàng một cái, lạnh nhạt nói: "Lúc thi hành nhiệm vụ, hy vọng mọi người có thể nghe theo mệnh lệnh của tôi, đừng có thích làm theo ý mình.
Nếu không, gặp phải nguy cơ gì, chúng ta chỉ có thể lựa chọn từ bỏ đội viên không nghe lời dẫn đến việc cả nhóm phải đối mặt với nguy cơ."
Dương Tiểu Mạn thấy cậu nhìn mình chằm chằm, hơi khó chịu, nhưng cũng không lên tiếng phản bác.
"Vương Thành, các cậu liên lạc với Quân đội ở Túc Thành, tìm kiếm mục tiêu nhiệm vụ, có tin tức thì thông báo với bọn tôi.
Những người khác, cố gắng đừng đi ra ngoài!"
"Được!"
Vương Thành đáp một tiếng, mấy người bọn họ là hội viên trong hội Bình Viên, lần này được Phương Bình mời đến tham gia đội nhiệm vụ.
Bọn họ đều là phi võ giả, Phương Bình cũng không cho bọn họ xuất chiến, chủ yếu chỉ làm công tác phục vụ hậu cần thôi.
4 người, Phương Bình ra thưởng là 3 điểm thưởng/tháng, sau khi nhiệm vụ kết thúc, sẽ cho mỗi người một viên Khí Huyết Đan phổ thông, 4 viên tổng cộng là 12 điểm thưởng.
Bao nhiêu đó điểm thưởng đối với đám người Phương Bình mà nói, cũng không nhiều, tuỳ tiện nhận một nhiệm vụ bắt giết võ giả cấp một cũng có thể đủ tiêu chuẩn trả "lương".
Nhưng đối với mấy người Vương Thành mà nói, một tháng một viên Khí Huyết Đan phổ thông là mức "lương" cực cao rồi.
Bọn họ đều là phi võ giả, không được nhận nhiệm vụ, cho dù có nhận được nhiệm vụ, cũng không có thực lực đi làm.
Ở trường học, bọn họ cũng chỉ có thể dựa vào thành tích tốt khi làm kiểm tra để kiếm vài điểm thưởng.
Hiện tại ra ngoài một tháng, cũng không cần làm chuyện gì nguy hiểm đã có thể có được một viên Khí Huyết Đan phổ thông, mọi người đều rất thoả mãn.
Phân hoá giữa võ giả cũng cực kỳ rõ ràng.
Đám người Phương Bình lúc này đã sớm không nhìn lọt mắt chút đồ ấy, một tháng dùng một viên Khí Huyết Đan phổ thông, duy trì khí huyết hiện tại cũng khó khăn.
...
Đuổi mọi người rời đi, Phương Bình đứng bên cửa sổ nhìn một hồi.
Túc Thành là thành phố cửa ngõ từ Đông Lâm đi về hướng trung tây.
Bây giờ tà giáo tràn vào, cũng không biết là vì nguyên nhân gì.
Ba tỉnh Đông Lâm, Đông Ngô, Đông Hồ và ba tỉnh phía nam gồm Nam Giang, Nam Trạch, Nam Hồ là khu vực đông nam rộng lớn ở Hoa Quốc.
Ba tỉnh phía đông và ba tỉnh phía nam tiếp giáp với nhau, một khi các tỉnh phía đông gặp chuyện, chẳng mấy chốc sẽ lan ra các tỉnh phía Nam.
"Đối đầu kẻ địch mạnh, những võ giả tà giáo này còn có tâm tư gây nội chiến… Bọn khốn đáng chết!"
Phương Bình không nhịn được mắng một câu, chính cậu từng bị đối phương tập kích, cho nên hoàn toàn không có chút hảo cảm nào đối với giáo đồ tà giáo, mặc kệ bọn họ tuyên bố tuyên ngôn đại nghĩa thế nào.
...
Có bọn Vương Thành, Phương Bình cũng không phải chạy đi khắp nơi tìm người.
Xế chiều hôm đó, mấy người Vương Thành đã thu thập một ít tình báo.
Trong phòng Phương Bình.
Vương Thành mở miệng nói: "Mục tiêu nhiệm vụ của chúng ta lần này là cứ điểm nhỏ của Sáng Thế giáo. Trong đó, người cầm đầu được bọn họ tự xưng là truyền giáo.
Tên truyền giáo này là võ giả đỉnh cấp hai.
Trong cứ điểm, hiện nay dò la được có những võ giả khác, tổng cộng có 3 người, đều là võ giả cấp một.
Phương Bình cau mày nói: "4 võ giả, cũng không tính là cứ điểm nhỏ mới phải chứ?"
Võ giả cũng không phải rau cải trắng, còn có đỉnh cấp hai, tính như thế nào cũng không còn là cứ điểm nhỏ rồi.
Vương Thành giải thích: "Trước đây cũng không phải là cứ điểm nhỏ, nhưng mà hiện tại ở Túc Thành, đây xác thực là cứ điểm nhỏ rồi.
Theo thông tin từ phía Quân đội, gần đây, tà giáo từ vùng trung tây tràn vào với số lượng lớn.
Túc Thành là thành phố cửa ngõ, cũng trở thành nơi đóng cứ điểm quan trọng của bọn họ.
Quân đội, Cục điều tra và truy bắt tại Đông Lâm, bao gồm cả tầng lớp cấp cao tại Đông Lâm cũng đã bắt đầu quan tâm, đồng thời điều binh khiển tướng, chuẩn bị càn quét rồi.
Nhưng chỉ nhằm vào các cứ điểm có võ giả trung cấp thôi, đối với các cứ điểm không có võ giả trung cấp, chủ yếu là phát nhiệm vụ nhờ bên ngoài giúp đỡ, cùng nhau giải quyết.
Dù sao thì Quân đội và Cục điều tra và truy bắt cũng còn các nhiệm vụ khác."
"Ừm, là vậy sao. Giáo đồ tà giáo nhiều như vậy, có khi nào sẽ xuất hiện tình huống có người từ cứ điểm khác sang hỗ trợ không?"
"Cái này khó nói, ý của Quân đội là bọn họ tác chiến ở cứ điểm lớn. Các cứ điểm nhỏ giao lại cho chúng ta. Một khi thật sự có nguy cơ, có thể rút lui, hoặc kiên trì đến khi Quân đội đến giúp."
"Phí lời…"
Phương Bình lắc đầu một cái, võ giả đánh nhau phân sinh tử rất nhanh, làm gì có thời gian chờ cứu viện.
"Địa chỉ cứ điểm chính xác không? Có từng thăm dò thực địa chưa?"
"Buổi sáng tôi đã đi thăm dò một chút, cửa lớn luôn đóng chặt, vì sợ bị chú ý, tôi không dám nhìn kỹ.
Nhưng mà bọn tôi ngồi ở quán cơm sát vách một hồi, thấy có người ra vào."
"Thế à. Xung quanh đó có đông người không?"
"Rất đông..."
Vương Thành nói sơ qua về tình huống, Phương Bình nghe xong mới nói: "Xung quanh dòng người đi lại khá nhiều, ban ngày không thích hợp ra tay.
Buổi tối, sau 11 giờ, chúng ta sẽ hành động."
Bạn cần đăng nhập để bình luận