Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2533: Vực Nam Nhị Thập Tứ Nổi Gió (3)

Nhắc đến Minh Vương, cô gái cũng nhíu mày, nhưng nhanh chóng nói: "Sư tôn, đồ nhi đang nghĩ, Minh Vương... thật vẫn còn ở Nhân Gian và địa quật sao?"
"Hửm?" Ông lão nghi hoặc.
Cô gái đảo mắt, trầm ngâm nói: "Tất cả đều là lời một phía Phương Bình mà thôi. Từ đầu đến cuối, chúng ta đều chưa từng gặp Minh Vương. Chuyện đại chiến ngày đó, chúng ta cũng có tin tức truyền về.
Dưới tình huống đó Minh Vương một mình rời đi mà không ai của các phe lưu lại để áp chế Minh Vương sao? Mọi người đều biết, Nhân Gian mới là kẻ địch lớn nhất của chúng ta, bởi vì Nhân Gian là mấu chốt của đại biến... Cô gái tiếp tục nói: "Nếu đã vậy, làm sao có thể để Minh Vương lưu lại, làm lớn mạnh thế lực Nhân Gian? Còn nữa, bảng xếp hạng của Nhân Gian trước đó có rất nhiều sai sót. Địa Chu Chân Quân không có trên bảng xếp hạng, theo ta được biết, còn có mấy chỗ sai sót, chứng minh bảng xếp hạng không đủ tin cậy"
Dứt lời, cô gái trầm giọng nói: "Cho nên đồ nhi hoài nghi, tất cả đều là giả. Minh Vương căn bản không ở trong hai giới"
"Nhưng mà trước đó công bố bảng xếp hạng, uy thế như vậy, không phải cấp Đế khó mà làm được.." Cô gái nói: "Sư tôn, chỉ cần bố trí thỏa đáng, Phương Bình lại cầm trong tay Khuy Thiên Kính, chưa chắc đã không làm được. Đồ nhi đã điều tra một số sự tích của Phương Bình và Minh Vương, nếu Minh Vương thật ở Nhân Gian, đồ nhi cảm thấy, Phương Bình chắc chắn càng ngang ngược hơn bây giờ"
"Ý ngươi là... Minh Vương không ở Nhân Gian?"
Ánh mắt ông lão lóe lên, nói như vậy, mọi người đều bị Phương Bình lừa gạt?
Hiện các phương mãi vẫn chưa bằng lòng liên thủ, không chịu làm chim đầu đàn, lý do chủ yếu là do Minh Vương. Một vị cường giả cấp Đế ẩn trong bóng tối, đây là điều mọi người cực kì lo lắng.
Nhưng nếu Minh Vương không ở đây thì sao?
Nhân Gian lớn như vậy, chỉ có mình Phương Bình.
Mà Phương Bình cầm trong tay nhiều món thần khí, Khuy Thiên Kính, Trảm Thần Đạo, đây không phải chuyện tốt, đây là cái đinh trong mắt các phe.
Chỉ là, mọi người đều sợ! Nhưng, nếu Minh Vương thật sự cũng đi rồi...
Nghĩ vậy, ông lão trầm ngâm nói: "Bây giờ, người biết chuyện ngày đó đều đã tiến vào Thiên Phần, khó mà chứng minh. Nhưng nếu Nhân Gian gặp nguy cơ, mà Minh Vương vẫn không xuất hiện, điều đó chứng minh Minh Vương thật sự không ở đây"
Ông lão nghĩ một lát, lại nói: "Lão phu sẽ thương lượng với Thần Giáo, nhanh chóng thăm dò xem rốt cuộc Minh Vương có ở đây hay không. Các ngươi đừng nóng vội, nếu Minh Vương thật sự không ở đây, tiêu diệt Phương Bình, Nhân Gian chính là nơi mọi người lịch luyện Ông lão cười nói: "Nghe nói đại đạo Nhân Gian đã buông lỏng, chư vị đến Nhân Gian lịch luyện, có lẽ có thể nhanh chóng đột phá, trở thành Chân Thần. Bây giờ, không chỉ chúng ta nhìn chằm chằm Nhân Gian. Thiên ngoại thiên, động thiên khác, tiên đảo hải ngoại đều coi Nhân Gian là nơi lịch luyện tốt nhất. Sau này, Nhân Gian mới là nơi mọi người đột phá.
Biến Nhân Gian thành vực Tu La, là nơi các phe đột phá, đây cũng là chuyện các phe đều sẵn lòng thực hiện. Nhân Gian rất quan trọng.
Ít nhất trước mắt rất quan trọng, cường giả các phương đều muốn đi lịch luyện.
Ở nơi đó, cường giả các phương hội tụ, thành lập phân bộ tông môn, chiêu mộ đệ tử, khiến Nhân Gian trăm hoa đua nở, hóa thành nơi chư thiên đột phá, thật ra rất lâu trước kia đã có người có ý định này. Chỉ là có một số bất ngờ xảy ra, đầu tiên là Võ Vương, tiếp theo là Phương Bình, lần lượt phá vỡ mộng đẹp của mọi người.
Nếu không, dựa theo kế hoạch, hiện Nhân Gian nên là nơi chinh chiến của người thời thượng cổ.
Ở địa quật rất khó đột phá.
Ở Nhân Gian, có lẽ chém giết mấy lần là có thể chứng đạo.
Nghe ông lão nói như vậy, đám người đều hết sức mừng rỡ. Thanh niên trước đó lên tiếng, cương quyết nói: "Trưởng lão, hay là để ta dẫn người đi vây giết mấy võ giả Nhân Gian đang theo dõi bên ngoài tông môn? Lý Trường Sinh danh xưng đứng đầu cấp 9, nhưng đó là bảng xếp hạng do Phương Bình sắp xếp, ta không tin Lý Trường Sinh có thể mạnh hơn chúng ta. Ngay cả Linh Tiêu cũng đành xếp thứ hai, mà năm đó Linh Tiêu chính là cường giả Chân Thần"
Ông lão cười nói: "Không vội! Hiện không thể hành động, chỉ khẽ động, núi Hoắc Đồng sẽ lập tức thành bia ngắm của Nhân Gian. Chúng ta sẽ ra tay, nhưng không thể làm trai cò, hoặc là không hành động, nếu hành động thì phải giết.
Phương Bình không chết, giết Lý Trường Sinh hiệu quả không lớn, sẽ chỉ làm tăng thêm phiền phức cho núi Hoắc Đồng Thanh niên có chút thất vọng, nhưng cô gái bên cạnh lại khẽ mỉm cười nói: "Đại sư huynh chiến lực vô song, hạng người chậm tiến như Phương Bình làm sao biết được sức mạnh của sư huynh. Buồn cười Phương Bình thế mà chỉ xếp sư huynh đứng thứ 15 bảng xếp hạng, ánh mắt thiển cận"
Cô gái cười lộ đồng tiền, tiếp tục nói: "Năm đó, Hoắc Đồng Vô Tình Kiếm và ma nữ Linh Tiêu cùng nổi danh, thời điểm sư huynh thành danh, mấy người Khương Quỳ của núi Ủy Vũ vẫn chỉ là trẻ con, cũng xứng ép sư huynh một bậc?"
Đúng lúc này, ông lão phía trên hơi nhíu mày một chút.
"Người đâu, đi xem một chút, rốt cuộc Linh Tuyền đã xảy ra chuyện gì, lão phu phát hiện hình như có chút dị động"
"Vâng, trưởng lão!"
Có người nhanh chóng nhận lệnh tiến đến.
Lão giả chờ đợi một lát, lực lượng tinh thần cũng đang tỏa ra, nhanh chóng thu hồi lực lượng tinh thần, bản thân có chút đa nghi rồi.
Nhưng... vừa nãy đúng là cảm giác có chút dị thường.
Cùng lúc đó.
Phương Bình ẩn trong không trung, bóp mạnh quả cầu thịt trong tay.
"Suýt chút nữa thì bị các ngươi hại. Chân Thần không hổ là Chân Thần, đến lúc này mà còn có thể tạo phiền phức cho ta" Phương Bình truyền âm, sau đó cười nói: "May mắn ta phát hiện nhanh, bằng không, lần này đúng là có chút phiền phức. Các ngươi nói xem, hiện ta không giết các ngươi, có phải các ngươi sẽ có cơ hội xoay người hay không?" "Ta xem phim, nhân vật phản diện không giết nhân vật chính, nhân vật chính đều sẽ trở về từ cõi chết, sau đó liên tục gặp kỳ ngộ, cuối cùng giết ngược lại nhân vật phản diện, tiêu diệt ma đầu. Vậy ma đầu ta hiện có tính đang nuôi hổ thành họa hay không?" Phương Bình truyền âm, mang theo ý cười, đúng vậy, ta hiện chính là tên ma đầu.
Tam trưởng lão và cửu trưởng lão, đây là hình mẫu nhân vật chính điển hình. Tông môn bị diệt, lưu lại một sợi lực lượng tinh thần, nếu đối phương xoay người, tiêu diệt mình, làm lớn mạnh tông môn, chẳng phải là một giai thoại?
Càng nghĩ càng cảm thấy mình đáng chết.
"Đáng tiếc... ma đầu ta khá mạnh, hai vị an tâm chờ cơ hội đi! Bây giờ mà dám tạo phản, ta lập tức giết chết các ngươi, các ngươi sẽ không còn cơ hội xoay người nữa. Muốn quấy rối, cũng nên chờ ta bị thương, hoặc là không địch lại người khác, đó mới là cơ hội tốt, không phải sao?"
Phương Bình đích thân dạy dỗ, cười nói: "Hoặc là chờ ta lẻn vào đến bên cạnh đối phương, các ngươi hãy quấy rối, như vậy mới nguy hiểm hơn. Hiện vừa đến đã quấy rối, khiến ta chú ý, hai vị, trí thông minh của các ngươi thật hơi kém, chưa đủ nhẫn nại"
Phương Bình khinh bỉ, nói: "Không tính quá mạnh, núi Hoắc Đồng xem ra vẫn không bằng núi La Phù các ngươi. Trong tông môn cũng chỉ có một vị tuyệt đỉnh, ta đánh chính diện cũng nắm chắc phần thắng, nếu ám sát... đối phương chết chắc. Hai vị, đợi chút nữa ta sẽ cố gắng để hắn và các ngươi hội ngộ, bạn cũ nhiều năm chưa gặp, cũng sợ các ngươi nhớ đến hoảng rồi"
Phương Bình chế giễu mấy câu, thả lỏng tâm tình, chờ vị tuyệt đỉnh kia thu hồi lực lượng tinh thần, thân hình nhanh chóng lóe lên, lao về phía thiên cung.
Tiêu diệt vị tuyệt đỉnh này rồi, những người khác không đáng lo.
Sau đó, tập trung đối phó động thiên Hư Lăng là được.
Còn về tà giáo... lần này chưa chắc có thể bắt được tà giáo, coi như bọn họ may mắn. Sau khi tiêu diệt ba Giới Vực lớn lại tìm bọn họ tính sổ.
Phương Bình cảm thấy không kịp bắt tà giáo, thậm chí cảm thấy bản thân có bố trí nhiều nữa cũng vô dụng.
Mà lúc này, Địa Tuệ Chân Quân đã cách vực Nam Nhị Thập Tứ càng ngày càng gần.
Dọc đường, tốc độ của Địa Tuệ Chân Quân nhanh tột đỉnh, cũng rất kích động.
Ba người Vương Kim Dương đều tiến vào vực Nam Nhị Thập Tứ, có lẽ lần này có thể thu được ba thanh thần khí, Địa Tuệ sao có thể không kích động.
1790 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận