Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1864: Lữ Tông Sư Đừng Khách Sáo (3)

Giờ khắc này, trên người Phương Bình loang lổ vết máu, hắn cũng không định nhanh chóng khôi phục khí huyết, quay đầu lại nhìn, giống như bây giờ mới phát hiện ra Giảo, bất ngờ thốt lên: "Giảo?"
Giảo hét lớn một tiếng, bay lên trời, vẫn luôn miệng gào thét.
"Ngươi... sao ngươi lại ở đây?"
Phương Bình bất ngờ, kinh ngạc nói: "Ngươi muốn cầu xin cho chúng nó?"
"Gào!"
"Không được, những yêu tộc này là thú phản nghịch, ở địa bàn của Ma Võ nhưng lại không nghe lệnh Ma Võ, phải chém tận giết tuyệt mới được!"
"Gào!"
"Giảo, tuy chúng ta quen biết thân thiết, nhưng chuyện này không theo ý ngươi được…"
Vừa nói xong, đôi mắt to của Giảo bỗng ướt át, như thể sắp khóc đến nơi.
Phương Bình mắng thầm trong lòng, mẹ nó, ngươi làm gì vậy? Nhập vai quá sâu à? Định diễn vai bi lụy? Phục ngươi luôn!
Giảo hét lên thê thảm, quay đầu nhìn nhóm yêu tộc kia, rõ ràng đang cầu xin giúp chúng nó. Yêu tộc chúng nó muốn tiếp tục sinh tồn ở đây!
Ra ngoài không sống được, Bách Thú Lâm và sa mạc Vạn Nghĩ đã là thế lực cố định, sẽ không để chúng nó đến cướp đoạt địa bàn.
Đối với những yêu tộc nguyên sinh ở Giới Vực mà nói, Cấm Kỵ Hải vô cùng nguy hiểm.
Chúng nó đã sinh sống ở đây lâu đời, chỉ có thể tiếp tục ở lại nơi đây.
Phương Bình nhíu mày, nghe Giảo rống to, sau đó nói: "Chuyện này phiền lắm, Giảo, yêu tộc kiêu căng khó thuần, hôm nay không giết hết, chúng nó sẽ tiếp tục ghi hận chuyện ta đã giết hai con yêu tộc cấp chín, giết đồng bọn của nó! Chi bằng ngươi để ta nhổ cỏ tận gốc đi!"
"Gào!"
"Ý của ngươi là, chúng nó sẽ không làm như vậy?"
Phương Bình không tin tưởng, nhìn quanh một vòng, lạnh lùng nói: "Vậy cũng không hẳn! Giảo, lời ngươi nói ta có thể tin! Nhưng nhóm yêu tộc này thì không! Ta không quen biết chúng nó, tại sao phải buông tha cho chúng nó?"
"Gào!"
"Ngươi bảo đảm?" Phương Bình bất đắc dĩ nói: "Giảo, ngươi chỉ mới là yêu thú cấp tám, không phải Yêu Vương! Dù ngươi là Yêu Vương thì cũng chỉ có thể đại diện cho bản thân ngươi, sao có thể đứng ra đảm bảo cho chúng nó?
Giảo, nếu ngươi đã mở miệng muốn ở lại nơi này, vậy thì không thành vấn đề, nể tình chúng ta quen biết, ngươi có thể ở lại đây! Nhưng chúng nó thì không được…"
Giảo tiếp tục gào lên, Phương Bình hơi không kiên nhẫn nói: "Giảo, không nên nói nữa! Ngươi không thể đại diện cho đám yêu tộc này… Thôi được rồi, chúng ta có duyên gặp tại nơi này, vừa rồi ta mới tiêu diệt con Lang Yêu này, ta thấy ngươi cũng chỉ còn thiếu chút nữa là lên cấp chín rồi, vậy để ta giúp ngươi một tay!"
Trong tay Phương Bình bỗng nhiên xuất hiện thi thể Lang Yêu, Phương Bình gỡ hạch tim và hạch não xuống, đưa thi thể cho Giảo.
Thấy vậy, Giảo cũng không chậm trễ, há miệng nuốt vào, hấp thu và tiêu hóa.
Phương Bình cười nói: "Giảo, ngươi cứ hấp thu đi, ta đi nói chuyện với nhóm yêu tộc này!"
Nói xong, Phương Bình lại ném cho Giảo một đoàn vật chất bất diệt.
Không thể giữ lại thi thể của Yêu Hồ LY, chưa chắc Giảo đã đủ năng lượng để thăng cấp, Phương Bình cho nó gần ngàn nguyên vật chất bất diệt, không hề kém gì thi thể của yêu tộc cấp chín, thậm chí là còn tốt hơn.
Nếu bản nguyên của Giảo không thành vấn đề, thì nó gần như có thể tăng cấp.
Không để ý đến Giảo nữa, Phương Bình nhìn về phía mấy con yêu tộc kia, nhanh chóng nói: "Phản kháng vô dụng! Đừng nghĩ các ngươi có 4 yêu tộc cấp chín mà ta sợ, ta chẳng qua không muốn ra tay thôi, nếu không…"
Phương Bình cười lạnh một tiếng, trong hư không, vết nứt màu đen đột nhiên xuất hiện.
Hơn trăm con yêu tộc kinh sợ. Chúng nó rất sợ cái này.
Người này có thể điều khiển phong cấm, đó là lý do mà chúng nó không dám xông lên giúp đỡ hai vị Yêu Vương vừa rồi.
Rất nhanh, một con mãnh hổ khá sặc sỡ dùng sóng tinh thần truyền âm trao đổi với Phương Bình.
Lực lượng tinh thần nhưng vẫn có ngăn trở về ngôn ngữ. Nhưng tổng thể thì Phương Bình có thể hiểu được ý của nó.
"Đại nhân… là… chủ nhân nơi này?"
Phương Bình cười lạnh nói: "Không tin? Nếu như không phải, các ngươi cảm thấy ta có thể điều khiển được phong cấm nơi đây sao? Vừa rồi lão tổ bạo phát uy thế, nghĩa là người đã giận lắm rồi! Ta không muốn chém giết, nhưng sẽ không mềm lòng! Các ngươi nên nhanh chóng rời đi, bằng không, hôm nay, các ngươi đừng mong còn sống!"
Nói xong, Phương Bình lại lần nữa xúc động phong cấm.
...
Trong Giới Vực, bóng người mờ ảo rung động, ông rất muốn lao ra ngoài giết chết mấy tên khốn kiếp kia.
Lại nữa? Ngươi có gan thì tiếp tục xúc động phong cấm đi nữa đi, hôm nay ta liều mạng phá bỏ phong cấm, cũng phải tiêu diệt mấy tên khốn kiếp này! Còn tên Lữ Chấn ngu ngốc kia nữa, lần này ra ngoài lẽ nào cứ như vậy bị giết rồi sao? Chưa kịp làm gì đã bốc hơi!
Bóng người cảm thấy rất phẫn nộ, bên ngoài bây giờ nguy hiểm vậy sao? Dù cấp Giả Thần với ông chẳng là cái đinh gì, nhưng dù là năm đó thì cũng không phải hạng người vô danh!
Phong cấm bị xúc động nhiều lần, nếu không phải cấp chín, phong cấm khó mà phản ứng. Phong cấm đã giết bao nhiêu người rồi?
...
Ở bên ngoài, Phương Bình lúc này còn không biết bên trong đã hạ quyết tâm, nếu Phương Bình còn dám xúc động phong cấm, đối phương sẽ xông ra ngoài.
Lúc này, Phương Bình đe dọa yêu tộc một lượt. Suy nghĩ một chút, hắn nói: "Ta và Giảo… Cũng chín là Kim Giác Thú Vương theo cách gọi của các ngươi, là bằng hữu, nếu nó đã cầu xin cho các ngươi, ta có thể không ra tay, nhưng cũng không thể giữ lại các ngươi!
Tuy bình thường các ngươi ở lại đây cũng không sao, nhưng hiện tại Ma Võ cần thống nhất vực Nam Thất, không thể để yêu tộc ở lại đây gây chuyện thị phi."
Yêu tộc ở đây không hẳn có thể nghe hiểu hết những gì hắn nói.
Nhưng đại khái chúng nó biết người này có quen biết với Kim Giác Thú, quan hệ không tệ.
Nhất thời, tất cả yêu tộc dồn dập nhìn về phía Giảo, yêu thú đang chầm chậm tiêu hóa thi thể của Lang Yêu.
Yêu tộc cũng không để ý chuyện Giảo đang cắn nuốt thi thể Lang Yêu. Lang Vương đã chết, yêu vương đã chết không đáng giá, nếu chúng nó gặp cơ hội như vậy, cũng sẽ chọn cắn nuốt.
Quan trọng hơn là, chúng nó không để ý đến chuyện này, mà đang nghĩ, liệu Kim Giác Thú có thể thuyết phục được người trước mắt để chúng nó tiếp tục sinh tồn ở Giới Vực được hay không?
Bây giờ đi ra ngoài thì biết đi đâu? Ra khỏi Giới Vực ư? Chúng nó không biết tình hình bên ngoài như thế nào, các yêu tộc khác cũng có ý thức lãnh địa rất cao, đi ra ngoài, có thể sẽ bùng nổ chiến tranh giành lãnh địa.
Đi vào Cấm Kỵ Hải thì càng nguy hiểm hơn.
Chúng nó chờ đợi Giảo, nhưng Phương Bình thì hơi vội, Lữ Chấn vẫn còn đang bị nhốt đây này.
Phương Bình lúc này đã có thể cảm nhận được tình hình bên trong căn phòng tối. Lữ Chấn đã hơi không kiên nhẫn, đang ngưng tụ sức mạnh, chuẩn bị công phá tìm đường ra ngoài.
"Ông ấy còn sống, hơn nữa đã đột phá cấp chín… Tuy cấp chín yếu không tính là gì, nhưng tốc độ đột phá quá nhanh. Mình nhớ lão sư từng nói, trước đó, ông ấy chỉ mới đỉnh cấp bảy. Bây giờ mới qua vài năm đã đột phá cấp chín rồi? Ông ấy thu được cơ duyên gì trong Giới Vực sao?"
Người bên trong Giới Vực không giết ông ấy, mà cho ông ấy lợi ích?
"Quan trọng hơn là, làm sao ông ấy đi vào được?"
Phương Bình hơi nghi ngờ, vào được khu vực bên ngoài Giới Vực, Phương Bình sẽ không có dị nghị gì, chỉ cần chọn thời điểm thủy triều năng lượng bạo phát thì Lữ Chấn có thể an toàn vượt qua nhánh sông Cấm Kỵ Hải.
Lúc trước, nhóm Tần Phượng Thanh và Đầu Sắt đã đi vào Giới Vực như vậy. Nếu Lữ Chấn gặp may, có lẽ cũng đã vào bằng cách này.
Quan trọng là, làm sao ông ấy vào được kết giới?
"Lẽ nào Lữ Chấn có quan hệ gì đó với núi Quát Thương?" Phương Bình nghi ngờ, Lữ Chấn chắc hẳn không có lệnh bài, không có lệnh bài trực tiếp đi vào, chẳng lẽ là võ giả phục sinh sao? Hay là võ giả phục sinh của nút Quát Thương?
Hoặc là, có lẽ người bên trong đã cố ý thả ông ấy đi vào, điều này không phải không thể xảy ra.
Nghĩ lung tung một lát, Phương Bình không nghĩ nữa, lát nữa quay về hỏi là được.
Điều cần quan tâm bây giờ là, lúc mình đánh ông ấy… Ông ấy không biết là mình đánh đó chứ?
"Lúc mình đánh ổng, mình đã thu lại khí tức, nhưng không biết ông ấy có nghe được lời mình nói lúc đánh không? Ôi, phiền chết đi được!"
Phương Bình thở dài, nếu đơn giản chỉ là lỡ tay đánh thì chắc cũng không sao, nhưng kém chút nữa đánh nổ kim thân người ta thì khó mà giải thích được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận