Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1279

"Đi à?"
Trong lúc Cơ Dao đang nói chuyện, Phương Bình như bóng ma, đột nhiên lóe lên, một đao chém giết một vị võ giả cấp sáu, đầu người rơi xuống!
"Cơ Dao! Kẻ dám đối nghịch với Phương Bình ta đều chết gần hết rồi, các ngươi cũng không ngoại lệ!"
Thời khắc này, Phương Bình hung hăng vô cùng, đứng ngạo nghễ cách bọn họ cả ngàn mét.
"Các ngươi không đuổi kịp ta, mà ta có thể giết các ngươi cực dễ dàng!"
"Hai tên cấp bảy trung kỳ kia, cũng phải chết!"
"Cơ Dao, hối hận không?"
Sắc mặt Cơ Dao tái xanh, không nói một lời. Mấy vị võ giả cấp bảy cũng không truy sát, tất cả đều vô cùng cảnh giác, bảo vệ Cơ Dao.
Tưởng Hạo còn ở đây! Không kịp đến khu vực cấp bảy cầu viện binh rồi!
Cơ Dao liếc mắt nhìn những võ giả cấp sáu kia, quát lên: "Tất cả tản ra, chia nhau rút đi!"
"Vô ích thôi!" Phía trước, Phương Bình cười híp mắt nói: "Không đi được, đám người này quá chậm, ta có thể giết từng người một, càng đơn giản! Hơn nữa người của ta đều đang canh giữ lối vào, ngươi biết mà, tiêu diệt các ngươi không vấn đề gì!"
"Ngươi muốn thế nào?"
"Thần binh, giao tất cả thần binh của các ngươi, tinh hoa sinh mệnh và những thứ khác ra, ta sẽ không giết các ngươi!"
Cơ Dao lạnh lùng nói: "Ngươi nằm mơ đi!"
"Xin lỗi, từ khi trở thành võ giả, ta cũng không còn nằm mơ nữa."
Phương Bình nhếch miệng cười cợt, lạnh nhạt nói: "Có lẽ các ngươi không biết mèo bắt chuột là thế nào, nhưng các ngươi cũng không cần biết, ta ở đằng trước chờ các ngươi, chờ chết đi! Trừ phi, giao ra thứ khiến ta hài lòng, nếu không, tất cả đều phải chết!"
Dứt lời, Phương Bình biến mất.
Sắc mặt Cơ Dao khó coi, quát lên: "Ngươi rốt cuộc là ai?"
"Phương Bình! Ma Võ Phương Bình! Nhớ kỹ, một ngày nào đó, ngươi sẽ biết, đắc tội Phương Bình, rốt cuộc là sai lầm đến mức nào!"
"Khốn kiếp!" Cơ Dao nổi giận, là ngươi giết ta trước! Ngươi giết ta, ta báo thù, ngươi lại dám nói ta đắc tội ngươi, tên khốn kiếp vô liêm sỉ!
Sau khi nổi giận xong, Cơ Dao đã không cảm ứng được Phương Bình nữa, nhìn về phía mấy vị võ giả cấp bảy bên người, một lát sau mới nói: "Không thể chia ra, vậy thì cùng lui, hắn không thể giết sạch chúng ta cùng lúc được!"
"Điện hạ..." Một vị võ giả cấp bảy trung kỳ lập tức nói: "Hay là cứ tách ra, thu hút sự chú ý của hắn, chúng ta hộ tống điện hạ rời đi!"
Giờ khắc này, bọn họ cũng có chút hoảng. Ngạc Tất Đạc chết rồi, bọn họ hoàn toàn không ngờ nổi. Đối phương có thể giết Ngạc Tất Đạc, nghĩa là cũng có thể giết bọn họ. Bọn họ có chết cũng không sao, nhưng Cơ Dao không thể chết được.
Ánh mắt Cơ Dao lạnh lùng nghiêm nghị, lắc đầu nói: "Nếu bổn cung đã mang mọi người đến, thì sẽ không vứt bỏ mọi người! Đi, đi tìm Phong Thanh, Ngạc thống lĩnh mất tích, bây giờ Phương Bình muốn ra tay với chúng ta, chỉ có Phong Thanh mới có thể chống lại Phương Bình!"
Vương Chiến Chi Địa vẫn còn những cường giả khác!
Thiên Thực vương đình còn có 2 vị cao kỳ, 2 vị trung kỳ, 6 vị võ giả sơ kỳ, cộng thêm 2 vị trung kỳ, 2 vị sơ kỳ của bọn họ. 14 vị cường giả cấp thống lĩnh, nếu thật sự tụ lại cùng nhau, Phương Bình cũng hung hăng không được bao lâu!
Cùng lắm thì bức đám người Phong Thanh hộ tống đoàn người mình ra ngoài. Lẽ nào Phương Bình dám chặn giết đội ngũ đó sao?
Cơ Dao muốn tìm Phong Thanh, mấy vị cấp bảy cũng đều gật đầu.
Bây giờ chỉ còn cách tìm Phong Thanh hợp tác, nếu không, bọn họ hiện tại cũng không biết nên làm gì nữa. Vốn bọn họ rất tự tin, nhưng Ngạc thống lĩnh lại một đi không trở lại... Nói là mất tích, nhưng bọn họ đều hiểu, đại khái là hy sinh rồi! Nếu không, Ngạc thống lĩnh sẽ không mặc kệ điện hạ, bỏ đi một mình.

Trên đường, khi Cơ Dao tìm kiếm đám người Phong Thanh, Phương Bình mấy lần hiện thân, xuất quỷ nhập thần, có lúc trốn dưới đất, có khi trốn trong dòng sông, nhảy lên đánh giết!
Lần này, Cơ Dao đã phải nếm trải cảm giác của Phong Diệt Sinh.
Ngày đầu tiên vào Vương Chiến Chi Địa, Phương Bình cũng đối xử với đám người Phong Diệt Sinh y như thế. Bọn họ không tránh nổi!
Nhiều người, năng lượng sẽ mạnh, khí tức sẽ dày. Phương Bình có thể cảm ứng được phương hướng di chuyển của bọn họ, nhưng bọn họ lại không thể phát hiện Phương Bình.
Mấy vị cấp bảy thì lại không dám rời khỏi Cơ Dao. Dù Cơ Dao không để ý, ra lệnh cho bọn họ đánh giết Phương Bình, nhưng bọn họ cũng không động đậy, dù có phải chết mất một số cấp sáu, cũng không thể để cho điện hạ có chuyện được. Dù điện hạ có thủ đoạn kéo nhau chết chùm, nhưng thế thì cũng là chết mất rồi!
Hiện tại còn chưa tới mức nhất định phải chết!
Đội ngũ khoảng trăm người càng ngày càng ít, giảm dần xuống 90 người, 80 người…
Phương Bình thoắt ẩn thoắt hiện nhiều lần. Vừa xuất hiện sẽ giết rất nhiều người. Thậm chí có chút cường giả cấp sáu của Yêu Mệnh vương đình không chịu nổi, một mình rời đi. Nhưng dù là vậy, rất nhanh, đầu những người này đều bị ném trở về!

"Phương Bình, ngươi làm thích khách cũng giỏi nhỉ!" Tưởng Hạo đã khôi phục, hắn không tìm Phương Bình, mà đuổi theo hướng đám người Cơ Dao rời đi, Phương Bình lại nhanh chóng tìm tới bọn họ.
Đằng xa, thấy đám người Yêu Mệnh vương đình bị Phương Bình giết đến mức vô cùng cảnh giác, mọi người bao quanh bảo vệ Cơ Dao, Tưởng Hạo cũng bất ngờ vô cùng.
Thằng nhóc này giỏi đấy!
Phương Bình khẽ cười nói: "Bây giờ, chỉ có võ giả cấp bảy cao kỳ mới có thể thật sự uy hiếp được ta. Tuy ta không giết được võ giả trung kỳ, nhưng bọn họ cũng đừng hòng dễ dàng chém giết ta. Chỉ cần không bị vây lại, không thể chạy trốn, những người này không giết được ta. Nếu có 4,5 tên trung kỳ thì phiền, nhưng bây giờ chỉ có hai, bọn họ còn phải đề phòng ngươi, nào dám truy sát ta."
"Vậy làm sao bây giờ? Bọn họ đang tìm đám người Phong Thanh, Yêu Thực vương đình cũng không ít cấp bảy."
Trong tay Phương Bình đột nhiên xuất hiện một hạt châu, Tưởng Hạo vừa nhìn đã nhận ra, lắc đầu nói: "Không hẳn sẽ có tác dụng, dù có, tốt nhất cũng đừng dùng, nếu dùng, ngươi và ta cũng không thoát được."
Phương Bình hơi nhíu mày nói: "Thứ này không dùng được sao?"
"Không phải không dùng được, đương nhiên, cũng khó nói, nó chỉ phong ấn một tia khí tức bản nguyên, chưa chắc có thể gây hỗn loạn con đường bản nguyên. Nếu thật sự gây ra hỗn loạn, vậy ngươi cũng không kịp chạy, vì phạm vị bao trùm lớn vô cùng."
"Thế là vô dụng à?"
"Cũng không tính là vô dụng, hay ngươi tìm ai đó kích hoạt thử đi, tìm tên nào chán sống ấy..."
Phương Bình vuốt cằm, liếc mắt nhìn hắn. Khuôn mặt mỉm cười dịu dàng của Tưởng Hạo đột nhiên cứng ngắc! Đậu xanh, ngươi nhìn ta là có ý gì? Tuy ông đây không sợ chết, nhưng cũng không muốn làm loại chuyện này, ngươi tìm người khác đi!
"Vậy ta đứng ở xa thật xa, dùng nó làm ám khí đánh lén bọn họ, bọn họ nhất định sẽ đánh nát hạt châu, thế cũng được mà?”
"Vậy phải xem bọn họ có ngu không, thứ này có uy hiếp đến họ hay không, thật ra bọn họ có thể cảm giác được, ngươi ném ra, lực phá hoại sẽ không quá mạnh, cấp ba cũng không bị thương được, nếu bọn họ không đánh nát, thì thiệt thòi lớn rồi. Thứ này rất quý giá, khí tức bản nguyên tuyệt đỉnh, nói thật, may là tên kia hy sinh rồi, nếu không, chẳng ai sẽ loạn ném khí tức bản nguyên cả."
"Thần hồn nát thần tính là được!" Phương Bình cười cợt, lại nói: "Phạm vi bao trùm đại khái khoảng bao xa?"
"Ít nhất 3000 mét trở lên, nếu không ngươi không chạy thoát nổi đâu, đúng rồi, ngươi cách ta xa một chút, lúc ném nhớ kêu ta rời đi!" Tưởng Hạo vội vàng nhắc nhở một câu.
Phương Bình liếc hắn một cái, ngươi sợ chết đến thế à? Ta còn tưởng ngươi thật sự không sợ chết! Thì ra cũng chỉ là một con cọp giấy! Sợ chết sẽ không phải là biến thái thật sự, Phương Bình trước đây còn hơi đề phòng hắn, bây giờ cũng ít đi mấy phần lo lắng.
Không phải biến thái, không thích hành hạ người khác đến chết, thì chỉ là giả vờ mạnh mẽ thôi.
Cái tên này, có lẽ là cảm thấy tự ti, lại muốn giả vờ mạnh mẽ, cho nên mới lựa chọn hành hạ võ giả đến chết. Khi còn bé có khi nào bị người khác tè lên đầu không?
Phương Bình phán đoán một hồi, tính hỏi Tưởng mập mạp sau. Tưởng Hạo tám chín phần mười là có tâm lý tự ti!
Bên ngoài mạnh mẽ, nội tâm mềm yếu... có khi còn có sở thích mặc đồ phụ nữ. Chuyện hành hạ đến chết nữ võ giả, có lẽ là đố kỵ người ta có khuôn mặt đẹp!
Eo ôi, biến thái chết mịa!
Phương Bình không rét mà run, theo bản năng đứng cách xa Tưởng Hạo ra một chút, cái tên này không phải biến thái thì cũng là biến thái rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận