Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1933: Hợp Binh

Thanh Lang Vương bỗng nhiên truyền âm nói: "Thông báo cho những vực khác, đồng thời khai chiến! Đánh tan Phục Sinh Chi Địa, có lẽ lần này, chúng ta có thể triệt để công phá Phục Sinh Chi Địa!"
Nghe vậy, Cơ Dao đột nhiên hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nghiêm nghị nói: "Thanh Lang Vương, ngươi không có quyền ra lệnh ở đây! Ngươi không phải chủ nhân vương đình, cũng không phải điện chủ Điện Chân Vương, ngươi dám!"
Cơ Dao cảm thấy không thể nhường nhịn nổi nữa!
Thanh Lang Vương lại muốn phát động chiến tranh giữa các vực, muốn triệt để kéo Thiên Mệnh vương đình vào chiến hỏa, trở thành phe chủ trương tấn công Phục Sinh Chi Địa, Cơ gia sẽ không đồng ý chuyện này!
Ánh mắt Thanh Lang Vương lạnh lẽo, Bình Sơn Vương lặng lẽ nói: "Thanh Lang, cân nhắc cho kỹ!"
Nếu động đến Cơ Dao, khởi xướng chiến tranh, kéo vương đình vào chiến hỏa, Mệnh Vương và Cơ Vương chắc chắn sẽ trả thù.
Thanh Lang lạnh lùng nhìn Cơ Dao, nhưng hắn cũng không nhắc lại chuyện cùng tấn công các vực nữa. Hắn không thể tự chủ trương, nhưng vực Nam Thất là lãnh địa của hắn, hắn muốn làm gì thì làm, dù có là vương đình cũng không có tư cách quản lý hắn.

Bách Thú Lâm.
Cấm địa yêu tộc vô cùng mạnh mẽ ngày xưa đã hoàn toàn bị phá hủy. Thây chất đầy đồng!
Lần này, Phương Bình cuối cùng cũng có chút chiến lợi phẩm.
"82 thi thể yêu tộc cấp bảy, 11 yêu tộc cấp tám, 1 yêu tộc cấp chín!"
Đánh nhau tới hiện tại, dù giết được rất nhiều yêu tộc cấp chín, nhưng chỉ lấy được xác của một con, hơn nữa còn là bán hoàn chỉnh. Tuy nhiên, Phương Bình nhìn lướt qua trung tâm Bách Thú Lâm, bọn họ không chỉ lấy được xác.
"Thật nhiều mỏ quặng!" Phương Bình có chút chấn động, cấm địa không hổ là cấm địa, là nơi bồi dưỡng được 5 vị cấp chín, không bao giờ thiếu năng lượng.
Ít nhất có tới ba mỏ quặng hoàn chỉnh!
Nói là hoàn chỉnh, nghĩa là nó còn to lớn hơn mỏ quặng ở thành Thiên Môn. Nhưng bây giờ không phải là lúc để đào mỏ.
Phương Bình chỉ liếc nhìn thoáng qua, nhanh chóng nói: "Hiệu trưởng, Trần lão, chúng ta phải mau chóng tụ hợp với những người khác, lập tức chạy về phía tây! Xem có thể giết chết đám người kia trước khi có người tới cứu viện hay không!"
Cấp chín địa quật càng ngày càng nhiều, nếu cứ tiếp tục như thế, tuy đám Phương Bình cũng có viện quân, nhưng sớm muộn gì cũng rơi xuống hạ phong.
Trần Diệu Tổ vội vàng nói: "Vậy thì đi! Lần này ta và Trương Vệ Vũ sẽ tìm kiếm cơ hội thăng cấp, chỉ cần chúng ta có thể thăng cấp, lần này... có thể áp chế một lát, ta và Trương Vệ Vũ phải giết hai mươi, ba mươi cấp chín mới được!"
Nói xong, Trần Diệu Tổ lại nói tiếp: "Hơn nữa trận chiến này, đến giai đoạn cuối, chưa chắc bọn họ sẽ tuân theo quy tắc, nếu tuyệt đỉnh vẫn không ra tay, bọn họ cũng sẽ trở thành trò cười, Phương Bình, các ngươi nhất định phải cẩn thận!"
Trần Diệu Tổ bây giờ tự tin vô cùng, hắn thấy lần này mình có hi vọng thăng cấp. Nhưng chỉ cần hắn thăng cấp, địa quật sẽ triệt để trở mặt, phá hủy quy tắc, trận chiến tuyệt đỉnh sẽ bạo phát, tới mức đó rồi, ai còn quan tâm quy tắc Chân Vương không được ra tay cơ chứ?
"Ngài kiềm chế một chút đi!" Phương Bình cũng cười nói: "Nếu ngài thật sự đột phá, với tình trạng mới vừa thăng cấp như thế, nếu bạo phát cuộc chiến tuyệt đỉnh, ngài mới là người gặp nguy hiểm! Đi thôi!"
Phương Bình không quan tâm đến những mỏ quặng kia nữa, sau khi xử lý xong hết đám phiền phức kia, mình quay lại đào cũng không muộn.
Lần này, không cần phải tuân theo quy tắc nữa! Quy tắc cũng bị bọn họ phá tan tành rồi!
Phương Bình giờ đã hiểu ý của lão Trương, ông ấy đập nồi dìm thuyền liều chết đến cùng, chỉ đánh cược một điều, địa quật không dám triệt để trở mặt.
Phương Bình nghi ngờ địa quật chưa muốn khai chiến toàn diện vào lúc này, không chỉ vì 108 đường nối chưa mở ra toàn bộ, mà là vì thứ bọn họ muốn chưa xuất hiện!
"Phục Sinh Chi Chủng... Có lẽ phải chờ 108 đường nối mở ra rồi mới xuất hiện!"
Phương Bình bỗng nhiên có chút khó hiểu. Cường giả địa quật nhiều như vậy, nếu Phục Sinh Chi Chủng thật sự xuất hiện, bọn họ sẽ không lo lắng sao? Sẽ không sợ nhân loại lấy được rồi trở thành Hoàng Giả sao? Bọn họ không vội, cứ thế mà chờ, thật sự chỉ vì đường nối ngoại vực không vững chắc sao? Đường nối Ngự Hải Sơn vẫn còn cơ mà!
Nếu cường giả địa quật thật sự muốn chủ công Tây Sơn địa quật, cần gì phải cử ngoại vực đến đánh lẻ tẻ chứ, chỉ cần đánh vỡ đường nối Ngự Hải Sơn là đã có thể tiến vào thế giới loài người rồi. Thế nhưng bọn họ không làm thế, có lẽ là vì không đáng. Thứ bọn họ cần vẫn chưa xuất hiện, không cần phải quyết đấu sinh tử vào thời khắc này.
Cường giả địa quật nhịn rất lâu rồi, vẫn đang chờ 108 đường nối hoàn toàn mở ra, có lẽ khi đó sẽ có biến động khủng khiếp, Phục Sinh Chi Chủng triệt để xuất hiện, có lẽ ai cũng sẽ phát hiện, chứ không phải như bây giờ, hầu như không ai biết Phục Sinh Chi Chủng rốt cuộc là cái gì.
"Ai nói cho bọn họ biết chứ? Rốt cuộc ai mới là người lan truyền tin tức của Phục Sinh Chi Chủng chứ? Để những cường giả địa quật kia tin sái cổ?"
Phương Bình vừa ngự không vừa suy nghĩ vấn đề này. Loại tin tức này, tuyệt đối không phải tự nhiên mà có. Nó liên quan đến mấy trăm Chân Vương, những Chân Vương này mưu tính đã ngàn năm, nếu tin tức không bảo đảm xác thật, bọn họ có bị ngu mới tin.
Tấn công Trái Đất có lợi ích gì chứ? Đối với Chân Vương mà nói, Trái Đất chẳng là cái gì cả!
Nhưng bọn họ vẫn làm!
Nghĩa là bọn họ đã xác thực được tin tức này là chính xác, hoặc là một vị cường giả mà bọn họ đều tin tưởng nói cho bọn họ biết Phục Sinh Chi Chủng thật sự tồn tại, bọn họ mới làm như thế.
"Có thể làm cho mấy trăm Chân Vương tin tưởng... Người bình thường không có tư cách đó!"

Khoảng 10 phút sau, hai nhóm người đã gặp lại nhau!
"Trần lão, Ngô Trấn thủ..."
Mọi người dồn dập bắt chuyện, Lý Đức Dũng lớn tiếng nói: "Phương Bình, Bộ trưởng có lệnh, hôm nay dốc hết toàn bộ lực lượng, chiến Ma Đô địa quật, không chết không thôi!"
Phía sau đoàn người, Trương Vệ Vũ hiện cũng đã đi vào, hắn cười to nói: "Hôm nay Trấn Thủ Phủ Phương Tây - Nam đều nghe theo Ma Võ, Phương Bình, ngươi dẫn dắt Ma Võ, đánh cái gì, giết ai, các ngươi quyết định!
Lần này, Hoa Quốc không tiếc từ bỏ những đường nối khác cũng phải chiếm cứ ưu thế tuyệt đối ở Ma Đô địa quật!"
Dùng hết lực lượng cả nước chỉ để đánh trận chiến này! Nếu mất Hoa Quốc, vậy thì chiếm vực Nam Thất! Không mất, cũng phải chiếm vực Nam Thất, hoặc triệt để từ bỏ vực Nam Thất, nhưng trước khi từ bỏ, phải đánh cho nó thành tàn phế, tan hoang!
Phương Bình nhìn quanh một vòng, thấy rất nhiều người quen, thấy rất nhiều cường giả.
Đám người Trương Vệ Vũ đều đến hết! Khổng Lệnh Viên là cường giả bản nguyên tọa trấn một quật mà cũng từ bỏ tọa trấn, chạy tới đây, cộng thêm rất nhiều cường giả của thành Trấn Tinh.
Phương Bình bỗng nhiên cảm thấy không thở nổi!
Nếu bọn họ chết trận ở Ma Đô địa quật, thì toàn bộ tinh anh Hoa Quốc đều sẽ bị tiêu diệt sạch sành sanh, tất cả những hạt giống tuyệt đỉnh mà bọn họ nuôi dưỡng ở thời đại tân võ cũng sẽ biến mất.
Phương Bình liếc nhìn Ngự Hải Sơn, bên kia đang tụ tập hơn 70 đạo khí tức nối liền trời đất, cách bọn họ tầm hơn 600 dặm. 60 người vừa mới vào, cộng thêm 4 vị thần tướng dưới trướng Cơ Dao, cũng tầm khoảng 70 người.
Phía tây, 15 người kia cũng không quan tâm đến Giảo nữa mà chọn đi đường vòng, đến chỗ những người còn lại. Nếu bọn họ thực sự gặp nhau, số lượng cấp chín sẽ lên đến hơn 80 vị!
Mà bọn họ ở đây, tính cả Trịnh Đào đang trọng thương thì cũng chỉ mới có 24 người.
24 người đánh với hơn 80 cấp chín. Cũng không phải là không thể chiến!
Trương Vệ Vũ, Trần Diệu Tổ, ai mà không lấy một địch hai chứ.
Nhưng nếu đánh như thế, nhân loại sẽ phải chịu thương vong cực lớn!
24 vị cường giả ở đây có lẽ sẽ chết trận hơn một nửa, Hoa Quốc không thể chịu được tổn thất như thế!
Phương Bình không nói chuyện, nhanh chóng ngưng tụ 30 đoàn vật chất bất diệt, cho mỗi người một cái, còn lại giao cho Ngô Khuê Sơn, lớn tiếng nói: "Chư vị, cần dùng thì cứ dùng! Chúng ta có thể chiến, nhưng giữ mạng cũng rất quan trọng! Hơn một nửa cường giả Tông Sư của Hoa Quốc đều tụ tập ở đây, nếu có tổn thất, quốc gia cũng đau đớn!"
Phương Bình nói tiếp: "Đến tụ hợp với Giảo, bên kia còn có 5 Yêu thú cấp chín, để yêu tộc xuất chiến trước, những yêu tộc đó không sợ chết, bây giờ hai đại cấm địa hủy diệt, chúng nó đã ra tay, không còn đường lui nữa, không chiến cũng phải chiến!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận