Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2895: Thu Phục Lòng Người (4)

Chương 2895: Thu Phục Lòng Người (4)Chương 2895: Thu Phục Lòng Người (4)
Hắn chỉ còn 4 đại đạo cấp Đế, lão tổ nhà họ Thẩm một cái, Phương Bình còn chuẩn bị cho lão tổ nhà họ Trần một cái.
Còn lại hai đại đạo cấp Đế còn lại, dùng để chia cho cường giả năm thánh địa khác. Lần trước, lãnh tụ của năm thánh địa kia dung đạo với lão Trương, thực lực tổn hại lớn, Phương Bình cũng phải quan tâm chăm sóc một phen.
Chiến Thần dáng người cường tráng, vẫn đang giơ búa lớn, nghe vậy kinh ngạc nói: "Ta cũng có thể thử sao?"
Phương Bình cười nói: "Thật ra là không nên, Chiến Thần tiên bối cũng là cường giả cận Đế rồi, chưa chắc đã không thể dựa vào chính mình để chứng đạo cấp Đế. Chiến Vương là bị buộc bất đắc dĩ, ông ấy tự bạo đại đạo của mình, nhưng nếu tiền bối cần, tiền bối cứ suy nghĩ kỹ, cũng có thể."
Chiến Thần không nhịn được nói: "Nhóc con, ngươi khí phách hơn Trương Đào! Tên khốn đó, mẹ kiếp, chỉ biết lừa lọc, không cho tí lợi lộc nào, nhưng cũng không trách được thằng nhãi đó, thực lực thì yếu, lại không dám đi cướp của cường giả, ở đâu ra đồ tốt..."
Ông gọi Trương Đào là thằng nhãi, Phương Bình coi như không nghe thấy, đây đều là lão cổ hủ, thích gọi gì thì gọi, để đó cho lão Trương tự mình giải quyết.
Nhưng vẫn khẽ ho một tiếng nói: "Bộ trưởng Trương cũng không dễ dàng, dù sao ông ấy không có năng lực tụ tài như ta, hai năm qua cũng chỉ lấy được từ chỗ ta một vài thứ không có nhiều tác dụng với các tiền bối, ngài nhìn ông ấy mà xem, ngay cả binh khí thuận tay cũng không có, nghèo mạt rệp, tiền bối chớ trách."
"..." Mọi người buồn bực, ngươi còn khoe khoang!
Phía nhân loại, có Thiên Vương, hắn cũng có chiến lực Thánh Nhân, nhưng cấp Đế thì lại không nhiều. Thêm mấy vị cấp Đế, liên thủ cũng có thể chiến Thánh Nhân.
"Cái gì?"
Ngươi đừng hù chúng ta chứ?
Mọi người nghi ngờ nhìn hắn, đại trận gì có thể tăng thực lực lên?
Phương Bình cười nói: "Chuyện này bàn sau, mỗi lần bố trí đại trận, ta đều hao phí rất lớn, để ta tính đã, nhé!"
Phương Bình cũng không giải thích, nếu Thẩm Hạo Thiên đã không có ý kiến, hắn cũng không chậm trễ, hắn có mang theo Bản Nguyên bên người, trước đó, hắn đã chuẩn bị sẵn sàng để lần này đi vào tăng thực lực cho các vị tiền bối, trở thành cấp Đế.
Phương Bình cười lớn nói: "Các tiền bối cũng chớ gấp, hiện tại tiến bộ chậm một chút cũng không sao, chờ quay về Trái Đất, ta sẽ thử nghiệm bố trí thánh địa tu luyện cho các tiền bối, bố trí Nghịch Thiên Đại Trận, có lẽ có thể giúp các tiền bối tăng thực lực."
Sau này một khi mình dung hợp sáu đại thánh địa, có lẽ cũng có thể mang đến phản hồi cho bọn họ.
Nhìn Phương Bình giúp Thẩm Hạo Thiên lên cấp Đế, trò chuyện vui vẻ với mấy vị tuyệt đỉnh thánh địa này và Chiến Thần. Ngô Xuyên nhìn trái nhìn phải, không nhịn được truyền âm cho Nam Vân Nguyệt: "Tên nhóc này không phải đang thu mua lòng người chứ?"
Những người này dù là cấp Đế sơ kỳ, hơn nữa dù đại đạo thay thế không quá phù hợp, nhưng bốn vị cấp Đế, liên thủ chiến một vị Thánh Nhân cũng không quá khó.
Ngô Xuyên tức giận nói: "Ta ghen tị cái gì? Chỉ cảm thấy khó chịu! Tên nhóc này cưỡi trên đầu ta, ta luôn cảm thấy khó chịu."
"Đừng nhìn ta, ta không phải nói ta, ta là nói lão Trương. Lần trước Điền Mục nói, thằng nhóc này đã thành Nhân Vương, trước đó vẫn chỉ người trên Trái Đất tán thành, hiện tên nhóc này bắt đầu tiến vào, vừa vào đã bắt đầu phân phát lợi ích, hứa hẹn. Ta thấy, qua mấy ngày nữa, Nhân Vương trong Thiên Phần giả này sẽ là tên nhóc này. Hắn thành lãnh tụ, có phải lão Trương nên về hưu rồi hay không?"
Nam Vân Nguyệt truyền âm nói: "Ngươi đang ghen tị?"
Nam Vân Nguyệt liếc mắt nhìn ông, không lên tiếng, ngươi có năng lực thì cũng đi thu mua đi.
"Vậy ngươi thành Nhân Vương được rồi."
Có phục hay không? Ta nghe lén ngươi truyền âm đói
Lúc này, Ngô Xuyên sắc mặt cứng đờ, trong đầu vang lên tiếng nói suy tư của Phương Bình.
"Sư huynh, đừng không có việc gì lại nói xấu sau lưng người khác, sao người có thể nghĩ ta như vậy?"
Ngô Xuyên trừng mắt, nếu ta có thể thành Nhân Vương, ta còn lải nhải với ngươi làm gì?
Ngô Xuyên quay đầu, Phương Bình đang tán gẫu với mấy người Chiến Thần, lại cười híp mắt liếc nhìn hắn.
"Lời này..."
Ai bảo ngươi yếu chứ, lực lượng tinh thần yếu như vậy còn không biết xấu hổ truyên âm ở trước mặt ta?
Sắc mặt Ngô Xuyên càng thêm cứng ngắc, đáng chết, đồ khốn này học cái gì không học, lại học tật xấu này của lão Trương.
Nửa giờ sau, Thẩm Hạo Thiên từ Bản Nguyên đi ra.
Khí cơ Thẩm Hạo Thiên đã thay đổi, cực kỳ không ổn định, nhục thân cũng đang không ngừng nổ tung. Ông còn chẳng phải cận Đế, đừng nói là cận Đế, đại đạo bản nguyên chưa đi được bao xa, cũng chỉ dài hơn Phương Bình một chút, thực lực thật sự có hạn.
Lúc này, sau khi thay thế một đại đạo cấp Đế, ông chưa thể thích ứng nhanh như vậy.
Phương Bình liếc nhìn, thấy dáng vẻ này của ông, lại đưa chút vật chất bất diệt, cho ông lão này tu bổ nhục thân.
Chiến Chần của Thiên Đường Chư Thần, không ngừng cân nhắc, cuối cùng không chọn thay thế đại đạo.
Ông là cường giả cận Đế, Thiên Đường Chư Thần chỉ có ông và Thái Dương Thần là cường giả cận Đế.
Ngày đó, ông chuẩn bị dung đạo, kết quả bị Thái Dương Thần vượt lên trước một bước. Chuyện này khá giống với thành Trấn Tinh, ngày đó cũng là Chiến Vương chuẩn bị dung đạo, kết quả bị Kiếm Vương nhà họ Tô vượt lên trước một bước.
Chiến Thần cách cấp Đế cũng không còn xa nữa, lựa chọn từ bỏ.
Phương Bình cũng không cưỡng cầu, những người khác, Phương Bình không nói để bọn họ thay đại đạo, người thời Tân Võ không cần, tốt nhất cũng không cần thay thế.
Còn về những bô lão kia, dù cũng là đại đạo cấp Đế, số lượng không nhiều, Phương Bình cũng phải xem tình hình để phân phối.
Cũng không ai nói gì, thứ này tương đối quý giá.
Vì thành Đế, Minh Đình bán mạng cho Phương Bình mới có được cơ hội, không có công lớn, Phương Bình cũng sẽ không dễ dàng đưa ra.
Làm xong những việc này, Phương Bình cũng biết cặn kẽ về tình hình nơi này.
Phía nhân loại, số lượng tuyệt đỉnh hiện tại càng ngày càng ít.
Trước đó, khi Phương Bình đi thành Trấn Tinh, nơi đây có 35 vị, bao gồm lão Trương và Trấn Thiên Vương.
Mà bây giờ... vẫn là 35 vị.
Bao gôm Phương Bình và Điền Mục, mà bọn họ đều vào sau, điều này có nghĩa là trong mấy ngày qua, nhân loại lại có hai vị cường giả tuyệt đỉnh hy sinh. 35 vị
Cộng thêm lão Lý và Ngô Khuê Sơn ở bên ngoài, số lượng tuyệt đỉnh của nhân loại còn không nhiều bằng trước, nhưng nhìn chung chiến lực lại tăng lên rất nhiều.
Càng ngày càng nhiều người hy sinh ở đây, Phương Bình cũng cảm thấy hơi khó chịu.
Nơi này, cường giả rất nhiềul
Giống như Phương Bình, có đôi khi những người khác gặp phải, cũng sẽ thuận tay giết một số người. Cứ như thế, tử thương rất nghiêm trọng.
Các phe đều có tử thương!
Tuyệt đỉnh chết nhiều nhất, cấp Đế còn tốt một chút, dù sao giết cấp Đế khó hơn nhiều.
"Cũng không biết nhóm người Tô Vân Phi lên cấp chưa..."
Phương Bình cũng không nắm được tình hình, ngày đó hắn đi vội vàng, nên cũng không rõ mấy vị kia lên cấp hay chưa lên cấp, có lẽ lão Trương cảm nhận được một chút, Phương Bình thì chưa cảm ứng được.
Thậm chí dù là lão Trương đi nữa, với thực lực tăng nhanh, nếu vài người riêng lẻ lên cấp, chưa chắc ông đã có thể cảm ứng được. ...
Ngay khi Phương Bình nghĩ đến mấy người Tô Vân Phi.
Ở địa quật, đại chiến nổ ra.
Khu vực Ngự Hải Sơn.
Lão Lý đứng ngạo nghề trên đỉnh núi, ôm trường kiếm, không nói không rằng.
Cách đó không xa, sắc mặt Ngô Khuê Sơn nặng nề, cũng trâm mặc không nói.
Đối diện, mấy người Cổ Xuyên cũng đứng sừng sững trên đỉnh núi.
Hai bên ngồi xem đám người phía dưới chém giết.
Phe địa quật, Hoa Tê Đạo xung phong đi đầu, đang độc chiến ba cường giả Lý Đức Dũng, Tưởng Nguyên Hoa, Tô Hạo Nhiên.
Cuộc chiến càng ngày càng thảm khốc.
Trước đó, Phương Bình đã định giả mạo cường giả, khiêu chiến Hoa Tề Đạo, nhưng phe Phong Thiên tới quá nhanh, Phương Bình không thể không nghênh chiến phe Phong Thiên, đành phải ném chuyện Hoa Tề Đạo bên này cho đám lão Ngô giải quyết.
Lúc này, Hoa Tề Đạo chiến đến điên cuồng, khí cơ chập chờn bất định, giống như có thể sẽ lên cấp bất cứ lúc nào.
Ba người Lý Đức Dũng đều toàn thân đẫm máu.
Hai người khác không rõ tình hình, nhưng Lý Đức Dũng thì biết, lúc này, ánh mắt ông phức tạp, không biết nên như thế nào cho phải.
Đại chiến mà vừa thất thần, sẽ lập tức gặp nguy hiểm.
Ngay khi Lý Đức Dũng thất thần, Hoa Tê Đạo một thương đâm tới, phập một tiếng, đâm xuyên đầu Lý Đức Dũng, trường thương vẩy một cái, Lý Đức Dũng bị đánh bay, kim thân không đầu đập vào Ngự Hải Sơn, kim cốt nổ tung!
Bạn cần đăng nhập để bình luận