Toàn Cầu Cao Võ

Chương 377: 13 thành ở Ma Đô địa quật (2)

"Căn cứ vào quan sát và điều tra của chúng ta, địa quật cũng không có trung ương chính phủ gì, mỗi một thành thị là một đơn vị độc lập."
"Nói cách khác, quân đội và võ giả của chúng ta ở địa quật chỉ có thể chống đỡ một mình thành Thiên Môn này..."
"Sai!"
Giảng viên già lại lần nữa lắc đầu nói: "Không phải chống lại, là miễn cưỡng phòng thủ, chúng ta không phải là đối thủ của thành Thiên Môn.
Đương nhiên, đây là chỉ dã chiến, đối phương cũng không dám toàn lực tiến công căn cứ của chúng ta.
Thứ nhất, căn cứ của chúng ta phòng thủ nghiêm ngặt, bọn họ đã từng chịu thiệt thòi.
Thứ hai, trong lúc khẩn cấp, chúng ta có thể điều động nhiều vị Tông sư, tiến hành vây quét đánh chiếm, nếu không có sự giúp đỡ của các thành phía sau, thành Thiên Môn đương nhiên không phải là đối thủ của toàn bộ Hoa Quốc.
Nhưng cường giả Tông sư của chúng ta cũng không thể trắng trợn tiến vào, càng không thể diệt thành Thiên Môn, trừ phi chắc chắn 13 thành của đối phương liên thủ.
Chớ nói chi ở 13 thành phía bắc còn có cường giả sức mạnh khủng bố.
Một khi nhân loại chúng ta tập hợp quá nhiều Tông sư, rất có thể sẽ dẫn ra những cường giả sức mạnh khủng bố này.
70 năm trước, Kinh Đô địa quật đã từng thử, lần đó, Tông sư ở Hoa Quốc không tới trăm người, tập hợp được hơn 40 vị Tông sư, muốn tiêu diệt Kinh Đô địa quật…
Kết quả, nơi sâu xa xuất hiện nhiều vị cường giả xa lạ có sức mạnh cực kỳ khủng bố.
Cuối cùng, 16 vị Tông sư Hoa Quốc bỏ mình, trận chiến đó cũng ảnh hưởng đến căn cơ sức mạnh của Hoa Quốc. Trong trận chiến đó, Kinh Đô Võ Đại kém chút bị huỷ diệt, hiệu trưởng, hiệu phó và các viện trưởng của các học viện, toàn bộ chết trận!"
Nói tới chuyện cũ, giảng viên già không ngừng thổn thức.
Những năm gần đây, Tông sư của Kinh Đô Võ Đại chết trận rất nhiều, thực ra cũng liên quan đến loại đại chiến này.
Sau khi thành lập, Ma Võ và các Võ Đại mới nổi lên ít khi gia nhập vào những đại chiến địa quật như vậy, nhưng Kinh Đô Võ Đại vẫn là chủ lực, điều này cũng dẫn đến việc, từ lúc thành lập trường đến nay, số lượng Tông sư chết trận của bọn họ lên đến 2 con số.
Phương Bình và tất cả mọi người cảm thấy có chút uất ức.
"Nói như vậy, chỉ có thể phòng thủ sao ạ?"
Đánh, quy mô nhỏ thì đánh không lại.
Đánh quy mô lớn chính là đang đánh cược tương lai Hoa Quốc, cho dù thắng được, cũng chỉ có thể bình định được một hoặc hai địa quật. Nhưng có được kết quả như vậy, cường giả Tông sư của Hoa Quốc đại khái cũng phải chết hơn một nửa.
Vậy các lối vào địa quật còn lại phải làm sao bây giờ?
Giảng viên già khẽ cười nói: "Cũng không cần bi quan như vậy, thế hệ tuổi trẻ trưởng thành rất nhanh, tương lai vẫn còn sáng lạn.
Mấy chục năm trước, Hoa Quốc có được bao nhiêu cường giả Tông sư?
Nhưng còn bây giờ thì sao?
Bây giờ, chúng ta càng ngày càng mạnh, địa quật ngược lại cũng không phát triển nhanh bằng chúng ta, cho nên, chúng ta mới luôn nằm ở thế thủ, chính vì muốn tranh thủ thời gian cho thế hệ trẻ ở tương lai.
Nếu thật sự muốn đánh, mấy trăm Tông sư ở Hoa Quốc ít nhất cũng có thể tiêu diệt được dăm ba lối vào địa quật!
Nhưng nếu như toàn bộ địa quật thật sự thông với nhau, chúng ta tiêu diệt nhiều lối vào như vậy, lúc đó địa quật sẽ phát động xâm chiếm toàn diện.
Vì lẽ đó chúng ta tình nguyện đánh chiến dịch quy mô nhỏ, lấy mạng người đi chồng, cũng không muốn toàn diện khai chiến!"
Bây giờ, cường giả càng ngày càng nhiều, đây là số lượng tăng lên, mắt trần có thể thấy.
Trước đây, Tông sư của Hoa Quốc không quá trăm người.
Nhưng trong 30 năm gần đây, lại xuất hiện gần trăm vị Tông sư!
Bình quân hàng năm có thể xuất hiện 3 vị Tông sư, chuyện này quả thật là không dám tin tưởng.
Giới kinh doanh hàng năm cũng có Tông sư xuất hiện, phía chính phủ cũng như thế.
Dưới tình huống này, thực ra chính phủ không muốn lập tức tiến hành đại chiến, bởi đó là một hình thức tự diệt vong, cho nên chúng ta chỉ có thể nhịn.
Kéo dài thời gian!
Thời gian kéo dài càng lâu, nhân loại chúng ta càng có hy vọng lớn, bởi dù sao đại chiến cuối cùng đều phải dựa vào cường giả.
Mà nhiệm vụ địa quật, chiến tranh địa quật, thực ra cũng là một loại luyện binh, luyện cường giả!
Quân nhân và võ giả trung cấp sơ cấp hy sinh số lượng lớn cũng là chuyện không có cách giải quyết, lúc này cần có người hy sinh, nếu mọi người không chấp nhận, vậy ngày nhân loại bị diệt vong cũng không còn xa nữa rồi.
Lúc này, mọi người cũng không còn đặt câu hỏi nữa, bắt đầu nhìn địa đồ.
13 toà thành ở Ma Đô địa quật phân bố theo hình cánh quạt.
Ở cực nam trên bản đồ chính là nơi nhân loại tiến vào Ma Đô địa quật, xung quanh là biển rộng, bên cạnh biển rộng chính là căn cứ của Hoa Quốc.
Thành Thiên Môn, cách căn cứ này chừng 80 km.
Nghe thì thấy không xa, ở xã hội hiện đại, lái xe chừng nửa tiếng là tới.
Nhưng ở địa quật, chủ yếu chỉ có thể đi bộ, khoảng cách như vậy rất xa, hành quân cấp tốc, một ngày đi được 50 km xem như là cường quân rồi, nếu ngày đi được 70 km, quân đội như vậy chắc hẳn phải là quân tinh nhuệ.
Bên ngoài 80 km là hành Thiên Môn, thành Thiên Môn cũng là thành thị cửa ngõ tại Ma Đô địa quật.
Phía sau, lại là những thành thị khác.
Địa quật có núi có sông nước, không thiếu gì cả.
Giảng viên già thấy mọi người đã nhìn kỹ rồi, lại cười nói: "Khoa học kỹ thuật thực ra vẫn rất thần kỳ, không lâu sau, khi chúng ta có thể phác hoạ bản đồ 3D, lúc đó mọi người có thể cảm nhận trực quan về địa quật.
Mà chúng ta sau khi tiến vào địa quật, chủ yếu hoạt động trong phạm vi 30 km.
Trong khu vực này, chúng ta đã từng dọn dẹp xử lý, an toàn hơn rất nhiều.
Nhưng Quân đội của thành Thiên Môn cũng đang hoạt động, bao gồm võ giả, một số võ giả tự do cũng sẽ tự do hoạt động, cho nên vẫn có nguy hiểm.
Ở địa quật, ngoại trừ nhân loại địa quật - chúng ta tạm gọi là thế. Trừ nhân loại địa quật, còn có rất nhiều nguy hiểm khác!
Bao gồm động thực vật của bọn họ. Có một số động thực vật, thậm chí có cả uy áp cường giả. Địa quật thực ra cũng rất giống với thế giới thần thoại trong truyền thuyết, những động thực vật này có thể có thể xem là yêu quái.
Nguy hiểm, ở khắp mọi nơi.
Tương tự, kỳ ngộ cũng ở khắp mọi nơi.
Nhân loại vì sao càng ngày càng mạnh?
Thật ra có liên quan rất lớn với địa quật!
Bao gồm dây chuyền sản xuất chế tạo thuốc, khai thác sử dụng đá năng lượng, thậm chí ngay cả một số sáng tạo chiến pháp cũng có liên quan đến địa quật.
Các em có biết các bạn sinh viên cấp năm vì sao có thể tiến bộ nhanh như vậy không? Đều có liên quan đến kỳ ngộ mà bọn họ gặp được ở địa quật!
Chuyện này bây giờ tôi sẽ không giới thiệu từng cái. Trước đó chúng ta vẫn không có tài liệu giảng dạy theo biên chế kiểu này, bởi vì trước đây, võ giả cấp ba mới có thể bước vào địa quật, mà trước khi vào địa quật, bọn họ sẽ được huấn luyện ngắn hạn ở Quân đội.
Ở Quân đội có tổng hợp các loại tư liệu.
Đây cũng là lần đầu tiên Ma Võ mở lớp huấn luyện đặc biệt cho cấp hai. Vì thế, chúng ta đang thảo luận với Quân bộ, chuẩn bị in ấn một số tài liệu giảng dạy liên quan đến địa quật để phát cho các em, lúc đó các em tự xem thêm, tăng thêm ấn tượng…"
Vị giáo sư già nói đến miệng lưỡi khô khốc, Phương Bình và mọi người cũng say mê nghe giảng.
Hoá ra, mấy vị cường giả cấp năm của Ma Võ đều thu được kỳ ngộ ở địa quật.
Mong muốn mạnh mẽ là điều mà tất cả võ giả đều mong chờ, địa quật có nhiều chỗ tốt như vậy cũng một phần là vì võ giả người trước ngã xuống, người sau tiến lên.
Lúc này đây, trong đầu từng người đã hình dung ra được địa quật như thế nào.
Đối với chuyện lạc đường, Phương Bình cũng không còn để ở trong lòng.
Địa quật cũng không phải hoang mạc, cũng không phải thảo nguyên bát ngát ngút ngàn, nơi đó có thành thị, có căn cứ của nhân loại, làm sao có thể dễ dàng đi lạc như vậy được.
Lại nghĩ đến ở địa quật có nhiều bảo vật, nhất thời, mọi người đều nóng lòng muốn xuống thử, hận không thể tiến vào địa quật ngay lập tức, giành lấy bảo vật, đột phá lên cấp ba, cấp bốn, thậm chí là cấp năm.
Mà ngay vào lúc này, một chậu nước lạnh từ trên trời giáng xuống, dập tắt lòng nhiệt huyết của mọi người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận