Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1964: Gặp Mạnh Ắt Mạnh (2)

Ban đầu Phương Bình còn dùng quyền pháp cơ sở để đánh, bỗng dưng thay đổi chiến pháp.
Kim Cương Quyền!
Đây là một loại chiến pháp giúp võ giả hợp nhất giữa quyền và sức mạnh, cái gọi là quyền lực hợp nhất thật ra chính là khống chế sức mạnh, để võ giả có thể bùng nổ sức mạnh tối cao của mình.
"Dự đoán!"
"Mình dường như đã quên mất ý nghĩa của cận chiến!"
"Dự đoán, phải phát hiện phương hướng công kích của đối thủ, tránh để bị thương…"
Phương Bình lúc này nhớ đến rất nhiều thứ, nhớ đến một số phương thức chiến đấu mà Tần Phượng Thanh từng nói cho hắn.
Dù hiện tại Tần Phượng Thanh bị bỏ lại phía sau, nhưng thiên phú chiến đấu khá mạnh, khả năng khống chế sức mạnh cũng cao, hắn biết vận dụng hợp lý khí huyết và năng lượng, rất ít khi nào lãng phí khí huyết.
Nếu có thể né được công kích của đối thủ, hắn chưa bao giờ cố gắng đón đỡ.
Hắn chỉ là võ giả một lần tôi cốt, khí huyết không bằng những người khác, thời gian còn là võ giả sơ cấp, nếu muốn chiến thắng đối thủ có nhiều khí huyết hơn mình, hắn phải tìm hiểu cách vận dụng và tiết kiệm khí huyết, dùng ít khí huyết mà vận dụng hợp lý để đổi lấy thành quả lớn.
"Khả năng khống chế sức mạnh của mình chậm chạp không tiến triển, dù luyện tập tách khí huyết cũng vô dụng, chỉ sợ là thiếu chiến đấu! Thiếu một trận chiến thoải mái, chiến ý tràn trề!"
"Cốt tủy dẻo dai, quyền lực hợp nhất, tụ lực tại một điểm!"
Từng suy nghĩ lóe lên trong đầu Phương Bình, gương mặt có phần giận dữ, máu vàng tung tóe, song quyền vung lên, đón đỡ, tấn công, đi đường quyền…
Dự đoán!
Đúng lúc này, Phương Bình hai tay giao nhau, bảo vệ vai phải.
Ầm ầm!
Đối phương đấm ra một quyền, đánh trúng cánh tay Phương Bình, không thể đánh trúng vai phải.
Ánh mắt Phương Bình hơi động, dưới chân đạp không, xoay người tung ra một quyền!
Đối phương nhanh chóng đón đỡ, lùi lại mấy bước, phần thịt trên cánh tay biến mất, lờ mờ lộ ra kim cốt bên trong.
Sắc mặt của người đàn ông vạm vỡ kia trịnh trọng hơn hẳn, âm trầm nói: "Thú vị đấy, xem bản tọa là đá mài dao để tôi luyện chiến pháp của ngươi à! Muốn chân chính rèn luyện cách khống chế sức mạnh của ngươi sao?"
Phương Bình khẽ cười nói: “Ta không biết dùng quyền, nhưng ta cảm thấy dùng quyền tiêu diệt ngươi hẳn là không khó!”
"Vậy thì thử xem!"
Lúc này, người đàn ông vạm vỡ này đã quên đi tất cả, hắn là cường giả quyền đạo! Dùng quyền bước vào con đường bản nguyên! Sao lại có thể để một võ giả không tinh thông quyền đạo đánh bại?! Dù đối phương có bảy tầng kim thân thì cũng chỉ là võ giả cấp tám, còn chưa phải là võ giả thần đạo.
Huống chi, đối phương còn rất trẻ.
...
Phía bên kia, nhóm người Cơ Nam đã tiêu diệt mấy vị thần tướng trực thuộc dưới trướng Chân Vương.
Khi thấy Phương Bình đánh một quyền ép lùi đối phương, đánh nổ cánh tay của đối phương, sắc mặt Cơ Nam khó coi, âm trầm như nước, hắn truyền âm nói: "Không thể giữ lại người này! Tuyệt đối không thể! Hắn vốn tiến bộ quá nhanh, có sức chiến đấu mạnh mẽ và thủ đoạn đặc thù!
Hiện tại, hắn bắt đầu ý thức được bản thân thiếu hụt ở đâu, bắt đầu tôi luyện chiến pháp, kỹ năng chiến đấu và chiến ý. Nếu để hắn phát triển, hắn sẽ nhanh chóng trở thành cường giả thần đạo đỉnh cao!
Dao Nhi, một khi tìm ra và học được thủ đoạn đặc thù của hắn, phải lập tức tiêu diệt hắn!"
Cơ Nam cảm nhận được uy hiếp mà Phương Bình mang lại!
Phương Bình có năng lực đặc thù đáng sợ khiến người người kiêng dè, nhưng hắn… không hẳn có thể bước vào con đường bản nguyên!
Bởi vì tinh khí thần quá rời rạc!
Ngày xưa, Phương Bình là võ giả cấp ba vô địch, tinh khí thần hợp nhất. Lúc vô địch cấp sáu cũng là tinh khí thần hợp nhất, thực lực tổng thể không hề rời rạc. Nhưng đến cấp tám, Phương Bình đã rối loạn! Chỉ còn thực lực, chỉ có sức mạnh!
Lực chiến của hắn có lẽ không chênh lệch nhiều với lão Lý, đây là so về sức chiến đấu đơn thuần, chứ không phải năng lực tự bạo.
Nhưng lão Lý tiêu diệt cấp chín, bao gồm cấp chín bản nguyên, nhẹ nhàng như cắt trái cây.
Phương Bình không làm được!
Nếu không tự bạo lực lượng tinh thần, không có hoàng kim ốc vây địch, hắn còn chẳng giết được cấp chín yếu. Trừ khi đối phương đã bị khống chế hoặc bị choáng tại chỗ cho hắn đánh giết.
Nhưng hiện tại, Phương Bình đang khống chế sức mạnh của mình.
Lực lượng phá diệt cao đến 60 nguyên, tương đương với 300.000 cal khí huyết. Một khi Phương Bình có thể tập trung sức mạnh của mình, chiêu nào cũng phát huy được 60 nguyên lực lượng phá diệt thì hắn sẽ là cấp chín cao cấp mạnh mẽ nhất, thậm chí còn mạnh hơn nhóm người Trương Vệ Vũ.
Nhưng Phương Bình lại không làm được, bản thân hắn khống chế 30 nguyên lực lượng phá diệt cũng rất tệ, năng lượng rời rạc, tràn lan, không tập trung.
Hắn dùng nhiều vật chất bất diệt nhưng rất ít dùng trên lưỡi đao. Phần lớn đều bị hắn lãng phí!
Mà hiện tại, không biết Phương Bình bị cái gì kích thích, bỗng nhiên bắt đầu tìm người tôi luyện quyền pháp, thật sự vận dụng sức mạnh của bản thân để chiến đấu, giống như đang làm quen với cách khống chế sức mạnh.
Chuyện này không phải là chuyện tốt với Thiên Mệnh vương đình.
Sắc mặt Cơ Dao u ám, một lát sau, cô truyền âm nói: "Vương thúc, ta cũng giống hắn, đúng không?"
Cơ Nam không nói gì.
“Ta cũng như vậy, không phải sao? Tuy ta lên cấp rất nhanh, mới đó đã đến cấp tôn giả, nhưng Dao Nhi thật sự có năng lực và thủ đoạn chiến đấu của tôn giả sao? Nếu không có phân thân của vương tổ, không có thần binh cấp chín, không có Nước Suối Sinh Mệnh cho ta khôi phục… Vương thúc, liệu ta có thể trụ được 10 chiêu khi đối đầu với các tôn giả bách chiến của Phục Sinh Chi Địa không?"
“Ngươi khác...”
Cơ Dao khẽ thở dài: “Hắn cũng khác! Hiện tại hắn hình như đã tìm được thiếu sót của hắn. Hắn đang tìm cách bù đắp, ta cũng nên làm vậy. Sau khi trở lại vương đình, Dao Nhi… muốn đến biên giới, gia nhập quân đội biên giới ở thành thị phía biên giới giáp với Vạn Yêu vương đình."
“Dao Nhi...”
Sắc mặt Cơ Nam phức tạp. Đây là lựa chọn của một số… nhân tài năm xưa - Lê Chử!
Lê Chử nổi danh từ biên cương. Năm đó, Lê Chử gia nhập quân đội biên giới giữa Thiên Thực vương đình và Thiên Mệnh vương đình, trở thành một binh tướng nhỏ ở biên cảnh.
Khi đó, hai vương đình vẫn còn tranh chấp, chiến tranh liên miên.
Lê Chử không ngừng chém giết ở biên cảnh, nổi danh cùng với Tả - Hữu thần tướng, còn lôi kéo được một nhóm cường giả thân chinh bách chiến thành lập nên Thiên Thực Quân như bây giờ.
Trước đó, Thiên Thực Quân cũng không phải là một nhóm.
Cơ Dao cũng muốn đi con đường này sao?
Cơ Dao không nghĩ nhiều như thế, cô chỉ cảm thấy mình cần phải tìm một nơi không ai biết cô là ai, để có nhiều cơ hội tôi luyện bản thân.
Cô không muốn khai chiến với Phục Sinh Chi Địa. Trên chiến trường này đều chỉ có sống hoặc chết, hơn nữa, rất hiếm khi có cơ hội chiến đấu công bằng.
Hiện tại Thiên Mệnh vương đình đã đình chiến với Thiên Thực vương đình, hai bên sẽ rất ít khi xảy ra tranh chấp.
Nhưng yêu tộc của Vạn Yêu vương đình thì khác. Đối phương kiêu căng khó thuần, nhiều lần lấn át biên giới.
Yêu tộc cũng có quân đội! Sức chiến đấu của yêu tộc cũng rất mạnh.
Ở đó, có lẽ cô sẽ được thoải mái chém giết, cũng sẽ chẳng có yêu tộc nào để ý liệu cô có phải là hậu duệ chân vương hay không.
Nghĩ thì nghĩ, Cơ Dao vẫn nhanh chóng tỉnh táo, nhìn Phương Bình, ánh mắt lấp lóe, truyền âm nói: "Vương thúc… Ngài thấy, giữ lại hắn rốt cuộc là cuộc là chuyện tốt hay xấu? Sự tồn tại của hắn sẽ ảnh hưởng đến tương lai toàn bộ Thần Lục sao?"
Cơ Nam cau mày, Cơ Dao nói vậy là sao?
Không chờ Cơ Nam trả lời, Cơ Dao hít sâu một hơi nói: "Chúng ta cứ đứng xem đi! Đừng tham dự vào, để hắn chiến đấu tiếp, bản cung cũng muốn nhìn thử xem thiên tài của Phục Sinh Chi Địa là thiên tài thật, hay chỉ có những người có năng lực đặc thù mới khó đối phó như vậy!"
...
Ầm!
Cánh tay trái của Phương Bình rung lên một trận, một luồng sức mạnh cực mạnh bị thân thể hắn truyền vào hư không, hư không nổ tung.
"Phân tán lực lượng…"
Phương Bình nhớ lại năm xưa lúc mình tập đứng tấn, khi đó còn chưa là võ giả, hắn tập đứng tấn trong nhà, để cho em gái đẩy mình, chỉ lung lay chứ không ngã.
Con lật đật!
Ba cấp độ đứng tấn: đứng tấn, đứng vững, đứng trên không. Bị đẩy không ngã, mượn lực để phân tán lực.
“Bước như mèo, nhẹ như lông hồng...”
Phương Bình nhớ lại công quyết mà năm đó học được, dưới chân hơi động, bước đi nhanh nhẹn như mèo, bắt đầu đi vòng quanh người đàn ông vạm vỡ này.
Ra quyền mạnh mẽ, thu quyền nhanh nhẹn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận