Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2248: Ai Nấy Đều Cuồng Như Nhau (3)

Trương Đào cố ý! Ông để lại mấy câu nói kia, sau đó chạy mất, cũng không thèm bàn giao cho Phương Bình cái gì. Nhưng càng là như vậy, Phương Bình lại càng bất an, càng có áp lực. Trương Đào vẫn luôn ghét bỏ hắn không đủ áp lực, không có động lực, bây giờ thì hay rồi, ông ấy dùng chính mạng của mình làm tiền đặt cược, biến mình thành áp lực của Phương Bình, áp lực to như vậy, ép Phương Bình đến mức không thở nổi. Khổng Lệnh Viên cười cười, vỗ vỗ bờ vai của hắn nói: "Có áp lực là chuyện bình thường, nhưng người càng phải cảm thấy vinh hạnh! Không phải ai cũng có thể gánh trách nhiệm này, cũng không phải ai cũng có tư cách gánh được tất cả những thứ này! Ngươi xem Ngô Xuyên kìa, tại sao Bộ trưởng lại không tìm hắn? Đây chẳng phải là năng lực càng lớn trách nhiệm càng cao..."
"Khổng Lệnh Viên!"
Một tiếng quát khẽ vang lên bên tai mọi người! Sắc mặt Ngô Xuyên đen kịt, ta ăn trộm gạo nhà các ngươi hay gì? Ai cũng muốn đấm ta một câu! Ta trêu ai, chọc ai chứ? Ta còn trẻ, còn trẻ có hiểu hay không? Lý Trường Sinh và Phương Bình thì thôi, Khổng Lệnh Viên người lớn hơn ta mấy chục tuổi, không biết đếm sao? Mọi người thấy Ngô Xuyên có xu hướng sắp nổi khùng, đều cười lớn một tiếng. Cảm giác căng thẳng cũng giảm dần. Phương Bình nhìn mấy ông lão ngươi một lời ta một lời, chọc ghẹo nhau, không nhịn được mỉm cười, mấy lão già đáng yêu, thấy mình bị áp lực nên mới cố tình làm thế.
"Hào hứng lên! Sợ cái gì? Ta không phải đã sớm nói muốn thay thế Lão Trương sao? Bây giờ còn chưa tới thời cơ mà đã căng thẳng rồi, sau này biết làm thế nào?"
Phương Bình liếm môi một cái, nhìn về phía trước, đột nhiên khí huyết bạo phát, quát to: "Tăng tốc! Giữ vững tinh thần! Thần cản giết thần, phật ngăn giết phật!"
"Tuân lệnh!"
Phía trên, Điền Mục quát to, cười lớn một tiếng, khí huyết bạo phát, tốc độ của cung điện tăng lên cực nhanh. Bên trong cung điện, từng vị cường giả nhân loại cấp chín đi ra khỏi phòng, thay phiên nhau làm nóng người, cười ha ha không ngừng. Những cường giả phe khác đều cảm thấy đặc biệt chói tai. Một ít cường giả yêu tộc cũng không nhịn được, hơi co rút người lại. Sao lại có cảm giác đám nhân loại này còn giống yêu tộc hơn chúng nó vậy? Cung điện tăng tốc cực nhanh, bay tới gần Ngự Hải Sơn.
Cũng trong lúc đó, ngoài Vương Chiến Chi Địa, rất nhiều cường giả đã bắt đầu tập hợp. Từ bốn phương tám hướng, không ngừng có người chạy đến. Trong đó, phe địa quật đặc biệt khiến người ta phải chú ý. Quá nhiều! Từng vị cường giả cấp chín bạo phát khí cơ, thậm chí còn có thể loáng thoáng thấy cường giả Chân Vương trên đỉnh núi.
Cấp chín cũng có thể đồ vương! Vấn đề chỉ là người nhiều, người ít mà thôi. Năm xưa, Lê Chử của Thiên Thực vương đình muốn thành lập Thiên Thực Quân, tạo ra hợp kích chiến pháp, dùng cấp chín để chiến Vương giả. Cũng không phải là không thể được! Chỉ là cuối cùng vẫn thất bại, Thiên Thực Quân tàn phế, Tả Thần Tướng chết trận, Hữu Thần Tướng trọng thương. Hôm nay, những cấp chín này không biết dùng hợp kích chiến pháp. Nhưng càng ngày càng có nhiều cấp chín hội tụ, một ít Chân Vương yếu đã cảm nhận được áp lực. Trên một đỉnh núi, Bình Sơn Vương nhìn mấy cấp chín phía dưới, có chút vô lực, nhiều người như vậy... Liên thủ với nhau liệu có thể chém giết bản vương không?
"Lần trước tránh được một kiếp, lần này không ổn rồi!"
Bình Sơn Vương có chút bất đắc dĩ, nếu như có thể, hắn cũng không muốn đến đây. Cái gì mà báu vật Yêu Hoàng, cái gì mà Hoàng Giả đại đạo, cái gì mà hai vương thống trị... Có liên quan gì tới hắn đâu! Nhưng vấn đề là hắn không thể không đến! Hội nghị Bách Vương mở ra, bốn Điện Chân Vương lớn cùng nhất trí, dốc hết toàn bộ lực lượng, uy hiếp tứ phương, chém giết hai vương, cướp đoạt báu vật. Toàn bộ Chân Vương địa quật đều phải ra tay! Dù không ra tay, người đồng thế mạnh, cũng có thể hù dọa kẻ yếu. Nhưng Bình Sơn Vương thật sự không hiểu, nhiều Chân Vương như vậy, Chân Vương phục sinh, Chân Vương Thượng Cổ, còn có cái gì mà cường giả Đế Tôn... Người nào hắn cũng không chọc nổi. Liếc mắt nhìn Trúc Vương và Hòe Vương phía xa xa, sao tới bây giờ hai tên này vẫn chưa chết?
"Lần trước Bách Sơn Vương hy sinh, tên đó vẫn luôn nói tên tục của ta phạm vào kỵ húy của hắn, muốn kiếm cớ, lần này hắn chết rồi, sẽ không ai đến quấy rầy nữa chứ?"
Bình Sơn Vương suy nghĩ trong lòng, bỗng nhiên bay lên trời, chạy đến một đỉnh núi xa xa. Người ở đấy thấy hắn đến, tỏ vẻ hơi kinh ngạc. Vừa định mở miệng, Bình Sơn Vương đã nói: "Phúc Thiên Vương, đổi Địa Giới đi, chỗ của bản vương đối diện lối vào, hơi ồn ào."
Phúc Thiên Vương tỏ vẻ quỷ dị, một lát sau mới nói: "Ngươi muốn đổi Địa Giới?"
"Giúp ta chút đi."
Phúc Thiên Vương câm nín, nhưng cũng không nhiều lời, tên này đang nghĩ gì vậy?
"Bên đây cường giả không nhiều, ngươi nhát gan sợ phiền phức, bên đây rất nguy hiểm."
Phúc Thiên Vương lắc đầu, chính người muốn tới bên này, ta cũng không ép ngươi, tùy người vậy. Rất nhanh, Phúc Thiên Vương rời đi. Bình Sơn Vương chờ hắn đi rồi mới nhỏ giọng chửi một câu, ngu xuẩn. Mệnh Vương ở bên kia đó! Bên này có nhiều người yêu mới tốt! Võ Vương và những Đế Tôn Thượng Cổ kia muốn giết người, liệu có tới được chỗ bọn họ không? Hai vương ra tay, có thể đối phó bọn họ trước sao? Mệnh Vương ở đâu, thì chỗ đó tuyệt đối là điểm nóng nhất. Nếu ông đây thấy tình huống không ổn thì sẽ chạy ngay, sẽ không ai ngăn ta chứ? - Bình Sơn Vương thì thầm trong lòng. Mà ở khu vực cách nơi đó mấy trăm dặm, Chiến Vương cũng đang nhìn bọn hắn chằm chằm, thấy thế hơi kinh ngạc, truyền âm nói: "Trường tiểu tử, cái tên này thực lực rất yếu, nhưng rất tinh, lần trước chạy nhanh như thỏ, lính của ngươi ở địa quật hả?"
Trương Đào không truyền âm, trực tiếp dùng lực lượng tinh thần che chắn xung quanh, cười nói: "Cũng không phải, cái tên này nhát gan đến mức khiến ta nghi ngờ làm sao hắn có thể trở thành Chân Vương, ta cũng muốn tiếp xúc với hắn, kết quả hai lần trước, chỉ mới cách hắn hơn trăm dặm, hắn đã chạy mất, còn nhanh hơn thỏ, không kịp gặp luôn."
"Ha ha ha!"
Mọi người đều bật cười, còn có chuyện này sao? Chiến Vương lại nói: "Vậy ngươi có dụ dỗ được ai ở địa quật không?"
"Sao có thể."
Trương Đào phủ nhận nói: "Ta cũng không phải Phương Bình, không có cơ hội đó, Chân Vương địa quật không dễ dụ vậy đâu."
Chiến Vương nghi ngờ nhìn hắn, người cảm thấy ta tin sao? Hắn luôn cảm thấy tên này đang giấu diếm gì đó. Thôi, không phải quan tâm, cứ kệ hắn, lần này đại khái cũng có thể nhìn ra rồi.
Đang trò chuyện, Trấn Thiên Vương bỗng nhiên nói: "Người đến rồi!"
Sau một khắc, một tòa cung điện từ xa bay tới. Cách thật xa, phía trên cung điện, một thanh niên chắp tay đứng đó, quát to: "Những người không liên quan nhường đường! Lần này bọn ta chỉ giết cường giả địa quật, những phe khác dám to gan nhúng tay, tử chiến không ngừng!"
"Giết!"
Tiếng gào tràn đầy sát ý nổ tung vang tận mây xanh! Mấy trăm Chân Vương hội tụ, mấy chục vị cường giả cấp chín như vào chỗ không người, cách thật xa, sát khí sôi trào, không thèm quan tâm bất cứ thứ gì, càn rỡ vô cùng! Phương Bình khiêu khích tất cả mọi người, xa xa nhìn thấy Kỳ Huyễn Vũ, làm hành động dùng tay cắt cổ, lạnh lùng nghiêm nghị nói: "Kỳ Huyễn Vũ, hôm nay giết ngươi!"
"Hừ!"
Tiếng gầm vang lên, cực kỳ kiềm chế. Kỳ Huyễn Vũ suýt chút đã nổi giận, Phương Bình khinh người quá đáng! Phương Bình lại không để ý chút nào, cất tiếng cười to nói: "Hôm nay không giết sạch các ngươi, không rời khỏi Vương Chiến Chi Địa!"
Lời này vừa nói ra, xung quanh im lặng hẳn. Điên rồi sao? Một ít cường giả thiên ngoại thiên tự hỏi thăm lẫn nhau, biết người này chính là Phương Bình, ai cũng lộ vẻ kinh dị, đây chính là Phương Bình?
Xa xa, Trường Đào vuốt cằm, cân nhắc nói: "Thú vị đấy! Sớm biết như vậy... ông đây cũng nên làm như thế! Cường giả địa quật, ngày hôm nay chỉ giết các ngươi... Chà chà, các ngươi nói thử xem, những người khác liệu có ước gì chỉ nên đứng xem không?"
Phương Bình hung hăng vô cùng, lão Trương rất thích. Rất tốt! Vừa đến đã xác định quan hệ thù địch ngay, nếu đã như thế, cường giả thiên ngoại thiên, Giới Vực, Cấm Kỵ Hải chắc cũng sẽ không muốn là địch với đám người điên này, đúng chứ? Lão Trương rất thích, Trấn Thiên Vương lại lắc đầu nói: "Ngươi đó, đừng có suốt ngày như vậy! Lần này địa quật cử hơn 500 cấp chín!"
"Sợ cái gì, cường giả Tân Võ đều là lấy một địch mười, 50 vị là đủ rồi!"
Mọi người không còn gì để nói! Đám người điên này, rốt cuộc lấy tự tin từ đâu ra? Tên nào tên nấy đều cuồng như nhau!
Bạn cần đăng nhập để bình luận