Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1552

"Ngươi muốn nói cái gì?"
Lão Lý vừa tấn công bức tường, vừa hỏi một câu. Phương Bình bỗng dưng nói chuyện này, khiến ông có chút dự cảm xấu.
Phương Bình cười nói: "Không muốn nói gì cả, ta chỉ là đang lội ngược dòng lịch sử, lấp đầy một số lổ hổng, muốn tìm những điểm liên quan và suy đoán thử xem Phục Sinh Chi Chủng là cái gì.
Đừng thấy chúng ta mấy lần đại chiến đều thắng, nhưng dù diệt được 108 ngoại vực, đối với địa quật mà nói, cũng không là gì.
Bây giờ, một số Chân Vương địa quật..."
Phương Bình lắc đầu nói: "Ta không cảm thấy nhóm người lão Trương là vô địch, bây giờ, những Chân Vương địa quật đã xuất hiện đều là những người nhỏ yếu, cường giả chân chính còn chưa xuất hiện.
Những người này đều đang đợi cơ hội.
Ta nghĩ, có thể phá hỏng mạng lưới đường nối của 108 vực được hay không, nếu có thể thì tốt quá!"
Bây giờ sở dĩ không thể làm là vì một khi 108 đường nối ngoại vực mở ra, các Chân Vương có rất nhiều lối đi.
Nhưng nếu không mở ra 108 lối đi, bọn họ không có nhiều đường nối có thể dùng. Ngoại vực có nhiều đường nối rất yếu, lão Trương đi vào cũng đủ rung động.
Một hai Chân Vương thì đi qua được, nhưng nhiều người thì không được.
Nếu chỉ có một hai người, một khi bên ngoài đường nối có tuyệt đỉnh mai phục, nói không chừng có thể mất mạng.
Nếu đi bằng đường nối ở Ngự Hải Sơn, nơi đó chỉ có một con đường, dù Chân Vương địa quật cùng nhau hành động cũng sẽ bị tuyệt đỉnh nhân loại liên thủ ngăn lại.
Có lẽ còn chưa vào được Địa Cầu, Ngự Hải Sơn đã bị phá nát rồi.
Chỉ khi tất cả đường nối mở ra, các lối đi triệt để vững chắc, không còn hạn chế, lực cơ động của cường giả Chân Vương cực mạnh, có hơn trăm con đường, muốn đi bên nào thì đi bên đó, tuyệt đỉnh nhân loại căn bản không thể khóa lại được.
Phương Bình vừa nói như thế, lão Lý lập tức nổi giận nói: "Đừng nằm mơ nữa! Nếu có thể làm được thì cần gì chờ tới lượt ngươi, nhóm người Bộ trưởng Trương đã sớm làm rồi."
"Ta biết chứ, nhưng ta vẫn lo, chúng ta không có thời gian."
Phương Bình thở dài: "Nếu như đường nối có thể xuất hiện chậm thêm vài năm, thực lực của nhân loại còn có thể càng mạnh hơn, cũng không như hiện tại, cảm giác thời gian không đủ dùng rồi."
"Ngươi lo nghĩ nhiều ghê."
"Biết sao được, làm lãnh tụ đương nhiên phải bận tâm nhiều chuyện chứ..."
Lão Lý thật chẳng muốn nói chuyện với Phương Bình, lúc này, Phương Bình vui vẻ, mở miệng nói: "Hình như sắp nứt ra rồi!"
Lão Lý nhìn phía bên kia một chút, quả nhiên có một khe nứt nhỏ.
Thấy vậy, lão Lý lại lắc đầu, có lẽ là khe cửa mà nhóm người lão Trương để lại. Xem ra, họ cũng đã tính đến chuyện ông và Phương Bình sẽ đập phá căn nhà tinh thần này.
Nhìn Phương Bình hưng phấn, Lý Trường Sinh buồn cười hỏi: "Ngươi xác định ngươi có thể đột phá?"
Nếu không xác định, có cần nóng vội ra ngoài như vậy sao? Ơ, không đúng, dù có thể, cũng không nhất định phải ra ngoài.
Phương Bình mặc kệ ông, mặc kệ có thể hay không, thử một chút thì biết, cũng không thể cứ ở trong này mãi được.
Hắn không phải là người thích bế quan, mấy ngày nay cũng chỉ hưng phấn khi rèn hạch não mà thôi, hiện tại đã hết cảm xúc rồi.
Hơn nữa, gặp phải cửa ải 2999 hz, hắn càng muốn ra ngoài tìm cơ hội.
"Crack..."
Một tiếng nứt giòn giã vang lên, Phương Bình bỗng nhiên mắng: "Hàng dỏm!"
Hắn còn muốn giữ lại căn nhà tinh thần của tuyệt đỉnh, kết quả, chỉ có một lớp mỏng bên trong cùng là được củng cố hóa bằng lực lượng tinh thần, không ngờ nhóm người lão Trương lại làm ra một cái hàng dỏm như vậy!
Crack crack...
Vết nứt xuất hiện, căn phòng nhỏ bắt đầu sụp xuống, không bao lâu thì tan biến dưới đáy biển.
Phương Bình không nói gì, gạt nước biển, chớp mắt bay lên trời.
Lão Lý cũng bay theo, tính toán một thoáng, mấy ngày nay ông đã hấp thu không ít năng lượng hóa lỏng, không biết đã hoàn thành rèn kim thân lần năm hay chưa?
Nếu có thể, sau khi Phương Bình đột phá, mình hoàn thành rèn kim thân lần năm, hẳn là có thể cướp được danh tiếng của Phương Bình?
Chỉ là hơi khó, dù sao một người đột phá cảnh giới lớn, một người đột phá cảnh giới nhỏ.
"Còn phải thể hiện ra chút khí thế mới được..."
Liếc mắt nhìn Phương Bình đi phía trước, lão Lý thầm nghĩ, lão già ta còn chưa được phong vương đây này.
...
Ma Võ.
Phương Bình vừa ngự không đến khu Nam, lập tức xuất hiện một vệt sáng nối liền trời đất.
Phía sau, lão Lý không ngừng cười lớn, nói: "Nào, đột phá đi chứ."
Phương Bình liếc mắt, ánh sáng không phải do lão Lý làm ra, mà phát ra từ một chỗ bế quan của khu Nam.
"Lưu lão đột phá rồi!"
Phương Bình không để ý lão Lý mà hơi kinh ngạc và bất ngờ. Lưu Phá Lỗ đã kẹt ở cấp bảy quá lâu rồi, Phương Bình tưởng lần này ông ấy không có nhiều hi vọng lắm, không ngờ giờ đây mới chưa bao lâu mà đã đột phá rồi.
Ánh sáng nối liền trời đất nhanh chóng kéo theo sự chú ý của đám thầy trò. Hai vị La Nhất Xuyên và Trương Kiến Hồng mới đột phá Tông sư cũng bay vọt lên, chạy về phía bên này.
Lúc này, Phương Bình mới phát hiện hai người đã đến cấp bảy rồi.
"Viện trưởng La, viện trưởng Trương... hai vị..."
La Nhất Xuyên cũng nhìn thấy hai người, cười nói: "Mấy ngày trước vừa đột phá, cấp bảy mà thôi, không tính là gì, ngược lại Lưu lão rèn đúc kim thân rồi."
La Nhất Xuyên hớn hở ra mặt, còn câu nói "cấp bảy không tính là gì", đó là lời thật lòng.
Nếu là trước kia, Tông sư cấp bảy cũng là nhân vật cỡ bá chủ ở Ma Võ. Nếu ở bên ngoài thì cũng là cường giả cao cấp.
Nhưng hôm nay, Tông sư ở Ma Võ càng ngày càng nhiều, lúc này đã lên đến 14 người, nên giờ đây, cấp bảy có vẻ không có gì quan trọng.
Dù La Nhất Xuyên nói như vậy, Phương Bình vẫn cười nói: “Viện trưởng La đừng khiêm tốn, cấp bảy chính là Tông sư, lời này của ngài mà truyền đi, không phải những Tông sư cấp bảy đó sẽ tìm ngài gây chuyện sao?"
Nghe Phương Bình nói vậy, La Nhất Xuyên quét mắt nhìn hắn một cái, ngươi cũng mới cấp bảy nhỉ? Ngươi nói vậy là ngươi muốn tìm ta gây chuyện, hay là không coi bản thân là cấp bảy?
Nghĩ thì nghĩ vậy, lúc này La Nhất Xuyên cũng không có thời gian để ý đến hắn, trên không, ánh sáng càng ngày càng mạnh.
Phương Bình chưa từng nhìn thấy dấu hiệu cấp bảy tấn thăng cấp tám, ngày đó lão Lý tấn thăng, cũng chính là ngụy cấp tám, không phải cấp tám thật sự, sau đó trực tiếp đi thẳng vào con đường vạn đạo hợp nhất.
Phương Bình cũng chưa từng nhìn thấy những người khác đột phá.
Lúc này, mọi người lục tục bay về nơi Lưu Phá Lỗ bế quan.
Nơi xa, mấy người Quách Thánh Tuyền cũng rối rít chạy đến.
Lưu Phá Lỗ bế quan ở trong tháp thủy tinh của ông ta, nhưng không phải đỉnh tháp mà bế quan ở lòng đất, ông không khoe khoang như Phương Bình.
Lúc này, chỉ nhìn thấy ánh sáng không nhìn thấy người.
Lúc này, không ngừng có thầy trò chạy tới phía dưới tháp thủy tinh.
Mấy người Phương Bình nhanh chóng đáp đất. Vừa đáp đất, Lý Hàn Tùng đã lập tức bay đến, tay còn dắt theo Phương Viên, phía sau, Trần Vân Hi ngự không mà tới.
Nhìn thấy Phương Bình, Trần Vân Hi và Phương Viên đều tỏ vẻ vui mừng.
"Anh hai!"
"Phương Bình!"
Phương Bình khẽ gật đầu, nhìn hai người một chút, cười nói: "Không tệ, Vân Hi sắp đỉnh cấp năm rồi, đến đỉnh cấp năm thì rất gần cấp sáu rồi.
Viên Viên cấp hai rồi, không tệ nha!"
Phương Viên kiêu ngạo, đến giờ cô mới nhập học một tháng mà đã cấp hai rồi, đương nhiên rất lợi hại.
Phương Bình khen xong thì chợt hơi nhíu mày, nhìn chằm chằm Phương Viên một lúc, không nói gì.
Sau khi nhìn Phương Viên, Phương Bình lại nhìn lướt qua Bạch Nhược Khê vừa chạy tới, cau mày lại, lúc lâu sau mới trầm giọng nói: "Lần sau có việc gì phải hỏi ta trước!"
Bạch Nhược Khê không nói gì, lão Lý đá Phương Bình một cái, Phương Bình bị đạp lảo đảo, nhưng không nói gì.
Những người khác làm như không nhìn thấy, Bạch Nhược Khê không phải Tông sư, có một số việc không hiểu.
Giết người hay không giết người, khí thế của võ giả sẽ không giống nhau.
Phương Bình vẫn còn trẻ, nhưng cũng đã sắp là cường giả cấp tám thì làm gì có chuyện không nhìn ra.
Phương Bình hít sâu một hơi, không nhìn mấy người nữa mà nhìn về phía tháp thủy tinh nói: "Lưu lão sắp đột phá rồi, Ma Võ cũng sắp xuất hiện vị cường giả cấp tám thứ năm, thật đáng mừng!"
Lão Lý cũng vội đánh trống lảng, cười nói: "Lưu lão thật không dễ dàng, tinh khí thần cũng sắp dùng hết rồi, trước kia còn không hề có hy vọng đột phá cấp tám.
Bây giờ có thể đột phá, tinh khí thần cũng quay về rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận