Toàn Cầu Cao Võ

Chương 662: To gan lớn mật mới thành cường giả

Lưu Đại Lực nghi hoặc nói: “Trường quân đội Cửu Châu cũng có hai vị cấp bốn trung kỳ, Tuyên Kế Nghiệp có mạnh như vậy không?”
“Võ giả của trường quân đội Cửu Châu không thiếu cơ hội rèn luyện, sát phạt quyết đoán, giết chóc rất nhiều. Nhưng nếu như đổi lại là Thiên Nam Võ Đại trước kia thì cường giả cùng cấp của trường quân đội Cửu Châu chắc chắn thắng đối phương.
Nhưng bây giờ khác xưa, trải qua nhiều lần đại biến, Tuyên Kế Nghiệp xem như nhận nhiệm vụ lúc nguy hiểm, tiếp nhận chức hội trưởng hội võ đạo Thiên Nam Võ Đại.
Tôi đã xem qua video giao thủ của đối phương với cường giả Tây Bắc, Tuyên Kế Nghiệp ra tay chắc chắn chuẩn xác và rất tàn nhẫn, chiến pháp cao cấp được mài giũa từ giết chóc mà ra, cộng thêm khí thế quyết đánh đến cùng, lấy yếu đánh mạnh, võ giả cùng cấp có rất ít người là đổi thủ của anh ta.
Còn về trường quân đội Cửu Châu, dù sao cũng không phải là trường quân đội Đệ Nhất, người của bọn họ còn chưa ra tay nhưng nhìn khí thế thì không bằng trường quân đội Đệ Nhất.
Tuyên Kế Nghiệp dù gặp phải Thẩm Hoành Vĩ - cấp bốn cao kỳ, anh ta cũng có sức đánh một trận.”
Lưu Đại Lực lại nói: “Vậy Thiên Nam Võ Đại có hy vọng lấy yếu thắng mạnh đánh bại trường quân đội Cửu Châu hay không?”
Phương Bình cười nói: “Nên nói thế nào đây, cũng không thể nói là không có chút hy vọng nào, thật ra vẫn có một chút hy vọng.
Ví dụ như trường quân đội Cửu Châu cho Thẩm Hoành Vĩ xuất chiến thứ ba.
Mà Tuyên Kế Nghiệp của Thiên Nam Võ Đại xuất chiến đầu, đánh bại hai người trước, sau đó kéo Thẩm Hoành Vĩ cùng nhau xuống võ đài thì Thiên Nam Võ Đại sẽ có hy vọng thắng.”
Lưu Đại Lực phối hợp nói: “Trường quân đội Cửu Châu có lẽ cũng tính đến xác suất này, vậy thì xác suất Thẩm Hoành Vĩ xuất chiến thứ ba không lớn…”
“Không sai, nếu như tôi là trường quân đội Cửu Châu, trong tình huống này, tôi sẽ để cường giả xuất chiến đầu, giữ lại một vị trung kỳ xuất chiến cuối cùng là được.”
Nói xong, dưới khán đài công bố thứ tự xuất chiến của hai bên.
Trường quân đội Cửu Châu, Thẩm Hoành Vĩ xuất chiến đầu.
Thiên Nam Võ Đại, Tuyên Kế Nghiệp xuất chiến đầu.
Phương Bình thấy vậy lắc đầu nói: “Thiên Nam Võ Đại cược không trúng rồi, Tuyên Kế Nghiệp mà thua thì Thiên Nam Võ Đại không còn cơ hội.”
Lưu Đại Lực nghe vậy đột nhiên nói: “Vậy Tuyên Kế Nghiệp và Thẩm Hoành Vĩ, hội trưởng Phương xem trọng ai hơn?”
“Phải xem phát huy thế nào, nếu như Thẩm Hoành Vĩ không bất cẩn thì có thể thắng, nhưng sau khi thắng thì cũng không còn sức chiến đấu nữa.”
“Vậy nếu như hội trưởng Phương đấu với hai người này…”
Phương Bình bình tĩnh nói: “Nói như vậy đi, võ giả cấp bốn tham gia thi đấu thật ra cũng được chia thành mấy cấp bậc, nhóm Diêu Thành Quân chỉ có mấy người, số lượng không nhiều.
Nhóm Trần Văn Long, những người lên bảng xếp hạng top 100, cũng không nhiều.
Sau đó là võ giả đỉnh cấp bốn phổ thông, đương nhiên, phổ thông ở đây bước ra ngoài chính là thiên kiêu rồi.
Sau đó là nhóm cấp bốn cao kỳ và cấp bốn trung kỳ có thực lực mạnh mẽ.
Tiếp theo là nhóm võ giả cấp bốn sơ kỳ và trung kỳ phổ thông.
Trên cơ bản, cấp bốn có thể chia làm năm nhóm đẳng cấp.
Hai người cùng nằm trong nhóm thứ bốn thì không quá mạnh, thực lực còn kém xa nhóm Diêu Thành Quân...”
Lưu Đại Lực cạn lời, điều tôi hỏi không phải cái này.
Cậu muốn tôi hỏi cái gì?
Cậu cảm thấy Lưu Đại Lực tôi sẽ phối hợp với cậu sao?
Nhưng nhìn thấy ánh mắt thâm sâu ý vị của Phương Bình, Lưu Đại Lục vẫn cười hỏi: “Vậy theo như phân chia của hội trưởng Phương thì hội trưởng Phương nằm ở nhóm thứ ba sao?”
“Nhóm thứ ba?” Phương Bình khẽ cười nói: “Nếu như có vô địch cấp bốn tồn tại, có lẽ tôi sẽ là người duy nhất ở nhóm đó.”
Lưu Đại Lực mệt mỏi, nhưng mặt không biến sắc, cười nói: “Hội trưởng Phương cảm thấy nhóm Diêu Thành Quân có thể là đối thủ của cậu không?”
“Nếu như bọn họ không đột phá đến cấp năm, khả năng thắng tôi không lớn lắm.”
“Hội trưởng Phương rất tự tin.”
“Cường giả đều rất tự tin. Tóm lại, hai người dưới kia, ở bên ngoài không kém võ giả đỉnh cấp bốn phổ thông, ý tôi là đỉnh cấp bốn tu luyện chiến pháp chưa sâu, nhưng đấu với tôi…”
Phương Bình kẽ lắc đầu: “Có thể cản nổi một chiêu thì nói tiếp.”
“Buổi chiều hội trưởng Phương sẽ thi đấu, bây giờ hội trưởng Phương nói vậy e là sẽ gây thù với rất nhiều người…”
“Cường giả là đánh nhau mà ra, võ giả mà ngay cả một kẻ thù cũng không có vậy thì không phải là cường giả, cường giả cũng không quan tâm có bao nhiêu kẻ thù.”
“…”
Hai người một người hỏi một người trả lời, các Tông sư trên lầu hai đều nghe hết, và cảm thấy quá mệt trong lòng.
Ma Võ - Phương Bình thật sự không phải là người thường.
Tên nhóc này luyện công phu mặt dày à?

Cùng lúc đó.
Trên mạng, rất nhiều người đang xem trực tiếp, mà trang web phát trực tiếp lần này là một trang web video mới.
Là trang web video Viễn Phương!
Trên màn hình, là Phương Bình.
Nghe xong phân tích của Phương Bình, không ít người oán thầm không thôi, tên này rất ngông cuồng!
Hai vị cường giả cấp sáu trên cũng chưa dám kết luận ai thắng ai thua, ngược lại Phương Bình đã sớm đưa ra kết luận.
Nhưng thực lực của hai bên quả thật chênh lệch rất lớn, xác suất trường quân đội Cửu Châu thắng rất cao, hiện tại mọi người càng để ý hơn là sự phán đoán của của Phương Bình đối với hai đội trưởng.
Hai người này thật sự có thực lực ngang nhau sao?
Theo năm nhóm cấp bậc mà Phương Bình nói thì đỉnh cấp bốn được phân vào nhóm thứ ba, nếu như không tính cả cậu thì có phải chênh lệch giữa các đỉnh cấp bốn rất lớn phải không?
Trong mắt người bình thường, đỉnh cấp bốn đều ngang ngửa nhau mới đúng.

Người bình thường bàn tán sôi nổi, một vài sinh viên võ đại không tới nhà thi đấu cũng đang xem trực tiếp.
Nghe Phương Bình nói khoác mà không biết gượng, nói bản thân là cấp bốn vô địch, bị nhiều người phỉ báng không thôi.
Một tên còn chưa bước vào bảng xếp hạng 100, lấy đâu ra tự tin như vậy!
Mà một vài người của trường trường quân đội Cửu Châu bất mãn tức giận khi nghe Phương Bình nói thực lực hội trưởng của họ ngang với Tuyên Kế Nghiệp, cấp bốn trung kỳ của Thiên Nam Võ Đại.
Võ giả trường quân đội từ trước đến nay đều rất kiêu ngạo, luôn cảm thấy có thể thắng được sinh viên võ đại.
Cùng cấp cũng có thể nắm chắc chiến thắng, huống hồ lại còn cao hơn một kỳ.
Phân tích của Phương Bình là cái rắm chó gì!

Trong khi mọi người đang bàn tán sôi nổi, trận chiến đã bắt đầu!
Tuyên Kế Nghiệp và Thẩm Hoành Vĩ đồng thời lên võ đài.
Tuyên Kế Nghiệp dùng đao, Thẩm Hoành Vĩ dùng thương.
Hai người hành lễ võ đạo.
Hành lễ kết thúc, trọng tài cấp sáu liền tuyên bố bắt đầu.
m thanh vừa dứt, dưới tình huống người bình thường không thể nào nhìn rõ, hai bóng người giao đấu trong không trung, một âm thanh lớn vang vọng trong nhà thi đấu!
Áo của Tuyên Kế Nghiệp bị đánh rách toạc, thương tích đan xen, có vẻ rất dữ tợn, phần thân trần ẩn hiện màu vàng nhạt.
Bên kia, áo của Thẩm Hoành Vĩ không bị rách, tay phải nắm chặt thương khẽ run lên.
“Hai người đều luyện Rèn Thể Thuật, vừa nãy giao thủ, Tuyên Kế Nghiệp chém ra bảy đao, cánh tay phải Thẩm Hoành Vĩ bị thương, nhưng trường thương lại đâm thẳng, một thương làm chấn thương nội phủ của Tuyên Kế Nghiệp…”
Lưu Đại Lực như đang nghe thiên thư, không hiểu chuyện gì xảy ra, hồi lâu mới ngỡ ngàng nói: “Bọn họ bắt đầu đánh rồi?”
Ngoài trừ âm thanh lớn kia thì, tôi có nhìn thấy cái quần què gì đâu!
Phương Bình lắc đầu nói: “Anh chỉ là cấp ba cao kỳ, thị lực không ra gì, cấp ba cao kỳ tôi thể không cao, anh cũng rèn luyện không sâu, con đường Võ đạo ngày sau của anh tương đối khó.”
Lưu Đại Lực sắp khóc rồi, thật hay giả vậy?
Tôi cảm thấy mình rất mạnh mà!
Vì sao ngay cả hai bên giao thủ thế nào cũng không nhìn thấy?
Phương Bình không thèm để ý đến anh ta, mà nhìn chằm chằm lên võ đài nói: “Hai bên lấy thương đổi thương. Đấu pháp của hai người rất mạnh mẽ, Thẩm Hoành Vĩ đánh như vậy, là vì cảm thấy không cần lo lắng về sau, Tuyên Kế Nghiệp đánh như vậy là vì bất đắc dĩ…”
“Còn tàn nhẫn hơn tưởng tượng của tôi, sau khi hai bên thăm dò một chiêu liền tung đòn sát thủ rồi!”
“Lôi Đình Nộ Đao đấu với Bách Chiến Thương Pháp! Đao pháp của Tuyên Kế Nghiệp tu luyện thâm sâu, đã đạt đến trình độ kình khí ly thể, chấn nổ nội thể.
Thẩm Hoành Vĩ cũng không kém…
Không ổn, Kinh Võ lần này quá sơ xuất, một đám cường giả giao thủ, vậy mà dám dùng hợp kim thép phổ thông, keo kiệt đến thế là cùng, lần này phiền phức rồi!”
Phương Bình còn chưa nói xong, hai người ở dưới võ đài bộc phát khí huyết, kình khí tung hoành võ đài, chớp mắt đánh nổ hợp kim võ đài trên mặt đất!
Hợp kim sắc bén vỡ thành từng mảnh, bắn mạnh ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận