Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2663: Hoài Nghi Cũng Vô Dụng (3)

"Chết... chết tiệt, tan vỡ rồi!"
Mọi người thấy thế cũng bất đắc dĩ, tan vỡ rồi.
Phương Bình nghĩ mà sợ, vừa rồi hắn đã chém Địa Cô một đao, hắn sợ Địa Cô biết được gì đó sẽ khiến hắn bại lộ. Thế nên hắn nhân cơ hội này, lập tức xông vào không gian bản nguyên của đối phương, giết người diệt khẩu.
Địa Cô yếu đến mức này, đại đạo cũng sắp vỡ, Phương Bình giết hắn cũng đơn giản.
Quả nhiên, chỉ cần bổ thêm ba hai đao đã có thể hoàn toàn tiêu diệt đối phương.
Về phần tan biến... Địa Cô vốn không ổn định, bỗng nhiên tan biến cũng không có gì khó hiểu. Huống hồ, kẻ địch cũng đã rời đi, nơi này không còn kẻ địch, Địa Cô chết đương nhiên là vì kẻ địch ra tay quá nặng.
Chết mất ba vị tuyệt đỉnh, hôm nay, mưa máu giáng lâm. Mây máu hôm qua còn chưa tan, hôm nay đã chết thêm ba người, đại đạo bi thương, mưa máu rơi tí tách.
Mọi người tắm trong mưa máu, không ai lên tiếng nói chuyện, ai nấy đều lộ vẻ bị thương.
Bây giờ thật sự chỉ còn lại 5 vị Chân Thần!
Địa Bình và Địa Hình kinh sợ bất an, Địa Phi trầm giọng nói: "Đạo huynh, hiện tại như thế nào cho phải?"
Hắn đang hỏi Địa Kỳ!
Địa Kỳ hiện là người mạnh nhất trong nhóm bọn họ. Những người kia chết hết rồi!
Cứ tiếp tục như thế, bọn họ sợ người tiếp theo sẽ là mình.
Địa Kỳ nhìn về phía xa xa, chiến đấu trong hư không vẫn tiếp diễn, sắc mặt phức tạp, quay đầu nhìn điện Khôn Vương, sắc mặt càng thêm phức tạp.
Chết tiệt! Rõ là sắp mở được điện Khôn Vương, sao lại xảy ra chuyện, bây giờ phải làm sao đây?
Rời đi sao?
Không cam tâm!
Nghĩ tới đây, Địa Kỳ truyền âm nói: "Chờ chút đã! Chờ hai vị Đế Tôn trở lại hẵng nói! Nhưng mà... các vị đạo huynh, bây giờ chỉ còn lại năm người chúng ta, bây giờ tuyệt đối không thể tách ra, cũng không thể có thêm bất kỳ bất ngờ nào nữa!
Năm người chúng ta liên thủ có thể chiến Đế Tôn, không quá nguy hiểm. Nhưng một khi lại chết mất một hai người, dù lão phu có sống sót thì khi đánh với Đế Tôn cũng sẽ gặp nguy hiểm!
Huống hồ, trong bóng tối bây giờ còn kẻ địch, càng không thể có tư tâm!"
Mọi người vội vàng gật đầu.
Đến nước này, bọn họ nào có tư tâm gì, sống tiếp rồi tính sau!
Hai ngày, chết một Đế Tôn, năm Chân Thần! Vào thời khắc này, xa xa truyền đến tiếng cười của Thiên Mộc: "Các ngươi phản bội Giáo Chủ, sớm muộn cũng chết! Lão phu không so đo với các ngươi, chờ Giáo Chủ trở về, các ngươi tự cầu phúc đi!" Dứt lời, một tiếng vang lớn nổ ra, bóng người tàn tạ đột phá hư không, chạy về phía Thiên Mộc Lâm.
Ngay sau đó, hai bóng người khí cơ mạnh mẽ xuất hiện, nhìn phân thân Thiên Mộc bỏ chạy, nhưng không ai đuổi theo.
Chờ một lát sau, hai người quay đầu, đột phá hư không, chớp mắt hạ xuống trước mặt nhóm năm người.
Sắc mặt hai vị Đế Tôn lúc này âm trầm không gì sánh được.
"Thiên Mộc!"
"Vừa rồi là phân thân Thiên Mộc, nó thành yêu, hơn nữa còn tu thành Thánh Nhân!"
"Bản thể của đối phương có lẽ là bị vật gì đó cản trở, không thể di chuyển, nhưng không thể vào Thiên Mộc Lâm, bằng không, có bản thể ở đó, nó có thể phát huy thực lực cấp Thánh, không ai trong chúng ta là đối thủ của nó"
Chỉ trong chớp mắt, Phong Vân đạo nhân đã đoán được rất nhiều thứ. Hắn không ngờ, hóa ra là Thiên Mộc ẩn thân phá đám.
Địa Kỳ rầu rĩ hỏi: "Đây... Đây là bố trí của Giáo Chủ sao?"
Theo như lời Thiên Mộc nói, có vẻ là như vậy.
Đây là người mà Giáo Chủ để lại?
Lần này phiền to Bọn họ muốn mở điện Khôn Vương, chẳng trách Thiên Mộc ra tay ngăn cản.
Lúc này, Phong Vân đạo nhân đâu còn cảm thấy là Phương Bình trà trộn vào, Thiên Mộc đã xuất hiện, hiển nhiên, suy đoán trước đây là sai.
"Việc đã đến nước này, chúng ta không còn đường lui! Hoặc là bây giờ rời khỏi Thần Đình, hoặc là... lập tức phá trận! Thiên Mộc đã rời đi, e là cũng sẽ không quay lại, các vị, đi hay ở, tùy các ngươi!"
Nghe vậy, Phương Bình cắn răng nói: "Phá trận! Đã đến nước này, không còn cơ hội cứu vãn nữa, lẽ nào chúng ta trả giá nhiều như vậy, mất mấy vị thúc phụ, kết quả lại bỏ chạy hay sao? Ta không cam tâm! Ta muốn vào thần điện!"
"Vào thần điện!"
Mọi người lập tức hạ quyết tâm, nhân lúc không ai cản trở, phá trận!
Lần này, Phương Bình rất biết điều.
Nơi này còn hai vị Đế Tôn và mấy vị Chân Thần, lúc này ai nấy đều cực kỳ cảnh giác, trong lúc phá trận, cũng không để ý thương thế, liên tục công kích không ngừng. Người yếu như Địa Hình, Địa Bình và cả Phương Bình đều bị thương liên tục.
Hai vị cấp Đế cũng chẳng tốt đẹp gì. Bởi bọn họ phải ứng phó với đại trận ngũ trọng thiên.
Địa Kỳ lúc này cũng sẽ thường phải đối mặt với đại trận tứ trọng thiên, nhóm Phương Bình cũng kinh hồn bạt vía, gặp phải đại trận tứ trọng thiên cũng sẽ có nguy hiểm đến tính mạng.
Ba vị cường giả đã mất khiến bầu không khí ngột ngạt hẳn. Nhưng người này hiện chỉ lo chú ý phá trận, cảnh giác hư không, chú ý động tĩnh phía Thiên Mộc Lâm, nhưng không ai chú ý tốc độ năng lượng của mấy vị tuyệt đỉnh đã mất đang tan biến nhanh hơn nhiều. Theo lý thuyết, ba vị tuyệt đỉnh chết đi, nơi này phải bạo phát một trận thủy triều năng lượng, nhưng đây là lần đầu tiên mọi người gặp tình huống này, tám ngàn năm qua, Thần Thành không mất một tuyệt đỉnh nào, làm sao biết tuyệt đỉnh chết ở Thần Thành thì sẽ có hiện tượng gì.
Mười ngàn mét sâu dưới mặt đất, trong hổ phách, kim cốt lờ mờ tỏa ra ánh vàng.
"Chân Thần chết.." Giọng nói khẽ đến mức gần như không thể nghe thấy vờn quanh hổ phách rồi tan biến. Hổ phách lại yên tĩnh như trước.
Hôm nay, phía trên đã chết hơn mười ngàn võ giả, ba vị Chân Thần, năng lượng tràn ra của những người này không phải là số ít.
Phương Bình cũng không biết, hành động của hắn đã khiến một vị cường giả gần như hoàn toàn chết đi dần khôi phục lại.
"Sắp phá trận rồi!" Phong Vân đạo nhân và Lôi Đình Đế Tôn cực kỳ kích động.
Đại trận sắp bị phá rồi!
Bên ngoài đại điện bằng đồng, sóng năng lượng bắt đầu dập dờn, đại trận rung chuyển.
Cuối cùng cũng xem như phá được đại trận, đại điện sắp mở ra rồi!
Với cái giá là tính mạng của ba vị Chân Thần, và tất cả mọi người đều bị thương, đại trận cuối cùng cũng sắp bị phá.
Mọi người cực kỳ kích động!
"Tiếp tục!"
Phong Vân đạo nhân quát một tiếng lớn, nhưng Địa Kỳ bỗng nhiên lên tiếng: "Lát nữa, sau khi công kích xong, đại trận bị phá, tất cả mọi người lùi lại ba trăm trượng"
Nghe vậy, nhóm người Địa Phi lập tức thay đổi sắc mặt!
Bên kia, Phong Vân đạo nhân hơi nhíu mày, lạnh nhạt nói: "Bản tọa cũng vừa định nhắc nhở các vị, cẩn thận!"
Địa Kỳ cười cười, ánh mắt lấp loé, có phần đắc ý.
Bây giờ, hai vị Đế Tôn hẳn là hy vọng người khác chết cho rồi.
Nhưng hắn không thể! Nhóm người Địa Phi chính là chỗ dựa của hắn, là chỗ dựa để hắn có thể tranh chấp với cấp Đế! Nếu nhóm người Địa Phi chết, hắn lấy đâu ra tư cách để tranh đoạt với cấp Đế?
Đại trận bị phá, đương nhiên sẽ bùng phát uy lực cuối cùng, cực kỳ nguy hiểm, Phong Vân đạo nhân cố ý không đề cập tới, có lẽ là cũng có tâm tư hại chết bọn họ.
Ai bảo Địa Ám chết rồi, Địa Ám chết, Phong Vân đạo nhân cũng không cần phải quan tâm đến những Chân Thần khác.
Về phần uy hiếp từ tam giới... Nếu lần này mọi người có thu hoạch, ai mà quan tâm đến uy hiếp bên ngoài?
Không có thu hoạch, điện Khôn Vương cũng đã mở ra, hơn nữa còn có cường giả cấp Thánh Nhân như Thiên Mộc canh chừng, mọi người còn có thể tiếp tục ở lại Thần Đình hay không cũng khó nói.
Đúng thế, đến nước này, những cấp Đế và Chân Thần này đều có tâm tư từ bỏ Thần Đình. Chẳng ai muốn sống cùng một nơi với một vị Thánh Nhân có địch ý với mình, đấy chẳng khác nào muốn chết sớm.
Dù bản thể của vị Thánh Nhân kia không thể hoạt động, nhưng cũng không thể ở cùng huyệt với hổ.
Mọi người đề cao cảnh giác, cũng không nói nhiều.
Lúc này đây, chỉ khi năm vị Chân Thần hợp tác thì mới có thể chiếm một chân khi đoạt bảo, bằng không, mọi thứ bên trong đều sẽ thuộc về hai vị Đế Tôn.
"Phá!" Hai vị Đế Tôn hét lớn một tiếng, toàn lực công kích đại trận.
Những người khác cũng dồn dập ra tay.
Răng rắc... Tiếng vỡ nát nhỏ đến khó nghe thấy vang lên, ngay sau đó, tất cả mọi người không quay đầu, điên cuồng chạy ra bên ngoài.
Ai nấy đều rợn tóc gáy vì cảm nhận được nguy cơ.
Ầm ầm ầm! Đại điện bùng ra công kích mạnh nhất lan khắp bốn phương tám hướng.
Ầm ầm ầm! Phía sau Phương Bình, từng khe nứt nối nhau như một một con rồng đen dài di chuyển về phía hắn.
Phương Bình chạy cực nhanh, hắn cũng không muốn thử cảm giác khi bị cuốn vào khe nứt.
Đại điện rung động, toàn bộ Thần Thành đều đang rung động. Trận ngũ trọng thiên bị phá, bùng phát uy lực cuối cùng, dù là dư uy nhưng vô cùng mạnh mẽ, lực phá hoại nằm ngoài tưởng tượng của mọi người.
1764 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận